Mở Ra Thế Giới Ma Pháp

Chương 2:

Đến khi Vũ Nguyên lần nữa tỉnh lại đã là giữa trưa.

Khẽ ngồi dậy, Vũ Nguyên đảo mắt quanh phòng rồi nhìn đến cái đồng hồ phía bàn. Đã là 12 giờ kém. Chắc mấy đứa bạn cùng phòng cũng sắp đi học về.

Nhìn lại quyển sách đang ở trên đùi, cái màu giấy vàng cũ kỹ đặc biệt nổi bật trên nền trắng của màu chăn. Trong lúc ngủ Vũ Nguyên đã để nó trượt sang bên cạnh. Vũ Nguyên nhớ tới hình như vừa nãy có đọc được từ magic nên đoán chắc là sách dạy ảo thuật. Ảo thuật sao? Với một trạch nam như Vũ Nguyên học cũng vô dụng nhưng để đọc giải trí thì cũng là một việc không tệ. Nhìn đến quyển sách đã cũ mèm vàng vọt đôi chỗ còn rách mang dấu ấn thời gian, Vũ Nguyên nghĩ giờ cũng không có gì đọc tạm cũng được. Đang định cầm quyển sách bất chợt có tiếng lao xao ngoài cửa.

Vũ Nguyên ngẩng đầu lên nhìn. Chợt nhìn thấy 3 bóng dáng đang nhanh chóng tiến tới chỗ hắn. Hoá ra là 3 cậu bạn cùng phòng.

Tiếp đó, Vũ Nguyên đón nhận lấy một tô cháo từ mấy cậu bạn kia. Suốt từ sáng tới giờ vì ốm mà còn chưa có gì vào bụng, cái bụng rỗng đã sớm cổ vũ reo hò từ lâu. Khép lại quyển sách trong tay, Vũ Nguyên đặt lại lên bàn. Nhận lấy bát cháo trứng muối từ tay cậu bạn Vũ Nguyên cúi đầu ăn lấy ăn để nhằm lấp đầy cái bụng đang đánh trống kia.

Mấy tên bạn cùng phòng biết Vũ Nguyên bị cảm mạo còn chưa có khôi phục hoàn toàn vì vậy đã để cho hắn nghỉ ngơi thật tốt, đồng thời còn giúp hắn xin nghỉ thêm buổi học ngày mai.

Vậy là trạch nam Vũ Nguyên lại có thêm điều kiện để chui ở trong nhà thêm ngày mai nữa.

Ăn xong bát cháo trứng muối. Vũ Nguyên ngồi trên giường với tay cầm máy tính lên. Mở lên máy tính tùy tiện nhìn qua cũng không có gì nổi bật. Lẽ ra thanh niên thời này khi cầm máy tính liền thứ đầu tiên nhìn vào chính là biểu tượng chữ f nền xanh Facebook nhưng Vũ Nguyên có chút ông cụ non. Vũ Nguyên cảm giác Facebook hoàn toàn chán ngắt, không có gì đặc sắc. Cậu thấy xem chút tin thời sự hay đọc một chút tiểu thuyết mạng là một thứ thú vị gấp trăm lần Facebook.

Ấn vào phần truyện nhìn qua phát hiện đã có chương mới. Vũ Nguyên lập tức mắt sáng lên chăm chú đọc chương mới ra. Đây là một bộ tiểu thuyết internet rất nổi được nhiều người yêu thích. Có thể nói là chỉ cần là dân nghiền truyện thì chắc chắn sẽ biết đến. Chỉ có điều lão tác giả bộ truyện này ra chương rất chậm ngày chỉ có 2 chương hoàn toàn không đáp ứng nổi nhu cầu đói thuốc của lũ con dân. Chính vì vậy nguyện vọng của lũ con dân này chính là hy vọng có thể treo lão tác lên quạt để lão có thể phun ra mỗi ngày 10000 chữ không có chữ không cho ăn. Vũ Nguyên tất nhiên cũng là một con mọt truyện, ước nguyện của hắn cũng giống hệt lũ dân kia có thể mỗi ngày được đọc 10000 chữ thì cho dù có phải leo núi đao vào chảo lửa hắn cũng ngậm cười vui vẻ, nhìn qua chỉ có mỗi 2 chương Vũ Nguyên phải cẩn thận soát từng chữ từng chữ cho đến khi hết.
"Aaa! Hết rồi! Lại thèm thuốc rồi!"

"Hừm hừm!" Vũ Nguyên gầm gừ.

Lão tác thật đáng ghét lại chỉ có 1 chương. Những lúc như này tâm nguyện được treo ngược lão lên cánh quạt để cho lão lại càng thêm mãnh liệt. Hay ít ra cũng phải bắt cóc lão nhốt vào lồng giam ép đánh 10000 chữ, không ra chương không có cơm ăn.
Vũ Nguyên lại lướt máy tính đọc thêm vài chương truyện mới từ một bộ khác. Bộ truyện này không đủ nổi bằng bộ kia nhưng được cái tác giả ra chương rất nhanh và cũng hay đổi mới. Vì Vũ Nguyên chính là một con mọt truyện chính gốc nha, để chống đói khát chương thì phải kiếm thêm đồ ăn vặt chứ.

Nhân danh sức mạnh của ánh trăng ta sẽ chém tan mọi tà ác thế gian...
Khục khục, hình như nhầm lời kịch.

Nhân danh sức mạnh của người yêu sách ta sẽ thảo phạt hết truyện hay trên thế gian. Hãy run rẩy dưới "bốn" con mắt soi tỏ của ta đi. Ha ha ha ha...

Vũ Nguyên đọc hết truyện lại bắt đầu rơi vào tình trạng thiếu thuốc. Đúng nghĩa là một con nghiện rồi. Nhàm chán không có gì làm Vũ Nguyên bắt đầu lên mạng xem chút tin tức mới. Bởi vì Vũ Nguyên học ngành ngôn ngữ nên Vũ Nguyên đặc biệt rất chú trọng đến cách nói cũng như văn phong khi sử dụng, nên đọc các loại thông tin bài báo là cách tốt nhất để học tập ngôn ngữ.

Ánh mắt đảo qua trên trang mạng, chủ yếu là các tin tức về nền kinh tế đất nước đang trên đà phát triển, hội nhập; hay nổi bật nhất đúng là sự kiện NASA đã thành công để con người sống trên mặt trăng. Vũ Nguyên đọc qua từng tin tức chợt liếc qua ở góc màn hình thông tin:" Khai quật mộ của vị phù thủy vĩ đại Merlin và những bí ẩn không ngờ."

Vũ Nguyên nhìn qua rồi lướt đi:" Đúng là báo lá cải. Đủ mọi thông tin nhảm nhí."

Những cái tin như vậy thì lúc nào chẳng có thể nhìn thấy. Ai mà đi để ý chứ. Chỉ có mệt người nhọc xác mà thôi. Nhắc tới mệt mỏi, Vũ Nguyên nhìn qua đồng hồ. Bây giờ đã là giữa buổi chiều. Ngồi ở máy tính vài tiếng đồng hồ lại thêm Vũ Nguyên vốn đang ốm, bây giờ đôi mắt cậu lại trở nên nặng nề có dấu hiệu muốn ngủ. Toàn thân thật mệt mỏi Vũ Nguyên đặt lưng xuống giường dần dần chìm vào giấc ngủ.

Có lẽ do đang ốm mệt mỏi, tinh thần của Vũ Nguyên không được tốt. Trong khi ngủ Vũ Nguyên có cảm giác như bản thân đang lạc vào trong mê cung vậy, thi thoảng lại có những hình ảnh loé lên rồi thoáng qua hoàn toàn không nhìn rõ được gì. Bên tai nghe văng vẳng tiếng hét tiếng gầm rung trời.

Cứ như thế mông lung, mơ mơ màng màng Vũ Nguyên vẫn tiếp tục giấc ngủ mà hoàn toàn không hề hay biết rằng trong lúc Vũ Nguyên đang ngủ từ quyển sách cũ nát trên bàn, hình ảnh 2 con rắn đang cuộn lấy nhau dần dần chuyển động, ánh sáng màu xanh lục cứ thế chớp chớp liên tục và những hạt ánh sáng màu xanh từ trong đôi mắt sâu thẳm của con rắn kia như tạo thành một dòng nước​ nhỏ chảy vào trong thái dương của Vũ Nguyên.



P/s: chương này bình thường không có nội dung gì đặc sắc. Nhưng nó có thông tin quan trọng cho mạch truyện sau này.