Chương 5: Thời Nguyên Học Viện

Ma Thần Trọng Sinh Kiếm Uy

Chương 5: Thời Nguyên Học Viện

Ưng Cốt bay trên không đến phía núi kia đáp xuống, Trương Thiên Phong, Thiên Lâm cùng Tử Long bước xuống trước mắt 3 người họ là cổng chính học viện cửa cổng mở ra Tử Long bước vào Thiên Phong và Thiên Lâm theo sau đi đến căn phòng cửa chính tầng 2 phòng hiệu trường ngồi ghế quay lưng lại phía họ ngài nói "Đến rồi sau, ta chờ lâu rồi đấy mang thứ đó ra đi", một người đàn ông bước đến phía họ đưa ra quả tinh cầu ngày trước khi Trương Thiên Lâm đã gặp.

Trương Thiên Lâm nhìn về phía Tử Long người hơi rung tay hắn nắm chặt tay nảy trên vai mình Tử Long cười nhẹ với hắn Trương Thiên Lâm đặt tay lên tinh cầu vầng sáng màu đỏ hiện ra lực lượng bay ra từ tinh cầu hình thành ngọn lửa nhỏ màu đỏ cháy soi sáng khắp căn phòng đó là võ hồn hỏa tiết võ hồn được cho là xếp ngang với băng tinh loại võ hồn mạnh.

Hiệu trưởng Long và Tử Long ngạc nhiên bởi võ hồn này Trương Thiên Lâm bỏ tay xuống mặt hắn hiện lên vẻ mừng chỉ Trương Thiên Phong không nói gì tiến lại phái tinh cầu hắn dặt tay lên tinh cầu vầng quanh màu vàng phát sáng đó là võ hồn Ngân Linh Mâu võ hồn này chẳng có gì đặc biệt cả Trương Thiên Phong tay bỏ ra khỏi quả cầu hắn mặt trầm im lặng quay người đi.

Trương Thiên Lâm với Tử Long quay người về phía Trương Thiên Phong đang đi cả hai người chạy về phía hắn tay Trương Thiên Lâm vỗ lên vai Trương Thiên Phong cười "Đừng buồn vậy chứ dù sao võ hồn đó cũng đâu phải là không mạnh đâu phải không Tử Long ca" Trương Thiên Lâm mặt nhìn vào Trương Thiên Phong rồi quay qua phía Tử Long nhìn hắn cười.

Tử Long đi về phái họ cười nhìn Trương Thiên Phong "Phải đấy, nếu đệ biết tận dụng và phát huy ắt hẳn nó sẽ trở thành võ hoàn mạnh mà" mặt Trương Thiên Phong nhìn có vẻ không buồn gì nhưng lời nói Tử Long lại khiến cậu tươi hơn.

Tử Long sựt người nhớ ra một việc "Này hai đứa giờ ta nhớ ra đến giờ dắt hai đứa đến làm quen với lớp rồi nào ta đi thôi" Tử Long dẫn cả hai đi đến lớp học.

Về phía hiệu trưởng trong phòng đang đứng im lặng mắt nhìn ra phía cửa sổ hướng mắt phía tập trung vào Trương Thiên Phong nghĩ lại lúc đó hắn rõ tinh hồn võ hồn Ngân Linh Mâu sau lúc đó tinh cầu lại phát vầng quang vàng kim tỏa sáng hào nhoáng đó chứ lẽ nào Trương Thiên Phong không chỉ một võ hồn mà còn một võ hồn nào khác hay chăng hoặc đó chỉ là do sự nhầm lẫn của tình cầu chăng. Hừm Trương Thiên Phong ngươi thật là nhiều bí mật làm ta thắc mắc đấy liệu tương lia sao này ngươi còn có thể giữ bí mật đó cả đời được hay không đây.

Người đàn ông lúc nãy tinh cầu trên tay đem đến xác định võ hồn đứng im nhìn theo phía Hiệu Trưởng Long đang nhìn hắn hỏi "Hiệu Trưởng Long ngài nghĩ Trương Thiên Phong thế nào"

Hiệu Trưởng Long quay nhìn mắt khuôn mặt điềm tĩnh "Trương Thiên Phong hắn ta không chỉ đơn giản ta cảm thấy hắn rất đáng nghi đấy nhưng hắn có lực lượng bẩm sinh đấy chỉ là nó lại là Ngân Linh Mâu có điều linh cảm giác quan thứ 6 cho ta biết sau này trong tương lại hắn Trương Thiên Phong danh tiếng lừng lẫy toàn Đại lục này" Hiệu Trương Long mặt tự tin nhìn về phía cửa sổ hướng Trương Thiên Phong người đàn ông kế bên bất ngờ giựt người im lặng sau lời nói đó của Hiệu Trương Long ngài thực đánh giá hắn cao thế sao…

1 lúc sau đó về phía ba người Tử Long

Trương Thiên Lâm cùng Trương Thiên Phong bước vào phòng học cho năm nhất đồng phục màu trắng vào chổ ngồi của mình Tử Long đến nói với giáo viên lớp cô Trình Kiều Ân về học sinh mới. Nói xong Tử Long vẫy tay phía Trương Thiên Phong, Thiên Lâm rồi về phía cô Trình cuối chào bước ra khỏi lớp học. Cô Trình bắt đầu đứng trên bục giảng mặt nghiêm trang bộ đầm máo tím hay cái váy màu tím tóc cô xả dài xoăn.

"Lớp chúng ta vừa mới có 2 học sinh mới vào nên chưa biết gì vì thế Vương Lăng là lớp trưởng lớp nên em sẽ có trách nhiệm hướng dẫn hai bạn ấy khi họ cần được không??" Trình Kiều Ân mặt nghiêm hỏi Vương Lăng người thiếu niên mặc áo trăng đồng phục năm nhất tóc màu lam đứng lên mắt hắn màu lam hồng càng toát lên vẻ hào nhoáng "Vâng ạ" hắn trả lời rồi ngồi xuống.

Trình Kiều Ân tay đặt dựa vào bục "Trương Thiên Lâm Trương Thiên Phong hai em tự giới thiệu bản thân đi" Thiên Lâm mặt tự nhiên thản đứng lên "Chào mọi người ta là Trương Thiên Lâm võ hồn Hỏa tinh cấp 18".

Hỏa tinh sao? mọi người trong lớp đều rất ngạc nhiên với võ hồn của hắn Hỏa tinh loại võ hồn mang tinh hoa từ màu đó ánh vàng lửa mới tạo thành lực lượng mạnh vô biên. Đến lượt Trương Thiên Phong đứng lên mặt hắn điềm tĩnh "Ta Trương Thiên Phong võ hồn Ngân Linh Mâu cấp 14 mong được giúp đỡ".

"Ngân Linh Mâu sau võ hồn không được xem ra gì đó à thật xấu hổ mà" tiếng cười nhạo vang lên khắp phòng Trương Thiên Phong mặt hắn trĩu xuống đi không nói gì ngồi xuống ghế. Trương Thiên Lâm quay lưng phía sau cười vỗ vai hắn gật nhẹ đầu như an ủi hắn.

Tiếng xì xào bàn tán khắp phòng ồn ào chưa từng thấy….Vương Lăng bỗng dung đứng dậy đập bàn mặt hắn tự cao tự đại nhìn khắp mọi người hoảng mình quay nhìn hắn chăn mài hắn nhăn đi lòng cảm thấy khó chịu "Ngân Linh Mâu thì đã sao nào, bộ các người chỉ biết bàn tán xì xào xàm xí ở đó mà rảnh nói về người như vậy hay sao chi bằng không chịu luyện tập để tăng cấp chính mình thực lực lực lượng đi phí thời gian lắm đây để vào chuyện này chắc…hừm"

Cả lớp im lặng đi Vương Lăng nói xong lại ngồi xuống Trình Kiều Ân tay đặt lên bảng vỗ mạnh sát khí bắt đầu tỏa khắp phòng cả lớp quay đầu lên bảng sợ hải trừ Vương Lăng hắn vẫn thàn nhiên xme ra sát khí đó không làm cho hắn sợ tí nào về phía Trương Thiên Phong hắn chỉ im lặng tay cầm viết viết nhiều thứ trên bảng…. chăm chỉ quá mức độ không bỏ sót bất kì gì khi Trình Kiều Ân đang giảng.

Sau giờ học, Trương Thiên Phong đến kí túc xá còn Thiên Lâm thì đi chơi với các bạn nữ trong lớp khác Trương Thiên Phong đến chổ tiếp tân Kí túc xá lấy vé phòng hắn đi lên phòng hắn cần đến hắn nhìn chung quanh nhiều cánh cửa phòng đột nhiên dừng lại tại phòng 138 phòng này dành cho năm nhất cánh cửa mở ra người mở cánh cửa khép kia tóc lam mắt màu lam hồng nhìn Thiên Phong hắn nói "Vào đi" ra đó là Vương Lăng lớp trưởng lớp hắn lại trùm hợp ở chung phòng thế này sao.

Vương Lăng ngồi xuống giướng mắt nhắm lại đi rồi lại mở ra hắn cầm trên tay quyển sách cỗ bên ngoài đề chữ ‘TỰ ĐÌNH THOẠI’ một quyển sách thuộc thể nổi tiếng từ kiếp trước của Thiên Phong biên soạn tác giả Đường Đinh Nhi thuật lại toàn bộ việc xảy ra thời đó khi nàng chỉ mới 10 tuổi đây là quyển sách nổi tiếng nhất thời đó khiến số lượng bán quyển trong vòng 1 ngày đã hết tại nhiều cửa tiệm khác nhau.

Vương Lăng hắn nhìn qua phía Thiên Phong đang đứng nhìn hắn hắn hỏi "Này ngươi đang nhìn cái gì thế tên kia??".

Trương Thiên Phong mặt xịu hắn chẳng nói gì hết cả Vương Lăng nhìn vẻ mặt của hắn đóng ngay quyển sách lại đi về phía hắn nói "Ngươi đấy sao này gọi ta là Vương Lăng là được ta hôm nay rảnh sẽ dẫn người đi tham quan vài chỗ xem như là hướng dẫn cho người mới đi và hơn nữa từ nay ngươi sẽ ngủ ở giường bên kía cấm tuyệt đối qua bên ta rõ chưa" Vương Lăng mở cửa ra đi khỏi phòng.

Vương Lăng đồng phục năm nhất màu trắng trong nắng kia như ẩn thân đi trong lúc đó hắn bước đi khắp sân Thiên Phong theo sát hắn chỉ rõ mọi thứ nào là về tinh hồn, lực lượng, linh thú, phòng đó có gì……….vân vân và mây mây kể không xiết không ngờ đến Thời Nguyên Viện này cũng lại phong phú như thế này mặt Trương Thiên Phong hơi tái đi bất ngờ khá là lớn nhỉ.

Phía kia là võ đài xung quanh toàn là người bu đầy Vương Lăng tay kéo tay Thiên Phong lôi đến võ đài phía trên là 2 người thiếu nữ xinh đẹp về hai phía khác nhau thắc mắc Vương Lăng quay qua người kế bên hỏi "Này học huynh có chuyện gì xảy ra vậy" học huynh kế bên nhăn mài "Ngươi không biết sao nhìn kìa đó 2 người đó là mỹ nữ học viện nghe nói là xảy ra xích mích gì đó nên họ thách đấu nhau để phân thắng bại đó"

Vương Lăng mặt ngây ra hường mắt quay về phía võ đài trọng tâm sàn đấu gió bay tóc lục bay đẹp người thiếu nữ buộc tóc một bên kìa áo xanh năm hai đồng phục nghiêm uy mặt khá dịu đi nhìn thiếu nữ đối diện mình cười nhẹ

"Này nhóc con cô có biết là mới vào Thời Nguyên Sử* này mà dám thách thức Quất Thanh Nhi này cô thật còn muốn sống không đấy" Quất Thanh Nhi nói cười ngông cuồng như đang khinh bỉ thiếu nữ phía đối diện mình kích động phản ứng.

Nhưng có vẻ ngược lại thiếu nữ phía đối diện Quất Thanh Nhi chả phản ứng gì nàng im lặng tóc màu hồng nhạt bay trong gió kia hòa với bộ y đồng phục năm nhất nhìn nàng thật xinh "Quất Thanh Nhi cô nghĩ cô là năm hai mà muốn dựa vào năng lực Thủy Tinh ức hiếp năm nhất trường bọn này sao cô nghĩ chúng tối là năm nhất không đánh lại cô sao? Quất Thanh Nhi cô ngông cuồng thì cũng sẽ phải bại thôi" giọng nữ diệu dàng nói ám chỉ nặng nề Quất Thanh Nhi
Quất Thanh Nhi mặt thay đổi ngay tức đó mặt nàng trở nên tức giận mài nhăn lại răng cắn chặt sát khi thủy tinh bộc bạo ra xung quanh võ đài bởi sát khí thủy tinh run mình "Ngươi….chán sống" cánh tay Quất Thanh Nhi đứa thắng ra thủy lực tập tụ thành nhiều quả cầu bắn từ phía Quất Thanh Nhi bay đến thiếu nữ đối diện tốc độ rất nhanh
Phía dưới mọi nguồn xốn xáo xì xào "Này này quả cầu kia rất mạnh đấy liệu cô gái kia có đỡ được không" bọn họ lo lắng nhốn nhào với quả cầu thủy lực đó nếu người bị tấn công không có năng lực đủ chọi lại thì coi như toi mạng thật không nghĩ đến Quất Thanh Nhi lại muốn giết người ngay tại Thời Nguyên Sử học viện này
Vương Lăng mặt nghiêm túc tập trung nhìn vào những quả cầu kìa bay về phía thiếu nữ năm nhất đồng phục trắng kia lặng im nàng chả động đậy gì chỉ đứng yên quả cầu thủy lực đã tiến gần tới nàng mặt Vương Lăng bắt đầu thay đổi mài nhăn lại hắn đang lo lắng sao. Nhiều người ở dưới võ đài nhìn mà nuốt nước miếng mặt khó chịu lo lắng liệu thiếu nữ đó có bị gì hay không "Học viên năm nhất đó bộ cô ta muốn chết hay sao lại không đỡ lại chiêu thức đó"
Phía trên kia Quất Thanh Nhi tỏ ra vô cùng vui nàng cười khinh bỉ thiếu nữ năm nhất đồng phục nói "Hừm..ngươi sẽ phải trả giá cho những việc lúc nãy" quả cầu thủy lực chỉ cách nào khoảng 30 cm tại sao nàng vẫn đứng yên không nếu như thế thiếu nữ năm nhất đồng phục không công kích trả nàng sẽ chết quả cầu chỉ cách nàng 13 cm nữa thôi với khoảng cách này quá gần quả cầu thủy lực bay nhanh hơn liệu thiếu nữ ấy sẽ thế nào.

Muốn biết chuyện gì kì sau sẽ rõ….