Chương 272: Tiếp theo mục tiêu: Kim bài tay đấm vu nữ Hakurei Reimu.

Nhật Kí Thần Linh

Chương 272: Tiếp theo mục tiêu: Kim bài tay đấm vu nữ Hakurei Reimu.

Trở về nhà ở trên cây, mở ra cánh cửa nhìn vào bên trong, quả nhiên đã sớm rỗng tuếch không có người. Cái gì a! Thật đúng là đã bỏ chạy trốn hết rồi sao? Mặc dù trong lòng đã sớm có được định liệu từ trước, thế nhưng đợi cho đến khi sự thật chính thức xuất hiện trước mắt, nào đó người trong thâm tâm cuối cùng còn là có chút hụt hẫng nhi. Nói cho cùng, mị lực của mình còn thật đúng là hàng phục không được cái kia ngạo kiều loli hấp huyết quỷ đâu.

- Làm sao vậy Lăng tiên sinh? Có chuyện gì xảy ra rồi sao? À đúng! Còn có Remilia tiểu thư cùng Flandre đã đi đâu rồi. Bên ngoài trời đã quá nửa đêm rồi nha.

Bên cạnh Mystia thấy Lăng đứng mãi ở cửa như vậy thừ ra, thế nên liền vẻ mặt lo lắng mở miệng thăm hỏi.

"Cũng còn tốt, cũng không phải không có thu hoạch gì luôn!" Bắt gặp được Mystia là như thế quan tâm chính mình, vừa mới còn buồn phiền cảm giác trong tim Lăng tức thời thoáng cái quét sạch. Chạy đi liền chạy đi đi! Việc quan trọng nhất hiện nay chính là thu nạp cũng đủ thuộc hạ xây dựng nhân viên dòng chính á.

- Không có chuyện gì đâu, Mystia. Còn có sau này trực tiếp gọi ta là Lăng liền được.

Đối với cái này mềm nhu nhu nhút nhát, mong manh dễ vỡ thiếu nữ tỏ vẻ quan tâm, trong lòng Lăng nói thật vẫn là tương đương ấm áp. Quyết định, sau này liền hơi một chút thiên vị đối phương tăng lên thuộc hạ cấp bậc đâu. Ừ, cứ như vậy tính toán đi. Trong lòng anh chàng vừa mới như vậy xuất hiện quyết tâm. Khả năng đối diện Mystia nghe xong lời nói chân thành của Lăng, thế nhưng lắc đầu nguầy nguậy từ chối rồi.

- Không không, không được! Tôi sao có thể nói như vậy được đâu. Lăng tiên sinh, ngài thế nhưng là ân nhân của tôi a. Làm sao có thể như vậy vô lễ kêu gọi thẳng tên như vậy được đâu. Mẹ đã nói như vậy là không lễ phép.

"Khục. Mystia a nha! Ngươi là đến có biết bao nhiêu bé ngoan nghe lời mẹ à!" Lăng trong lòng tức thì không khỏi bó tay luôn rồi.

Có điều bận rộn như vậy cả ngày cho đến quá nửa đêm, hiện tại đã sớm mệt nhoài Lăng cũng đã không còn tâm tư đâu để mà phàn nàn về những vấn đề linh tinh như thế nữa. Bởi thế cho nên….

- Tốt! Được rồi. Sau này Mystia ngươi muốn gọi như thế nào đều được. Trước đi ngủ đi. Ngày hôm nay tôi thật sự là mệt mỏi thấu.

- Hừm…. ngủ… ngủ luôn bây giờ sao?

Mém quên mất vị này chính là chim sẻ đi đêm. Thế cho nên thật ra hiện tại đi ngủ càng giống như người bình thường đi ngủ vào buổi chiều. Có thể có, có thể không, tuỳ tâm tình.

- Đương nhiên! Được rồi đừng nói nhiều chuyện thêm đi nữa. Có điều gì sáng sớm ngày mai chúng ta liền bàn lại đi.

Nói và rồi mang nét mặt đùa cợt Lăng, trực tiếp đi tới ôm lấy Mystia mang lên trong phòng duy nhất một chiếc giường.

- …. Lăng… Lăng tiên sinh… ta có chút sợ…

- Yên tâm! You anh Me là ai nha. Tôi sẽ làm thật nhẹ nhàng.

- Vậy… vậy được rồi… Lăng tiên sinh xin thương tiếc….

Nói và nào đó con chim sẻ yêu quái trực tiếp nhắm chặt hai mắt lại, khuôn mặt phấn hồng, cả người run run. Trò đùa dai thực hiện thành công xong, Lăng thấy cảnh này thế nhưng hiếm thấy xuất hiện một giây lát rung động động. Có điều chung quy cuối cùng còn là không có làm nhiều điều gì. Nhẹ nhàng hôn lên trán đối phương một cái coi như đánh dấu, xong đó liền ôm lấy đối phương yên tĩnh nằm ở trên giường ngủ vùi. Đợi một hồi lâu không thấy anh chàng tiếp theo có hành động khác mà cảm thất khó hiểu bất an, Mystia mang theo ánh mắt nghi hoặc của mình giờ mở mắt nhìn sang, cũng cùng lúc bắt gặp nhìn thấy Lăng khuôn mặt điềm tĩnh giờ đã sớm ngủ vùi.

- Lăng tiên sinh quả thực là người tốt đâu.

Giọng thầm thì.

Vậy mà bị phát thẻ người tốt rồi? (hất bàn). Chính đang nhắm mắt giả vờ ngủ Nguyễn Trọng Lăng quả thực muốn đột nhiên tỉnh dậy trợn trắng mắt. Có điều thôi được rồi, vẫn là sớm đi ngủ đi. Đợi cho đến ngày mai thế nhưng còn có thật nhiều việc.

Cứ như vậy yên tĩnh trong đêm, một người cùng một yêu quái chim cuối cùng đều chìm dần vào trong giốc mộng!Chỉ có khoé miệng mỉm cười không biết khi nào thì còn vương trên đôi môi. Một đêm yên tĩnh không nói chuyện.

………

Khác cùng lúc đó, ở bên trong Hồng Ma Quán đám người chính đang hoan nghênh nghênh đón chủ nhân của họ trở về. Hấp huyết quỷ đại tiểu thư Remilia hiện tại đương nhiên là đối với kẻ nào đó vừa mới bắt cóc mình xong tương đương căm tức nha. Thế nhưng hiện tại thời điểm còn đang không nghĩ ra cách nào đánh bại trừng trị đối phương, còn có trước đó khế ước thuộc hạ nghi thức cũng cần trừ bỏ vân vân. Thế nên cô nàng cuối cùng đành phải nghe theo lời khuyên của bản thân "quân sư quạt mo" Patchouli, tạm thời dừng lại ý định mang tiểu ác ma đội quân đi đánh sâu vào rừng rậm ma pháp nơi Lăng đang ở. Chỉ là bởi vì chăm chú quá vào suy nghĩ báo thù kế hoạch, Remilia chính mình cũng không biết được rằng, bị cô cưỡng chế mang đi về nhà lúc này tiểu Flandre chính đang ở dưới căn phòng tầng hầm ngầm, khuôn mặt rầu rĩ không vui. Tình huống như vậy nếu tiếp tục còn xảy ra, sớm muộn gì cũng sẽ bởi vì thế mà xảy ra chuyện vậy. Đang chờ- ing….

………..

Sáng sớm, tỉnh lại ở bên trong ngôi nhà trên cây trên giường, Lăng dáng vẻ lúc này có vài phần phờ phạc. Ai bảo buổi tối hôm qua anh chàng đi ngủ như vậy muộn, sáng sớm ngày ra giờ lại bị tiếng hát của Mystia văng vẳng bên tai làm cho tỉnh ngủ đâu. Bình thường thói quen mà nói, thức như vậy khuya mới đi ngủ xong, dù cho bản thân Lăng không có nằm ỳ đến giữa trưa, thế nhưng cũng phải ngủ nghê cho tới tám chín giờ sáng mới sẽ dậy. Đặc biệt giống như là hôm nay vậy buổi sáng không có việc gì… mới là lạ!

- Chào buổi sáng nha, Mystia!

- …Chào buổi sáng, Lăng tiên sinh… Thật xin lỗi!... Có phải hay không tôi lại làm phiền đến Ngài?

Mystia vẻ mặt thật thật có lỗi nhẹ giọng nói.

"Ngươi tự mình chẳng lẽ không biết sao, Mystia!" Đương nhiên! Cái này lời nói nào đó người chỉ có thể âm thầm nói thầm ở trong lòng mà thôi. Ai bảo hiện tại hắn còn có việc yêu cầu Mystia bản thân giúp đỡ đâu. Kết quả là lời nói đi ra khoé miệng liền biến đổi thành…

- Đương nhiên là không rồi. Bình thường buổi sáng tôi cũng là vào tầm này đã sớm thức dậy.

Nói dối không một chút chớp mắt.

- … Thật tốt quá nha, Lăng tiên sinh. Không phải tôi tiếng hát làm phiền ngài vậy thì tốt rồi.

Được! Đừng lại như vậy vô tình tiếc tục đâm chọc vào nỗi đau của nhau nha, khốn nạn. (hất bàn).

Lại nói tiếng hát của Mystia tuy rằng không khó nghe thế nhưng Lăng bản thân nghe xong vẫn luôn cảm thấy choáng váng tầm mắt giống như quáng gà, cũng không biết bởi vì cái lý do gì. Chẳng lẽ là đối phương yêu quái năng lực?

Nói chung, ai đó lập tức thì chuyển sang chuyên tấn công về chủ đề chính á.

- Đúng! Mystia buổi sáng hôm nay có chuyện gì không?

Giọng tìm tòi hỏi thăm.

- Buổi sáng hôm nay a? Bình thường thì mọi hôm đều phải đi học tại trong nhân loại thôn đâu. Có điều hôm nay là ngày nghỉ nha, vốn dĩ là muốn đi ngủ một giấc, tuy nhiên vừa mới cũng đã ngủ đủ xong. Buổi tối hôm qua cá khô lại đã hỏng hết rồi đâu, nếu như không đi chuẩn bị thêm cá tươi mà nói, buổi tối hôm nay liền không có đồ vật mang đi bán rồi.

- Mystia, sáng nay bởi vậy chuẩn bị đi bắt cá hoặc là tới nhân loại thôn mua đồ đâu. Lăng tiên sinh ngươi là có chuyện gì quan trọng sao?

Bởi vì buổi chiều ngày hôm qua đã sớm trò chuyện thật nhiều với Mystia, thế nên Lăng đương nhiên biết rõ ở trong Nhân loại thôn (nơi hầu hết nhân loại bên trong huyễn tưởng hương tập trung ở lại), nơi đó còn có tồn tại một ngôi lớp học dành cho các yêu quái. Ngheo bảo giống như cũng từ một vị yêu quái nữ giáo sư chuyên chú giảng bài.

Giống như Mystia như vậy vừa đi học vừa đi làm học sinh, bình thường thế nhưng là rất bận rộn. Hằng ngày đều phải mất nửa buổi tối thời gian đi dạo bán quầy hàng cá nướng, cộng với cả buổi sáng thời gian giành cho đi học, thế nên rất dễ dàng liền xong mất cả nửa ngày luôn.

Trừ bỏ thời gian đi ngủ, cô nàng còn cần thường xuyên tranh thủ chuẩn bị nguyên liệu cho quầy hàng vào sau nửa đêm hoặc sửa sang lại cả quầy sau mỗi cuối buổi chiều chuẩn bị mang đi bán. Kết quả là suốt một ngày thời gian có đôi khi liền bận loay hoay thậm chí đều không có dư thừa thời gian để nghỉ. Cũng chỉ là vào những lúc ngày lớp học được nghỉ, cô nàng mới có thể có thời gian cùng đám bạn đi chơi.

Buổi tối ngày hôm qua đoán chừng quầy hàng của cô đều bị vị kia u linh công chúa xuất hiện làm cho đổ ngã hỏng bét hết cả. Vốn dĩ dựa theo Mystia chim sẻ đi đêm lối sinh hoạt hẳn là sẽ tại ngay sau đó đi chuẩn bị lại mới mẻ nguyên liệu thứ ăn cho quầy hàng lần sau đâu. Khả năng bởi vì bản thân Lăng xuất hiện, thế cho nên mới kéo dài cho đến tận bây giờ.

Nghĩ tới đây, Lăng chợt vẻ mặt quan tâm hỏi ra.

- Vừa đi học vừa đi bán quầy hàng như vậy chắc hẳn là rất mệt đi? Chẳng lẽ không thể giảm bớt một vài hôm tạm nghỉ bán quán không được sao?

- Thế nhưng là… đó là quầy hàng của mẫu thân truyền xuống đâu!

Mystia giọng trầm thấp thương cảm như vậy nói.

Lăng: "…………"

Khuyên bảo cô nàng nghỉ bán hàng một hôm không có thành công. Hơn nữa cứ dựa theo kiểu này thì, dù cho ngày sau có thật thu phục chiếm được Mystia trở thành thuộc hạ của chính mình, dựa theo lịch trình sắp xếp công việc hằng ngày của đối phương, trừ khi chính mình để cho Mystia bản thân nghỉ học, cộng thêm để cho người khác luôn chuẩn bị sẵn cá cho cô nàng đem bán, nếu không Mystia nào còn có đâu thời gian đi nghe theo mệnh lệnh làm việc của bản thân ồ.

"Ta thật đúng là một kẻ nghiệp chướng nặng nề, thâm trầm tâm cơ boy đâu!" Nào đó người bất chợt không khỏi trong lòng thở nhẹ dài than một câu.

Quyết định! Lần sau tìm thuộc hạ phải tìm vị nào có đủ nhiều thời gian rảnh rỗi hoặc nghề nghiệp không giống như Mystia như vậy bận rộn mới được.

Nói chung, Lăng cuối cùng vẫn là lộ ra đuôi cáo, chân chính yêu cầu của mình, trả lời câu hỏi của Mystia ban đầu.

- Hừm. Vậy buổi sáng hôm nay Mystia liền tiếp tục đi làm việc của mình đi. Chỉ cần nói cho tôi biết con đường đi tới đền thờ Hakurei thần xã đi tới như thế nào là được. Bản thân muốn nói với vu nữ ở nơi đó bàn bạc một chút chuyện.

- …. Là… là như vậy phải không? Lăng tiên sinh ngươi cứ yên tâm đi. Hakurei thần xã lại nói tiếp cũng không cách nhân loại thôn quá xa đâu. Đợi cho tôi dẫn trước Lăng tiên sinh ngài đi đến nhân loại thôn, sau đó ngài liền có thể dọc theo con đường chỉ dẫn đi tiếp đến thần xã là được.

- Hừm? Vậy thì thật là phải cảm ơn Mystia ngươi đâu. Nếu như không phải có ngươi chỉ đường, bản thân thật sự rất dễ dàng bị lạc đường mất.

- Không không, sao có thể nói như vậy đâu. So với Lăng tiên sinh ngài trước đó đối với tôi ân tình. Việc này thật sự là rất… rất nhỏ. Tôi còn chưa có thể thật sự báo đáp được cho Ngài đâu. Còn có,..

- Ừ? Còn có chuyện gì khác sao?

Lăng giọng hỏi thăm.

- …. Vâng… là… Là Ngài ở nói chuyện sau đó có… có còn nữa hay không sẽ trở về nơi đây ở? Tôi… tôi chỉ là còn chưa có hoàn toàn báo đáp… ân tình của ngài đâu. Vì thế… ngài… ngài có thể ở lại nơi đây ở bao lâu cũng được.

Mystia nói với vẻ mặt e thẹn lại mang theo khó hiểu mong ngóng, Lăng thấy này đương nhiên khó có thể trực tiếp chối từ, hơn nữa hiện tại cũng thật sự hoàn toàn không có tìm được chỗ ở cố định nào điều kiện tốt hơn, vì vậy cứ như vậy đi. Nghĩ ngợi như vậy xong, anh chàng tức khắc liền đối với Mystia gật gật đầu đồng ý. Cũng đảm bảo nếu như sau đó còn có quyết định chuyển chỗ ở đi sang nơi khác, cũng nhất định trước tiên tự mình nói rõ với cô nàng.

Cuối cùng của cuối cùng, sau khi ăn qua xong bữa cơm sáng do đích thân Mystia chuẩn bị (cũng còn tốt không phải thức ăn có sẵn cho chim), hai người liền mang theo đồ đạc lên đường đi thẳng tới nhân loại thôn. Cho tới một khi đi đến nơi xong, Nguyễn Trọng Lăng cũng không có ý định tiến vào bên trong tham quan linh tinh, mà là trực tiếp dựa theo Mystia chỉ cho con đường, thẳng tiến tới Hakurei thần xã.

Thời gian gấp gáp nha. Ai biết sau khi trở về Hồng Ma Quán xong, nào đó ngạo kiều hấp huyết quỷ loli lại sẽ ở nơi đó chuẩn bị cái gì đối phó chính mình. Hiện tại nếu như có thể trước tiên thu phục được vị này, dựa theo lời nói của Cirno cùng Mystia trước đó, giang hồ nghe đồn có khả năng mở Auto vô địch, một mình chấp cả Huyễn tưởng hương, kim bài tay đấm Hakurei Reimu thu phục vào tay. Như vậy thì tương lai chấp chưởng toàn bộ Hồng Ma Quán vân vân đã không còn là xa vời nữa á!

Đang đi tới trên đường bên trong….

………

Kết thúc chương 272.