55:Kết thúc và gặp sự cố
Đó cũng chính là điều mà Ikki muốn. Với đường kiếm vô hình Raikou, cậu đã chém cánh tay trái của Bischof xuống, rồi thêm một đường kiếm nữa, tay phải của hắn cũng chịu chung số phận bị cắt rời.
Cả hai cánh tay đã bị đứt lìa, máu chảy không ngừng nhưng vẫn không thể khiến hắn câm miệng được.
"Gaaaah! T-Tay tao! Thằng ch―"
Bischof đang định chửi bới thì một âm thanh vang lên, đó là thanh âm của Sword.
"Mày ồn ào đủ chưa, thằng khốn?"
Sword nói xong sau đó thì quay sang một bên Ikki nói:
"Ikki, cậu đi xử bọn còn lại tên thủ lĩnh này để tớ"
Khi Ikki nghe một bên nói thì gật đầu rồi quay sang bọn xử bọn còn lại.
"Hii…!"
Nhưng Bischof lập tức nuốt những lời chửi mắng vô nghĩa của mình xuống khi hắn nhìn thấy gương mặt lạnh như băng của Sword.
"Dù trông nó có vẻ tồi tệ, nhưng tao đã nhẹ tay với mày rồi đó. Với những gì mày gây ra cho Stella, tao nên lấy luôn hai cái chân chó của mày mới phải. Với sự trợ giúp của thiết bị iPS, những vết thương đó vẫn còn chữa được, mày chưa chết được đâu."
Sword không thèm lý tới, cậu nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, giống như đó là một thứ cực kì dơ bẩn vậy. Quay về hướng các con tin, cậu thấy không có ai bị thương, nhiệm vụ giải cứu họ xem như đã thành công.
*Bộp* Arisuin vỗ lên vai Sword, còn Ikki thì đứng đằng sau nhìn.
"Cậu xử lí hắn xong rồi sao?"
"Alice. Phía hai cậu cũng xong rồi sao?"
" Chúng tôi không thể nói là mình đã làm xong được. Nhưng đúng là bọn chúng đã được xử lí rồi. Cô ấy thật tuyệt vời."
Sword khẽ nhíu mày trước những lời nói không rõ ràng của Arisuin, và quay đầu lại―nhưng cậu nhanh chóng hiểu ra hàm ý của cậu ta. Những tên Rebellion còn lại đều đã bị đánh gục, không còn một tên nào đứng được cả. Ở đó, chỉ còn duy nhất một người đang đứng, cậu đang thấy bóng lưng của người đó.
"Stella…."
Chính là Xích Công chúa với mái tóc đỏ rực bay bay, thân hình cô được bao bọc trong tấm áo choàng lửa, và tay cô nắm chặt Lævateinn đang phát ra những ngọn lửa cuồng bạo. Sau khi phải chịu đau đớn từ một đòn tấn công cực mạnh, Stella vẫn là người đầu tiên lao lên đánh gục bọn Rebellion, nhanh tới nỗi Arisuin chẳng kịp làm gì cả. Cô có sự phán đoán tinh tường, sự bình tĩnh đáng kinh ngạc, với những gì đã phải chịu cô vẫn có thể kiểm soát được sức mạnh của mình. Sword nghĩ rằng điều đó thật tuyệt vời, nhưng―
Arisuin đẩy nhẹ Sword về phía Stella.
"Cứ để chuyện báo cáo vụ việc lại cho chúng tôi."
"Cảm ơn."
Cô ấy không cần phải làm ép mình làm những điều như vậy!
"Stella!"
Sword chạy tới bên Stella, và khi cô quay người lại, cậu ôm lấy cô thật chặt.
"Ah! Nè, anh-sao vậy!?"
Stella bối rối vì cậu đột nhiên ôm lấy cô, nhưng Sword không để ý tới điều đó. Ngay lúc này đây, cậu chỉ biết rằng mình muốn làm điều đó, nên cậu càng ôm siết lấy Stella, che đi da thịt cô bằng cơ thể chính mình. Cậu muốn làm điều gì đó cho người con gái anh hùng này.
"Xin lỗi. Nếu anh có thể cứu em sớm hơn… thì em đã không phải chịu sự tủi hổ như vậy."
"Word…!"
Thấy cậu như vậy, Stella buông lỏng thân hình đang run rẩy của mình trong vòng tay Sword. Cậu không thấy được biểu cảm của cô nhưng cái ôm của cậu không hề lỏng đi chút nào.
Không lâu sau, tiếng gọi của Shizuku vang lên.
"Anh Sword."
"Shizuku, cảm ơn em. Lá chắn của em dựng lên rất đúng lúc. Có ai bị thương không?"
"Tất nhiên là không rồi. Bộ anh nghĩ em kém tới vậy sao?"
Với vẻ mặt giận dỗi, Shizuku đưa cho Stella quần áo của cô, những thứ mà lúc nãy vẫn còn ở trên sàn.
"Tôi nhặt lại chúng cho cậu đó. Chắc cậu cũng không muốn hở hang như vậy mãi đâu nhỉ?"
"C-Cảm ơn…. Tôi ngạc nhiên khi cậu lại làm vậy đó."
"Cậu nên cảm ơn tôi vì đã canh chừng phía sau sau khi cậu lao ra một cách bất cẩn như vậy mới phải chứ?"
"Ooh…."
Trân trối nhìn Shizuku vài giây, Stella rời mắt đi nơi khác. Nhưng Shizuku―
"Dù sao… tôi vẫn phải đánh giá cậu cao hơn rồi."
"Hả?"
"Tôi đã không thể làm gì cho người phụ nữa và cậu bé đó, nhưng cậu lại mạo hiểm bản thân mình vì hai người hoàn toàn xa lạ."
"…Kh-không phải tôi muốn ra vẻ nên mới làm vậy đâu. …Nhưng, nếu không có lá chắn của cậu, những con tin sẽ rất nguy hiểm. Nó thực sự tuyệt vời…."
Lúc trước họ toàn đối chọi nhau, nhưng lúc này không rõ là do khâm phục nhau hay là có lí do khác, cách họ nhìn và nói chuyện đã thoải mái hơn rất nhiều. Điều đó khiến Ikki cùng Sword thở phào nhẹ nhõm.
Thật tốt khi thấy hai người họ đã hòa hợp với nhau hơn.
"À, phải rồi. Shizuku, em có thể làm phép chữa thương không?"
"DĨ nhiên, ôi không… anh bị thương sao ạ?"
"Không, không phải anh, là hắn."
Sword chỉ vào Bischof. Máu từ vết chém trên hai tay hắn vẫn chảy không ngừng, họ không thể cứ để mặc như vậy được, và phép chữa thương chỉ có vài người điều khiển nước ở cấp độ cao mới có được.
"Em không cần phải nối tay lại đâu, chỉ cần cầm máu là được. Nếu nối lại, hắn sẽ lại hung bạo và phiền phức như cũ thôi."
"Em hiểu rồi, Anh Sword. Anh không muốn tự trách nên mới không để hắn chết, phải không?"
"Anh đã vô hiệu hóa hắn rồi, nhưng chúng ta vẫn nên cẩn thận―"
"Không được cử động!!!"