Chương 4: Nhà Ga
- Cậu cần có một con vật nuôi đồng hành khi học ở Hogwarts. Luna nhoẻn miệng cười duyên dáng.
Cả hai sóng bước đi đến tiệm thú mang tên: dangerous animals. Luna giới thiệu cho Steven biết một vài thông tin:
- Nhất định không phải cóc rồi, cóc đã hết mốt từ lâu, chúng ta sẽ không chọn chúng. Hơn nữa tớ cũng thấy ghét cái loài cóc bẩn thỉu lắm. Um. Ta cũng không thích mèo, chúng làm cho tớ sổ mũi hắt xì hơi. Và cú thì quá nhiều người dùng đến rồi tuy tiện lợi và thông dụng nhưng cũng lắm phiền phức chăm sóc. Vậy thì sẽ sắm cho cậu một con rắn nhé. Loại này cực kỳ hữu ích, cậu sẽ thấy nó vô cùng hữu dụng khi cần thiết.
- Một con rắn! Steven thốt lên đầy kinh ngạc.
Thật ra từ khi biết mình đang ở thế giới phép thuật "Hary potter" Steven đã nhớ như in tiểu thuyết cốt truyện. Chỉ có nhà "Slytherin" mới có biểu tượng hình con rắn trong nền xanh lá cây.
- Như vậy sau này tôi sẽ vào nhà Slytherin sao?
- Cũng chưa chắc. Cái đó còn tùy vào việc chiếc nón phân loại nghĩ gì về cậu. Luna trả lời.
Cuối cùng Luna chọn cho Steven một con rắn màu trắng nhỏ xinh chỉ dài hai gang tay nó nhanh chóng chui vào một ống được làm bằng đá phỉ thúy màu xanh dương bên ngoài trạm trổ hoa văn tinh xảo.
Con rắn vui vẻ khi bước vào nhà mới. Nó thè ra thụt vào chiếc lưỡi chẻ đôi của mình liên tục và nhìn về phía hai người. Steven cũng không phải là người sợ rắn hay loài bò sát cho lắm. Cậu cầm lấy cái ống cho vào túi xách của mình.
- Cho tôi nhìn thú nuôi của bạn được không? Steven tò mò.
- Ồ, rất vui lòng. Luna huýt sáo một cái. Lập tức một con dơi màu đen bay vút ra treo ngược người trên cánh tay trắng trẻo của cô.
Con rắn trong ống ngọc của Steven thở phì phì như muốn thoát ra ngoài. Làm cho cậu phải vỗ vỗ nhẹ vào cái ống mấy lần nó mới im.
Trời đã xế chiều, mặt trời đã lơ lửng phía chân trời khi Luna và Steven quay trở lại Hẻm Xéo, xuyên qua bức tường để trở lại quán rượu Leaky Cauldron, lúc ấy đã vắng hoe không một bóng người. Steven mua cho 2 người hai chai nước hoa quả.
Luna không uống một ngụm nào cả khi hai người đi xuống phố. Theo như cô nói thì thứ đồ uống này không hợp khẩu vị của cô lắm.
Khi Steven hỏi cô thích uống thứ gì thì cô trả lời uống huyết mới là món khoái khẩu của cô và nhanh chóng cười phá lên nói với cậu rằng đó chỉ là lời nói đùa mà thôi.
Steven cũng không để ý đến câu giỡn chơi của Luna mấy. Hai người xuống ga xe điện ngầm, tay xách, nách mang, lưng vác những hộp những gói hình thù khôi hài.
Hiển nhiên, mọi người mắt tròn mắt dẹt nhìn một cách hiếu kì khi cả hai bước qua
Đến sân ga, Luna chợt vỗ vai cậu tinh nghịch nói:
- Còn đủ thì giờ để mình đi vệ sinh trước khi chuyến tàu chuẩn bị chạy. Cậu muốn đi cùng không?
- Không. Mình có lẽ sẽ đợi bạn ở đây. Steven xấu hổ trả lời.
Luna quay lưng hất tung mái tóc đen óng ả bước đi về phía dãy nhà vệ sinh.
Trong lúc đợi chờ, Steven lôi chai nước vừa mua ở quán Leaky Cauldron ra uống.
Một lúc sau, Luna đã tung tăng đi đến và trên tay cô cầm một nhóc đồ ăn. Cô mua cho Steven một cái bánh bao nhân thịt kèm trứng chim cút bên trong và cả hai ngồi trên ghế đợi mà ăn. Steven nhìn Luna đang phồng mang trợn má há mồm to ngoặm từng miếng bánh ngon lành trông hết sức dễ thương. Bất chợt cậu chú ý thấy hàm răng của cô bốn chiếc răng nanh trông hơi dài so với người bình thường. Dù vậy nó cũng không làm mất đi nét đẹp trên khuôn mặt Luna mà chỉ tăng thêm tính cuốn hút một cách hoang dã.
- Nào. Nhóc con đã đến nơi mày muốn rồi. Cứ đứng đợi ở đây đón tàu đến cái trường Hog… quái quỷ gì ta không nhớ tên nổi. Bọn ta phải đi ngay bây giờ. Chào. Và nhân tiện cái sân ga của mày chắc nằm giữa đâu đó số 9 và 10 mà thôi.
Cả Steven và Luna cùng ngước lại nhìn thấy một gã trung niên bụng phệ to béo đang cười ngặt nghẽo. Sau lưng gã là một thiếu niên cũng béo ục ịch y hệt nắm tay mẹ hắn trông đối lập với thân hình cao gầy cũng nở nụ cười, không hề che dấu trong mắt vui sướng khi người khác gặp họa. Tất cả nhanh chóng quay lưng bước đi để lại một cậu bé gầy gò đeo kính với mái tóc rối tung rối bù đang lúng túng không biết nên làm sao cho phải.
- Này, bồ tèo cũng mới nhập học hả? Hãy đi theo tụi này. Steven vẫy tay gọi Harry.
Liền ở Harry đang trong lòng lần thứ ba do dự muốn hay không đi tìm kiếm bảo vệ trợ giúp thời điểm, hắn trước người không xa đột nhiên truyền đến một cái nhàn nhạt thanh âm.
Bỗng nhiên ngẩng đầu, một cái thiếu nữ tóc đen xõa ngang vai trắng trẻo hết sức quyến rũ khoác trên mình bộ váy màu đen càng tôn thêm nước da cực kì trắng của cô cùng kế bên anh tuấn thiếu niên với mái tóc vàng óng ả đang bình tĩnh nhìn hắn.
- Xin lỗi?
Harry có chút phản ứng bất ngờ.
Nhưng Luna và Steven lại không có chờ hắn, trực tiếp lôi kéo chính mình rương hành lý đi hướng thứ chín sân ga cùng thứ mười ở giữa.
"Hây, từ từ."
Mắt thấy hai người đã đi được năm sáu mét xa, Harry mới đột ngột phản ứng lại tinh thần, chạy nhanh đẩy chứa đầy hành lý xe kéo tay đuổi theo.