Chương 208: Thăng cấp chiến đấu

Ma Thần Thiên Quân

Chương 208: Thăng cấp chiến đấu

Hư thiên bí cảnh vốn là một tinh vực rộng lớn, sau đó ở Thái cổ có Hỗn độn cấp đại năng xuất thủ đem biến nơi này thành một cái bí cảnh, đương nhiên không phải chỉ có một vị! Bọn hắn hạ xuống mấy cái quy tắc mà thôi, đến bọn hắn cấp độ đã gần như ngôn xuất pháp tùy rồi, Hư thiên bí cảnh cách vạn năm lại một lần mở ra, thế nhưng cuối Thái cổ tinh không biến đổi đáng sợ khiến cho chính như những vị Hỗn độn cảnh đó cũng phải ẩn đi, tinh không đã không thích hợp cho bọn hắn tồn tại ah.

Còn có một cái quy định cường đại khác nhằm để bảo vệ thí luyện giả đi vào Hư thiên bí cảnh, bản dân Hư vô cảnh cường giả bất kỳ thế nào cũng thể hướng Thí luyện giả xuất thủ, trừ phi có Thí luyện giả cường đại đến mức đột phá Hư vô cảnh mới được phép xuất thủ. Đã qua bao năm, mấy thời đại qua đi đã không có Thí luyện giả đi vào Hư thiên bí cảnh nên thiên khiển gần như không có khả năng xảy ra, thế nhưng bên trong Hư thiên bí cảnh này thì Thiên khiển vẫn làm người sợ hãi, lưu truyền đã qua bao năm, vẫn làm người sợ hãi. Chỉ là qua bao năm thiên khiển đáng sợ bị phủ bụi hôm nay đã một lần nữa hàng lâm trong Hư thiên bí cảnh, có Hư vô cảnh đại năng hướng thí luyện giả xuất thủ rồi!

"Uỳnh!". "Oàng!". Hư thiên bí cảnh bầu trời như vỡ ra, sấm rền vang vọng, nhất là phía trên Phong thần nghĩ tộc tổng đàn bầu trời mây đen kéo đến càng thêm kinh khủng, Lôi điện đáng sợ vô cùng, thậm chí so với Vũ Thiên Quân Lôi vũ còn muốn cường đại hơn.

"Uỳnh!". Như không biết điều này, Phong Hoàng công kích cùng Vũ Thiên Quân nắm đấm đã va chạm vào nhau, hư không như mạng nhện nứt ra, Vũ Thiên Quân thân nhìn như viên đạn bị ném về phía sau, một vị Hư vô cảnh tức giận một kích cường đại vượt quá Vũ Thiên Quân có thể tiếp đến.

"Hả? Đây là có chuyện gì?". Phong Hoàng nhìn lên bầu trời đang mây đen tập kết kia kinh hãi nói, hắn đương nhiên còn không biết mọi chuyện xảy ra đều vì mình một kích kia.

"Ha ha! Ngươi không biết người kia Nhân tộc là Thí luyện giả của Hư thiên bí cảnh này sao?". Nghĩ Hoàng nhìn bầu trời đen kịt ngay phía trên đỉnh đầu mình cười lớn nói, chuyện này do Phong Hoàng nên thiên khiển là nhắm đến Phong Hoàng cùng Phong tộc thôi ah.

"Cái gì? Thí luyện giả? Làm sao có khả năng?". Phong Hoàng thần kinh chuyển biến nhanh chóng đã hiểu Thí luyện giả đại biểu cho cái gì, hắn đương nhiên cũng đã hiểu mình vừa làm chuyện gì. "Ngươi tính toán ta?". Hắn lạnh lùng nhìn Nghĩ Hoàng con ngươi như phát hỏa nói.

"Ha ha! Ngươi đến tấn công tộc ta nhân lúc ta đang bị thương lại dám nói Bản Hoàng tính toán ngươi? Ha ha! Chỉ trách ngươi gieo gió ắt sẽ gặp bão!".. Nghĩ Hoàng giọng cười càng thêm sảng khoái nói.

"Hừ! Thiên khiển sao? Thiên khiển...". Phong Hoàng hừ lạnh nhưng có chút đắng chát nói. Thời đại này đã không có người gặp phải thiên khiển nhưng nó uy danh qua bao năm vẫn không giảm. "Bản Hoàng nếu tại đây trúng phải Thiên khiển như vậy cho dù có ngã xuống cũng để Nghĩ tộc ngươi chôn cùng...". Hắn giọng chuyển lạnh hung ác nói. "Trước đó ta khiến ngươi làm sao áp chế sức mạnh kia...". Biết việc chạy trốn không có ý nghĩa Phong Hoàng lại lao về phía Nghĩ Hoàng công kích điên cuồng, kỳ thực hắn cũng như Nghĩ Hoàng đều biết Thiên khiển tuy rằng hung danh hiểu hách nhưng muốn chém giết cấp độ như bọn hắn cũng không dễ, người ở cương vị càng cao đương nhiên sẽ càng lúc càng không sợ áp chế, chỉ là tộc nhân của bọn hắn bị liên lụy...

"Xôn xao...". Bầu trời đột nhiên giăng đầy Hắc vân đen kịt làm cho đang tranh đấu kịch liệt Phong Nghĩ hai tộc chiến sĩ kinh hãi nhìn bầu trời, lại nghe Phong Nghĩ hai Hoàng nói bọn hắn tâm thần kịch liệt rung động, đại chiến có xu thế dừng lại thế nhưng khi Phong Hoàng lại tiếp tục công kích Nghĩ Hoàng thì đại chiến lại tiếp tục, thậm chí còn muốn thăng cấp hơn nhiều, khắp nơi đều là phần thiếu thi thể, chân, cánh... Thi thể khắp nơi.

"Ầm!". Lại nói Vũ Thiên Quân trúng một kích của Phong Hoàng thì đập thẳng xuống đất hình thành một cái hố lớn, khói bụi còn chưa tản đi thì có một tiếng nổ lớn vang lên bên trong hố lớn, Vũ Thiên Quân đẩy ra đất đá đè lên người mình đứng dậy, mặt nạ đã vỡ nát, hắn ho ra mấy ngụm máu lớn khiếp sợ nhìn bầu trời đang đánh nhau kịch liệt Phong Hoàng cùng Nghĩ Hoàng, hai tên này chắc chắn không phải Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất! Lực lượng này đã vượt qua hắn có thể đối kháng rồi, vừa đứng dậy thân thể đã lảo đảo ngã xuống, một kích kia hắn gần như đã mất sức chiến đấu rồi! Hắn lập tức ngồi xếp bằng điều tức, từ lúc vào Hư thiên bí cảnh hắn đã không thể cùng Bản thể và Ma thể câu thông, lúc này chỉ có riêng mình hắn chống đỡ mà thôi.

"Khặc!". "Khặc!". Vừa ngồi xuống điều tức thì hắn lại nôn ra hai ngụm máu nữa, khuôn mặt tái nhợt mới lóe lên chút huyết sắc, nếu là bình thường cho dù là Đại Thánh thân thể trúng một chiêu như ban nãy thì chắc chắn không thể tồn tại chút gì trên thế gian rồi, việc hắn còn sống lập tức kinh động đang đánh nhau kịch liệt trên trời hai vị Phong, Nghĩ Hoàng!

"Không chết?!?". Bọn hắn con ngươi đều co rụt nhìn bên dưới, một cái Thánh tổ bước thứ bảy cho dù nghịch thiên hơn nữa không có khả năng tồn tại sau một kích kia ah, trên người Vũ Thiên Quân chắc chắn có bí mật vô cùng kinh người, bọn hắn đương nhiên đều động tâm thế nhưng tạm thời bọn hắn sẽ không đi động Vũ Thiên Quân. Thiên khiển đang treo trên đầu kia bọn hắn vẫn là kiêng kị vô cùng. Bọn hắn còn không biết uy lực chính thức của Thiên khiển ah.

"Giết Nhân tộc tiểu tử kia...". Phong Hoàng cùng Nghĩ Hoàng không mưu mà hợp đồng thời hét lên đối với tộc nhân bên dưới đang đánh nhau nói, bọn hắn không tiện đụng vào nhưng tộc nhân sẽ không có hạn chế kia ước thúc, có thể chém giết Vũ Thiên Quân, sau đó lại hừ lạnh lao vào nhau, kỳ lạ là từ đầu đến giờ đã qua gần một canh giờ đánh nhau kịch liệt nhưng Phong Hậu cùng Nghĩ Hậu đều chưa một lần hiện thân, vô cùng bí ẩn.

"Xôn xao...". Lập tức có tới mười mấy vị Thánh cảnh lao về phía cái hố Vũ Thiên Quân đang đả tọa, Hắn cường đại hai tộc đều thấy nhưng trúng một kích của Phong Hoàng đã rơi đến bước đường cùng rồi. Đã như đèn cạn dầu, bọn hắn đương nhiên không sợ hãi, lập tức lao lên chém giết.

"Hừ...". Vũ Thiên Quân thân thể bất ổn, kinh mạch loạn tùng phèo, khí tức không chút nào ổn định, nhìn đám Phong, Nghĩ hai tộc đang lao đến hắn hừ lạnh một tiếng, Luân hồi chi bàn không thể sử dụng nhưng hắn vẫn còn thủ đoạn khác, chỉ thấy thân thể hắn bên ngoài huyết khí bốc lên cuồn cuộn, thân hình lấy mắt thường có thể thấy không ngừng bành trướng, vốn chỉ có hơn mười trượng cao Thái sơ thân thể Thần thể, không biết có phải hay không do Hư thiên bí cảnh này khiến hắn tu vi nhảy vọt lên Thánh tổ bước thứ bảy dẫn đến thân thể đạt đến Ba mươi trượng sánh ngang bản thể, đám Phong Nghĩ hai tộc lại có vẻ nhỏ bé đi nhiều.

.....................

"Huh...". Bản thế cùng Ma thể vốn đều đang ở bên ngoài Hư thiên bí cảnh, Ma thể thì ở rất xa Tử hải nhưng cách hắn không quá xa lại cũng xuất hiện một cái hư không hành lang, Phi Thiên cùng Ma thể đều đã thấy, chỉ là từ khi Thần thể bị cuốn vào bọn hắn đã không có liên lạc, vẫn chưa có dự tính gì nhiều, thế nhưng khi Thần thể gọi ra Thái sơ chân thân thì cả Bản thể cùng Ma thể đều nhận thấy dị thường, giống như có chuyện gì đó xảy ra, bọn hắn đều cảm nhận thấy có chuyện rồi.

"Ngươi tiếp tục tu hành đi, ta sẽ vào chỗ đó!". Ma thể cùng với Bản thể trao đổi. Thần thể gặp nguy hiểm nhưng giống như vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng, hắn đương nhiên cũng muốn thử đi vào xem bên trong hoàn cảnh.

"Bên trong khí tức hoang cổ, có lẽ là ở Thái cổ thời đại lưu lại, ngươi cùng Phi Thiên đều đi vào đi, ta xem một chút sẽ tiếp tục ý định!". Bản thể cũng không phản đối nói. "Thần thể nhanh như vậy đã gọi ra Thái sơ chân thân xem ra bên trong có chuyện không lành, ngươi cũng nên cẩn thận!".

"Tốt! Nếu có chuyện ta sẽ lại phát động Thái sơ chân thân thì ngươi có thể đi vào cũng không muộn, chỗ kia có lẽ không nhanh như vậy sẽ đóng lại!". Ma thể đồng ý một tiếng rồi đứng lên, chuyện trả thù hắn có lẽ lùi lại rồi. "Đi thôi! Chúng ta đi vào hư không hành lang kia!". Ma thể đối với phía sau đang đứng nhìn xa xa Hư không hành lang nói.

"Ồ! Hắc hắc! Tuân lệnh Thiếu gia!". Phi Thiên nghe vậy thì cười cười một tiếng đáp. Hắn từ khi nhìn thấy Hư không hành lang kia toát ra Hoang cổ khí tức đã muốn lập tức đi vào, chỉ là Vũ Thiên Quân đột nhiên lâm vào im lặng, hắn đương nhiên phải đợi rồi.

"Bên trong không biết hung hiểm nên nếu như tạm thời tách ra hãy cố gắng câu thông ta!". Ma thể có chút thận trọng nói, Thần thể hôm nay cường địa còn gặp nguy hiểm không biết kia, chính hắn đương nhiên cũng cần càng thêm cẩn thận.

"Vâng!". Phi Thiên con ngươi co rút nói một tiếng. Vũ Thiên Quân cấp độ mà còn kiêng kị như vậy, chỗ kia chỉ sợ không lành. Bọn hắn hai người thân hình lóe lên như sao xẹt chạy về phía Hư không hành lang, nhìn như gần nhưng có lẽ cũng cần mấy canh giờ mới đến nơi.

....................

Phong thần nghĩ tộc cự sơn bên ngoài, Phong, Nghĩ hai tộc đánh nhau đáng sợ, trong đó lại có một đám đang lao về phía một cái hố lớn ở một góc, chỗ đó đột nhiên lao ra một cái cự nhân to lớn.

"Ngao...". Hắn mở miệng như gầm lên, đứng bật dậy lao ra khỏi hố sâu. "Muốn giết ta cũng không dễ như vậy...". Hắn giọng nói như sấm vang lên, nắm đấm vung lên đấm về phía một cái Nghĩ tộc đang lao đến gần phía hắn.

"...". Vũ Thiên Quân đột nhiên biến lớn làm cho cả hai bên Phong, Nghĩ hai tộc giật mình kinh dị, trong mắt bọn hắn Vũ Thiên Quân vốn chính là người tí hon mà thôi, thế nhưng lúc này đã thay đổi vị thế rồi.

"Ầm!". Một tiếng trầm đục vang lên, Vũ Thiên Quân thân thể to lớn, khí huyết kinh khủng một quyền đánh bay Nghĩ tộc kia không biết sống chết, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng Thái sơ chân thân đến giao thủ ah, chính là nhục thân lực lượng đã cường đại vô cùng, đã vượt qua hắn dự tính!

"Hả...". Phong Hoàng cùng Nghĩ Hoàng đương nhiên cũng chú ý tới bên này đại chiến, Vũ Thiên Quân thân thể đột nhiên biến lớn, bọn hắn đoán đây có lẽ là một loại thần thông nào đó, chỉ là uy lực có chút cường đại thái quá rồi. Thân thể to lớn thậm chí còn to lớn hơn bọn hắn hai vị Hoàng giả, như một cái cự sơn đang di chuyển xem giết, Phong Hoàng hai tộc tộc nhân so với hắn thì nhỏ bé hơn một đoạn.

"Rầm!". "Rầm!". Vũ Thiên Quân hai nắm đấm vung ra liên tục, bất kể là Phong tộc hay Nghĩ tộc Thánh cảnh trúng một quyền của hắn đều bị đánh bay rất xa, lấy bọn hắn thân thể cường độ vẫn thể chịu được Vũ Thiên Quân nhất quyền, trọng thương là không thể tránh khỏi, chỉ là càng lúc càng có nhiều Phong tộc cùng Nghĩ tộc tộc nhân lao lên đánh về phía hắn, càng lúc càng bó tay bó chân.

"Ha ha! Các ngươi hai tộc xem ra là muốn để tộc nhân chết dưới thiên khiển ah!". Vũ Thiên Quân cho dù bị vây chặt, bị công kích không ngừng nhưng tạm thời vẫn chưa lâm vào nguy hiểm, lại nhìn bầu trời hắn cười lạnh nói.

"...". Vũ Thiên Quân cười nói lập tức làm cho hai tộc bất kể là đang đánh nhau hay vây công Vũ Thiên Quân đều chậm lại một chút nhìn bầu trời hai vị Hoàng giả vẫn đang đánh nhau.

"Ha ha! Đánh bại Nghĩ Hoàng bản hoàng lại chống Thiên khiển, các ngươi không cần lo lắng...". Phong Hoàng cười lạnh nói. Hắn đã dần áp đảo Nghĩ Hoàng rồi. "Nghĩ tính toán Bản Hoảng như vậy hôm nay để Thiên khiển xảy ra ở Nghĩ tộc ngươi địa bàn, xem các ngươi có bao nhiêu kẻ còn sống!". Hắn lạnh lùng nhìn Nghĩ hoàng nói.

"Ngươi nghĩ bọn ta sợ ngươi!". Bất chợt hư không vang lên một giọng nữ thanh thúy, hư không rách ra, một cái phong hoa tuyệt đại mỹ nhân hiện thân, đúng vậy! là Nhân thể mỹ nhân!

"Ha ha! Nghĩ hậu ngươi không ngờ cũng đã tới gần một bước kia, đã chống lại được pháp tắc của Hư thiên bí cảnh...". Lại một giọng nói nữ nhân lạnh lùng trong trẻo vang lên, cũng là một cái siêu cấp mỹ nhân, nàng xuất hiện liền đứng cách Nghĩ hậu chưa đến hai trượng, vô cùng gần!

"Phong hậu ngươi cũng đâu kém! Ngươi nghĩ có thể công phá được tộc ta tổng đàn thì không có khả năng đâu!". Nghĩ hậu lạnh lùng nói, hai người này khí tức thậm chí còn cường đại hơn cả hai vị Hoàng giả kia, vô cùng đáng sợ!

"Ha ha! Nếu thêm ta đây!". Một tiếng cười cuồng ngạo vang lên, nơi này thiên khiển sắp hạ xuống thế nhưng lại xuất hiện thêm ba đại năng Hư vô cảnh khác, bọn hắn thật đã không sợ thiên khiển rồi sao? Giọng nói dứt đi thì một cái cự hình long tộc tỏa ra kinh thiên uy áp đã xuất hiện ở bên ngoài cự sơn của Phong thần nghĩ tộc, hắn khí tức chỉ kém Phong Hậu cùng Nghĩ Hậu một chút mà thôi, so với với hai vị Hoàng giả còn cao hơn một chút.

"Thái cổ độc long! Ngươi sẽ vì hôm nay mà hối hận!". Nghĩ Hoàng con ngươi lóe lên lạnh lùng nói, đúng là chó cắn áo rách ah!


***** Đừng quên nút thanks góc trái cuối chương TT__TT

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com