Chương 2: Hồn Đạo

Phá Đạo

Chương 2: Hồn Đạo

* Giờ ta phải đi về đâu đây! Mà sư phụ đã đi đâu * Bá Phong suy ngĩ

- Đi về hướng bắc!???

- Ai đó?
Bá Phong

- Ta là Hồn Đạo của ngươi!
Hồn Đạo

- Hồn Đạo!
Bá Phong

- Đúng vậy ta được sư phụ ngươi tạo ra! ta là hiện thân của Đạo!
Hồn Đạo

- Vậy ngươi biết được những gì?
Bá Phong

- Cái gì cũng biết chỉ cần ngươi tiếp xúc với vật đó ta sẽ lý giải hướng dẫn cho ngươi!
Hồn Đạo

- Cái gì cũng biết Hà Hà!
Bá Phong mặt gian xảo

- giề! ngươi muốn giề!
Hồn Đạo

- không giề cả ngài Hồn Đạo anh minh thần vũ!
Bá Phong

- Khỏi nịnh vô ích!
Hồn Đạo

- Vậy giờ ta nên đi đâu!
Bá Phong

- Hướng bắc!
Hồn Đạo

- Mà hướng bắc là hướng nào!
Bá Phong

- Thật hết thuốc! hướng bắc là hướng bên phải mi ấy có đám sương mù trên trời kìa!
Hồn Đạo

- Ờ!
Bá Phong

Bá Phong đi theo hướng đó khi vượt qua dãy núi Lam Ngân là một cảnh tượng dị thường cả một vùng tuyết trắng mờ ảo, hắn đi được một đoạn cái lạnh đã làm hắn tê cống. hắn dừng lại ngồi xuống ôm đầu gối.

- Này... đây là đâu.... mà lạnh thế!
Bá Phong

- Băng quốc!
Hồn Đạo

- Băng... quốc!
Bá Phong

- ngươi khoanh chân lại, ngón cái và ngón giữa bắt lấy, 2 tay để lên đầu gối cảm nhận và hấp thụ hàn khí chung quanh!
Hồn Đạo

Bá Phong làm theo

- Mà.. hấp.. thụ thế nào.. ta không biết?
Bá Phong

- Đúng thiểu năng! cảm nhận không được thì hít một hơi thật mạnh vào rồi giữ lại!
Hồn Đạo

Bá Phong hít một hơi mạnh tràn vào nội thể toàn thân tê cứng cả thân thể giờ như dao cắt muốn dứng dậy.

- Ngồi yên đừng cử động! cảm nhận linh lực hàn khí ép vào đan điền!
Hồn Đạo

Bá Phong cố gắng chịu đựng cảm nhận cái lạnh.... một lúc sau hắn cảm thấy hàn khí tràn vào nội thể lúc nãy có những giọt sáng trắng thuần khiết. hắn cố gắng từ từ hấp thu về đan điền chậm rãi....
Tốc độ hấp thu tăng dần cảm giác sản khoái khiến hắn rơi vào trạng thái Thiền đóng hết giác quan không khác gì là ngủ cả....
Tuyết cứ rơi cho đến khi không còn thấy Bá Phong đâu nữa

- Oa.. a.. a...

Bá Phong Tỉnh dậy vuơn người sảng khoái những mảng tuyết trên người bá phong rớt xuống lộ ra mái tóc dài ngang lưng.
Hắn ngạc nhiên khi thấy toàn thân ấm áp không còn thấy lạnh nữa. hắn thấy tóc mình dài qua lưng giật mình

- Ta ngủ bao lâu rồi?
Bá Phong

- 2 năm!
Hồn Đạo

- Cái gì!
Bá Phong

- Có gì mà ngạc nhiên khi rơi vào trạng thái Thiền thì tất cả giác quan đều đóng chẳng khác gì ngủ cả! ngươi thiền 2 năm là ít rồi! tiếp tục đi về hướng bắc đi
Hồn Đạo

- Ờ
Bá Phong

- Khoan! ngươi thử vận lực búng người bay đi thử xem!
Hồn Đạo

Bá Phong vận lực búng người lên cả 20 mét
BỊCH!

- Ây Da!
Hắn té xuống ê ẩm

Hồn Đạo giật mình

- Sao có thể! Này làm sao mi có Linh Lực 20 năm vậy? ngươi tu luyện lúc nào?
Hồn Đạo

- Không ta chỉ ngồi Thiền 2 năm thôi mà!
Bá Phong

- Quái lạ! Đạo Tử có truyền gì cho ngươi không!
Hồn Đạo

- Không! ta chỉ Ngâm mình trong Chuyển Sinh Trì thôi!
Bá Phong

- Hèn gì! Thôi ngươi bay về hướng bắc đi! đừng đi bộ nữa chậm quá!
Hồn Đạo
- Ờ
Bá Phong
.........

hết Chương 2: Hồn Đạo

Chương tiếp theo: Chương 3: Hắc Ma Băng Sơn (1)

Nguyễn Thành Bảo
01222768024
mong các bạn góp ý kiến
chân thành cám ơn
chúc các bạn đọc truyện vui vẻ