Chương 145: Con đường của Vũ Thiên Quân (2)
"Mới qua hơn một canh giờ! Có lẽ cũng đã đến giới hạn rồi...". Vũ Thiên Quân lẩm bẩm. Hắn cảm thấy khả năng đồng hoá lực lượng của hắc hỏa giảm mạnh rồi, nói cách khác nó tiếp tới không thể lại đồng hoá hấp thu Thiên phạt chi lực nữa.
"Hắc hắc! Nên dừng rồi!". Quả nhiên không ngoài Vũ Thiên Quân dự đoán, Hắc Ô đang nằm trên vai Vũ Thiên Dương mở mắt ra cười hắc hắc nói. Tu vi của hai người bọn hắn đã ổn định ở Thần cảnh tứ trọng thiên trung kỳ rồi.
"Chậc! Không tồi!". Vũ Thiên Quân mỉm cười tán dương. Thần cảnh nhất trọng đến lục trọng cũng không có quá nhiều biến hoá, chỉ khác nhau ở phương diện lực lượng cùng sự khác biệt mà mỗi tu giả cảm ngộ thế giới thiên địa mà thôi! Trong mắt Vũ Thiên Quân nó cũng là một dạng căn cơ cao cấp, càng rèn luyện nhiều càng tốt, đây cũng là lý do hắn không một đường độ kiếp đến Thần tôn cảnh, hắn cũng chưa chắc có được cơ duyên thu lấy Thế giới thụ nhánh cây.
"...". Hắc Ô tỉnh lại nói một tiếng để Vũ Thiên Quân không tiếp tục truyền lực lượng cho bọn hắn hai người rồi lại tiếp tục nhắm mắt tu luyện. Vũ Thiên Quân chắc chắn không làm hại Vũ Thiên Dương và nó, ngược lại ở cạnh hắn tu hành lại càng thêm an toàn nên nó cũng không cần lắm đề phòng Vũ Thiên Quân.
"Hừm... Đến ta rồi!". Vũ Thiên Quân thu tay khỏi ngực Vũ Thiên Dương rồi đạp bước hư không đi vào Lôi vân, Luân hồi chi bàn tốc độ xoay càng lúc càng nhanh, hấp lực so với Vũ Thiên Quân vận dụng để cung cấp cho Vũ Thiên Dương tu luyện tăng lên hơn mười lần, đây mới là diện mạo thật sự khi Vũ Thiên Quân hắn độ kiếp!
"Vù!". "Vù!". Như cuồng phong nổi lên, trung tâm Lôi kiếp hình thành một cái vòng xoáy vô cùng lớn, có đến mấy dặm phạm vi nhưng đem so với phạm vi của Lôi kiếp thì có chút nhỏ bé rồi! Phạm vi Lôi kiếp đã vượt qua năm trăm dặm! Nếu không phải Vũ Thiên Quân đang hút lấy Lôi vũ cùng Lôi điện đan dệt thì không biết quang cảnh còn có bao nhiêu đáng sợ...
"Chậc! Gần hai mươi mốt vạn tích Lôi kiếp dịch! Ha ha ha...". Vũ Thiên Quân thả ra linh thức tham trắc xung quanh Lôi vân môi lát thì cười nói. Hắn Lôi kiếp dịch lúc này tích lũy có hơn năm mươi vạn tích rồi, là một khoản tài phú to lớn vô cùng!
"Huh! Không sai biệt lắm nên đến Thần tôn cảnh trung kỳ đỉnh phong rồi!". Hắn lại lẩm bẩm. Qua hơn một canh giờ nữa hắn cuối cùng cũng hoàn thành đột phá cùng độ kiếp, tu vi cũng đạt đến Thần tôn cảnh trung kỳ đỉnh phong, hắn đương nhiên cũng đã nhận được thứ hắn muốn, chính xác hơn thì là Thần thông mà hắn muốn! Dung truyền thừa hắn đương nhiên cũng không bỏ qua, cho dù không giúp được nhiều thế nhưng Dung thiên chiến quyết rất có lợi cho hắn sau này khi hắn bắt đầu viết nên chiến quyết dành cho bản thân mình!
"Ha ha! Quả nhiên! Đột phá Thần tôn cảnh lực bài xích càng thêm bá đạo! Thần Ma nhị mạch lúc nào cũng rung chuyển...". Vũ Thiên Quân cười nói. "Chưa được! Trước khi ta làm xong chuyện thì vẫn chưa thể đển Thần Ma hai mạch bị đẩy ra ngoài được!".
Hắn thể nội bên trong, Chủ hồn chân đạp Luân hồi chi bàn toả ra Luân hồi chi lực bao lấy trái tim, hắn thể nội lực bài xích tất cả đều từ Trái tim xuất phát ah!
"Thái sơ sinh linh đến Thần chủ cảnh hình thành thể nội thế giới xong bắt đầu miêu tả kinh mạch, sáng tạo nên Chiến quyết thì đạt đến Thần tôn cảnh! Đến Thần tôn cảnh lại có Thái sơ chân thân có khả năng dễ dàng cảm ngộ hơn Chung cực lực lượng, thế nhưng các ngươi Chiến Quyết thành thì thân thể chỉ có thể chứa đựng, thích ứng cùng phát triển một hay hai loại Chung cực chi lực!". Vũ Thiên Quân giọng nói không lớn không nhỏ như đang nói chuyện với ai đó. "Hôm nay ta cũng có Thái sơ chân thân, thế nhưng khác các ngươi, ta thân thể vốn đã có kinh mạch, nay thân thể bài xích hai mạch, không phải nói ta sau đó sẽ có một thân thể không có kinh mạch? Chỉ cần lại đẩy đi ta vốn có Thể nội thế giới ta tu vi không phải chỉ có Thần cảnh lục trọng đỉnh phong? Sau đó ta lại đi hình thành Thể nội thế giới mới, lấy ta Thái sơ chân thân sẽ có khả năng trong trăm năm thích ứng cả tám loại Chung cực lực lượng? Chỉ cần ta Thể nội thế giới mới đủ cường đại... Ta sẽ nắm giữ cả tám loại chung cực chi lực, tinh không này có ai là đối thủ của ta?". Hắn nói như không chút cố kị người nghe, mà đúng là lúc này không ai có thể nghe hắn nói.
"Ầm!". "Uỳnh!". Ngay sau khi hắn nói xong thì đột nhiên có một tia sét màu tím đánh ngang bầu trời gây ra tiếng nổ lớn, nếu không con mắt tinh tường chắc chắn không thể nhìn thấy được!
"Ha ha! Thị uy với ta sao?". Vũ Thiên Quân ngửa mặt nhìn trời cười nói. Hắn vừa nói ban nãy hình như cũng có chút dính dáng đến Thiên đạo rồi. "Bọn hắn truyền thừa để lại nói ngươi chỉ có Bán bộ hỗn độn tu vi thế nhưng ngươi làm sao có thể tồn tại ở tất cả tinh không? Ta không tin một cái Bán bộ hỗn độn cảnh có thể như ngươi nghịch thiên như vậy? Ngươi có điểm yếu gì sao?".
Nhìn thiên khung lẩm bẩm một lát Vũ Thiên Quân dừng lại, lúc này hắn có hai con đường có thể thực hiện tham vọng của hắn. Thứ nhất, phá huỷ Tiểu Ma giới giới hạn để nó quay trở về trạng thái ở Thần chủ cảnh, như vậy hắn có thể bắt đầu đi tìm kiếm cùng lĩnh ngộ bát đại chung cực chi lực rồi. Thứ hai, đẩy Tiểu Ma giới ra ngoài sau đó lại đi tạo ra một cái thể nội thế giới mới thay thế Tiểu Ma giới sau đó lại bắt đầu cảm ngộ bát đại chung cực chi lực! Thái sơ sinh linh không thể làm như hắn là do khi đến Thần tôn thì bọn hắn kinh mạch theo chiến quyết hình thành cũng đã trải khắp cơ thể, cả Thái sơ chân thân cũng vậy, bọn hắn thể nội thế giới chỉ có thể chứa lấy vốn có Chung cực chi lực thôi.
Cách thứ nhất đảm bảo Thể nội thế giới cường đại, có thể chứa đựng cả bát đại Chung cực chi lực, nó dù sao cũng từng một lần phá rồi lập, được Thế giới thụ cố định đương nhiên vô cùng chắc chắn, thế nhưng nó có một điểm yếu đó là nó vốn thích ứng cùng Thần Ma nhị mạch, nếu hắn dùng Tiểu Ma giới tiếp tục làm thể nội thế giới thì về phương diện nào đó sẽ như Thái sơ sinh linh, tương lai gần có thể không ảnh hưởng gì nhiều thế nhưng về sau có thể hay không có hạn chế như Thái sơ sinh linh thì không biết được!
Cách thứ hai thì ngược lại, sẽ không có những hạn chế đó, nhưng nó cần phải vô cùng cường đại mới có thể đáp ứng được khi Vũ Thiên Quân khoá nhập cả bát đại chung cực chi lực vào đó! Cho dù chỉ là hình thức ban đầu thế nhưng cũng không thể xem nhẹ chúng được.
##Truyện do tác giả Việt viết, cập nhật nhanh nhất tại http://readslove.com/ma-than-thien-quan/ ##
Vũ Thiên Quân đứng ở thiên không cũng có ba canh giờ rồi, không làm gì khác chính là suy tính thiệt hơn mà thôi, hắn hôm nay tuy rằng còn chưa sánh được Thái sơ sinh linh về tu vi nhưng hắn căn bản đã so với bọn hắn cường đại hơn nhiều, hắn tự tin ngày hắn đặt chân Hỗn độn cảnh thì hắn tuyệt đối áp chế tất cả sinh linh của tinh không này, thế nhưng vẫn còn không gian lớn lên hắn không có lý do gì mà không đề cao, huống chi Hỗn độn cảnh phía trên còn có khả năng có cảnh giới cao hơn đây!
"Huh!". Hắn cuối cùng cũng mở mắt, hắn đã quyết định con đường mình nên đi rồi!
"Thiếu gia!". Hư không rách ra, một cái thanh niên xuất hiện trước mặt Vũ Thiên Quân, hắn một đầu tóc vàng kim, con ngươi cũng như có như không tỏa ra màu vàng, ánh mắt cũng rất sắc bén! Khuôn mặt cũng rất hoàn mỹ, là một cái mỹ nam, chỉ là người này không phải Nhân tộc!
"Huh! Ngươi là Phi Thiên Bằng?". Vũ Thiên Quân nhìn hắn hỏi. Trước đây tên này chính là đệ nhất cường giả Yêu tộc ở Nguyên mộc tinh lâm, mấy tháng trước khi hắn rời đi Nguyên mộc tinh lâm còn chưa gặp, hôm nay Phi Thiên Bằng đã trở thành thủ hạ của hắn, xem ra đám người hộ pháp cùng Yêu tộc ở Nguyên mộc tinh lâm làm việc không tệ.
"Vâng! Là thuộc hạ!". Phi Thiên Bằng cung kính nói. Ban đầu nó còn vô cùng cao ngạo, thế nhưng khi biết Vũ Thiên Quân thủ đoạn cùng ưu đãi đối với thủ hạ hắn đã đầu nhập vào đám người dưới trướng Vũ Thiên Quân, hắn tu vi lúc này đã là Thánh tổ bước thứ năm rồi!
"Lục hộ pháp nói ta đến đây, Thiếu gia có chuyện cần ta giúp!". Hắn lén nhìn Vũ Thiên Quân hỏi.
"Huh! Ta cần nhờ đến ngươi!". Vũ Thiên Quân nói. "Mặt khác không cần sợ ta, chỉ có kẻ địch mới cần sợ ta mà thôi!". Hắn nhàn nhạt nói.
"Ah! Là thuộc hạ sai sót...". Phi Thiên bằng giật mình nói. Quả nhiên như bọn người kia nói, không nên tỏ ra sợ hãi Vũ Thiên Quân khi ở trước mặt hắn.
"Được rồi! Sau này gọi ngươi là Phi Thiên, đợi một lát lại có an bài việc cho ngươi! Theo ta!". Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói rồi đi xuống phía Quỷ Nha đảo, nên đánh thức hai người Vũ Thiên Dương cùng Vũ Thiên Nhật rồi, hắn bước tiếp theo không biết sẽ gặp cái gì thiên khiển đây.
Thấy hắn di chuyển Phi Thiên bằng cũng như hình với bóng đi theo, Bằng tộc chính là đương đại chủng tộc có tốc độ nhất nhì tinh không ah! Thái cổ Bằng tộc chính là bầu trời bá giả, cho là Phượng tộc cũng chưa chắc đã ép được Bằng tộc đây!
"Huh! Đã vững chắc tu vi rồi!". Đứng trước mặt Vũ Thiên Dương hắn nói. Vũ Thiên Dương tu vi đã cố định ở Thần cảnh tứ trọng trung kỳ đỉnh phong, một phần là do bản thân hắn, một phần là do có Hắc Ô giúp đỡ nên căn cơ chắc chắn vô cùng, không để lại chút tỳ vết nào, đã từng Hỗn độn cảnh thủ đoạn không đơn giản chút nào nha.
"Tứ ca! Cảm ơn ngươi!". Vũ Thiên Dương vẫn ngồi xếp bằng trên không trung mở mắt ra nhìn Vũ Thiên Quân đầy cảm kích nói. Không lẽ đây chính là cơ duyên mà Vũ Thiên Nguyên nói đến?
"Hắc hắc! Hắn dù sao cũng là cùng bản đế đồng sinh, làm sao có thể yếu kém, huống hồ có bản đế tại ngươi có thể yên tâm!". Hắc Ô đứng trên vai Vũ Thiên Dương nói.
"Huh! Không sai biệt lắm! Ngươi giúp hắn cũng như giúp mình, đương nhiên ta cũng sẽ không để ngươi chịu thiêt!". Vũ Thiên Quân cười cười nói. "Các ngươi hình như cũng không có Thiên kiếp?". Hắn hơi chút bất ngờ nói.
"He he! Đương nhiên là không có! Ta là Hồng hoang cự thú đời sau, bọn ta chính là cùng Thiên đạo ngang hàng, nó đương nhiên sẽ không diệt sát chúng ta, nước song không phạm nước giếng mà thôi!". Hắc Ô cười đắc ý nói. "Tiểu tử này là dính ánh sáng của ta mà thôi". Nó chỉ Vũ Thiên Dương nói.
"Thú vị...". Vũ Thiên Quân cũng lấy làm lạ nhưng cũng không nói nữa. Tiểu Vân lớn lên cũng chưa một lần gặp thiên kiếp đây, mặc dù nó bản lĩnh cũng nghịch thiên vô cùng.
"Ồ? Kim bằng hậu duệ?". Hắc Ô đột nhiên kinh ngạc nhìn Phi Thiên bằng đứng phía sau Vũ Thiên Quân nói.
"...". Phi Thiên bằng cũng không nói gì, từ lúc gặp Hắc Ô, cảm nhận uy áp mà nó mang đến, tuy rằng chỉ tuỳ tiện không bị khống chế thoát ra, cũng rất nhạt thế nhưng cũng đủ cho hắn biết, trước mặt Hắc Ô huyết mạch vô cùng cao quý, thượng vị giả chân chính ah!
"Huh! Là thuộc hạ của ta! Làm sao? Có hứng thú?". Vũ Thiên Quân cũng không mấy kinh ngạc nói.
"Chậc! Ở Thái cổ ta ăn thịt không ít Kim bằng thuần chủng, nếu có thể câu thông bản thể có thể lấy ra một ít máu huyết, không trừng có thể giúp tên này huyết mạch phản tổ!". Hắc Ô quái dị cười nói.
"...". Phi Thiên bằng con ngươi co rụt sau đó mồ hôi lạnh chảy ra, trước mắt là phương nào đại thần đây? Ở Thái cổ từng ăn thịt không ít Kim bằng thuần chủng? Có đáng sợ như vậy sao? Làm sao một lão quái vật từ Thái cổ lại có thể tồn tại đến nay được, huống chi tên kia tu vi cũng không phải rất cao, chỉ có Thần cảnh tứ trọng...
"Ha! Huyết mạch phản tổ ta không làm được thế nhưng giúp nó cải tạo huyết mạch ta vẫn làm được! Không cần khổ sở như vậy, huống chi đợi ngươi có thể câu thông bản thể không biết đến khi nào?". Vũ Thiên Quân cười nhạt nói. Đợi nó có khả năng câu thông bản thể, không chừng Phi Thiên bằng đã có tu vi Hư vô cảnh rồi. Hắn suy đoán Hắc Ô cho đu muốn câu thông bản thể thì tu vi chí ít cũng phải có Hư vô cảnh đỉnh phong, quá lâu rồi!
"Hắc hắc! Kim bằng tốc độ độc bộ thiên hạ! Kim bằng pháp cũng bá đạo tuyệt luân! Nếu ngươi có một cái tọa kỵ như vậy cũng không sai!". Hắc Ô cười nói. "Huống chi có ngươi tại ta có cách gia thể tạm thời câu thông bản thể, chỉ cần một hơi thở thôi sẽ đạt được!". Nó tự tin nói.
"...". Phi Thiên bằng nghe Vũ Thiên Quân cùng Hắc Ô nói thì ánh mắt sáng lên nhưng cũng không dám xen vào, bọn hắn nói chuyện quá đáng sợ rồi!
"Ồ? Ta có thể giúp ngươi?". Vũ Thiên Quân có chút kinh ngạc nói. Câu thông đến bản thể của Hắc Ô cũng chính là câu thông đến một cái Hỗn độn cảng siêu cấp đại năng bản thể ah? Hắn làm sao có khả năng làm được? Chí ít hắn nghĩ hôm nay hắn thực lực cùng khả năng còn chưa làm được!
"Huh! Chính xác mà nói thì ngươi sở hữu Luân hồi chi lực có thể giúp ta!". Hắc Ô nghiêm túc nói!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com