Chương 8: Ngọc Tuyết Sơn

Phá Đạo

Chương 8: Ngọc Tuyết Sơn

..................

- Sư phụ là một trong những người mạnh nhất thần lục. Không ngờ mình thật may mắn gặp được người!
- Hiện tại thực lực của mình quá kém với 100 năm Linh Lực này thì cả Vũ Giả cũng không bằng. làm sao tăng thực lực đây. phải có cách gì đó chắc chắn có!
Bá Phong

# NÀY TIỂU TỬ RA SAU NÚI GẶP TA # Truyền Âm

- Ai thế!
Bá Phong

Vút....

Hấp....

- Là kẻ nào mau ra đây!
Bá Phong

- Hổ báo dữ, thực lực cắc ké mà tưởng khủng long à. To mồm gớm nhể!
Đao Thánh Giả

CÓT.. KÉT.. CÓT.. KÉT...

Đao Thánh Giả đang nằm thản nhiên đung đưa trên sợi dây leo mắc vào 2 cây liễu lớn.

- Á.... Đao Thánh sao ngài ở đây!
- Đệ tử không biết. mong Ngài thứ tội!
Bá Phong

- Đao Thánh! HÁ HÁ lần đầu tiên ta mới nghe người ta gọi ta như thế đấy thường thì người ta gọi ta là Đao Đế!
Lục Vương

- Mà sao ngài đến đây!
Bá Phong

- Ta đến đây để nhận mi làm đệ tử!
Lục Vương

- Đệ tử á!
Bá Phong

- Đúng rồi. hồi sáng đáng lý ra mi phải đến núi của ta. nào ngờ mụ Ngọc Tố kéo mi đi mất ta nuốt không trôi được. với lại ta đang tò mò muốn biết tại sao một tên có Linh Lực 100 năm như mi làm sao mà qua được cánh cổng Thiên Môn!
Lục Vương

- Dạ con truyền thêm băng khí vào Đao để tăng uy lực!
Bá Phong

- Thông minh lắm lừa được cánh cửa đó tư chất mi cũng không tồi. Này nếu mi chịu gọi ta là sư phụ thì ta sẽ truyền hết bí cấp cho mi!
Lục Vương

- Vậy Ngọc Thánh Giả biết có sao không!
Bá Phong

- Mi không nói ta không nói ai biết!
Lục Vương

! CHẮC KHÔNG LÃO GIÀ!
Âm Vang

- Á......
Lục Vương hoảng hốt núp sau lưng Bá Phong.

! ĐÊM KHUYA ĐẾN ĐAY RÙ QUẾN ĐỆ TỬ CỦA TA BỘ ÔNG SỐNG CHÁN RỒI À! Âm Vang

- Muội.... chưa ngủ à!
Lục vương

! LO DẠY CHO TỐT ĐẤY, 10 NĂM SAU ĐEM NÓ VỀ ĐÂY, NÓ MÀ TẨU HỎA NHẬP MA THÌ TÔI CẠO ĐẦU ÔNG ĐẤY!
Âm Vang

- Ngọc Tố yên tâm để ta lo. ngủ ngon nhé! (nịnh)
Lục Vương

! Hừm!
Âm Vang

* Hài mất mặt nam nhi quá * (lắc đầu)
Bá Phong nghĩ

- Ờ hum! Giờ kêu sư phụ được rồi chứ?
Lục Vương

- Bá Phong bái kiến sư phụ!
Bá Phong

- Tốt, theo ta!
Lục Vương

Vút....

Vút....

- Đây là cổng Thiên Môn mà người tính đi đâu!
Bá Phong

- Ra ngoài!
Lục Vương

Phụp....

Phụp....
.......................

- Sư Phụ giờ ta đi đâu!
Bá Phong

- Hàn Long Sơn phía bắc Băng Quốc nắm lấy vai ta tốc biến cho nhanh, bay như mi chắc tới mùa quýt!
Lục Vương

- Dạ Vâng!
Bá Phong

Xoẹt.....

Xoẹt.....

- Đến rồi!
Lục Vương

Trước mặt Bá Phong là cả một vùng thảo nguyên đan xen là rừng rậm không hề có băng tuyết. trên trời đầy rập những con rồng băng.

- WA WA WA trời ơi rồng bay kìa, con nào cũng to như tòa thành ấy!
Bá Phong

- Giờ ta muốn mi giết 1 con đem về cho ta nhắm rượu!
Lục Vương

- Giề! giết rồng á. Nó to như núi ấy sao giết!
- Sư Phụ tha con!
Bá Phong (quỳ xuống níu quần vang xin)

- Hà hà, ai bảo mi giết con to đó chi tìm con nhỏ nhỏ mà đánh!
Lục Vương

- Được không?
Bá Phong

- Được!
- Ta cho mi đến chiều mai phải đem đùi của 1 con về cùng với viên Sá Lợi, không có thì hè hè! Rắc Rắc
Lục Vương

- Đen rồi. Thế là hết!
Bá Phong

Hấp.....

* Hà Hà Rồng là Ma Thú Chí Tôn vừa sinh ra đã 200 năm linh lực rồi. Để xem ngươi xoay sở thế nào. *
Lục Vương Nghĩ

.............

Bá Phong bay thấp lẫn qua bên dưới các khu rừng thăm dò khoản 1 canh giờ cuối cùng cũng thấy một con Rồng Đất.

* Nãy giờ chỉ có con này là nhỏ nhất mà chưa có cánh. Săn thôi *
* Mà khoan đã, thử thực lực nó xem sao *
Bá Phong nghĩ

Vút....
Bá Phong liền phóng Đao về phía con rồng sau đó núp sau góc cây lớn

Keng.....
bịch...... (thanh đao rớt xuống)

Gào....Gào.....Gào

Phụt.....Phụt.....

Keng....keng.....keng.....

Cả khu rừng đóng băng trong tích tắc. Bá Phong bất động trong mảng băng cùng với khu rừng.

Rắc...rắc.....

Xoảng....

Bá Phong vận lực phá vỡ băng.

- Đệch!
- Đùa hả sao nó bá thế. Rồng con mà khè 1 phát cả vùng đông cứng rồi, vãi thật!
Bá Phong

Rầm....

Keng....

Bá Phong bước đến phá băng nhặt Long Đao lên.

- Phải Khô máu thôi!
Bá Phong

Bá Phong vận lực tối đa truyền hàn khí vào Long Đao chuẩn bị quyết chiến.

Hây..aaa.....

Keng...Keng

Bá Phong chém vào hông Rồng Đất 2 nhát. Không xuyên qua được lớp băng giáp của rồng nhưng làm con rồng đau đớn la lớn.

Gào.....Gào
Vút......(quất đuôi)

Rầm....

Bịch....
Con Rồng quật đuôi trúng ngay mặt Bá Phong té xuống nôn ra một ngụm máu tươi. Liểng xiểng đứng dậy.

Phụt.....

- Nguy!
Bá Phong

Hấp...
Keng...

Bá Phong búng người lên trên né luồng băng khí.

* Giờ làm sao đây toàn thân nó là băng sao giết được..... *

!

- Là con mắt! đúng rồi!
Bá Phong chợt nghĩ ra

- Ngươi vận lực truyền vào cơ bắp toàn thân sẽ tăng sức mạnh lên gấp 3 lần!
Hồn Đạo

- Hồn Đạo!
Bá Phong

Hạ.....aaaa.....

Phụp....Phụp....Phụp

Toàn thân Bá Phong rực lửa băng cơ bắp nở lên to lớn. nhắm vào mắt con rồng bay thẳng tới

Vút....

Phụt.....
Con rồng phun băng khí

Keng keng keng.....

Graaa......
Bá Phong tiếp tục bay đến tông xuyên qua luồng băng khí đó.

Xọc...

Ré.é.é.é

Thanh Long Đao găm vào mắt con rồng máu văng đầy người Bá Phong.

Xọc...

Không dừng lại Bá Phong vận lực găm mạnh hơn nữa đến khi chỉ còn cán đao bên ngoài...

Ré.é.é.é.é.é.é!
Rầm....

Con rồng té xuống giãy giụa hồi lâu dần dần bất động. Lúc này Bá Phong rút đao ra thở dốc. Bỗng dưng toàn thân tán khí cơ bắp teo lại như bình thường. Toàn thân không còn sức lực hắn té bật ngửa nằm xuống. Hiện tại chỉ có ánh mắt cử động được mà thôi. Chân tay không nhúc nhích được cả miệng cũng chẳng thốt lên được 1 lời nào. cứ thế hắn nằm trên vũng máu đó 2 canh giờ.

.................................

Hết Chương 8: Ngọc Tuyết Sơn

Chương tiếp Theo: Chương 9: Hàn Long Sơn

Nguyễn Thành Bảo
01222768024
mong các bạn like ủng hộ góp ý kiến
chân thành cám ơn
chúc các bạn đọc truyện vui vẻ