Chương 311: Thiên Quân hoa (2).

Ma Thần Thiên Quân

Chương 311: Thiên Quân hoa (2).

Thiên Quân hoa dị tượng không hề dựng lại ở tinh không vô tận, nó không đơn giản chỉ là được một vùng tinh không này thừa nhận mà thôi!

Lại xuyên qua vô số tinh vực, thế giới tại một nơi đình đài lầu các to lớn uy nghi, ở đây có tồn tại những đại năng không biết, một đám khí tức kinh thiên động địa thế nhưng đều đang âm thầm không chút tỏa ra. Ở đây tồn tại vô số cấm chế, trận pháp uy lực không rõ, linh lực tinh thuần hóa thành từng đạo khí vụ, thụy vân tường hòa, là một nơi không nói hết nên lời thần thánh.

Bên trong đó lại có một cái hồ nước lớn, hồ nước tĩnh lặng như gương tỏa ra tinh thuần vô cùng linh hồn lực lượng, trên đó đang lơ lửng một cái điểm sáng tàn hồn mờ nhạt lúc nào cũng có thể tan nát, còn may có tinh thuần linh hồn lực lượng không ngừng truyền vào nếu không tàn hồn kia đã từ lâu biến mất trong thiên địa.

"Linh hồn của nàng thế nào rồi?". Một cái uy nghiêm trung niên nam tử đứng bên hồ nước có chút bi thương nói.

"Hồi Tam gia! Vận nhi tiểu thư linh hồn chuyển thế còn không có thức tỉnh lại bị đánh cho chỉ còn một tia linh hồn, nếu không phải là được cường giả giúp chỉ e đã tan biến, duy trì như thế này cũng không phải cách...". Hư không bên cạnh trung niên nhân khẽ rung động, một cái lão ẩu từ đó bước ra nói.

"Lúc này để nàng chuyển thế có được không?". Trung niên nam tử lại nói. Có lẽ với những tu giả thông thường viecj chuyển thể là vô cùng thiên môn nhưng đối với cường giả đạt đến một cấp độ nhất định nào đó, chuyển thế còn là một cách đề cao thực lực.

"Chỉ e là linh hồn sẽ tan biến, cho dù thành công thì mấy kiếp trước thành tựu cũng hoàn toàn biến mất... Uổng công vô ích!". Lão ẩu thở dài nói.

"Huh...". Trung niên nam tử trầm xuống nhưng bất chợt nhìn hư không, hư không đột nhiên sinh ra vô số hoa tuyết tám cánh hàng lâm một phiến đình đài này. "Đây là....". Hắn như lâm đại địch nhìn hư không những cánh hoa đang hạ xuống. Quanh thân lực lượng phô thiên cái địa khiến hư không cũng phải nhộn nhạo lên, hắn đương nhiên không nguyện ý cho những bông hoa kia hạ xuống.

"Không cần đụng vào chúng...". Hư không nhộn nhạo, hai cái lão giả cùng ba vị trung niên xuất hiện bên cạnh trung niên nam tử gọi là Tam gia kia, một lão giả nói. "Loại vật này liên lụy rất lớn, nếu đã hàng lâm ở đây đương nhiên có sự vật liên quan đến chúng, để im xem sao...".

Thiên Quân xuất hiện lập tức lao về phía tàn hồn kia muốn dung nhập vào trong đó, điều này lập tức khiến cho Tam gia kia như lâm vào điên cuồng lao vào hồ nước hòng ngăn cản, bất quá đã muộn. Thiên Quân hoa không để ý hắn đã biến mất trong điểm sáng kia, như có ngàn vạn Thiên Quân hoa cùng lao đến chớp mắt biến mất, một điểm sáng nhỏ lại có thể chứa đựng được nhiều Thiên Quân hoa như vậy đương nhiên cũng có chút quỷ dị.

"Bồng!". Không những thế ngay khi trung niên nam tử đến gần tàn hồn kia thì Thiên Quân hoa bóng mờ cũng chợt hiện phía dưới tàn hồn nhằm ngăn cản lại Tam gia.

"Huh...". Tam gia lực lượng vốn đang định chụp lại Thiên Quân hoa thấy một cảnh như vậy thì vội thu tay lùi lại, ánh mắt kinh hỉ nhìn cảnh này. "Chuyển thế thân của nàng có kẻ chí thân thành tựu đại tạo hóa!". Hắn khiếp sợ lẩm bẩm.

"Thiên địa thừa nhận...". Hai lão giả cùng ba trung niên nam tử kia cũng khiếp sợ lẩm bẩm. Có thể làm đến sự tình này đương nhiên đã đạt được to lớn tạo hóa, bọn hắn khiếp sợ những cũng kinh hỉ vô cùng, đây chính là đại biểu cho đại năng tương lai ah.

"Biết được nàng tàn hồn từ nơi bào tìm đến?". Lão giả quay sang hỏi Tam gia. Đối với hắn thì việc tàn hồn này có thể hay không còn tồn tại không quan trọng bằng việc tìm ra nguồn gốc của Thiên Quân hoa kia.

"Thánh tộc vận dụng bí pháp mà tìm được về, bọn hắn cũng vô pháp xác định được nơi nào!". Tam gia hơi nhíu mày quay lại nhìn lão giả nói. Hắn đương nhiên là có chút có khó chịu, dù sao tàn hồn kia cũng chính là nữ nhi duy nhất của hắn.

"Như vậy sao?". Lão giả cùng mấy người kia nghe vậy thì hơi chút thất vọng, bí pháp kia chỉ có xác xuất rất nhỏ thành công, muốn tìm đến cũng vô cùng khó khăn, bọn hắn cũng chỉ có thể bùi ngùi thở dài.

"Nếu hắn đã đến một bước này đương nhiên có tạo hóa to lớn, việc đến tìm nàng là chuyện sớm muộn mà thôi!". Trầm ngâm một chút lão giả còn lại mới nói. Có liên hệ này đương nhiên là có quan hệ chí thân, thiên địa là đang đưa ra một loại bảo hộ huyết mạch mà thôi, chỉ cần nàng này lưu lại trong gia tộc thì sớm muộn kẻ tạo ra dị tượng này cũng sẽ tìm đến đây.

"Cũng chỉ có thể như vậy...". Nói xong cả đám lại nhìn tàn hồn bên trong hồ nước kia.

Thiên Quân hoa dung nhập tàn hồn chưa đến ba hơi thở thì bắt đầu diễn hóa biến đổi, tàn hồn lúc đầu chỉ như một điểm sáng lay lắt lúc này lại bừng bừng sinh cơ, linh hồn không ngừng lớn mạnh, tuy rằng còn không được đến mức lập tức sống lại nhưng đã cường đại hơn vô số lần, đã bắt đầu bành trướng lên hóa thành một cái bóng mờ nho nhỏ, đồng thời hấp lực cường đại cũng từ đó sinh ra hút lấy những tinh thuần linh hồn lực bên dưới, tốc độ càng lúc càng nhanh, chỗ tàn hồn kia đang đứng như một cái động không đáy hút lấy linh hồn lực lượng khiến cho đám người đang quan sát cũng phải kinh hãi.

"Tự động tu hành...". Bọn hắn một đám hút vào khí lạnh. Một cái tàn hồn còn không có chút nào thức tỉnh lại có thể tự động tu hành? Điều này cho dù là mấy người ở đây cũng vô pháp giải thích, lấy bọn hắn cấp độ còn không nghĩ ra thì có thể thấy điều này có bao nhiêu kinh thế?

"Dị hoa kia chỉ sợ đã cho nàng một cái đại tạo hóa!". Tam gia kinh sợ lẩm bẩm.

"Các ngươi biết chuyện này có ý vị thế nào?". Lão giả quay đầu nhìn xung quanh mấy người, ở đây cũng chỉ có sáu người mà thôi.

"Nô tỳ lấy bản mạng tinh huyết thề nếu dám hé miệng một tiếng sẽ vĩnh bất siêu sinh!". Lão ẩu kia đột nhiên run lên một cái phun ra một ngụm tinh huyết thề độc. Đừng khinh thường lão ẩu này, bà ta tu vi liền có Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư đỉnh cấp đại năng. về phần hai lão giả cùng ba vị trung niên kia thì không cần nói đến rồi.

Quay lại Hư thiên bí cảnh một chỗ nào đó có một nữ tử vô cùng xinh đẹp đang xếp bằng tu luyện, nàng ta cùng nhân tộc khác không nhiều, chỉ có một đầu tóc bạch kim, hai tai lại có chút nhọn mà thôi. Dị tượng xuất hiện nàng cũng nhận ra nhưng không có quan tâm nhiều, bất quá lúc này Thiên Quân hoa đột nhiên lao vào thể nội của nàng, chuyện xảy ra bất ngờ cũng khiến nàng không có phản ứng kịp.

"Tại sao ta lại không cảm nhận được chút nào biến hóa? Thiên Quân hoa kia là vật gì...". Tìm tòi một lúc thể nội nàng mới kinh nghi mở mắt ra lẩm bẩm. "Thiên Quân hoa, Thiên Quân... Không lẽ là hắn?". Nàng bất chợt nhớ ra chuyện gì đó ánh mắt khẽ lóe sau đó u ám thu lại tầm mắt.

Toái hư hải trên không một cái lam y thanh niên đang bế ngang một cái hắc y nữ tử cũng hơi chút kinh ngạc nhìn trước mắt hơn trăm đóa Thiên Quân hoa, khác với những kẻ khác khi chạm vào Thiên quân hoa sẽ khiến cái sau tan biến, Thiên Quân hoa lại như quấn quanh thân hắn không chịu tan biến nhưng cũng chỉ duy trì chưa đến gần canh giờ cũng dần dần ảm đạm tan biến.

"Thiên Quân hoa? Là ngươi tạo nên sao Vũ huynh?". Lam y thanh niên con ngươi thâm thúy nhìn phía hư không xa xa lẩm bẩm. "Áp lực thật đáng sợ!". Đây chính là điều hắn cảm nhận được khi nhìn thấy Thiên Quân hoa kia, điều mà không bất kỳ kẻ nào cảm nhận được.

Thiên địa sinh hoa tên là Thiên Quân hoa kia kéo giằng co gần một khắc mới chấm dứt, Thiên Quân đứng giữa hư không loạn lưu thả lỏng thư thái. Hắn cặp mắt bất chợt như điện mở ra, từ đó bắn ra hai đạo thần quang khiếp người, trong một sát na thôi, hắn có cảm giác mình đã đi xa vô tận, khắp nơi thiên địa đều có sự hiện hữu của hắn, cảm giác kia rất nhanh biến mất nhưng hắn có thể cảm nhận rõ ràng hắn "thấy" được bốn cỗ khí tức thân thuộc không hiểu kêu gọi, nói đúng hơn thì có bốn cái chí thân khí tức ở trong minh minh có liên hệ chặt chẽ với hắn.

"Bốn cỗ khí tức quen thuộc như thế...". Thiên Quân trước nay chưa bao giờ nghi ngờ trực giác của mình, hắn cảm thấy thế đương nhiên sẽ là như thế, bất quá làm hắn có chút kinh ngạc, tại sao lại có bốn? Trong đó lại có một cỗ quen thuộc nhưng khá lạ lẫm, không những thế nó còn đang tồn tại ngay bên trong Hư thiên bí cảnh này.

"Ba luồng khí tức kia nên là phụ thân, mẫu thân cùng muội muội...". Thiên Quân hơi chút lẩm bẩm. "Xem ra mẫu thân còn không có triệt để vẫn lạc!". Hắn còn cảm nhận được đương nhiên là còn chưa chết được, còn có muội muội hắn... "Luồng khí tức cuối cùng thật là quái dị, sau đó tách ra đi xem một chút...". Hắn nhìn xa xa nói. Cùng hắn có liên hệ đương nhiên là chí thân của hắn, bất quá hắn không nhận ra bản thân còn có người thân nào nữa. Không lẽ là Vũ Thiên?

"Đã đến lúc tiến vào chỗ sâu rồi!’. Thu lại tầm mắt hắn lại nhìn Ám ma cốc chỗ sâu u ám kia nói. Chiến kinh sơ thành hắn muốn tìm kẻ đến nghiệm chứng, ám thú Thánh tổ bước thứ chín còn không có tư cách này. Hắn thân hình chợt lóe hướng lại chỗ đám tu giả đang đợi kia, bọn hắn một đám đang nghị luận rất sôi nổi.

"Dị tượng thật là đáng sợ, không biết là cái nào dị số gây nên!". Một đám nhao nhao nói.

"Có thể ảnh hưởng rộng lớn như vậy chỉ e là có đại năng đột phá to lớn mang đến dị tượng, không biết chừng còn là có đại năng đột phá Hỗn độn cảnh!". Có kẻ khác cũng đưa ra ý kiến.

"Hỗn độn cảnh? Không có khả năng! Lúc này bọn hắn còn không có khả năng đột phá cấp độ này, tinh không hôm nay tuyệt không cho phép chuyện này xảy ra!". Lập tức có người bác bỏ, một đám lại nhao nhao tranh luận, dĩ nhiên là vô cùng náo nhiệt, không ai chịu nhường ai. Tất nhiên còn không có ai có thể đưa ra đáp án nhận được mọi người tán đồng.

"Ha ha, các vị thật khỏe mạnh nha!". Thiên Quân thân hình chợt hiện trên không trung lạnh nhạt nói. Bọn hắn tranh luận là về dị tượng do bản thân sinh ra nhưng Thiên Quân cũng không quan tâm, thực lực mới là cái để nói chuyện, sinh ra dị tượng hắn cũng không để tâm nhiều, đương nhiên sau này khi biết đến hậu quả cùng chuyện tốt lại khác, lúc này thì coi như không đi. Về phần xuất hiện thêm một đám Thí luyện giả Thiên Quân cũng không để tâm, có thêm bọn này thì chém giết Ám thú càng thuận lợi, còn nếu bọn hắn dám có ý đồ khác như vậy đành để bọn hắn nằm xuống trong Ám ma cốc đi.

Một đám đang cãi nhau đỏ mặt tía tai nhưng sau khi nghe được tiếng nói này thì hơi chút im lặng sau đó nhìn lên thiên không, Thiên Quân không biết từ lúc nào đã đứng ở đó, hắn đến đây còn không có ai cảm nhận được chút gì.

"Vũ huynh! Ngươi đã xong ah!". Thạch Kình cái kia thạch nhân khổng lồ đứng thẳng dậy ầm ầm nói. Hắn nhìn Thiên Quân chằm chằm, tuy rằng không có liên hệ Thiên Quân với cái kia dị tượng nhưng Thiên Quân khí vị lúc này quả thật khiến hắn vô cùng kinh ngạc, hắn có cảm giác Thiên Quân như đang cùng hư vô hòa nhập, cảm giác này chỉ có Hư vô cảnh đại năng mới có, Thiên Quân còn chưa đột phá Hư vô cảnh nhưng đã có cảm giác này, chỉ e cách đột phá đã không còn xa.

Thạch Kình nhìn ra thì cũng có nhiều kẻ nhìn ra, một đám âm tình bất định nhìn Thiên Quân, có kiêng kị, có sợ hãi, có kính phục, cũng có ao ước chờ mong... Một đám có rất nhiều ý nghĩ khác nhau.

"Để các vị đợi lâu! Chúng ta lúc này sẽ hướng Ám ma cốc chỗ sâu, các vị không ý kiến gì chứ?". Thiên Quân gật đầu cười nhạt nói. Nói đoạn không đợi bọn người kia phản ứng đã quay đầu bước chậm trên không trung hướng Ám ma cốc chỗ sâu.

"Đi thôi!". Thiên Quân không nói gì nhiều đã quay đàu bước đi thì Thạch Kình cũng phất phất tay đối với nhóm lớn Hư thiên bí cảnh bản dân nói. Cả đám lại như từng quả núi nhỏ lao lên không trung đi theo Thiên Quân không chút suy nghĩ, trận thế có thể nói là vô cùng to lớn.

"Cùng đi!". Hồ Tú Ánh cùng Tuyết Thanh Hà nhóm người cũng lập tức chạy theo, một đám đạp lên không trung đuổi theo Thiên Quân, bên trong có lẽ sẽ như Thiên Quân nói có đáng sợ tồn tại nhưng nếu Thiên Quân nói thật thì cũng chưa hẳn không có khả năng đối đầu, bọn hắn đã chém giết rất nhiều ám thú mà tên kia còn không có động tĩnh gì thì khả năng lớn là vẫn đang ngủ say còn chưa thức tỉnh.

"...". Hư thiên bí cảnh bản dân to to nhỏ nhỏ rời đi, lại có một nhóm Thí luyện giả cũng chạy theo Thiên Quân, còn lại gần hai ngàn Thí luyện giả tu vi không đều rất nhanh cũng làm ra quyết định, bọn hắn lập tức chạy theo đại bộ đội. Thiên Quân xuất hiện ngắn ngủi nhưng hắn thái độ cũng rõ ràng, căn bản sẽ không so đo cái gì, chỉ cần đi theo hắn là được. Tập hợp tất cả lại đi vào Ám ma cốc chỗ sâu so với việc đi lẻ tẻ từng nhóm nhỏ chung quy vẫn là an toàn hơn nhiều.

Như vậy một đám gần sáu ngàn tu giả hạo hạo đãng đãng đi vào Ám ma cốc chỗ sâu, chờ đợi bọn hắn có lẽ là đại chiến càng thêm kịch liệt nhưng kết quả thu được lại khiến bọn hắn không thể bỏ qua được.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com