Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 46: Izanami

Chương 46: Izanami


Nhìn trước mắt hùng hậu thần ma đội quân hùng hậu bao quanh, Akari trên mặt không có tí sợ hãi hay e dè ngược lại khóe miệng hơi nhếch lên cười khinh bỉ:



- Ta đã nói ngươi không có cơ hội, tội gì phải làm khổ mình thế.



- Thức tỉnh đi Susanoo



Đạm mạc nói một câu quanh thân Akari đồng dạng trào ra từng sợi tơ tím nhanh chóng đan xen kết dính nháy mắt đã hóa thành một bộ xương khổng lồ, nhưng cùng các ảo ảnh kia chỉ dừng lại ở nửa bộ khung xương khác biệt, vô số sợi tơ còn tiếp tục đan xen tạo thành cơ bắp, da thịt, cuối cùng là lớp giáp vải bộc bên ngoài, đồng thời phần thân dưới cũng theo đó dần dần hình thành.



Trực tiếp bỏ qua Susanoo "hình thức ban đầu" cùng "bán chân thể", Akari lần đầu sử dụng Susanoo chính là "toàn chân thể" đẳng cấp, khí thế nháy mắt áp đảo các Susanoo "hình thức ban đầu" nhỏ bé xung quanh, khung cảnh như một vị chiến tướng trải qua phong ba huyết vũ chiến trường đứng giữa một đám ô hợp gầy gò đồng thời thân thể còn có khiếm khuyết, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.



- Sao có thể... sao có thể có thứ sức mạnh vô lý đến thế.



- Ta không tin...TA KHÔNG TIN...HÔM NAY NGƯƠI TUYỆT ĐỐI PHẢI CHẾT, KẺ THẢM HẠI NHƯ NGƯƠI KHÔNG XỨNG ĐÁNG LÀM "THỰC TẠI" KHÔNG XỨNG ĐÁNG CÓ ĐƯỢC SỨC MẠNH ẤY.



"Akari điên cuồng" chứng kiến Susanoo "toàn chân thể" liền cảm nhận được sâu sắc tuyệt vọng, Akari không phục, cực kỳ không phục, rõ ràng nàng mới là kẻ mạnh hơn, rõ ràng nàng mới là Akari mạnh mẽ nhất trong nội tâm nhưng tại sao kẻ được chọn làm "thực tại", kẻ được chọn ra để đi tìm kiếm "hạnh phúc" chân thực lại là tên yếu đuối nhất, ngây thơ nhất kia chứ, còn nàng chỉ có thể tại trong hành lang ký ức tìm kiếm chút ấm áp lẻ loi trong những những đoạn hồi tưởng mờ nhạt lặp đi lặp lại...không phục....



- TA KHÔNG PHỤC!



Vô số Susanoo tiểu nhân lao vào hình bóng áp đảo kia, từng đầu nắm đấm đập tới như muốn đem gã khổng lồ đánh ngã, chẳng mấy chốc vô vàn Susanoo "hình thức ban đầu" đã che lấp đi Akari thân ảnh không để lọt mảy may.



- Ngu ngốc.



Đạm mạc một câu vang lên, một cánh tay xỏ xuyên qua bầy Susanoo dễ dàng đấm bay một mảng lớn, Akari Susanoo rướn người ép về phía trước liền có thể gom một đám lớn Susanoo cho ép vỡ, mỗi hành động mỗi cái giơ tay nhấc chân đều mang theo dời sông lấp bể chi lực.



Mà đám Susanoo "hình thức ban đầu" dường như bởi số lượng quá đông, thân thể cồng kềnh nhưng sức mạnh chẳng được bao nhiêu, đến đánh vỡ lớp giáp vải bên ngoài Susanoo "toàn chân thể" cũng không thể làm được, sức mạnh đã yếu nhưng một lúc có thể áp sát Akari để gây sát thương chỉ có mấy chục con liền kín người hết chỗ hoàn toàn không tận dụng được sức mạnh quân số khiến đám còn lại chỉ có thể đứng chen chúc nhau, thế là ta có một trận đại đồ sát mà đám Susanoo bé con chỉ có thể đứng chờ tới lượt bị đánh.



Mà Akari nhìn tình huống này cũng không biết nói gì cho tốt, nói thật tràng diện vừa rồi đúng là có chút kinh khủng, cả ngàn vạn tên Susano đứng nhìn chằm chằm là một áp lực gì đó rất lớn dù là nàng có chất lượng áp đảo đi nữa, Akari thậm chí đã chuẩn bị tinh thần tới một cái "Kowaretaisekai" để thanh tràng, nhưng ngờ đâu chân chính đánh mới biết, mặc dù số lượng nhiều lắm, lấy vạn mà tính cũng không đủ nhưng thật đánh nhau lúc mỗi lần cần đối phó chỉ có mấy chục hoặc cao lắm thì hơn trăm tên, đối với Akari mà nói một tên Susanoo "hình dạng ban đầu" trước mắt cùng trăm tên Susanoo "hình dạng ban đầu" không khác nhau lắm đều là một đòn sự tình, mà càng thêm ngoài ý muốn khi mỗi lần tiêu diệt một đám Akari tinh thần cùng sức mạnh liền tăng lên mấy lần, hoàn toàn không có chút mệt mỏi cảm giác.



- Hiểu rồi đây là ta tinh thần hải, đối phương chỉ là ta lực lượng bị chia cắt ra tới chống lại ta mà thôi, đem đánh nát liền một lần nữa trở về của ta.



Điều này đối với Akari là tin tốt, cực kỳ tốt, bởi nàng cũng không muốn dùng lại chiêu kia, đánh đổi thật quá lớn, mỗi lần dùng chính là một lần thành không phần lớn hồi ức, hồi ức dùng xong sẽ đến tiêu hao ký ức đến sử dụng, dùng xong ký ức liền tới tính cách, liền tới tư duy, Akari sợ rằng mình dùng nhiều vài lần liền đem mình dùng cho không có.



Akari càng chiến càng hăng dù cho đã qua một khoảng thời gian vẫn không có dấu hiệu suy yếu, mặc dù số lượng Susanoo "hình thức ban đầu" vẫn còn nắm lớn bao quanh nhưng ai nhìn vào cũng biết lợi thế đang nghiêng về đâu, hiển nhiên "Akari điên cuồng" cũng nhận ra tiếp tục như vậy nữa nàng kiểu gì cũng sẽ thua, "Akari điên cuồng" ánh mắt ngày càng trở nên nguy hiểm và dữ tợn, cuối cùng nàng chỉ cười gằng thì thầm:



- Đã ta không thể thành "thực tại" thì sẽ không ai là Akari "thực tại" cả.



Ngắm nhìn không gian xung quanh, vườn địa đàng nàng mất công ngày đêm xây dựng từ lúc được sinh ra từ nỗi đau cùng hối hận để rồi giờ đây đang nhanh chóng sụp đổ, "Akari điên cuồng" ánh mắt chợt xẹt qua một tia thương cảm nhưng nháy mắt liền biến mất, một lần nữa nhìn giữa trung tâm to lớn thân ảnh kia, "Akari điên cuồng" mắt trái chợt ngưng tụ nhưng cùng lúc trước thi triển khác biệt, nàng tròng mắt dần dần mờ nhạt cuối cùng một hoàn toàn hóa thành trắng dã, nhưng sau đó mọi thứ vẫn như bình thường tiếp diễn, chẳng có gì xảy ra, "Akari điên cuồng" một lần nữa quan chiến.



Thời gian dần dần trôi qua, số lượng Akari ảo mặc dù nhiều nhưng tại cường độ cao càn quét bởi Susanoo "toàn chân thể" dưới cuối cùng cũng bị diệt sạch, giờ đây chỉ còn hai Akari đứng dối diện nhau tại không gian trống rỗng đổ nát này, vườn địa đàng sớm tại giữa trận chiến liền hoàn toàn sụp đổ bởi dư âm của lần đầu tiên "Kowaretaisekai" tan vỡ mọi hồi ức vốn là nguyên liệu cơ bản tạo nên vườn địa đàng.



- Ngươi thua rồi, còn trăn trối gì không... ta của hối tiếc và oán hận.



Akari đạm mạc nhìn thiếu nữ hoàn toàn tương tự mình trước mắt, đồng thời lạnh lùng nói, mặc dù không biết vì sao mắt trái đối phương đã trắng dã nhưng với nàng đã không còn quan trọng nữa rồi, mọi thứ đã đến hồi kết.



Nhưng cùng Akari nghĩ không giống lắm, vốn tưởng rằng đối phương có thể tuyệt vọng, có thể điên cuồng, có thể cầu xin tha thứ, chỉ có duy nhất nàng không nghĩ đến là đối phương chỉ nhìn nàng rồi cười nhạt.



- Đáng thương "thực tại", ngươi nghĩ mình ăn chắc ta rồi ư?, mặc dù ngươi năng lực không thể nói là không mạnh, thậm chí mạnh đến mức phi lý, ta thua rồi...



- Nhưng ngươi lại không phải kẻ thắng a "thực tại".



Nàng không phải kẻ thắng?



Nhìn trước mắt quái dị hành vi cùng đối phương lời nói, Akari chợt cảm thấy khó hiểu cùng bất an, để tránh đêm dài lắm mộng Akari cũng không chần chờ nữa ra lệnh Susanoo một quyền đấm tới, không ngoài dự đoán quả nhiên đối phương một đòn cũng chịu không được liền tan biến, sức mạnh của nàng cũng hoàn toàn đạt đến đỉnh cao.



- Giờ thì ra khỏi đây thôi.



Nghĩ như thế Akari nhẹ nhàng quay người, chỉ là khung cảnh trước mắt liền khiến Akari chợt ngây dại.



Lấy ngàn lấy vạn mà tính Susanoo "hình thức ban đầu" sừng sững bao quanh Akari, mà nàng cũng đột nhiên nhận ra mình thực lực nháy mắt liền một lần nữa quay lại như cũ.



- HAHAHAHAHAHAHAHA.



- Sao nào "thực tại", bất ngờ không, kinh hỉ không, ngạc nhiên không, đừng tưởng chỉ mỗi ngươi mới có bài tẩy "đáng thương ta" ơi.



- Chào mừng ngươi đến vĩnh hằng ngục giam: Izanami.



- Cũng đừng mong đợi ngươi dùng con mắt phải để phá giải, đây không phải giấc mộng, cũng không phải ảo giới giống như "Hana no sekai", đây là vòng lập của chính tâm trí chúng ta nha.



- Thấy thế nào, phần mộ ta chuẩn bị kỹ càng cho cả hai chúng ta ấy, tuyệt lắm phải không.



Ở đằng xa, "Akari điên cuồng" một lần nữa đứng đấy, nàng kiêu ngạo mà khiêu khích lấy hoàn toàn ngỡ ngàng Akari, trên gương mặt không che giấu nổi đắc ý thần sắc.