Chương 194: Kỳ Tích
-Cho đến nửa năm trước, hắn rốt cuộc thành công trở thành võ giả, lúc đó ta tuy vui mừng, thế nhưng cũng không ôm kỳ vọng quá lớn, bởi vì hắn khởi điểm so với các võ giả bình thường phải chậm hơn nhiều!
-Nào ngờ hắn ra ngoài nửa năm, khi quay về tu vi đã tăng lên một mảng cực lớn! Cái này khiến cho ta vô cùng kinh ngạc, chỉ cần đem tin này truyền ra ngoài, hắn không những sẽ không phải tiếp tục làm một cái phế vật ở trong mắt mọi người, ngược lại còn có thể trở thành thiên tài được bọn họ tôn trọng!
Bạch Linh hít sâu một hơi, nói:
-Vậy không phải rất tốt sao?
Nhạc Thi Dao ngừng lại một chút, ánh mắt trở nên có chút thâm thuý, nói tiếp:
-Thế nhưng là, cái này không có nghĩa là hắn hoàn toàn ổn, cũng không có nghĩa là hắn đối với những chuyện năm xưa hoàn toàn không để bụng! Ta cùng hắn tiếp xúc đã có 8 năm thời gian, ta hiểu rõ tính cách của hắn, hắn quật cường, cũng có thể nói là cố chấp, trọng tình trọng nghĩa, thế nhưng lòng dạ tuy không đến mức hẹp hòi, lại cũng không rộng rãi đi đâu!
-Ta nhớ rất rõ, năm xưa khi hắn mới vào Thiên Sinh Môn, hắn là kẻ rất hoạt bát, thậm chí có thể nói là vô cùng hài hước! Ban đầu Tiêu Hàn Dư và các đệ tử đồng môn cũng rất chiều chuộng hắn, chỉ là sau đó đã hoàn toàn thay đổi! Trải qua nhiều năm như vậy, tính cách của hắn lại trở nên có chút cô độc, thực ra không phải hắn thích cô độc, chỉ là hắn không dám tuỳ tiện tin tưởng người khác, bởi vì hắn sợ người đó cũng giống như sư phụ và sư huynh của hắn sẽ trở mặt với hắn!
-Hắn không hận Thiên Sinh Môn, thế nhưng hắn chắc chắc không có khả năng có hảo cảm với tông môn này! Dù sao, cái loại cảm giác bị những người mình tin tưởng nhất trở mặt sỉ nhục thực sự không dễ chịu, cho dù biết rõ nguyên nhân, thì cũng rất khó có thể hoà hợp lại như cũ!
Bạch Linh nghe Nhạc Thi Dao nói, trong lòng không khỏi xúc động.
Nàng trước đó nhìn thấy Vương Hạo Thần, từ khí chất cho đến tính cách đều khiến cho nàng có cảm giác hắn là một người sống và đào tạo trong một môi trường rất tốt, nàng lại không biết, hắn trên thực tế lại trải qua một khoảng thời gian khó khăn như vậy.
Nàng luôn tự ti rằng chính mình không biết phụ thân của nàng là ai, nàng chỉ có một mẫu thân bên cạnh, thế nhưng Vương Hạo Thần so với nàng lại càng thêm đáng thương, hắn không chỉ không biết cha mẹ mình là ai, hơn nữa còn bị những người hắn xem là thân nhân đầu tiên nhiều năm nhục nhã đến không ngóc đầu lên được.
Khó trách hắn lại không có nhiều bằng hữu, đó là bởi vì vết thương trong quá khứ vẫn chưa ngôi ngoai.
Bạch Linh thực sự rất hoài nghi, một đứa trẻ mới 8 tuổi, là như thế nào vượt qua những năm tháng áp lực như vậy?
Có lẽ, đây chính là chỗ khắc nghiệt của thế giới này, kẻ yếu, vĩnh viễn chỉ có thể trở thành đá lót đường cho kẻ mạnh, không có thực lực, liền không có cách nhận được sự tôn trọng.
-Tiểu Linh! Hạo Thần là ca ca ngươi, tuy không cùng máu mủ, thế nhưng ta tin hắn sẽ không đối xử tệ bạc với ngươi! Vì thế ta mong ngươi có thể quan tâm hắn một chút, hắn từ nhỏ đến lớn gần như chỉ có ta làm bạn, thật sự rất thiếu tình cảm gia đình, đây có lẽ cũng là một trong những hắn muốn có được nhất nhưng từ trước đến nay không có cách nào có được!
Nhạc Thi Dao nhìn Bạch Linh nghiêm túc nói.
-Sư tôn, đời này có thể được ca ca nhận làm nghĩa muội chính là chuyện may mắn nhất của ta! Ta tuyệt đối sẽ không bao giờ phụ hắn!
Bạch Linh trịnh trọng nói.
Nhạc Thi Dao gật đàu hài lòng, cảm nhận được Bạch Linh là thật tâm nói ra.
Có lẽ trong nội tâm của nữ hài này không chỉ coi Vương Hạo Thần là ca ca, đáng tiếc kẻ nào đó lại không đủ nhạy cảm để nhận ra.
………….
Vương Hạo Thần ở trong lôi hoả lô đỉnh tu luyện rất lâu, lâu hơn cả Nhạc Thi Dao dự tính.
Nàng vốn dĩ cho là, Vương Hạo Thần bất kể là thành hay bại, nhiều nhất đều chỉ hao tốn một tuần thời gian, bởi vì lôi hoả lực lượng quá mức cuồng bạo, căn bản không thể ở bên trong quá lâu.
Ai biết tên này ngược tốt, vậy mà ở bên trong tu luyện trọn vẹn gần ba tuần thời gian.
Nếu không phải nàng còn cảm nhận được Vương Hạo Thần khí tức, nàng thật sẽ cho rằng hắn đã bị luyện chết ở bên trong.
Nhạc Thi Dao mấy lần muốn cưỡng ép đem hắn kéo ra, thế nhưng sau cùng vẫn cưỡng ép nhịn xuống.
Vương Hạo Thần tu vi chỉ là Cửu Tinh Vũ Sĩ, muốn tu thành Linh cấp thượng phẩm huyền công vẫn là vô cùng khó khăn, coi như có thể thành công, có lẽ cũng cần nhiều thời gian hơn bình thường.
Tên này xưa nay luôn khiến cho người khác bất ngờ, lần này nói không chừng có thể lại cho nàng một cái kinh hỉ.
…………..
Lại qua một tuần thời gian, Vương Hạo Thần vẫn như cũ không có ra khỏi lôi hoả lôi đỉnh, mấy ngày gần đây tốc độ hấp thụ lôi hoả năng lượng càng thêm nhanh chóng, khiến cho Nhạc Thi Dao phải liên tục bổ sung năng lượng.
Nàng trong lòng cũng rất mơ hồ, chỉ là tu luyện huyền công mà thôi, thực sự cần nhiều lôi hoả năng lượng đến vậy, nếu là nàng không có ở một bên bổ sung năng lượng, e rằng lôi hoả ở bên trong sớm đã bị Vương Hạo Thần hút sạch.
Trôi qua mấy ngày nữa, Nhạc Thi Dao rốt cuộc sắp không nhịn nổi, bởi vì khoảng cách Đệ Thất Phong mở ra linh tuyền, chỉ còn lại không đến một tháng.
-Không được! Tiếp tục như vậy, coi như hắn tu thành huyền công cũng là được không bù nổi mất! Nhất định phải đem hắn kéo ra!
Nhạc Thi Dao trong lòng đã quyết định.
Nàng thật là thay Vương Hạo Thần gấp, bởi vì lại tiếp tục hao tổn thời gian, coi như hắn luyện thành huyền công, cũng sẽ không kịp ở trước Đệ Thất Phong mở ra trước đó đem tu vi hoặc kiếm đạo tăng lên, như vậy quá mức thiệt thòi.
Nàng chuẩn bị xuất thủ, cưỡng ép đem Vương Hạo Thần từ trong tu luyện kéo ra.
Thế nhưng vào lúc này, dị biến lại phát sinh.
Chỉ thấy từ trong lôi hoả lô đỉnh có từng đợt ba động lan tràn đi ra, tựa như sấm động.
Nhạc Thi Dao vội dừng lại động tác nơi tay, chăm chú nhìn vào lôi hoả lôi đình.
Sẽ không thật thành công đi a?
Nàng ngược lại trong lòng đang cầu nguyện cho Vương Hạo Thần thật sự thành công, bởi vì bỏ ra trọn vẹn một tháng thời gian, nếu là không có thu hoạch vậy liền hắn liền quá lỗ.
Rất nhanh, đợt ba động kia liền chậm rãi lắng xuống, sau đó có một đạo thân ảnh từ trong lôi hoả lô đỉnh đi ra.
Vương Hạo Thần trải qua một tháng ở bên trong lôi hoả lô đình, thân thể có chút biến hoá, nhiều hơn một phần nam tính, khuôn mặt hơi gầy đi, thế nhưng hai mắt lại sáng như sao trời.
-Thành công?
Nhạc Thi Dao nhìn hắn cười yếu ớt hỏi.
Vương Hạo Thần mỉm cười, chỉ thấy ở sau lưng hắn, bất thình lình xuất hiện từng đạo vật hình tròn tựa như tinh cầu xuất hiện, mà ở trên những thứ này, lại có từng tia lôi hoả nhảy múa ở bên trên vô cùng sống động.
Ngưng tụ ra được lôi hoả tinh, đồng nghĩa với việc tu thành Thái Thượng Viêm Lôi Quyết.
Hắn thật thành công!
Vương Hạo Thần lại sáng tạo ra một cái kỳ tích!
Thiên tài bình thường, có thể tại Vũ Sư đem Linh cấp hạ phẩm huyền công tu thành đã là thiên đại hỉ sự, thế nhưng Vương Hạo Thần lại là tại Cửu Tinh Vũ Sĩ luyện thành có thể so với Linh cấp thượng phẩm huyền công Thái Thượng Viêm Lôi Quyết.
Cái này coi như tìm khắp lịch sử Thiên Sinh Môn cũng không có người có thể so sánh với hắn, coi như là năm đó vị kia kinh tài tuyệt diễm Trương Thanh Khuê tại Vũ Sĩ cũng chỉ có thể tu luyện ra Linh cấp hạ phẩm huyền công.
Chuyện của Vương Hạo Thần coi như nói ra, chỉ sợ cũng sẽ không có người tin tưởng.
Bất ngờ không chỉ dừng lại ở đó, bởi vì Nhạc Thi Dao phát hiện ra, số lượng lôi hoả tinh ở sau lưng Vương Hạo Thần vậy mà đạt đến 12 khoả.
Lôi hoả tinh số lượng, đại biểu người luyện trình độ tu luyện Thái Thượng Viêm Lôi Quyết sâu cạn.
Lôi hoả tinh số lượng nếu chỉ đạt mấy khoả, vậy người luyện chỉ có thể miễn cưỡng tính là nhập môn, đối với Thái Thượng Viêm Lôi Quyết vận dụng còn rất nông cạn.
Nếu là có thể ngưng luyện ra hơn 10 khoả, vậy chứng minh người này đã đem môn huyền công này tu luyện đến cảnh giới tiểu thành.
Nhập môn và tiểu thành, nhìn qua chỉ chênh lệch một tiểu cảnh giới, thế nhưng trên thực tế lại khác biệt một trời một vực.
Nhạc Thi Dao vốn cho là Vương Hạo Thần có thể đem Thái Thượng Viêm Lôi Quyết tu thành đã là kỳ tích, coi như chỉ có thể ngưng luyện ra một khoả lôi hoả tinh cũng rất tốt, không ngờ hắn có thể một lần ngưng luyện ra đến 12 khoả.
Một tháng này, xem như không có bị hắn lãng phí, ngược lại nhìn qua vô cùng đáng giá.