Chương 1: Vô Đề

Nhất Đế

Chương 1: Vô Đề

"Ngươi tên gì?"

"Không có."

"Nhà ngươi ở đâu?"

"Không có"

"Ngươi có người thân không?"

"Không có."

"Tần gia là gì với ngươi?"

"Không là gì cả."

"..."

"Tại sao không muốn trở thành cường giả, đứng trên vạn trượng, dẫm đạp vạn người?"

"Vô lực."

"Tại sao không phá hủy chướng ngại vật, giết sạch kẻ thù?"

"Vô tâm."

"Cuối cùng tại sao lại từ bỏ mọi thứ, xóa bỏ danh phận, con người của mình?"

"Thất Vọng, Mệt Mỏi."

"..."

"..."

"Khi xưa lúc đầu ta đã có thể đầu thai vào thể xác này nhưng Thiên Đạo không cho phép, để cho một kẻ tu luyện như ngươi đoạt xác giành mất cơ hội. Nhưng bây giờ ngươi lại nhờ ta chấp nhận thể xác này ư. Ngươi có thể đền bù cho ta thứ gì?"

"..."

"Ngoài thân thể này ra, ta không có gì cả."

"Tốt, ta sẽ chấp nhận thân thể của ngươi. Ngươi từ bỏ họ tên của mình, thân xác của mình, danh phận của mình, chỉ còn lại một cái thân thể phế vật này. Ta đồng ý trao đỗi cơ hội của mình để đỗi lấy thân xác của ngươi. Từ nay ta sẽ thay ngươi nhận lấy mọi khổ đau của thế gian này, bị vạn người phỉ nhổ, triệu người nhục nhã. Ngươi chỉ mong muốn được thanh thản, còn ta chỉ cần được sống.

"Cảm ơn."

"Tốt, cái họ Tần ấy của ngươi đã bị vứt bỏ, ta lại không thích cái dòng họ ấy. Nhưng ta cũng không có họ của mình, ta chỉ có một cái tên của mình là Minh thôi. Ngươi không có gì, ta chỉ có một cái tên là tài sản của mình. Cho nên từ nay ta sẽ gọi là Vô Minh. Vô trong Vô Tâm, Vô Lực, Vô Dục, Vô Cầu, Minh trong Minh Bạch. Ta thì lại chỉ cầu mong kể từ nay ta không có gì không thể rõ ràng cả.

"Được rồi, ngươi đi đi."

"..."

"..."

---- ---- ----

Hỏi thế gian vạn vật, thế giới nào là hiện thật.

Thiên địa sơ khai, Hư Chân bất phân

Giới lực vi tôn. Luân Hồi vi giả

Hằng hà Nguyện lực, hóa thân vạn giới

Mênh mông Giới Lực, hóa thân Giới Chủ

Huyễn Mộng tinh giới là một hành tinh mênh mông vô ngần. Nếu có người hỏi rằng Huyễn Mộng tinh giới rộng lớn bao nhiêu thì mọi người sẽ nói rằng:

"Chỉ có Giới Chủ mới biết được điều đó thôi."

Giới trong thế giới, Giới trong giới hạn.

Kẻ nắm giữ Giới lực được chia làm:

Nhất Tinh, Nhị Tinh, Tam Tinh, Tứ Tinh, Ngũ Tinh Hư Giới.

Ngoài ra thì các cấp bậc cao hơn nữa thì Vô Minh chưa thể biết được.

À ngoài ra thì Huyễn Mộng Tinh Giới còn có một điều rất đặc biệt nữa cũng khá là quan trọng đấy. Huyễn Mộng Tinh Giới có đến ba đại lục cách rất xa nhau bởi một đại dương bao la rộng lớn. Nhưng hiện giờ Vô Minh chỉ biết đến một đại lục duy nhất mình đang sống thôi.

Ảnh Liệt đại lục, tại đây có một nền văn minh khoa học kỹ thuật khá tiến bộ, ngang bằng với lại thế giới trước đây mà Minh từng sống. Tại đây có máy tính, điện thoại di động, internet, ô tô, máy bay đầy đủ cả. Nhưng mà điều đặc biệt nhất mà Vô Minh biết được ở đây đó là:

Ảo Tưởng không gian do hệ thống Thiên Đạo quản lý, hay còn được Vô Minh ví như là Vô Hạn Không Gian cùng với Chủ Thần.

Nghe tới đây mọi người cũng biết được một số điều rồi đúng không.

Đúng vậy, tại thế giới này, mọi người có thể tiến vào các thế giới ảo tưởng của con người. Tại đây con người sẽ có thể đưa linh hồn của mình đến những thể giới ảo tưởng, đó có thể là điện ảnh, phim truyền hình, tiểu thuyết... Từ đó mọi người sẽ sử dụng Giới Lực để trao đỗi với những thế giới ảo tưởng đó để đỗi lấy: Tài Sản, Quyền Lực, Sức Mạnh....

Nhưng mà trong vòng hàng chục năm nay chỉ có một vài thế giới ảo tưởng được phát hiện, và số thế giới ảo tưởng mà loài người biết được từ xưa đến nay tìm kiếm ra chưa đếm hết được hai bàn tay.

Mà thôi kệ những thứ đó đi, ai quan tâm cơ chứ. Hiên giờ ta phải quay lại với nhân vật chính của chúng ta một cái đã.

--- --- --- ---

"Xin lỗi, chúng tôi không thể chấp nhận học sinh vào làm việc được."



"Cút..."

….

"Xin lỗi, chúng tôi đã có đủ người rồi."

"Xin lỗi..."

"Xin lỗi..."

"Chết tiệt Tần Thiên Tần Gia, các ngươi đã tuyệt tình như thế thì đừng có trách ta sau này trở mặt với các ngươi."

Vô Minh bực bội ném chai nước lọc vào thùng rác. Đã hai tuần rồi rồi, suốt hai tuần liền Vô Minh phải ăn mì gói kèm nước lọc để chống đỡ thôi. Mặc dù không có bị đói quá mức như là những người ăn xin ở thế giới cũ. Nhưng mà cứ kéo dài mãi như vầy thì làm sao mà thực hiện kế hoạch đột phá của mình được cơ chứ.

"Nguyện lực, nguyện lực, nguyện lực... Phải tìm cách để có được nguyện lực."

"Ngươi biết gì chưa, Điện Hạ mới vừa ra ca khúc mới đó, trong vòng một ngày mà đã có hàng triệu người xem, ta nghe mấy người bạn trong lớp nói họ phải dùng nguyện lực để đề cử cho bài hát của Điện Hạ để không bị phân tâm tu luyện nữa đấy."

"Thật ư, nếu như mà ca khúc của Điện Hạ hát hay quá, người nghe nếu như cảm thấy thỏa mãn mà lại không đưa ra nguyện lực hoặc vật gì đó để bù vào sẽ bị khó chịu tâm tình vì cảm thấy mình làm việc trái với lương tâm. Không biết ta có nên nghe không nữa, gần đây ta sử dụng nguyện lực hơi nhiều quá rồi."

"Ngươi nên nghe đi, dù sao thì quần áo đồ trang điểm có thể mua sau, chứ còn việc nghe nhạc này sẽ giúp ích cho tinh thần thoải mái nữa, nghe đâu còn có có phần thưởng may mắn dành cho 1000 người may mắn đã sử dụng nguyện lực đề cử cho Điện Hạ nha."


Nghe thấy lời của hai nữ sinh, Vô Minh thất thần một chút rồi nhắm mắt lại, một chút sau Vô Minh cười lớn nói:

"Liều... Cao lắm từ nay ăn mì gói đến tháng sau thôi."
=== === ===
Truyện mới của tác giả, 2-3 ngày 1 chương. Tùy thuộc vào thời gian rãnh nha.