Nhất Nguyệt Chi Dương - Vô Hạn Lưu

Tận thế đến!

Tận thế đến!

Quanh thân một mảnh khói đạn, một nam nhân mang khăn che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt, dùng chủy thủ trong tay hung hăng xoẹt qua đám người bao vây hắn, mỗi lần sát qua đều lưu lại một mạng người.

Nhưng mà đám người kia căn bản không sợ chết, vẫn cuồn cuộn như nước chảy mà xúm về phía nam nhân.

"Đừng để hắn chạy!"

Hắn vất vả mở ra một đường máu, chạy về quân tiếp viện. Chủy thủ trên tay không biết mệt mà giết từng kẻ chạy theo, tay run run, nhưng thân thể vẫn linh hoạt tránh né những viên đạn của xạ thủ.

Lần này hắn thay đại ca sang bên nước B lấy lại hàng hóa bị hải tặc cướp khi vận chuyển trên biển. Không nghĩ tới bọn hải tặc lại liên quan đến băng đảng ở lục địa, người của bang hắn bị bắt sống, trong đó còn có tứ đệ, hắn muốn cứu tứ đệ, trà trộn vào băng đảng tổ chức lớn nhất nước B. Sau lại phát hiện, những người này không chỉ buôn bán nội tạng người, còn bắt con gái nhà lành....

Thậm chí còn ác độc bắt cóc trẻ con để làm vật thí nghiệm, mua bán trứng ở chợ đen, chế tạo thuốc phiện,... Không việc gì không độc ác, táng tận thiên lương, huynh đệ trong bang có người tư sắc xuất chúng, chính là tứ đệ của hắn còn bị đưa vào quán bar để hầu hạ nam nhân lớn tuổi. May mắn hắn đến, cứu được huynh đệ trong bang cùng tứ đệ, tứ đệ khi đó nước mắt dàn dụi, trong mắt tĩnh mịch, thậm chí muốn tự sát.

Thế lực của bang hắn ở B quốc không lớn, hắn chỉ có thể tự lực cánh sinh, phấn đấu từ một tiểu lâu la, trở thành cao tầng bang B, đồng thời âm thầm hỗ trợ những người bị bắt.

Sau hắn tìm được một cảnh sát B quốc nằm vùng trong tổ chức, từ nghiệm chứng thân phận của người nọ, đến lấy được tín nhiệm người nọ, hắn tốn rất nhiều công phu, rất nhiều lần đều thiếu chút nữa đi qua quỷ môn quan.

Cuối cùng, hắn thành công lấy được tín nhiệm của đối phương, nội ứng ngoại hợp, làm tổ chức bị cảnh sát B quốc bắt được nhược điểm.

Hắn rút lui chạy về cứ điểm của cảnh sát, không nghĩ tới bị bại lộ, tên đầu lĩnh chó cùng rứt giậu, phái người truy sát hắn, hắn chạy trúng một viên đạn, cách ngực 2 mili, nhưng cuối cùng, hắn chờ được quân tiếp viện.

Dục vọng cầu sinh, cùng A Nguyệt khiến hắn sống.

Hắn trở về nước, lòng đầy mong nhớ mà mở cửa, nhưng mà A Nguyệt không có, không có A Nguyệt.

Hắn trở thành người cô độc như trước kia, không có ánh sáng, không mục tiêu, sống như khúc gỗ khô, không có A Nguyệt.

"A Nguyệt!!!"

Quân Dương tỉnh dậy, phát hiện bản thân đã mồ hôi nhễ nhại, hắn ngồi dậy, dựa lưng vào đầu giường, hai tay ôm đầu, trong đầu lặp đi lặp lại cảnh căn nhà trống không, hai tay run run.

"A Nguyệt, A Nguyệt...."

Thật lâu sau, chuông báo thức vang lên, nam nhân ôm đầu trên giường rốt cuộc mới buông lỏng thân thể, hai mắt tràn đầy tia máu nhìn về phía đồng hồ.

4:00 sáng.

Hắn chậm rãi xuống giường, đi đánh răng rửa mặt. Làm xong tất cả chuẩn bị, hắn pha một cà phê, ngồi trên ghế từ từ uống. Hắn không biết chính xác ngày lĩnh vực mở, nhưng trực giác mách bảo, chính là hôm nay.

Hắn đang đợi, đợi tận thế giáng xuống thế giới này. Đợi chiến trường tàn khốc cùng chiến lợi phẩm phong phú, cơ hội gặp lại A Nguyệt buông xuống.

1 ngày từ khi đăng nhập vào diễn đàn, tất cả mọi việc hắn đều chuẩn bị xong, làm xong thẻ bạc, tiếp nhận đồ đã mua, thông báo tin tức với người trong bang chuẩn bị, nặc danh thông báo cho Quân gia... Hắn bây giờ, chỉ là đợi và đợi.

7:00 sáng, chủ nhật.

Thời gian này, rất nhiều người còn chìm trong giấc ngủ, tiếng chuông đinh đang chói tai vang lên khắp không trung.

"Con mẹ nó, đứa nào trêu lão tử, đặt chuông báo thức khó nghe như vậy!"

"Còn sớm, cho con ngủ đi!"

Tình huống cũng diễn ra ở rất nhiều nơi trên thế giới, dù ở vị trí nào, đều có thể nghe được tiếng chuông đinh tai nhức óc. Hai mắt Quân Dương hiện lên vẻ hưng phấn, đi đến trước ban công.

Nhìn lên không trung, muôn ngàn khe hở xuất hiện, bầu trời u ám quấn chặt lấy nhau, gió thét gào mà phất vào người hắn, khiến quần áo hắn tung bay, một mảnh sắc trời như biến thành màu đỏ, đánh dấu cho sự xuất hiện của lĩnh vực, một thế giới mới.

Ở nhiều nơi trên thế giới, nhiều lãnh đạo cấp cao như nghĩ đến điều gì, lập tức tập trung quân lực, chiếm giữ những nơi xuất hiện khe hở, truyền xuống mệnh lệnh sơ tán.

Các quân đoàn, tổ chức trên thế giới cũng nhanh chónh hành động, trấn an nhân tâm. Đồng thời nhanh chóng sơ tán vào khu bảo hộ. Dòng người tiến vào nơi bảo hộ, truyền ra lo lắng bất an.

Quản gia cũng nhanh chóng lên phòng, gọi Quân Dương xuống.

"Thiếu gia, lệnh khẩn cấp, nhiều khe xuất hiện, nhanh chóng đến khu bảo hộ!"

Quân Dương cầm ba lô, lấy laptop trên bàn, ra ngoài cửa, cùng đám người hầu Quân gia đến khu bảo hộ, lúc đi, không thấy bất cứ người quân gia, có lẽ không ở lại biệt thự này, hắn không lưu tâm, nhanh chóng đến khu bảo hộ.