60: Trận đầu tiên của Stella
"Tiến lênnn! Momotaniiii!"
"Cậu là bất khả chiến bại trong một trận đấu cận chiến!"
"Hãy cho chúng em thấy sức mạnh của Senpai đi nào!"
「Một sự khích lệ tuyệt vời từ khu vực cổ vũ! Biệt danh 'Chiến xa hạng nặng' của đấu thủ Momotani, một trong mười người nổi tiếng nhất học viện, không phải chỉ để nói chơi! Lúc này đây, liệu những đòn tấn công siêu mạnh đã từng thổi bay rất nhiều hiệp sĩ ra khỏi đấu trường có tái hiện!? Những đòn tấn công đó đến từ Goliath, một Device dạng áo giáp hiếm gặp, của anh!」
Takeshi Momotani, một người khổng lồ cao 1m90 và đồ sộ như một tảng đá, là đối thủ của Stella trong trận đấu đầu tiên này. Cảm thấy áp lực từ phía những người cổ vũ và từ đối thủ của mình, cậu hạ thấp trọng tâm cơ thể đang được bao bọc trong áo giáp hạng nặng của mình, với một bên vai hướng về phía Stella, và chuẩn bị lao tới trước―nhưng sau khi thủ thế xong, Momotani lại bất động.
"Có chuyện gì vậy, Momotani!? Hãy thổi bay cô ta như cậu vẫn thường làm đi!"
"Cô gái đó đã thua một tên hạng F! Cậu dư sức hạ gục cô ta!"
Những người bạn của cậu lên tiếng thúc giục, nhưng bản thân Momotani lúc này―
Mấy người nói thì dễ lắm, nhưng phải làm cách nào mới được…?
―đang run rẩy vì biển lửa lan ra từ phía đối diện. Stella, đối thủ của cậu, đứng giữa trung tâm biển lửa đó với một tấm áo choàng cháy rực bao quanh người. Sức nóng từ ma thuật Hơi thở của rồng xuyên vào trong áo giáp của Momotani và thiêu đốt cậu, mặc dù hai người đứng cách nhau tới hơn mười mét. Đó là lần đầu tiên mà cậu hiểu ra, sức mạnh mà Stella đang nắm giữ kinh khủng tới mức nào. Chiến đấu với một đối thủ như vậy chẳng khác nào tự nhào vào hỏa ngục.
Stella nói với Momotani đang bất động.
"Có vẻ như anh có sự cân nhắc tốt hơn so với những kẻ ồn ào sau lưng mình đó. Trận đấu này là thực chiến, và nếu cứ thế lao lên, thì cái mà anh phải nhận không chỉ là đau đớn ảo giác thôi đâu. Nhớ lấy điều đó, anh nên suy nghĩ thật kĩ trước khi hành động."
Cho dù là vì sự do dự của bản thân hay những lời mà cậu vừa nghe, Momotani suy nghĩ rất nghiêm túc về lời khuyên của cô.
"…Tôi bỏ cuộc."
「C-C-Chuyện gì vậy!? Đấu thủ Momotani, người vẫn chưa bước một bước nào kể từ khi trận đấu bắt đầu, đã bỏ cuộc!」
「Wahaha! Thảm hại làm sao! Thật kém cỏi! Nhưng cũng rất khôn ngoan đó~!」
Khi Momotani đưa ra quyết định, một giáo viên nhỏ nhắn trong bộ trang phục màu đỏ, ngồi tại ghế bình luận viên, cười phá lên một cách thô lỗ, và nói những điều khó có thể xác định là xúc phạm hay khen ngợi.
「Ý cô là sao, Saikyou-sensei?」
「Cậu ta không thể nào đấu lại được cô nàng quái vật kia đâu! Chẳng lẽ em muốn cậu ta bị đốt tới chết sao? Tất nhiên, cậu ta không thể dại dột như vậy được! Nhưng bỏ cuộc mà chưa hề bước lên một bước thì cũng tuyệt thật đó! Ahahaha!」
「U-Umm, Saikyou-sensei, em nghĩ cô nên lựa lời hơn một chút nữa….」
Những học sinh gần đó không thể để Saikyou nói những lời thô lỗ như vậy được. Nét mặt họ lúc này đầy vẻ hăm dọa.
「Wahaha. Ôi không, chuyện này tệ rồi đây. Cô sợ quá, cô phải chạy trốn thôi~」
Saikyou nhanh chóng chuồn khỏi vị trí bình luận viên.
「A, chờ đã, Saikyou-sensei! Vẫn còn những trận đấu khác mà! Cô đi sớm quá đó! Giờ thì lấy ai bình luận đây!?」
…Sao lại xảy ra vụ lộn xộn đó chứ?
Stella rời khỏi đấu trường trong sự thích thú. Đúng lúc đó—
「Err… lúc này, chúng tôi cũng vừa mới nhận được tin tân sinh đứng thứ hai năm nay, người thi đấu tại đấu trường số mười lăm, Kurogane Shizuku, đã có một chiến thắng hoàn hảo trước đối thủ của mình, Shigenobu Suga năm ba!」
—cô nghe được chiến thắng của Shizuku. Cô cũng chưa từng nghĩ Shizuku có thể thua một đấu thủ yếu như vậy được.
「Sức mạnh gì đây? Hai người đứng đầu tân sinh năm nay đều chiến thắng các đối thủ lớp trên của họ một cách tuyệt đối! Đối thủ trong trận đấu mở màn này thậm chí không thể đụng tới họ được! Tân sinh năm nay thực sự quá khác biệt! Có họ, chuyện đạt tới đỉnh cao của Thất Tinh Kiếm hoàn toàn khả thi!」