Chương 370: Tuyệt vọng hay là hy vọng? (2)

Ma Thần Thiên Quân

Chương 370: Tuyệt vọng hay là hy vọng? (2)

Thiên Quân kinh hãi thì những kẻ khác cũng không ngoại lệ, Vô Đạo khuôn mặt âm trầm như hắn hiện đang trấn áp hai tôn cự nhân khác, lực lượng bị phân ra không được tập trung, nếu lại cùng cự nhân đánh giết thì hai tôn cự nhân đang bị trấn áp có thể sẽ thoát khốn. Nghĩ Hậu khuôn mặt hơi xám xuống thở dài, chỉ có trong mắt là không che dấu được uất hận chi ý, nàng đã đến một bước này vậy mà vẫn không thể đột phá? Hơn hai mươi vị đại năng khác thì đều lộ ra không cam lòng, cự nhân một kích liền đánh thương bọn hắn, lực lượng kia không phải bọn hắn có thể chống lại.

"Uhm! Hai cái sâu kiến, đến lượt các ngươi rồi!". Đánh tan Hư vô đại thần thông kia thì cự nhân cũng không có ý định dừng lại. Nghĩ Hậu hắn chỉ nhàn nhạt nhìn qua liền quay đi chỗ khác, con ngươi băng lãnh nhìn phía Thiên Quân cùng Vô Đạo đang trấn áp năm tôn hư ảnh.

"Mẹ nó! Thất sách!". Thiên Quân đáy lòng thầm chửi một tiếng, con ngươi nhìn phía Tà Thần không chút nào che dấu sát khí, chân chính thù càng thêm thù. Bất quá cái sau đương nhiên cũng nhìn thấy Thiên Quân ánh mắt, khóe miệng khẽ câu lên cười lành lạnh.

"Ngươi bỏ đi!". Tà Thần khóe miệng khẽ nhúc nhích đầy khiêu khích nhìn Thiên Quân, cho dù khoảng cách rất xa nhưng Thiên Quân qua khẩu hình liền có thể nhìn thấy rõ ràng, con ngươi khẽ híp nhìn Tà Thần, tên này quả nhiên đủ bỉ ôi!

"Sớm muộn cũng để ngươi đẹp mắt!". Thiên Quân âm thầm tuyên án. Bất chợt hắn ngẩng đầu, một đôi mắt lành lạnh nhìn phía Thiên Quân.

"Vốn ngươi là Nhân tộc nhưng cũng là Thí luyện giả, bọn ta liền không thể hướng ngươi xuất thủ, chỉ là ngươi lại trợ trụ vi ngược, lại muốn giúp nhưng tội nhân hậu duệ này thoát khốn, bản tọa tuyên án ngươi, tử!". Chữ tử hạ xuống, tôn cự nhân này cự thủ cũng vỗ hướng Thiên Quân dò xét mà đi. Tại trên đó Vạn tượng chi lực tràn ngập, đương nhiên là muốn nhất kích tất sát.

"Hừ! Lắm trò! Không ngờ Hỗn độn cảnh cũng có ngươi cái này giảo hoạt chỉ biết tìm lý do biện bạch, tiện nhân!". Thiên Quân hừ lạnh không chút khách khí nói. Thông qua Sát Ám Thiên trò chuyện về ngũ đại thờ phụng thế gia, sau đó tại trong Hư thiên bí cảnh này biết đến Nhân tộc tại Thái cổ có bao nhiêu yếu kém, nếu biết Nhân tộc đi ra một đám thiên kiêu thì những đại năng Thái cổ chủng tộc kia tuyệt đối không để yên cho bọn hắn yên lặng từ từ phát triển, chắc chắn là bị bóp chết từ trong trứng nước! Đối với cái này Thiên Quân cũng không muốn quan tâm, chỉ là hắn vẫn là bị kéo vào tràng đại chiến này. Đương nhiên khi đó hắn đứng về phía Nhân tộc trận doanh, chỉ là đứng về phía đó thôi chứ tuyệt không nằm trong đó, Thiên Quân hắn trước nay chưa bao giờ quan tâm vấn đề chủng tộc.

"Ta vi luân hồi!". Thiên Quân khẽ lẩm bẩm, nhất thời hắn quanh thân nổi lên Luân hồi chi lực tối nghĩa, đây không phải đơn thuần Luân hồi chi lực, nó được thúc dục từ bát đại lực lượng dung hợp lực lượng, uy lực đáng sợ vô cùng. "Luân hồi đại chu thiên!". Thiên Quân vận dụng là thần thông cường đại nhất của Dung mà hắn được truyền thừa.

Nhất thời tại Thiên Quân đỉnh đầu, một cái đồ án thái cực trắng đen xuất hiện cấp tốc xoay tròn, tràn ngập khủng bố hương vị nghênh hướng cự thủ kia.

"A! Dung đại thần thông, ngươi là cái kia thờ phụng Dung gia tộc! Ha ha ha, như vậy liền chết đi!". Tôn cự ảnh kia vậy mà vừa nhìn đã nhận ra đại thần thông này vậy mà liền cười lớn, lực lượng trên cự thủ giống như cũng gia tăng ba thành, ép hư không thành phấn. Hắn đương nhiên là đối với thờ phụng thế gia rất là chán ghét, Thiên Quân chân chính khiến hắn sinh e sát khí.

"Dung?". Một đám đại năng kinh ngạc, tôn cự nhân nói đến Dung? Thái sơ sinh linh? Bất quá bọn hắn kinh ngạc cũng không có gì dùng, hai đạo khủng bố lực lượng lập tức va chạm rồi.

"Ầm!". Cự thủ đập lên Thái cực đồ lập tức liền bị cản lại, bất quá cũng chỉ cản lại chốc lát mà thôi, thái cự đồ rất nhanh liền hiện ra yếu kém, phía trên đã xuất hiện vết rách. Chệnh lệch lực lượng tỏ ra không phải là ít, giống như Thiên Quân yếu nhược rất nhiều.

"Rắc...". Một tiếng nứt khẽ vang lên, Thiên Quân khuôn mặt cũng trầm xuống. Hắn tại trạng thái này chỉ có thể vận dụng bảy thành lực lượng mà thôi, nếu không cũng không đến mức bị đánh bại nhanh như thế, dù sao hắn lúc này là bị động đón đỡ.

"Xem ra vẫn còn chút khoảng cách!". Thiên Quân thầm nghĩ, tính toán một chút hắn liền rõ ràng, cho dù là vạn dụng toàn lực hắn cũng không thể đơn giản đánh bại tôn cự nhân này, muốn đánh bại cái sau hắn cần một lần đột phá nữa, bằng không cũng cần đến một chút ám minh thủ đoạn. Đương nhiên, muốn hắn bỏ cuộc đơn giản như vậy là không thể nào, cự nhân này hắn không đánh bại được không có nghĩa đối phương có thể đối với hắn như thế nào. "Hỗn nguyên đồng!". Mi tâm chợt lóe, một đạo bạch quang lao về phía cự nhân cự thủ.

"Ông...". "Oành...". Thái cực đồ phá toái, cự thủ vỗ lên Hỗn nguyên đồng phân giản chi quang, hư không đổ nát... Cự thủ cũng bị Hỗn nguyên đồng phân giải lực lượng đánh tan đi nhưng nó lực lượng cũng tiêu toái.

"Khực...". Thiên Quân thân hình lùi mạnh, một kích dư chấn đã khiến hắn bị thương, thân hình lùi lại liền ho ra một ngụm máu. Đây nguyên nhân chủ yếu đó là hắn lực lượng phòng hộ đang giảm mạnh, vận dụng "Trấn áp chư thiên" thần thông hắn cũng khá "mệt mỏi".

"Ồ? Lại có thể cản lại một kích của bổn tọa mà còn sống? Không hổ là thức tỉnh Dung đại thần thông chi nhân!". Tôn cự nhân kia nhìn thấy bản thân một đại kích lại chỉ đánh Thiên Quân bị thương mà không chết thì có chút kinh ngạc tán thưởng, bất quá như vậy hắn lại càng muốn giết Thiên Quân.

"...". Thiên Quân một kích bị đẩy lui, Hư thiên bí cảnh bản dân một đám lại càng thêm tuyệt vọng, Hắn bị đẩy lui đương nhiên cầm cố ba tôn cự nhân kia cũng biến mất, bọn hắn ý chí rất nhanh sẽ hàng lâm, Nghĩ Hậu không lẽ thật phải chết?

"Vạn tượng chi kiếp! Lăng thần!". Cự nhân cười lạnh một tiếng, một chỉ lại điểm phía Thiên Quân, một cái cự chỉ trắng nõn chợt hình thành, lực lượng to lớn điểm phá hư không đâm về phía Thiên Quân, lực lượng so với trước còn muốn lớn hơn một chút.

"Hừ! Tạo hóa chi quang!". Thiên Quân lạnh lùng hừ lạnh khẽ hô, bốn đạo Tạo hóa chí quang hiện lên, quấn quanh Thiên Quân sau đó hóa thành một đạo quang trụ đánh về phía cự chỉ kia. Cự nhân kia không đến gần Thiên Quân thần thông không thể áp chế lên hắn, lúc này bản thân lại bị xem như một cái mục tiêu sống, điều này khiến hắn không chút nào thoải mái.

"Ồ? Công kích ban nãy...". Cự nhân nhận ra bốn đạo tạo hóa chi quang hành thành quang trụ này, nhất thời cũng có chút nghiệm lên, cự chỉ lực lượng cũng muốn tăng lên một chút.

"Ầm!". "Rắc...". Tạo hóa chi quang khủng bố đâm lên cự chỉ lập tức đâm xuyên bào trong đó nhưng lực lượng cũng là hao hết, hai đọa công kích liền là trừ khử vô hình!

"Hỗn nguyên đồng...". Thiên Quân cũng không thèm để ý, hắn lập tức công kích, muốn tránh đi công kích thì biện pháp tốt nhất chính là công kích đối phương ah. Một đạo trắng sữa quang mang đâm về phía mi tâm của cự nhân, đối với linh hồn lực lượng ý chí kia, Hỗn nguyên đồng lực phá hoại cũng có chút lớn.

"Ah... Lại có thể công kích nhanh như vậy...". Cự nhân kinh ngạc, mi tâm chợt tách ra, một cái kiếm hình xuất hiện chém về phía Hỗn nguyên đồng quang mang, đồng thời với đó hắn tay phải cũng nâng lên đập về phía Thiên Quân, hắn đương nhiên có thể đơn giản nhìn ta Thiên Quân ý đồ? Bất quá hắn sâu trong ý chí chợt run lên, khí tức nguy hiểm chợt hàng lâm, một đạo hỏa diễm tử sắc mang theo kinh khủng uy lực lao về phía hắn.

"Thái sơ chân hỏa!". Thiên Quân há miệng khẽ phun, đây chính là Thái sơ chân hỏa, uy lực cho đến nay cũng đã rất mạnh nhưng Thiên Quân hầu như ít dùng đến, hắn trước này chưa bao giờ lĩnh hội vận dụng hảo diễm công kích, lúc này chỉ là đơn giản ném ra mà thôi, Cự nhân kia nếu dám coi thường chắc chắn không có trái ăn ngon.

"Thật bá đạo hỏa diễm!". Cự nhân kinh ngạc lùi lại, nhất thời nhìn đến Thiên Quân như cái trọng bảo. Nếu hắn có thể thu loại hỏa diễm này đem sở dụng chỉ e thực lực còn muốn tăng lên, đây là nói đến bản thể của hắn chứ không phải một cái ý chí phân thần này, có thể tăng lên Hỗn độn cảnh sức mạnh thì thấy được ý chí này đánh giá Thái sơ chân hỏa cao bao nhiêu.

"...". Thiên Quân ăn cái thiệt thòi sau đó liên tiếp công kích thậm chí còn đẩy lùi cự nhân khiến cho Bản dân một đám kinh ngạc đến ngây người, thật không ngờ Thiên Quân thực lực lại cố nhiên mạnh như thế.

"Hắc! Tiểu tử Nhân tộc không tồi! Bất quá cũng chỉ đến đây thôi!" Cự nhân cười lành lạnh nói. "Vạn tượng quy nhất! Thiên nhân trảm!". Hắn tay hóa đao chém về phía Thiên Quân, nhất thời một ánh đao vạn trượng chém về phía Thiên Quân, uy lực làm người sợ hãi không thôi.

"Ầm!". "Ầm...". Hư không đơn giản bị đánh nát, cự đạo chém về phía Thiên Quân.

"Vô cực đồ!". Thiên Quân khẽ hô, Vô cực đồ lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu hắn nhưng hẵn cũng dám xem thường. "Tạo hóa chi quang!". Bốn đạo quang mang sặc sỡ hóa thành quang trụ lập tức lao lên nghênh hướng đao quang.

"Ầm!". "Ầm...". Đao quang chém xuống quang trụ chỉ dừng lại chốc lát liền chém nát tiếp tục chém xuống Vô cực đồ, thiên không tan nát, kinh thiên tiếng vang.

"Khực!". Thiên Quân thân hình trầm xuống, ánh đao cùng Vô cực đồ tiêu tán, khóe miệng chợt tách ra máu tươi nhưng vẫn cắn chặt răng, bất kể làm sao hắn cũng không thể đơn gian buông bỏ cấm cồ lực lượng, để ba tôn cự nhân này thoát khốn thì càng bết bát hơn nhiều.

Cho dù là Vô Đạo cũng kinh sợ, hắn biết Thiên Quân cũng như hắn, vì kiềm chế ba tôn cự nhân kia nên lực lượng bị phân tán rất nhiều, không thể đơn giản rảnh tay đối phó cự nhân kia, bằng không kết quả liền khó nói, chí ít sẽ không chật vật như thế.

"Ha ha, các ngươi đều là thiên tài, có thể cản được đại chiêu của bản tọa, bất quá đều là chết đi... Hử?". Cự nhân thấy vậy thì cười nói lạnh lùng, Thiên Quân cường đại quá vượt qua hắn dự tính, còn may bị hắn bắt gặp nếu không để Thiên Quân lớn lên thì Nhân tộc thật có khả năng xưng bá tinh không, lực lượng tụ lại khủng bố đang chuẩn bị xuất thủ đánh ra công kích hủy diệt tiếp theo thì chợt kinh ngạc nhìn sang một chỗ hư không, có người đến? Áp lực còn rất lớn!

"Ồ? Thật nhiều người quen!". Bất chợt một giọng nói mang theo kinh ngạc không hợp với tình thế vang lên, một cái lam y thanh niên nắm tay một cái hắc y mỹ nhân bước ra khỏi hư không tò mò đánh giá xung quanh. Theo hắn xuất hiện, cả một vùng thiên địa rộng lớn cũng bị cố định lại, lực lượng cuồng bạo do nơi này đánh giết gây nên cũng bị như vậy sinh sinh cố định tại chỗ nhìn như từng đợt sóng cuộn, nước chảy vô cùng kỳ quái.

"Lê thánh sứ...". Một đám hư thiên bí cảnh bản dân đại năng đáy lòng rơi xuống tuyệt cốc khi nhìn thấy đạo nhân ảnh này thì chợt kinh hỉ nói, bọn hắn tuyệt vọng tâm tình chợt nổi lên chút hi vọng. Chính như Vô Đạo mày đang nhíu sâu kia cũng hơi chút giãn ra. Chỉ có Tà Thần là mặt mũi chợt âm trầm xuống.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com