Chương 211: Thủ đoạn ra hết.
"Hừm! Không sai biệt lắm năm người kia đều là Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai Phá giới cảnh, cùng Hợp giới cảnh xem ra cường đại hơn không chỉ trăm lần...". Thần thể khóe miệng máu vẫn chưa khô trầm ngâm. Hư vô cảnh bốn giai đoạn cũng có thể xem như bốn cái tiểu cảnh giới phân biệt là Hợp giới, Phá giới, Hư không và Hỗn nguyên, mỗi giai đoạn có lẽ chênh lệch rất lớn, Vũ Thiên Quân trước nay còn chưa biết khoảng cách này, vốn nghĩ trước đây gặp Côn bằng ở Ma hải đã là Hư vô cảnh bên trong người tài ba rồi nhưng xem ra hắn nhầm rồi, Côn bằng kia có lẽ cũng mới ở Phá giới cảnh mà thôi, còn xa mới có thể nói là người tài ba trong Hư vô cảnh!
Hợp giới cũng như tên của nó, chín tiểu thế giới àm tu giả tu luyện ra hợp lại mới nhau sinh ra tiểu thế giới khác càng thêm kinh khủng, hư vô chi lực từ đó mà sinh ra, Thế giới chi lực trước đó đem so với Hư vô chi lực thì kém nhiều lắm, đến giai đoạn này Thể nội thế giới mới xem như đạt đến tối đa, một cái tu giả Thể nội thế giới độ to lớn quyết định ở Hư vô cảnh giai đoạn này!
Phá giới cảnh chính là từ Thể nội thế giới mới hình thành không ngừng khai phá, mở rộng bên trong, trong đó càng rộng lớn thì tu giả sẽ càng cường đại, về sau càng có nhiều Hư vô chi lực thì tu giả càng cường đại, con đường tu luyện cũng theo đó mà càng mở rộng nhiều hơn.
Hư không cảnh thì chính trải rộng Hư vô chi lực ra khắp Thể nội thế giới, quá trình này với mỗi tu giả là khác nhau, thời gian dài ngắn khác biệt nhưng cho dù là ngắn thì thời gian này cũng rất dài.
Hỗn nguyên cảnh là giai đoạn đầu của Hỗn độn cảnh, đó chính là sinh ra mầm mống của Hỗn độn lực lượng, sau này chính là Hỗn độn hình thức ban đầu!
Quay lại với Thần thể lúc này, hắn thân hình đang trong hư không không ngừng ẩn độn chạy đi, vận dụng vô cùng nhẹ nhàng, hắn không dám vận dụng toàn lực nếu không chắc chắn sẽ bị bắt lấy, Hư vô cảnh cảm nhận không gian mang đến rung động hơn Thánh cảnh nhiều.
"Không phải biện pháp! Nếu bọn hắn trải rộng tìm tòi ta chắc chắn bị phát hiện...". Thần thể vừa chạy vừa suy ngẫm, từ trong tay Hư vô cảnh đại năng chạy thoát là gần như không có khả năng, hắn cần có biện pháp khác. "Hả...". Hắn con ngươi có rút, đã chạy ra Phong thần nghĩ tộc tổng đàn hơn ba mươi vạn dặm hắn quả nhiên vẫn bị phát hiện, năm đạo như là ánh đao đang chém về phía hắn, muốn đem hắn ném ra khỏi hư không.
"Tiểu tử giảo hoạt, ngoan ngoãn chịu trói đi, Bản tọa tha ngươi một mạng!". Thái cổ độc long giọng nói phá không truyền đến, thân hình to lớn cũng đã hiện ra.
"Nằm mơ!". Thần thể cắn răng lạnh lùng nói. Trong đời hắn trừ lúc năm tuổi gia tộc tao ngộ đuổi giết ra, lần này chính là lần thứ hai, lần này càng thêm hung hiểm. Dưới chân Luân hồi chi bàn hiện ra, hắn lúc này đương nhiên sẽ không giữ lại gì nữa. Hắn sẵn sàng một trận chiến rồi!
"Gian ngoan mất linh!". Thái cổ độc long hừ lạnh một tiếng, đồng thời một trảo thì chiếc đuôi khổng lồ cũng đã quét về phía Thần thể.
"Ta cũng muốn xem giữa ta và các ngươi khoảng cách!". Thần thể hai tay Luân hồi chi lực bùng lên như lửa xám xịt, chân đạp Luân hồi chi bàn cũng một trảo quét về phía chiếc đuôi lớn, một tay khác lại lại vung lên nhằm cản lại cự trảo. Đây là lần đầu tiên hắn dùng toàn lực cùng Hư vô cảnh đại năng giao thủ, trước đó hắn còn chưa dám thể hiện ra quá nhiều, năm vị Hư vô cảnh ở đó hắn không có chút khả năng trốn chạy nào, lúc này phải tìm cách mà chạy trốn chết đương nhiên sẽ không dám giữ lại.
"Sâu kiến!". Thái cổ độc long hừ lạnh một tiếng nói. Một cái Thánh tổ bước thứ bảy có thể cùng Đại Thánh cấp cường giả đánh ngang cùng đánh bại đã vô cùng đáng sợ rồi, vượt cấp cùng Hư vô cảnh Thánh hiền đối kháng là không có khả năng, huống chi hắn lại là Hư vô cảnh bước thứ hai.
"Ầm!". "Ah!". Hư không bị đánh vỡ, Thần thể bị ném ra khỏi Hư không đau đớn hét lên một tiếng, cả hai cánh tay như biến dạng, hắn vận dụng Luân hồi chi lực có thể tạm thời chống lại Hư vô cảnh Thái cổ độc long nhưng hắn thân thể cường độ không thể cùng Thái cổ độc long chống lại, một kích này hắn phạm sai lầm lớn vô cùng.
"Ồ? Tiểu tử ngươi bí mật cũng nhiều lắm chứ!". Một tiếng kinh ngạc truyền đến, Thái cổ độc long hai con ngươi như hai cái đèn lồng to lớn như trêu tức nhìn Thần thể. "Kề thừa Thái cổ Thần tộc thần thông tối thượng, lại còn nắm giữ một loại siêu cấp lực lượng...". Hắn không nhận ra Thần thể thân mang Luân hồi chi lực của Dung nhưng có thể nhận ra Thần thể vận dụng là một loại vô cùng đáng sợ lực lượng, cò cái Thái cực đồ mà Thần thể đang đứng trên đó cũng làm cho hắn tầm thần động dung, nếu có thể nắm giữ loại đó sức mạnh hắn có lẽ còn cường đại hơn nhiều, không biết chừng... Hắn con ngươi sngs lên nhìn Thần thể như một cái trân bảo.
"Khục!". Thần thể bị ném ra khỏi hư không lại ho ra một ngụm máu, thân thể cảm giác suy yếu truyền đến, y phục đã nhiều chỗ phá nát nhuốm máu. "Liều một lần!". Hắn thầm nghĩ.
"Luân hồi tiểu chu thiên!". Hắn hét lớn, quanh thân lực lượng càng thêm kinh khủng, Thái cực đồ mờ ảo xuất hiện không ngừng xoay tròn, hắn định dùng cách như trước đó đánh nhau với đám người Thánh Hoàng ah.
"Vùng vẫy vô ích!". Thấy Thần thể cũng không có ý định bỏ cuộc Thái cổ độc long lạnh lùng nói, cự trảo vung lên, một cái cự trảo bóng mờ to lớn chụp về phía Thần thể, mắt thấy sắp chạm vào Thái cực bóng mờ thì dị biến phát sinh, Luân hồi tiểu chu thiên một chiêu này chính là công phòng nhất thể, vận dụng chính lực lượng của kẻ địch đến công kích kẻ địch ah!
"Khục!". Một trảo này của Thái cổ độc long kinh khủng bao nhiêu không ai biết nhưng Thần thể lại run lên ho khan một tiếng, lực lượng kia đã sắp vượt qua Luân hồi tiểu chu thiên có thể tiếp nhận rồi. "Chuyển cho ta!". Hắn hét lớn, Thái cực đồ bóng mờ xoay nhanh thêm, cự trảo bóng mờ của Thái cổ độc long bị Thái cực đồ hút lấy. "Trải lại cho ngươi!". Thần thể hét lên ném về phía Thái cổ độc long, uy lực so với cự trảo bóng mờ ban đầu còn có phần cường đại hơn.
"Ah...". Thái cổ độc long kinh ngạc một tiếng sau đó con ngươi mắt càng sáng hơn. Thần thể càng cường đại thì cho thấy bí mật càng nhiều, hắn thu được cơ duyên trên người Thần thể càng thêm cường đại. "Giết ngươi quả thật rất đáng tiếc...". Hắn cười nhạt một tiếng rồi cự trảo lại vung lên chụp về phía Thái cực đồ đang lao về phía hắn.
"Ra đây hết cho ta!". Thần thể đương nhiên cũng không nhàn rỗi, ném ra Luân hồi tiểu chu thiên thì lập tức tung ra tất cả lực lượng mà hắn có, Hủy diệt chi lực, Thời không chi lực cùng lúc truyền ra cùng lúc với Luân hồi chi lực, hắn lập tức vung quyền mang theo ba loại lực lượng này đánh về phía Thái cổ độc long! Tiếp đó thiên không cự nhãn lại một lần nữa xuất hiện, đồng thời thân thể của hắn lại một lần nữa tiêu thất, lúc này còn không chạy thì còn lúc nào.
"Huh...". Thái cổ độc long tiếp một chiêu Luân hồi tiểu chu thiên thì càng kinh ngạc, lực lượng này làm sao một cái Thánh tổ bước thứ bảy có thể tung ra được, va chạm lập tức liền đến.
"Uỳnh!". Tiếng nổ lớn vang lên, một kích này đã đạt đến sáu thành rưỡi một kích toàn lực của Thái cổ độc long rồi, hư không ầm ầm phá toái, Thần thể lựa chọn lúc này ẩn độn hư không chưa hẳn đã có kết cục tốt...
"Ngao...". Thái cổ độc long gầm lên một tiếng giận dữ, một kích kia quá chủ quan rồi, thế nhưng hắn còn chưa quan sát thì chiều thứ hai của Thần thể đã đến, hắn chỉ có thể vung lên chiếc đuôi lớn cản lại công kích, gần như đồng thời Di thiên chi mâu cũng đã đánh lên đầu hắn, hai loại bất đồng công kích đến cùng một lúc.
"Ầm...".
"Gào...". "Ngao...". Hai tiếng gầm lên càng thêm kinh tâm động phách, một tiếng là đau đớn, một tiếng là giận dữ cho thấy Thái cổ độc long điên cuồng rồi.
"Ahhhh... Ta phải giết ngươi...". Thái cổ độc long gầm lên làm cho không gian xung quanh phá toái càng thêm kinh khủng, Vũ Thiên Quân ba loại lực lượng đồng thời đánh ra vậy mà kỳ lạ kết hợp với nhau, tuy rằng không đạt đến mức dung hợp nhưng việc này cũng khiến cho uy lực của một kích anyf uy lực tăng lên một đoạn, Thái cổ độc long một kích này thì chiếc đuôi lớn bị đánh cho đau đớn, có vài mảnh lân giáp rách ra, máu tươi đã chảy. Lại thêm hắn không kịp đề phòng thì Công kích linh hồn đã đánh lên đầu hắn... Song trọng trúng đòn lấy hắn Hư vô cảnh kiêu ngạo làm sao có thể chấp nhận được, bị đánh lén như thế này hắn không phát cuồng mới lạ! Tuy rằng phần lớn là do hắn chủ quan nhưng đương nhiên sẽ không để Thần thể yên ổn được.
"Ta cho ngươi chạy!". Thái cổ độc long lạnh lùng nói. "Độc thế trường thiên!". Hắn gầm lên, xung quanh hắn một loại lực lượng nhiều màu xuất hiện, thậm chí còn ngửi thấy mùi thơm thoảng nhẹ. Hắn cự trảo vung vẩy lập tức có vô số đạo lực lượng nhỏ bé như là kim châm bắn về bốn phương tám hướng, mỗi một đạo chính là một đạo kịch độc, cho dù chính là Hư vô cảnh đại năng cũng phải cẩn thận đối phó ah! Thái cổ độc long đương nhiên không chỉ có hư danh, hắn nổi tiếng chính là dụng động, lấy độc xưng thánh!
"Xiu". "Xiu". Vô số kịch độc bị Thái cổ độc long bắn ra ngoài bắn vào hư không, đây là một chiêu quần chiến vô cùng hiệu quả, Thần thể cho dù chạy trốn trong hư không nhưng có thể hay không chạy thoát lại là chuyện khác.
"Trúng độc của bản tọa nếu không có bản tọa xuất thủ hoặc đại năng cùng cấp với ta giúp ngươi bức độc, ngươi chết không thể nghi ngờ!". Thái cổ độc long giọng nói vang vọng cả một vùng không gian rộng lớn, những nơi độc châm đi qua lập tức không có vật sống, xunh quanh hơn nghìn dặm lập tức thể hiện rõ nhất, cây cối chết không còn một sống, đại địa như càng thêm cằn cỗi, nơi này chỉ sợ trăm ngàn năm sau cũng không thể có sinh vật sống sót, một vị Hư vô cảnh công kích để lại hậu quả chính là đáng sợ như vậy.
"Huh...". Thần thể đã chạy hơn năm vạn dặm thì kinh dị, độc châm như là lông trâu chi chít khắp nơi hắn muốn tránh cũng không phải dễ dàng, độc lực kinh khủng thậm chí có thể ăn mòn hư không!
"Xoạt!". "Không tốt!". Bất chợt một tiếng nhẹ vang lên, một đạo độc châm đã đánh lên cánh trái của hắn, cho dù hắn muốn né cũng đã không kịp, lập tức lại có một đọa khác đánh lên chân hắn, độc châm giống như khắp nơi bắn đến, Thần thể cho dù thủ đoạn cao hơn nữa cũng không thể tránh kịp, đã dính vào hai cái độc châm!
"...". Cho dù trúng hai cái độc châm nhưng hắn cũng không dám hé răng kêu lên hay phản ứng gì, hai đạo độc châm rơi vào cơ thể hắn cũng không dám đi đụng, nhỡ như Thái cổ độc long phát hiện hắn chắc chắn hết đường chạy thoát rồi, hắn đã đến giới hạn!
"Huh!....". Thái cổ độc long nhíu chặt lông, hắn không tin một chiêu này không đánh trúng Thần thể, thế nhưng đến lúc này hắn chưa nhận được dị động nào, không lẽ Thần thể đã chạy thoát ra khỏi phạm vi hắn công kích rồi? Phạm vi công kích đạt đến mười vạn dặm không phải thấp, hắn không tin lấy Thần thể ban nãy trạng thái có khả năng chạy thoát, không lẽ... Thần thể giả vờ?
"Hừ! Giảo hoạt nhân loại...". Thái cổ độc long hừ lạnh một tiếng, thân hình to lớn lóe lên biến mất, hư không mấy trăm dặm lập tức như tấm gương vỡ nát, hắn muốn kiểm tra lại một lần nữa.
"Ngao...". Sau hơn mười hơi thở Thái cổ độc long gầm lên, cự trảo vung vẩy loạn lên vạch phá hư không xung quanh, hắn vậy mà không thấy Thần thể tung tích.
"Long huynh! Ngươi làm gì? Hắn đâu?". Hư không hé ra, Nghĩ Hậu hiện thân gần Thái cổ độc long lạnh lùng nói. Nàng mỹ lệ đến khó tả, vẻ đẹp vô song! Chỉ là đang đứng bên cạnh nàng Thái cổ độc long lại to lớn khủng bố, nhìn cảnh này có chút khác lạ.
"Chạy!". Thái cổ độc long chỉ lạnh lùng phun ra một chữ rồi lại câm miệng.
"Chạy? Hắn có thể từ trong tay ngươi chạy thoát?". Nghĩ Hậu con ngươi co rụt có chút không tin tưởng nói. Thần thể cho dù là thân phụ Không gian thần thông nhưng nếu ở khoảng cách nhất định thì không thể qua mắt Hư vô cảnh Thánh hiền đại năng được ah.
"Hừm! Ta còn cần nói dối ngươi!". Thái cổ độc long trầm giọng nói. "Kẻ này không những tinh thông Không gian lực lượng mà còn kế thừa Thái cổ Thần tộc thần thông, lại còn có mấy loại kinh khủng lực lượng khác, ta nghĩ chính là mấy loại ý cảnh, Thế lực lượng kia, đã đạt đến cực cao thành tựu...".
"Hắn bí mật xem ra không nhỏ...". Hư không lại hé ra, Phong Hoàng cùng Nghĩ Hoàng cũng đã hiện thân.
"Hắn đã trúng độc của ta, nếu không có ta thì hắn chết không thể nghi ngờ!". Thái cổ độc long tự tin nói, Hư thiên bí cảnh đương nhiên sẽ không có người tự nguyện xuất thủ giúp Thần thể giải độc ah.
"Hắn có khi nào cùng Thái cổ Thần tộc có liên quan không?". Nghĩ Hoàng nhíu mày nói.
"Hắn là Nhân tộc ta có thể đảm bảo, chỉ là không biết vì sao kế thừa Thái cổ Thần tộc Hoàng mạch, chuyện này cũng không có nhiều người biết, chúng ta lại chia ra tìm kiếm hắn tung tích đi...". Phong Hoàng nói.
"Huh!...". Bốn người thân hình lại lóe lên biến mất, bọn hắn đương nhiên sẽ không cam lòng để Thần thể chạy đi dễ dàng như vậy được.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com