Chương 2: Lối thoát duy nhất

Mang Theo Tinh Linh Hệ Thống

Chương 2: Lối thoát duy nhất

Thu qua đông đến đã 5 năm qua đi.

Trong căn ngục tối đen hôi thối u ám kia là những mùi xác thối của chuột gián bốc lên, ở đằng góc xa kia chính là 1 cô (xưng theo hoàn cảnh à) nhóc vui tươi hồn nhiên ngày nào giờ đây cô chỉ còn da với xương, mắt cô hóp vào thân hình nhỏ bé chi chít vết xước đến đáng thương. Có lẽ vì bị ngược đãi quá dã man mà một cô gái 18 tuổi xuân xanh vẫn y nguyên thân hình bé nhỏ như ngày nào thậm chí còn tàn tạ hơn, gò má hõm vào. Cô đã từng kêu gào cầu xin nhưng không được thậm còn bị tra tấn dã man hơn, cô đã từng khóc nhưng giờ đây cô không thể dơi được một giọt lệ nào nữa nước mắt đã hết con tim đã chết. Cô gái bé nhỏ ấy đã chết về thể xác lẫn tâm hồn, cô sống như một con súc vật thậm chí còn tệ hơn, cô muốn được chết chết để giải thoát để được sống lại một kiếp đời mới. Nhưng chỉ vì những dây gai nhằng nhịt đã được yếm phép đâm trên người cô khiến cô bất lực, cô cũng chỉ là một con người thường mà thôi không sức mạnh không người che chở. (Để tăng thêm sự căm ghét dây gai kia chính là của chị gái cô)

Bất chợt đánh vỡ sự lặng im đó là tiếng mở khóa cửa leng keng. Bước chân vội vàng ấy đang tiến gần xuống bậc thang nơi cô bị nhốt:

-"Cạch..." nắp hầm được mở ra bất chợt thứ ánh sáng mặt trời đã len lỏi vào căn hầm ngục tối ấy.
Bước xuống là một người đàn ông đã ngoài 60, ông lão tiến tới vội vã rút từng khúc gai găm vào người cô, ông cho cô uống một thứ nước màu đỏ khiến cô hồi phục được một chút sự sống rồi vội vã bế cô lên mà hùng hục chạy vào rừng.

-''Đứng lại'' người đàn ông đô con vạm vỡ vừa bước xuông xe thì nhìn thấy xa xa ông lão bế cô bỏ chạy hắn hô lên rồi chạy theo.

Ngang đường trong lúc chạy dược lực dần thấm vào người khiến cô lấy lại được chút ý thức, cô ú ớ như muốn nói điều gì. Ông lão thấy được vui mừng rơi nước mắt mà nói, ông kể đầu đuôi mọi việc cho cô:

-"Tiểu thư tôi cũng chỉ là một người bình thường được bố mẹ cô trước lúc mất nhờ trông nom mà thôi"

-"Sau sự việc 5 năm trước tôi mới tím kiếm cô suốt bám theo được đến đây mới tìm ra cô, thuốc kia tỗi được mẹ cô đưa cho dùng lúc nguy cấp một chút nữa dược liệu hoàn toàn phát huy là cô có thể tạm đi được rồi."

Rồi ông lão kể cho cô nghe về cha mẹ mình, mẹ cô đã bị hại chết vì lấy một người thường là cha cô rồi sinh ra cô, cha cô biết tin đã đi báo thù nhưng cũng xảy ra bất trắc. Mặc dù có chút tiền nhưng cha cô cũng chỉ là một gia tộc nhỏ bình thường không làm được gì khác, cả gia tộc ấy trong một đêm đã bị giết hết còn mỗi ông lão này thoát được.

Thấy tên to con kia bắn một khối nước về phía này ông lão đã lấy thân mình mà chắn ông đặt cô xuống rồi hô: "Tiểu thư mau chạy đi tôi sẽ cố chặn hắn lại" rồi ống ho ra một ít máu. Mặc dù là người thường nhưng ông lão cũng ít nhất là nhị lưu võ học, tuy không đấu lại được ma lực nhưng cũng câu được chút thời gian.

Cô hối hả mà lao đầu về phía trước, vừa đi vừa ngoảnh lại nhìn trước mắt cô lúc này là hình ảnh ông lão bị từng vết dao bằng nước cắt mà mất đi sinh cơ. Thấy vậy cô càng đau khổ mà vội vàng bỏ chạy, cô thật không nhẫn tâm thấy được người khác vì cô mà chết đi.

Tên to con kia lại tiếp tục đuổi theo cô, cô chạy chạy mãi đến khi trước mặt cô lúc này chỉ thấy là vực sâu hun hút. Tến to con kia cũng nhìn thấy cảnh này mà nhếch miệng cười hắn chạy chậm lại như một con soi khi thấy con mồi chắc chắn nằm gọn trong tay vậy.

Cô tuyệt vọng khi bị ông trời trêu đùa bị số phận mặc định hết lần này đến lần khác, cô lấy hết can đảm mà nhảy xuống. Cô thà chết chứ không chịu trở lại cái nơi địa ngục đó nữ. Trong cô lúc này lặng thinh cô tự trách bản thân sao mà yếu đuối sao mà nhu nhược như vậy, nếu có cơ hội có sức mạnh cô nhất định sẽ báo thù cô sẽ trả lại tất cả những gì bọn họ đã đem đến cho cô, cho dù có trở thành quỷ cô cũng sẽ không buông tha cho bọn họ.

Tên to con kia thấy vậy cũng khá bất ngờ rồi nhếch miệng cười, hắn móc chiếc điện thoại ra rồi gọi đến đầu số nào đó, hắn nói "vâng" rồi sau đó bỏ đi.

Trong vực sâu hun hút tối tăm lúc này có một thân hình bé nhỏ ngất lịm đi và đang rơi xuống tự do, cô không hề biết rằng phía trước bỗng xuất hiện một đốm sáng rồi đốm sáng đó dần bay lại và
nhập vào đầu cô. Được một lúc tiếng máy móc trong đầu cô bỗng vang lên:

-'' Ting - đã tìm được chủ nhân phù hợp bắt đầu tiến trình khởi động Tinh Linh Hệ Thống"

-''Hoàn tất trong vòng 10..9.... 4... 3..2...1"

-''Ting''...

-"Khởi động hoàn tất".