Chương 229: Bỏ qua kiếm ý, đến thẳng kiếm đạo.

One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 229: Bỏ qua kiếm ý, đến thẳng kiếm đạo.

5 ngày trôi qua, Tokeru đã làm xong các công đoạn quan trọng nhất, hiện tại chỉ còn mài lưỡi kiếm và hoàn thiện nữa mà thôi. Hôm nay hắn cùng với Koshiro có một trận chiến, cho nên tạm thời gác lại thanh kiếm chưa xong.

Phía bắc của thôn làng có một ngọn núi lớn, không có người sống. Nơi này cũng thích hợp để so chiêu mà không ảnh hưởng tới dân thường. Đây là một trận giao lưu, cho nên quy mô chiến đấu không quá lớn, không cần phải đi quá xa.

Quan sát trận đấu là Dragon, Kuina và Zoro. Koshiro không thích Kuina quan sát, nhưng bởi vì cô bé quá cứng đầu, cuối cùng cũng đành chịu thua.

Koshiro xuất thân từ nước Wano, cho nên phong cách sử dụng kiếm cũng rất đặc trưng. Nước Wano có nhiều kiếm sĩ, kiếm hào giỏi, cho nên lực lượng quân sự rất mạnh, đến cả chính phủ thế giới còn không muốn động đến, đủ thấy thực lực mạnh thế nào. Koshiro là một đại kiếm hào đến từ Wano, kiếm thuật đương nhiên thuộc hàng đỉnh cao.

"Koshiro tiên sinh, cho ta thấy kiếm ý của ngài đi ".

Tokeru tuốt kiếm, hưng phấn cười nói. Koshiro cũng bước vào trạng thái chiến đấu, hai chân hơi trùng, tay phải đặt lên chuôi kiếm. Đây là tư thế chuẩn của kiếm đạo Kendo, trọng tâm phân bố phù hợp, thuận tiện cho ‘nhất kích tất sát’.

Hô hấp của Koshiro dần dần kéo dài, ánh mắt lóe lên một cái trực tiếp xong lên. Cùng lúc đó Tokeru cũng biến mất tại chỗ, vung kiếm chém xuống.

Keeng, keeng!!

Hai bóng người lóe lên cực nhanh, với thị lực của Kuina và Zoro thì chỉ nhìn thấy chút ít mà thôi. Về tốc độ và sức mạnh, Tokeru đang có ưu thế hơn. Nhưng trước mắt Koshiro vẫn chưa có dấu hiệu thua cuộc, đường kiếm của ông ta linh hoạt mềm mại và cũng đầy sức sống.

Hai người không sử dụng kiếm khí mạnh, mà chỉ khống chế nó ngay gần lưỡi kiếm và giao tranh đơn thuần nhất. Đây là cách chiến đấu cận thân phù hợp nhất cho việc cảm nhận kiếm đạo của nhau, đồng thời không gây nhiều phá hoại.

Đương nhiên ‘không gây nhiều phá hoại’ là trong mắt của cường giả mà thôi. Còn trong mắt của Kuina và Zoro thì hai người quả thật là máy quét, đi đến đâu tan tác đến đấy.

"Mạnh, mạnh thật ".

Zoro thở dốc, lau mồ hôi rồi lắp bắp nói. Kuina mặt cũng tràn đầy ngốc trệ, vừa mơ ước lại vừa mê man.

Phụ nữ, có thể mạnh như vậy được không?

Trong kiếm khí của Tokeru có sự bá đạo, thống trị cực lớn do ảnh hưởng của haki bá vương. Trái lại kiếm ý của Koshiro lại tràn đầy một loại sức sống, giống như kiếm trong tay của Koshiro không phải là vật chết mà tồn tại sinh mạng vậy.

Hai người không sử dụng chiêu thức hoa lệ, chỉ đơn giản là đối kiếm với nhau. Theo thời gian trôi qua, đỉnh núi gần như đã bị gọt mất một lớp, tràn đầy vết kiếm chém phẳng như gương.

"Một chiêu cuối cùng, Koshiro tiên sinh ".

"Cũng đúng ý ta ".

Cười lớn một tiếng, haki bá vương điên cuồng tụ tập ở lưỡi kiếm, tạo ra một lớp khi giống như đun sôi nước, cực kỳ bá đạo. Kiếm của Koshiro lại phủ trong sắc xanh, khí tức phát ra làm người ta vô cùng thoái mái.

Theo một tiếng rít to lớn, không gian xung quanh điểm giao chiến giống như bị vặn vẹo. Lực từ hai thanh kiếm tỏa ra cũng liên tục làm sụp lún đất đá xung quanh. Cho dù hai người đã hạn chế tối đa phạm vi ảnh hưởng thì đỉnh núi cũng đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một hố sâu mấy chục mét.

Dragon nắm trong tay Kuina và Zoro, đứng phía xa nhìn về đỉnh núi đầy bụi mù. Bụi bẩn dần lắng xuống, tình trạng của hai người cũng hiện ra. Kuina thấy rõ, lo lắng hô to:

"Phụ thân đại nhân ".

Koshiro ngồi quỳ, miệng có vết máu lấm tấm, quần áo rách tả tơi, tình trạng quả thật có chút thảm. Tuy nhiên vết thương lại không nặng, tu dưỡng vài ngày có thể khôi phục. Koshiro gật đầu chấn an Kuina, sau đó nhìn về Tokeru đang đứng đằng trước nói:

"Tokeru-san quả thật rất mạnh, lần này là ta thua ".

"Chỉ riêng kiếm đạo thì ta không bằng ngài, điều này ta vẫn hiểu ".

Tokeru phủi bụi trên người, thoải mái nói. Kiếm ý của Koshiro rất đặc biệt, đầy dấu vết sự sống và rất ảo diệu. Tuy nhiên nó ít đi tính công kích và sát thương, cho nên không phù hợp với chiến đấu sống chết.

Tokeru và Koshiro sau đó ngồi lại đàm luận một lúc lâu mới trở về, lần này là các vấn đề kiếm đạo và kiếm thuật của Wano quốc.

Wano quốc có nhiều chiến binh samurai, thiện chiến và giỏi kiếm thuật. Kiếm thuật của họ có tính sát phạt cao, tấn công vào chỗ hiểm của kẻ thù, cho nên đa số các Samurai đều khát máu. Để kìm chế sự ảnh hưởng của kiếm thuật lên người dùng, những kiếm hào, đại kiếm hào đã sáng tạo ra ‘thiền kiếm đạo’.

Theo đó, ‘thiền kiếm đạo’ chú trọng ngồi thiền, tu tâm dưỡng tính, lắng nghe âm thanh của thanh kiếm trên tay. Koshiro chính là chuyên gia ‘thiền kiếm đạo’, ông ta không bị cuốn vào sát chiêu của Samurai, trái lại còn ngộ ra được kiếm ý đầy ‘sự sống’. Hai loại thái cực trái ngược nhau này lại hoàn mỹ dung hợp lại trong kiếm đạo của Koshiro, quả thật rất đặc sắc.

Tokeru cũng có hứng thú với ‘thiền kiếm đạo’, cho nên cũng học cách luyện loại kiếm đạo này. Koshiro có thể nhờ vào đó ngộ ra kiếm ý, Tokeru cũng muốn thử một chút.

"Lắng nghe âm thanh của thanh kiếm trên tay? Koshiro không phải nói nó rất khó sao?".

Ánh mắt Tokeru hơi lóe lên, trong lòng đã có suy đoán. Theo lời Koshiro thì đây là công đoạn rất khó và ít có kiếm khách nào có thể thành công. Tuy nhiên Tokeru lại là thợ rèn, hắn đích thân rèn ra kiếm và hiểu biết về kiếm bậc nhất thế giới. Cho nên hắn cảm nhận thanh kiếm của chính mình vô cùng đơn giản và toàn diện.

Những thanh kiếm hắn rèn ra là những tác phẩm hoàn chỉnh và hoàn hảo. Kiếm khách giỏi có thể diễn dịch ra kiếm ý của bản thân, không phụ thuộc vào kiếm. Nói cách khác, kiếm của hắn không có kiếm ý hay bất kì loại nguyền rủa nào.

Không có kiếm ý tự nhiên, thanh kiếm của hắn đơn nhất, thuần túy. Dựa vào ‘thiền kiếm đạo’, Tokeru có thể nghe được cái thuần túy đó, nó đơn giản vô cùng. Mà đơn giản nhất của vạn vật- chính là đạo.

Hắn đang ‘nghe’ thanh âm của kiếm đạo!!!

Con đường tu luyện kiếm đạo của hắn bỗng chốc trở lên bừng sáng. Kiếm ý muôn hình vạn trạng nhưng tất cả kiếm ý gộp lại là để mô phỏng kiếm đạo. Như vậy tại sao hắn không tìm hiểu kiếm đạo đơn giản nhất? nó là quy tắc chung a.

Như vậy con đường luyện kiếm của hắn là: bỏ qua kiếm ý và hướng thẳng đến kiếm đạo!!!

Hắn là thợ rèn giỏi nhất thế giới, trời sinh đã có ưu thế vượt trội. Nói cách khác thì hắn gần với cánh cửa của kiếm đạo nhất.

Càng hiểu kiếm đạo càng sâu, hắn càng mạnh hơn, nhát kiếm cũng bao trùm lấy mọi loại kiếm ý khác. Mà công cụ để tìm hiểu kiếm đạo chính là: những thanh kiếm tốt nhất thế giới và ‘thiền kiếm đạo’.

"Chuyến đi này, đáng giá a ".

Tokeru hưng phấn nắm chặt tay, cho dù lần về Đông Hải này chỉ thu hoạch được như vậy thì cũng đã thành công mỹ mãn. Nếu không gặp Koshiro, chưa chắc Tokeru đã tiếp xúc với ‘thiền kiếm đạo’ a.

Tạm thời ngăn cơn hưng phấn, Tokeru đưa mắt nhìn về thanh kiếm đang chuẩn bị mài. Trước tiên hắn sẽ hoàn thành thanh kiếm này trước, sau đó sẽ nghiên cứu sâu hơn.

Hợp kim cao cấp rèn kiếm rất tốt nhưng mài kiếm lại là một vấn đề. Bởi vì càng cứng thì mài càng khó, chỉ có số ít loại đá có thể sử dụng. Tokeru sẽ phải thử từng loại một a.

Lại đi qua 5 ngày, thanh kiếm đầu tiên của Series 2 đã hoàn thành, cũng là tác phẩm đầu tiên được rèn bằng hắc ngọc trên thế giới. Nó được nung nóng bằng lò nung đặc biệt, lõi có cấu trúc xoắn ốc của Dial giúp chịu lực. Bên ngoài phủ một lớp cách nhiệt và vân hamon hình đám mây.

Lưỡi kiếm màu đen, tay cầm và vỏ kiếm màu trắng. Chắn kiếm hình xoắn ốc đồng tâm được làm bằng đồng thau dày. Bởi vì công nghệ và vật liệu rèn kiếm vượt trội, đây chắc chắn là một trong những thanh kiếm báu vật của thế giới. Cũng chính thức vượt qua thanh kiếm ngà voi mà Tokeru đang dùng.

Series 2 Tokeru chỉ rèn đúng 3 thanh kiếm, với chủ đề là: bầu trời. Lò nung và cả cấu trúc xoắn ốc đều thu được tại Skypiea, cho nên lấy chủ đề bầu trời cũng vô cùng hợp lí. Sau khi gắn lên chuôi kiếm biểu tượng đặc trưng, thanh kiếm đã chính thức hoàn thành và có thể mang đi thử.