Chương 50: Khó tin
"Kowaretaisekai" bằng cách khéo léo vận dụng "Kowaretai"(chôn vùi một đối tượng vô điều kiện nếu tiếp xúc), nó đem lại cho người dùng khả năng chôn vùi mọi thứ có điều kiện, không giới hạn bởi ba chiều "dài", "rộng", "sâu" của thế giới, nhưng Akari tại chôn vùi vô tận ảo giới "Mangekyo no uchigawa" liền có một suy nghĩ, nếu như thế giới 3d đều có thể bị chôn vùi vậy tiến thêm một bước nữa thì thế nào, liệu có thể một khả năng nhỏ nhoi nào nàng thật có thể chạm tới chiều thứ tư của vũ trụ "thời gian" hay không?
- Ặc, sao có thể chứ, dù là đỉnh cấp khoa học gia cũng không thể thấu hiểu được "thời gian" huống gì là con nhãi như ta...
Không đạt được "hiểu" thì không thể dùng "Kowaretaisekai", đó là điều kiện tuyệt đối, nhưng đến khi chứng kiến vô tận địa đàng sụp đổ Akari liền một lần nữa lâm vào nghi hoặc, "điều kiện thật có tuyệt đối như thế sao?", dù sao nàng chỉ đối với "hồi ức" áp dụng "Kowaretaisekai" nhưng không chỉ "Mangekyo no uchigawa" bị phá hủy, ngay cả vượn địa đàng cũng chịu liên lụy mà sụp đổ, bởi cả hai thứ ấy đều cùng "hồi ức" có liên hệ mạnh mẽ với nhau.
- Nếu như ta áp dụng "Kowaretaisekai" lên những thứ tiệm cận với trục thời gian thì sao...
Suy nghĩ ấy mãi lẩn quẩn trong đầu Akari, đến khi thân hãm trong ảo thuật "Izanami", nàng mới nhân cơ hội thử nghiệm một phen, dù sao tại "Izanami" bên trong vĩnh viễn sẽ không có kẻ thắng hay thua, mọi thứ đi đến thời điểm nhất định đều sẽ reset.
Đầu tiên Akari tổng hợp lại sự "hiểu" đối với ba chiều của ảo giới, một sinh vật muốn đối thế giới bên ngoài nắm rõ đến mức độ "hiểu" cần tiêu tốn không biết bao nhiêu thời gian mới đủ, nhưng tại chính mình thế giới tinh thần Akari có toàn kiến thức về những gì mình có bao gồm sự "hiểu" đối với ảo giới, bước thứ hai chính là sụp đổ ba chiều của ảo giới, trên thế giới nhiều bằng chứng chứng minh thế giới và vũ trụ chỉ có ba chiều, thời gian là vectơ tịnh tiến vĩnh cửu.
Nhưng Akari từng đọc được một số giả thuyết chỉ ra rằng thời gian không chỉ là tịnh tiến, nó có thể tịnh lùi có thể xoay chiều có thể phân nhánh, giả thuyết "vũ trụ hình hộp" chứng minh vũ trụ là bốn chiều, từ đó mở ra những khả năng cho vũ trụ mười chiều trở nên khả thi, đồng thời "Thang đo Kardashev" cũng cho ra một giả thuyết tương tự với giả thuyết "vũ trụ hình hộp", nội dung tóm gọn là khi văn minh đạt tới cấp độ thứ năm liền có thể siêu thoát không gian ba chiều để chạm tới chiều không gian thứ 4 "thời gian", nền văn minh đạt cấp sáu liền nắm giữ được chiều thứ năm "mặt cắt" cùng chiều thứ sáu "mặt phẳng" tạo ra thứ gọi là "ý niệm" có thể thay đổi vật chất cơ bản của vạn vật, và khi nền văn minh đi đến điểm cuối cùng, nền văn minh cấp bảy nắm giữ chiều không gian thứ bảy "truy cập", nơi mà con người có thể tự do đi đến mọi dòng thời gian,không gian của đa vũ trụ không cùng một "tiết điểm"(Tiết điểm chung của vũ trụ chúng ta vụ nổ bigbang)...
Akari đánh cược, đánh cược rằng những giả thuyết sau là chính xác, nếu vậy khi "Kowaretaisekai" chôn vùi xong ba chiều cơ bản của thế giới liền sẽ sụp đổ từ đó như hiệu ứng băng chuyền nó sẽ tiếp tục chôn vùi các chiều phụ thuộc còn lại bao gồm cả các khái niệm vĩ đại như "thời gian", "không gian", "ý niệm"...
Trắng xóa
Không phải ánh sáng, cũng không phải bóng đêm, khoảnh khắc cuối cùng ấy Akari chỉ có thể thấy một màu trắng tinh liền một lần nữa trở lại trước khi "Izanami" kích hoạt....
- Ra vậy, "Kowaretaisekai" chôn vùi một đoạn thời gian của hiện thực, đồng thời cũng chôn vui luôn tương lai của hiện thực ấy, như một cành cây đứt đoạn mang theo nó các nhánh con cùng nhau rơi rụng cùng nhau đi đến suy tàn, nhưng chút ít cành lá ấy so với thông thiên đại thụ liền không có ý nghĩa tí nào, chẳng mấy chốc liền có thể sinh trưởng ra cành lá mới...
- Thì ra là thế, ta ảo giới trục thời gian cùng thế giới thực trục thời gian mặc dù không phải là một cấp độ, nhưng dù vậy nó vẫn tác động mạnh mẽ tới tương lai, người bình thường khi rơi vào tình huống bế tắc sẽ đối mặt với hai vận mệnh là vượt qua cùng không vượt qua, từ đó sinh ra các tương lại khác biệt dựa trên sự kiện ấy...
- Nhưng ta khác biệt, khoảnh khắc trúng "Izanami" ta tương lai đã chia thành hai ngã, chỉ là bởi vận dụng thủ đoạn quá đặc thù khiến tương lai ta bị kẹt vĩnh viễn bởi "Izanami" cũng theo đoạn thời gian ta dính "Izanami" đồng loạt bị xóa bỏ, sinh sinh đem điểm tuyệt đối của thời gian phá vỡ.
Chứng kiến mảng lớn bong bóng đa vũ trụ liên kết với bong bóng đa vũ trụ chính bị chôn vùi, Akari dần đoán ra một chút chân tướng phía sau, chỉ là nàng không ngờ mình con mắt lại có khả năng như thế, chỉ là năng lực này hơi lại hơi gân gà, dù sao nàng dùng mẹo vặt để cắt bỏ đoạn thời gian ấy mà không phải chân chính "hiểu", không "hiểu" liền không có chổ dùng, lại lớn tiềm năng cũng là vứt.
Akari một lần nữa ngắm nhìn vĩ ngạn khung cảnh trước mắt, nàng cảm thấy mình như đã trở thành bậc chí tôn áp đảo tất cả, vượt qua cả cực hạn của văn minh, vượt qua cả các chiều không gian, nàng dường như chính là "tuyệt đối".
Chỉ là chưa để Akari mơ mộng được bao lâu, "cây" chợt đứt gãy, vô số vật chất màu đen sền sệt như máu từ nơi hai nửa chia lìa trào ra, vật chất tối nhanh chóng thôn phệ lấy "cây", mới vừa rồi còn vĩ đại vô cùng "cây" chớp mắt liền bị thứ khác gặm nuốt khiến Akari hoàn toàn ngây dại, nàng không thể hiểu được phải là cỡ nào tồn tại mới có thể đối với thứ siêu việt như "cây" ra tay, nhưng không để nàng suy nghĩ xong, một luồng sáng từ nơi đứt gãy phóng ra, nó xinh đẹp, mạnh mẽ, nhanh chóng phá vỡ vật chất màu đen mà xuyên qua, chỉ là cuối cùng vẫn không thể hoàn toàn vứt bỏ tất cả vật chất tối, trên tia sáng dường như còn mang theo một tia đen sen lẫn bên trong nhưng vẫn không đủ ngăn tia sáng tiếp tục phóng đi, còn mục tiêu lại là Akari.
- Cái quỷ gì...
Akari muốn chửi bậy, nhưng chưa đợi nàng thốt ra miệng, thậm chí chưa kịp nghĩ xong tia sáng kia đã đập trúng Akari, tầm mắt bị chói lóa ánh sáng bao phủ, ý thức thiếu nữ chợt lâm vào mờ nhạt....
- A... Đầu ta...chuyện gì thế này sao đầu ta lại đau đến thế...
- TÊ⁓ ĐAU CHẾT TAAẠA..
Akari tầm mắt một vùng tăm tối, nhưng càng hấp dẫn lực chú ý của nàng hơn là cơn đau đơn âm ỷ trong đầu, dường như có hai con quay tại trong đầu nàng nhanh chóng xoay tròn đồng thời thỉnh thoảng còn cọ xát lẫn nhau mấy lần cáng khiến cớn đau càng thêm phóng đại.
- ĐAU ĐAU ĐAU ĐAU...
- MAU NGƯNG A...NGỪNG LẠI A....
- CHO TA DỪNG LẠI MAU...
Dường như không khống chế nổi cơn đau đến điên dại ấy được nữa mà gầm thét, Akari toàn thân trào ra vô số sợi tơ màu tím nhanh chóng đan kết lại với nhau, xung quanh đất đá dần trồi lên, cuối cùng một cánh tay xuyên thủng lớp đất đá hướng xuống đất chống xuống, một bóng hình dần dần từ dưới phế tích hiện thân, khí thế dường như hoành áp cả thế gian, vô địch tại thế.
Nhưng trái với vẻ ngoài uy nghiêm thần thánh, trong đầu Akari cảm xúc hỗn loạn hơn bao giờ hết, nàng nhận thức bị cơn đau đớn nuốt chửng chỉ còn bản năng dường như đang thôi thúc nàng giết chóc, phá diệt, điên cuồng, đôi mắt Akari đỏ bừng nhìn lấy một thân ảnh khổng lồ không xa, dường như dã thú đói bụng đã lâu, thiếu nữ xinh đẹp chợt nở một nụ cười tàn nhẫn và khát máu, nàng thì thầm:
- Con...mồi!!!
Không chút nghĩ ngợi nữa, Susanoo lấy một tốc độ không tưởng trái ngược với nó thân hình đồ sộ lao đến đầu chuột lớn trước mắt, mà đối phương dường như không kịp phản ứng bị Susanoo một cái lao tới liền đổ nhào, sau đó là một trần cuồng đấm tàn bạo liên hồi.