Chương 314: Kết thúc
"Hừ! Hủy diệt triều tịch!". Đột nhiên một cái Thí luyện giả vọt mạnh lên không trung, hắn tay phải chợt hiện một cái cổ xưa phù văn sau đó đánh lên đó mấy đạo ấn quyết, tức thì một loại nhìn như sóng triều lao ra đánh về phía ám thú triều. Uy lực không sao nói hết đánh về phía ám thú triều lập tức khiến cho một đám lớn ám thú tan thành bột mịn, một kích tiêu diệt hơn năm trăm con Ám thú không phân biệt tu vi, chỉ cần may mắn được chiếu cố lập tức biến mất trên thế gian. Sau khi đánh ra một kích này hắn lại tiếp tục lao về phía ám thú triều tiếp tục chém giết.
"Hô...". Một kích này lập tức dẫn đến một trận sóng hò reo mãnh liệt, một đám đang chém giết Ám thú lập tức hưng phấn hò hét, sĩ khí cấp tốc đề thăng. Đây không phải lần đầu tiên có kẻ làm như vậy, công kích tương tự đã diễn ra tám lần rồi, đây chính là một phần nguyên nhân khiến cho đại quân do Thí luyện giả cùng Hư thiên bí cảnh bản dân cho đến lúc này vẫn đang chiếm thượng phong, những con Ám thú Thánh tổ bước thứ chín quá khó để giết chết nên bọn hắn chỉ có thể dùng cách này nhanh chóng kết thúc, một kích liền chém năm đến mười con ám thú Thánh tổ bước thứ chín! Đây là do bọn chúng dàn trải quá rộng nên công kích không thể vươn đến, dưới lực lượng cách biệt tuyệt đối thì Ám thú cũng không thể chống lại, chớp mắt yên diệt.
Đại chiến bên trong thì vẫn không có ít kẻ để ý đến phía sau ám thú triều, đánh nhau đã có nửa canh giờ, bên này tạm thời chiếm chút ưu thế nhưng phía Thiên Quân còn chưa có dấu hiệu nào, hư không vẫn liên tục bị đánh toái, những tiếng trầm đục vẫn không ngừng vang vọng cho thấy đánh nhau vẫn rất kịch liệt.
"Chết!". Thiên Quân Thái sơ chân thân to lớn một chân dẫm đầu ám hổ, một tay bóp cổ ám long gầm thét, đánh nhau nửa canh giờ Thiên Quân gần như mài hết sinh mệnh lực của bọn chúng, hắn không dùng đến Dung hợp lực lượng mà chỉ dùng thân thể cùng Thái sơ chân hỏa mà thôi, hai con ám thú đã đến tình trạng đèn cạn dầu rồi.
"Phừng!". Thái sơ chân hỏa từ thể nội lao ra biến quanh thân hắn thành một vùng hỏa hải trắng sữa rộng lớn, hai con ám thú sợ hãi điên cuồng gầm thét nhưng vẫn không thoát khỏi Thiên Quân cầm cố liền bị Thái sơ chân hỏa quấn lên, sau một khắc điên cuồng dãy dụa chúng đã im lặng, sinh mệnh cấp tốc tiêu tán giữa thiên địa, chỉ còn lại Thiên Quân đứng giữa hỏa hải khủng bộ dị thường.
"Cả bốn con lại không còn ám ấn ký trong người, ngươi đã thức tỉnh rồi?". Thành công chém giết bốn con ám thú Hư vô cảnh nhưng Thiên Quân vẫn không có mấy vui mừng, trái lại hắn ngưng trọng hơn nhiều. Ám ấn ký không còn chứng tỏ đã bị kẻ kia lấy đi, hắn chém giết cả bốn con Ám thú mà vẫn không thấy tên kia lộ diện thì chỉ có một khả năng hắn đang trốn ở đâu đó luyện hóa lực lượng bên trong ấn ký, Thiên Quân lại không chút nào cảm nhận được sinh mệnh kia.
"Không lẽ đã trốn vào Hộ thiên hải?". Thiên Quân hơi chút nhíu mày trầm tư, hắn một ý niệm khẽ động, thân thể cũng cấp tốc thu nhỏ lại như bình thường nhìn Ám ma cốc phần cuối, hắn có thể cảm nhận rõ ràng ở đó có hư không hành lang đang tràn ra kinh khủng lực lượng ba động, không sai biệt thì chính là Hộ Thiên hải lối vào rồi.
Gọi ra Thái sơ chân thân thì mặ nạ cũng bị hủy diệt, Thiên Quân toàn bộ thân thể lúc này đang bị Thái sơ chân hỏa hoàn toàn che lại, đánh giết bốn con ám thú hắn lực lượng cũng hao tổn hơn bốn thành, nếu ám sinh vật kỳ bí kia đã khôi phục tu vi đến Hư vô cấp giai đoạn thứ hai hoặc tương đương thì hắn liền mất đi thế chủ động, xem ra cần có đối sách mới.
"Hừ!". Trầm tư một chút Thiên Quân quay đầu hướng chỗ đại chiến hừ lạnh, vẫn còn rất nhiều ám thú cường đại, trước tiêu diệt bọn chúng mới không để lại mầm họa. Thân hình lóe lên liền biến mất.
"Đại chiến bên kia đã dừng lại...". Thiên Quân chém giết cả bốn con ám thú thành công được một chút thì bên này đang cũng ám thú triều chém giết mọi người cũng nhận ra, hư không tuy rằng vẫn chưa lành lại nhưng đã không có những tiếng gào rú hay va chạm nữa, như vậy dĩ nhiên là đại chiến đã kết thúc, bọn hắn chỉ không biết thắng lợi là dành về phía nào.
"Xuy!". "Xuy!". Đột nhiên hư không nhiều ra vô số kiếm quang đánh về phía đàn ám thú, kiếm quang như có mắt một dạng lách qua Thí luyện giả cùng Hư thiên bí cảnh bản dân chém giết ám thú một mảnh cũng không còn.
"Các ngươi qua bên kia trợ giúp đi, chỗ này để bộn tọa đến!". Thiên Quân cũng theo đó bước ra từ hư không lạnh nhạt nói, dứt lời thân hình cũng lao vào đàn ám thú như hổ vào bầy dê, đơn giản chém giết.
"Ha ha, Thánh sứ đại nhân dành chiến thắng, chúng ta tất thắng!". Một chút ngẩn người qua đi một cái Hư thiên bí cảnh bản dân há miệng cười lớn oang oang nói, liên đới những kẻ khác cũng hò reo hứng phấn, một đám liền lao về hướng khác chém giết ám thú.
"Chúng ta tất thắng!". Bên này hò reo cùng với kiếm quang trước đó đương nhiên nhận được cả đám hưởng ứng, một đám lập tức đề cao tinh thần chém giết ám thú, Thiên Quân thành cồn thì đồng nghĩa với việc thắng lợi đã nằm trong tay bọn hắn rồi.
Dĩ nhiên bọn hắn cũng đều vô cùng kinh hãi Thiên Quân chiến lực, mới chỉ Thánh tổ cảnh cực hạn mà thôi, một ngày kia hắn đột phá Hư vô cấp thì sẽ có biến đổi về chất đáng sợ, khi đó còn ai có thể là đối thủ của hắn? Ở đây có nhiều Thí luyện giả cũng có âm thầm tính toán, dù sao sau khi đi ra Hộ thiên hải thì bọn hắn có thể sẽ là kẻ địch của nhau, Thiên Quân muốn giúp Hư thiên bí cảnh bản dân thoát khỏi nơi này quy tắc đương nhiên sẽ xung đột rất nhiều với phần lớn Thí luyện giả tham gia Hư thiên bí cảnh, bất quá, chuyện này còn để sau, lúc này là chém giết ám thú mới là việc để lên đầu.
"Hư vô cảnh ám thú lại có cách biệt lớn như vậy sao?". Thiên Quân kiếm quang đến đâu thì Ám thu liền một mảnh biến mất đến đó, hắn một kiếm thì chí ít có trăm con ám thú biến mất trên thế gian giống như tử thần đến gặt hái sinh mệnh, bất quá một bên chém giết hắn lại lâm vào trầm tư.
Hư vô cấp ám thú sinh mệnh lực đương nhiên sẽ cường đại hơn Thánh tổ cấp ám thú những Thiên Quân có cảm giác vấn đề không phải ở sinh mệnh lực, Hư vô cấp ám thú có thể chống lại hắn dung hợp lực lượng nên là do lý do khác, trong đầu không ngừng lưu chuyển đủ loại ý nghĩ, bất chợt Thiên Quân hai con ngươi lóe lên quang mang khiếp người.
"Là do bản chất lực lượng, đúng rồi! Chắc chắn là chúng!". Thiên Quân lẩm bẩm. "Của ta dung hợp lực lượng đều là do Thế cấp lực lượng tiểu thành dung hợp mà thành, đối phó với Thánh cấp lực lượng cũng là Thánh lực liền vô cùng đơn giản, đem đi đối phó với Hư vô cấp lực lượng liền khó rồi, bất quá bản chất của dung hợp lực lượng của ta đã cường đại hơn Hư vô lực lượng, bất quả chỉ là nhỏ yếu một chút mà thôi! Ngày sau cần phải dành nhiều thời gian lĩnh ngộ bát đại lực lượng ah". Đạo lý đơn giản, Dung hợp lực lượng liền là hổ, Hư vô chi lực liền là cáo, hổ con muốn giết cáo trưởng thành đương nhiên sẽ có áp lực không nhỏ, thậm chí còn bị phản lại!
Đã nghĩ ra điều thắc mắc, Thiên Quân não hải lại một mảnh quang minh, kiếm quang lại càng thêm sáng sủa hoạt bát, hắn một thân một mình ngang dọc khắp trong ám thú triều, mỗi nơi đi qua chỉ còn lại Thí luyện giả cùng Hư thiên bí cảnh bản đang ngơ ngác, ám thú ngay trước mặt bọn hắn đột nhiên ầm ầm ngã xuống hóa thành bột mịn, kiếm quang đi qua bọn hắn lại không có chút nào sát khí, không có sát khí thế nhưng uy lực lại làm cho người ta tuyệt vọng!
Thiên Quân sát nhập ám thú triều trước sau chưa đến nửa canh giờ thì ám thú triều liền không còn một mống, hắn trán cũng chảy ra chút mồ hôi, đây là dấu hiệu của lực lượng tiêu hao đáng kể, thế nhưng điều làm hắn vui mừng đó là càng vận dụng dung hợp lực lượng nhiều thì kinh mạch tạo thành càng nhiều, tốc độ càng nhanh lên đáng kể, điều này có ý nghĩa hắn sẽ càng nhanh chóng đề thăng Chiến kinh cấp độ, hắn thật sự chờ mong khi bản thần sáng tạo ra đệ nhị thần thông. Về phần nghi kị cái kia ám sinh vật đã không trong phạm vi để ý của hắn rồi, có lẽ sẽ gặp trong Hộ thiên hải!
"Hô...". Dừng lại cước bộ Thiên Quân hơi chút nhìn quanh, ám thú đã không còn, chỉ còn lại không nhiều ám thú thân thể bị đánh nát, xe rách, đây dĩ nhiên là do bị Thí luyện giả cùng Hư thiên bí cảnh bản dân giết, bất kỳ ám thú nào bị hắn giết đều bị đánh thành huyết vụ màu xám, đây là do lực lượng dung hợp tàn sát bừa bãi, hắn ước tính mình giết cũng có khoảng một vạn rưỡi ám thú, gần như đạt một nữa số lượng ám thú triều khủng bố!
Cả một vùng đại địa rộng lớn bị cày xéo lên lỗ chỗ, cây cối vốn đã là tử vật lúc này cũng không còn một cây đứng thẳng cộng thêm những thi thể đang còn lưu lại thì đây đương nhiên là bằng chứng rõ nét nhất cho đại chiến vừa qua, Thiên Quân đứng nhìn cảnh này cũng không đến mức thương cảm cái gì, bất quá có quá nhiều sinh linh chết đi cũng khiến hắn có chút cảm khái, đây cũng không phải cái gì a miêu a cẩu, thuần một sắc Thánh tổ cấp ah, là thế nào một chi quân đội hùng mạnh? Chiến tranh giữa các chủng tộc Thái cổ chỉ sợ cũng không kém chút nào tràng cảnh này...
"Thánh sứ đại nhân!". Thiên Quân dừng lại một chút thì một cái Hư thiên bí cảnh bản dân Thánh tổ bước thứ chín cũng chạy đến. Xung quanh một mảnh hò reo mừng thắng lợi như không chút nào ảnh hưởng.
"Huh! Đi xem một chút những kẻ bị thương đi, không cần để ý đến ta!". Thiên Quân vẫn đứng trong Thái sơ chân hỏa cũng không có ý định lộ diện phất phất tay nói. Kẻ bên ngoài cũng chỉ thấy một bóng người mà thôi.
"À... Vâng!". Tên này là ở gần đây nên trước tiên chạy đến, nghe Thiên Quân nói vậy thì hơi chút ngẩn ra sau đó gật đầu quay lại phía sau kiểm tra những người bị thương. Đại chiến từ khi có Thiên Quân gia nhập thì gần như không có thương vong nào, bất quá trước đó thương vong cũng không ít, chết đi cũng có khoảng năm trăm cái, bị thương thì liền chưa biết được.
Thiên Quân cũng không để ý bọn người kia hò reo thắng lợi mà trực tiếp ngồi xuống đả tọa điều tức, quanh thân Thái sơ chân hỏa đương nhiên cũng không có ý định thu lại, xem như một loại bảo hộ khi hắn điều tức đi. Hắn cũng nên tranh thủ trước khi bọn kia chỉnh đốn xong thì khôi phục được chút nào hay chút đó.
Hắn không để ý chiến cuộc đã kết thúc nhưng những kẻ khác lại không được như vậy, một đám huyên náo không dứt, đại chiến kết thúc thắng lợi, thương vong cũng không phải rất lớn, những kẻ chết đi thành toàn cho những kẻ còn sống tuy rằng nghe có chút vô tình nhưng thế giới tu giả chính là như vậy, không khí bi thương tràn ngập nhưng rất nhanh liền bị thay thế, hầu hết đều tại chỗ tiến hành điều tức, bị thương liền cấp tốc chữa thương khôi phục... Dĩ nhiên cũng có nhiều kẻ đứng một bên xem như hộ pháp, tất cả tạm thời vẫn đang ở trên một chiếc thuyền, hợp tác cho đến lúc này vẫn còn hữu dụng.
Chớp mắt đã qua một canh giờ, Thiên Quân hai con ngươi như điện mở ra đứng dậy. "Nơi này quả nhiên không thích hợp để tu hành!". Hắn con ngươi thâm thúy nhìn xung quanh nói. Nói đúng hơn thì nó không thích hợp cho tu giả thông thường tu hành, ám lực lượng tồn tại ở khắp nơi, hấp thu linh lực xung quanh đối với tu giả chỉ có hại mà không có lợi, một canh giờ qua đi Thiên Quân gần như không khôi phục được bao nhiêu lực lượng, chỉ có thể lực đã một lần nữa tràn đầy, xem như đã có thể ung dung đối mặt Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất.
Đứng dậy hắn liền lao lên không trung liếc mắt nhìn toàn cảnh thì ngẩn ra, một đám bất kể Thí luyện giả hay Hư thiên bí cảnh bản dân đều đang ngồi tu luyện, bọn hắn là dùng linh thạch cùng Thần thạch các loại đến tu luyện, hấp thu lực lượng trong đó thì gần như không bị chút nào ảnh hưởng của Ám ma cốc ám lực lượng. Hắn ngẩn ra đó là vì hắn chợt nhớ, bản thân trước nay tu luyện còn chưa một lần dùng đến linh thạch hay vật tương tự để tu luyện, đan dược cũng chưa dùng một lần, một đường tu luyện thẳng tắp mà lên, hấp thu Lôi kiếp lực lượng khiến hắn tu vi gần như không có bình cảnh, hắn cho dù áp chế rất nhiều nhưng tu vi vẫn không ngừng đề thăng... Đương nhiên nếu những điều hắn đang nghĩ này bị kẻ khác biết đến thì bản thân hắn cho dù cường đại cũng bị biển người dìm chết!
"Trước đây không để tâm đến các loại lực lượng, sau này xem ra cũng nên để tâm một chút đến những cái này ah!". Thiên Quân trong lòng chợt cười khổ lẩm bẩm, đây cũng xem như một loại chủ quan, nếu hắn thu thập một thoáng có lẽ hôm nay đã giàu kếch xù, không phải phát sầu vì không có linh thạch đến tu luyện, hắn chém giết không ít cường giả, nếu thu lấy tài phú của bọn hắn thì có lẽ cũng là một bút khổng lồ. Bất quá loại kia không vốn mười lời hắn còn chưa một lần thử.
***** Cầu vé tháng a....
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com