Chương 4: Dung Hợp Hồn Hoàn

Ma Thần Trọng Sinh Kiếm Uy

Chương 4: Dung Hợp Hồn Hoàn

Trương Thiên Phong mặt tất hiểu về điều mà Băng Kim Long Vương đang nói việc ám chỉ đến mình hắn mặt khá là trầm đi bình thản "Hạt giống tốt sao ngài quả là đề cao ta rồi". Băng Kim Long Vương mắt hắn nhắm nhẹ lắc đầu cười mỉm "Ây, ta nói hạt giống tốt mà ngươi lại nghĩ ta đề cao ngươi sao tiểu tử kia" Trương Thiên Phong mặt ngạc nhiên khi nghe những lời ấy vừa thốt ra từ miệng của Băng Kim Long Vương, Băng Kim Long Vương mặt có vẻ kêu ngạo hơn rất nhiều hắn cũng chỉ không nói như thế "Tiểu tử ngươi đừng làm vẻ mặt đó mà nhìn ta ngươi nghĩ ta không biết ngươi là người như thế nào hay sao".

"Ta..ta chỉ là một đứa nhóc chỉ mới 14 tuổi con của Trương phủ gia thì không còn điều gì khác nữa" Trương Thiên Phong mặt hắn ngẩn lên nghe mà hét lên chữ ta giọng hắn úp mở đi. Băng Kim Long Vương mặt đối mặt Trương Thiên Phong hắn không nói gì hắn từ từ đáp xuống chân hắn chạm xuống đất hào quang xung quanh cũng biến mất đi hắn đi lại gần tay vô lên vai hắn "Ầy ngươi này tiểu tử chỉ mới chọc chút xíu mà đã phản ứng thái hóa như vậy thì làm sao có thể trở nên mạnh mẽ hơn đây" Trương Thiên Phong mặt ngước nhìn Băng Kim Long Vương lời ẩn tình ấy như đang nói lên Băng Kim Long Vương đang muốn thử thách hắn bằng câu nói đó thử sự phản ứng hắn kiểm tra khả năng hạt giống của Khổng Tước.

"Hừ..tiểu tử ngươi có biết tại sao lại có võ hồn dị năng kim sắc đó hay không" Băng Kim Long Vương mặt hắn không còn vẻ kiêu ngạo nữa mà là sự nghiêm túc thể hiện bên hắn Trương Thiên Phong người chợt nhớ đến màu Kim sắc vừa vận công lúc nãy lẽ nào lại có liên quan đến Băng Kim Long Vương chăng "Ý ngài là lúc nãy sau, ngài có liên quan đến nó sao??" Băng Kim Long Vương hắn cười chân hắn bước đi qua Trương Thiên Phong "Đoán đúng rồi đấy tiểu tử, kim sắc đó là một phần bị ảnh hưởng sức mạnh của ta làm cho nó bị dị biến võ hồn tạo ra một võ hồn khác hiếm có trong Đấu Thần Đại Lục này nhưng có điều đó chỉ là một phần nên không có mạnh gì mấy trừ khi ngươi hoàn thiện hòa sức mạnh của ta thành hồn hoàn thứ 2 của ngươi".

Trương Thiên Phong ắt hiểu điều mà Băng Long Kim Vương nói với hắn, đối với một thần thú việc lời thốt ra lúc nào cũng đều rất đúng bởi họ đều là những thánh thú mạnh nhất đại lục làm sao mà ai không tin được nhưng việc hoàn thiện toàn bộ Băng Kim Long Vương vào hắn là rất khó đối với hắn vì nếu thành công cũng phải mất 2 tháng mới khôi phục lực lượng lại vì do dung hợp để hoàn thiện rất tiểu hao nhiều lực lượng đối với Hồn Đại Sư nhưng hắn chỉ là một hồn sư bình thường thì ắt sẽ lâu và khó hơn nhưng nó cũng có thể thất bại đổi lại là hồn phách có thế tan biến đi. Trương Thiên Phong mặt hắn càng trầm đi lại rất nhiều mắt hắn hạ nhẹ xuống hơi mơ hồ hắn nghĩ cho dù kiếp trước hay kiếp này của hiện tại hắn đều là kẻ yếu chẳng thể trở nên mạnh mẽ được..

Băng Kim Long Vương mắt nhìn Trương Thiên Phong đang mặt có chút tuyệt vọng hắn tất hiểu việc hiện tại Trương Thiên Phong nghĩ gì "Ngươi đấy đừng nghỉ quá xa xôi việc hoàn thiện này tuy tiêu nhiều lực lượng nhưng một khi ngươi đã có Kim Long Băng võ hổn thì nó sẽ rất nhanh hồi phục mà thôi" Trương Thiên Phong quay người sang bên Băng Kim Long Vương mặt hắn nhìn Băng Kim Long Vương "Vậy thì có thể làm ngay bây giờ không??" Trương Thiên Phong mặt hắn lấy lại tươi sắc nói trước mặt Băng Kim Long Vương với sự nghiêm túc Băng Kim Long Vương nhìn hắn cũng hiểu hắn cười "Ngươi cần gì phải gấp gáp đến thế có thể chờ ngươi lên hồn luyện sư tự ắt ta sẽ dung hợp thành hồn hoàn của ngươi mà thôi" Băng Kim Long Vương mặt trầm đi.

Trương Thiên Phong nghe thấy mặt cũng đã sắc khi lên hơn nhiều so với trước hơn. Tâm hắn lúc này chỉ biết luyện tập và luyện tập cứ thế hắn mới có thể phát huy tiến bộ lên cấp độ hồn luyện sư mới có thể dung hợp Băng Kim Long Vương hóa hồn hoàn giúp hắn mạnh lên hơn hắn mới có thể đủ tư cách khôi phục lại được Ngọc Thạch môn, trả lại sự cân bằng vốn có và làm chấm dứt mối thù hay nỗi hận kiếp trước hắn chưa thể làm được.

Trương Thiên Phong đầu nghĩ đến Ngọc Thạch mon hắn lại nhìn thấy cảnh tưởng xơ xác ngày ấy. Vốn nếu ngay từ đầu hắn không phạm sai lầm thì giờ hắn đã có thể an hưởng tuổi nhàn bên người mình yêu ngày ngày hắn câu cá nàng dệt đồ bên mái nhà tranh nhỏ gần hồ nước xanh muôn đẹp. Sai lầm này tuy nhỏ nhưng một phần đã ảnh hưởng quá lớn đến Ngọc Thạch môn đến mức nó đã bị phá hủy trong chớp mắt không thể ngờ tới được.

Trương Thiên Phong mặt trầm đi, hướng phái Khương Thu hắn quay qua nhìn Trương Thiên Phong đi đến phía Trương Thiên Phong tay hắn chốc vỗ lên vai Trương Thiên Phong, cái vỗ vai đó cũng làm Trương Thiên Phong giật người từ trong suy nghĩ quấn lên quay qua nhìn Khương Thy mắt mở hơi to hắn thở nhẹ.

"Đừng quá suy nghĩ nhiều về quá khứ nữa vì nó đã là thứ đã qua cho nên hiện giờ ngươi nên là cố gắng nhất định sẽ ổn mà đúng không đừng nghĩ nhiều quá" Khương Thy lắc đầu nói hắn, Khương Thy là sư tôn của Trương Thiên Phong nên hắn ắt biết Thiên Phong đang nghĩ gì hắn nói an lời khuyên. Trương Thiên Phong mặt hắn bình thường lòng cũng trở nên dễ chịu hơn khi nghe lời vừa rồi của Khương Thy.

Trương Thiên Phong mặt quay qua phía Khương Thy hắn gật đầu nói "Ta biết rồi sư tôn, cảm ơn người". Khương Thy gật nhẹ đầu mình quay qua phía Băng Kim Long Vương lúc này đang lơ lửng giữa không trung nhìn về phía trước "Đi thôi từ bây giờ người bắt đầu luyện tập".

2 năm trong không gian giấc mơ trôi qua rất nhanh và hôm nay là ngày cuối cùng trước khi hắn Trương Thiên Phong lên đường đi đến Thời Nguyên học viện.

Màu tóc đen kia đang ngồi giữa vùng Lam thảo trải dài bay phía sau hắn một luồng sáng màu vàng xuất hiện thân ảnh người con trai hiện ra mái tóc vàng kim màu mắt vàng ấy tỏa sáng lơ lửng giữa không trung kia "Tên tiểu tử ngươi còn ngồi đó sao dù sao cũng đã 2 năm rồi đến lúc nên làm việc nên làm rồi" Băng Kim Long Vương lắc đầu nói. Trương Thiên Phong đứng lên quay người đi về phía Băng Kim Long Vương mặt hắn rất bình tĩnh "Hừm….chỉ mới ngồi ngắm nơi này một chút vậy mà đã đến rồi. Cá ca ca ta đã sẵn sàng rồi" Trương Thiên Phong đứng lại tay hắn đang cầm đóa hoa Lam Thảo màu xanh trời vàng óng ánh kia tỏa sáng.

Khương Thy từ phía xa đi đến mặt hắn quay qua phía Băng Kim Long Vương gật đầu. Băng Kim Long Vương từ từ hạ dần xuống chân hắn đã chạm đất màu vàng tỏa sáng đã biến mất dần, tay hắn lấy ra từ cơ thể viên đá màu vàng tích tụ nhiều năng lượng lớn của hắn. Phía Khương Thy tay vận công tạo ra màn năng lượng xung quanh nơi Trương Thiên Phong và Băng Kim Long Vương đang đứng viến đá màu vàng bay lên với cơ thể Thiên Phong dần dần viên đá đi vào cơ thể hắn mặt hắn lúc này nhăn nhó mồ hôi nhể nhạy xuống rất nhiều đau đớn như đang ở trong chảo dầu nóng không còn hơn nữa như ngàn nhát dao đang càn xé hắn ra nhiều mảnh, hơi thở của hắn rất yếu từ xa còn có thể cảm nhận được sắc mặt hắn còn tái nhợt đi hắn cắn ranh chịu đừng chi cho mà khổ sở đến thế chứ chỉ vì muốn khôi phục Thạch Ngọc Môn cũng đâu nhất thiết phải trả gái như vậy chứ.

Phía bên Băng Kim Long Vương thân thể bắt đầu tan biến dần thành luồng khí tiến vào cơ thể Trương Thiên Phong lúc này người hạ xuống tay hắn chống xuống đất trụ lại mồ hôi từ trên người chảy xuống từ từ rất nhiều làm ướt một vũng Lam Thảo kia, mặt hắn đã bớt đau đớn đi nhưng mặt hắn thở hộc hộc.

Khương Thy đi đến phía Trương Thiên Phong đang ngồi tay trụ lại mồ hôi nhể nhạy nhìu mặt hắn dần đã bớt đi lúc này mặt hắn đã bắt đầu trở lại như cũ dần dần hào quanh màu vàng kim từ người hắn phát ra lực lương cực lớn luồn khí tách ra tạo thành hình dáng người thiếu niên nhỏ tuổi tóc vàng kim đang lơ lửng giữa không trung không ai khác ngoài Băng Kim Long Vương sau khi dung hợp.

"Không sao đấy chứ?" Băng Kim Long Vương tiến gần hỏi hắn.

Trương Thiên Phong lắc đầu khuôn mặt hắn trong mệt đi rất nhiều khi phải tốn quá nhiều lực lượng với 1 Thánh Thú thứ 2 như thế này dù cho có 1 phần Kim Long Băng hổ trợ đi chăng nữa nhưng đó chỉ là 1 ít tí không làm gây hồn phi phách tán của cơ thể nhưng sẽ có tác dụng ngược lại đối với cơ thể gây ra cảm giác như ngàn mảnh dao đâm xuyên cơ thể hắn tách từng thứ ra đấy là nhẹ với các sĩ đạo tu luyện khác rất nhiều rồi.
Hắn đứng lên mắt nhìn về phía xa rồi quay sang phía Khương Thy và Băng Kim Long Vương đang đứng kia.

"Sư tôn, Cá ca ca cảm ơn hai người giờ ta phải đi rồi" Trương Thiên Phong mặt trầm đi nói.

Băng Kim Long Vương mặt không mấy là mất đi vẻ hồng hào lơ lửng trên không đi về phía hắn vỗ vai nhẹ cười "Sau này gặp khó khan gì cứ việc gọi ta ta sẽ đến giúp ngươi" Băng Kim Long Vương đứng ngay vị trí hiện tại lơ lửng trên không.

Trương Thiên Phong mắt nhắm đi một lúc mọi thứ trong ảo mộng biến mất đi mở mắt ra kế bên giường hắn là mẫu thần của hắn Tô Hi Yến đang tựa vào góc giường thim thíp ngủ hắn người ngồi dậy quay qua quay lại xung quanh căn phòng đứng lên làm cho mẫu thần hắn giựt nhẹ người tỉnh giấc đi..

Tô Hi Yến nở một nụ cười nhẹ đứng lên đi về phía Trương Thiên Phong "Ta đi rửa mặt ăn sáng nào Phong Nhi" Tô Hi Yến tay cầm lấy tay của Trương Thiên Phong đi đến căn phòng tắm trong phủ một lúc sau Tử Long từ trên Thời Nguyên Viện đi đến Trương phủ hiện đang đợi trong phòng chính phủ.

Tô Hi Yến dắt Trương Thiên Phong tay nãy đã sẵn sang đầy đủ trên vai hắn kế bên là Trương Thiên Lâm đã đứng chờ sẵn. Tử Long gật đầu với Trương lão gia cùng Trương Thiên Phong và Trương Thiên Lâm rồi phủ lên đường, Tử Long tay triệu hồi thần thú Ưng Cốt dạng như một con chim ưng đang đáp từ trời xuống cả ba người cùng leo lên Ưng Cốt sảy cánh bay đi trên đường đi đến Thời Nguyên Viện, Trương Thiên Lâm mắt nhìn xuống phía dưới những ngọn núi tay hắn chỉ về phía đỉnh núi bên trái có vườn hoa rộng lớn đầy đủ nhiều hoa "Tử Long ca ca chổ đó là chổ nào thế ca". Tử Long nhìn theo hướng tay Trương Thiên Lâm.
"Đấy là núi Hoa Điệp nơi đó là nơi của sư thúc Nguyên Anh trên đó là nhửng cái cây thảo dược ngàn năm mà sư thúc tìm kiếm khắp nơi đem về đấy còn cây cao đó là Đào cổ thụ ngàn năm tồn tại từ lúc bắt đầu Thời Nguyên Viện hình thành bởi vị thần công Thiên Giới Sinh Linh Chi Thần, Đào cổ thụ ngàn năm đó được Sinh Linh Chi Thần trồng tại đỉnh núi này nó mang linh lực của ngài và chứng kiến toàn bộ việc xảy ra với Thời Nguyên Viện này. Nhớ lần đó khi ta mới 8 tuổi đã từng chứng kiến Thời Nguyên Viện gặp phải tai kiếp lớn, các sư tôn, sư bá đều chống cự không nổi ngay lúc đó có linh lực Đào cổ thụ ngàn năm bộc phát bảo vệ Thời Nguyên đến bây giờ…".

Tử Long mặt nói với Trương Thiên Lâm có chút trầm đi hắn im lặng một lúc Trương Thiên Lâm lại tiếp tục chỉ vào nhiều chổ khác nhau hỏi rất nhiều thứ hướng núi cái đó là cái gì khiến cho Tử Long mặt trầm đi giờ lại biến thành trắng bệt như mất sức sống giải thích những gì Trương Thiên Lâm hỏi…. vân vân và mây mây.