Chương 147: Từ hôn?!?
Nơi này là một trong các thánh địa trong lòng của tất cả nhân tộc, đơn giản chỉ vì ở đây toạ hạ một trong Thập nhị đỉnh phong siêu cấp thế lực của Nhân tộc, Võ Thần học viện! Võ Thần danh tiếng thậm chí có thể xem như là đệ nhất ở trong lòng Nhân tộc mỗi người ah!
Võ Thần học viện chiêu thu môn đồ khắp Nhân tộc địa bàn, nó trụ sở cũng ở trung tâm Võ Nguyệt đại lục, đại lục rộng lớn vô biên nhưng ở đây Võ Thần học viện chính là duy nhất kẻ thống trị! Có thể thấy nó cường đại cùng bá đạo.
Lúc này ở bên ngoài phạm vi Võ Thần học viện một cái thành trì, bên trong trà quán đang có một nhóm người bàn tán.
"Nghe gì chưa? Ta nghe nói Tần gia Tần Thanh Thanh vừa mới gửi đi thông điệp muốn từ hôn với Cái thế Ma quân Vũ Thiên Quân!". Một thanh niên nói.
"Hả? Từ đâu nghe nói?". Ngồi cùng bàn hắn một thanh niên khác kinh ngạc nói.
"Từ bên trong Võ Thần học viện truyền ra! Ta một cái biểu ca nói, hắn là ngoại viện học sinh!". Thanh niên thứ nhất nói, nhắc đến biểu ca kia có vẻ từ hào vô cùng.
"Ồ...". Mấy người cùng bàn nghe thấy như vậy thì đều kinh ngạc vô cùng nhìn thứ nhất thanh niên, xem ra ngoại viện Võ Thần học viện cũng khá có tiếng tăm.
"Không sáng suốt ah! Hôm nay Vũ gia như mặt trời ban trưa, cho dù không có Vũ Thiên Quân, chỉ cần cái danh vợ của hắn cũng đủ để Tần Thanh Thanh hay Tần gia cuộc sống ngày sau không cần lo nghĩ, huống chi phụ thân của Vũ Thiên Quân càng là siêu cấp đại năng như thế...". Một thanh niên khác nói.
"Chậc! Cũng không thể nói như vậy! Vũ Thiên Quân cũng đã chết, một cái danh phận hư vô mà khiến Tần Thanh Thanh cả đời tịch mịch, không đáng ah!". Lại có một người khác nói. "Nghe nói nàng ta không những xinh đẹp như Thiên tiên, ở Võ Thần học viện xếp hạng thập đại Mỹ nhân cũng có nàng, không những thế nghe nói còn thức tỉnh Băng linh thể, thiên phú cao tuyệt...". Hắn bổ sung.
"Huh! Chắc Vũ gia cũng không làm khó, Vũ Thiên Quân dù sao cũng đã chết mười mấy năm rồi, nếu còn để như vậy rất có thể ảnh hưởng đến danh tiết của nàng ta...".
"Ha! Chuyện này nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn! Nghe nói trước đây Vũ gia cùng Tần gia quan hệ rất tốt, Liệt Thần tinh vực chính là Vũ Thiên Quân tặng cho Tần gia đây". Một người ngồi ở bàn bên cạnh nói, có thể nghe nói chuyện này là không tên ah, chia sẻ một chút tin tức cũng không sao. "Nếu Vũ gia không nói gì thì thôi, nếu có bất mãn đối với Tần gia không phải chuyện tốt, thế nhưng ta nghĩ Vũ gia cũng sẽ chấp nhận thôi, Vũ gia độ cao chắc cũng xem trọng chuyện này!".
"Ha ha! Các ngươi sai rồi! Vũ gia hôm nay chính là quái vật khổng lồ không ai dám đụng đến, bọn hắn ánh mắt đương nhiên sẽ rất cao, thế nhưng đây là vấn đề mặt mũi, nếu là Tần gia cùng Vũ gia nói chuyện với nhau trước có lẽ cũng không có gì nhưng Tần Thanh Thanh hành động như đánh thẳng vào mặt Vũ gia, nữ nhân này là Thiên tài không sai! Chỉ là cách đối nhân xử thế còn rất kém!". Đột nhiên lại có một người từ bàn khác cười lớn nói. "Chuyện này cho dù Vũ gia không để ý nhưng tình cảm hai nhà chắc chắn sẽ rạn nứt,
những thế lực khác chắc chắn sẽ cười đến rơi hàm ah!". Hắn lại nói.
"Uhm! Nghe nói chuyện này là do bản thân Tần Thanh Thanh tự ý chủ trương! Có khả năng là có ý trung nhân rồi...".
"...". Bọn người trong trà quán bàn luận cũng rất sôi nổi. Hôm nay chuyện của Vũ gia ai mà không muốn bàn luận, huống chi chuyện này còn liên quan trực tiếp đến Vũ Thiên Quân, hắn chính là kẻ làm cho thế nhân biết đến Vũ gia đầu tiên ah!
Tần Thanh Thanh đột nhiên đưa ra thư từ hôn, chuyện này rơi vào tai người hữu ý rất nhanh được truyền đi xung quanh Võ Nguyệt đại lục rồi truyền đi xung quanh tinh vực, chuyện này bắt đầu trước một ngày trước khi ở Ma hải có đánh nhau!
"Huh! Từ hôn?!?". Một cái thanh niên hai sáu hai bảy tầm đó đi ra truyền tống trận nghe một chút xung quanh rồi lẩm bẩm, trên vai hắn đang nằm một con mèo trắng lười biếng nhìn ngang dọc không biết đang nghĩ gì. Người này chính là Vũ Thế Thần vừa mới đi ra Thiên lôi cấm vực không lâu.
"...". Hắn vì để kiểm tra xem việc mình vừa mới nghe được có đúng sự thật hay không hắn lập tức đi đến chỗ trà quán ngay cạnh truyền tống trận, hắn vừa nghe được vào thứ đáng ghét từ chỗ này. Hắn đi thẳng đến một cái bàn đang ngồi ba cái trung niên, bọn này tu vi cũng không yếu, vậy mà đều có Thần cảnh nhất trọng tu vi! Thông thường cũng đã là cường giả rồi.
"Không biết chuyện mấy vị huynh đây nói là thật?". Vũ Thế Thần cũng không quan tâm vấn đề chào hỏi mà đi thẳng vào vấn đề.
"Hử? Nơi nào đến tiểu tử không biết phép tắc? Chuyện bọn ta nói ngươi có thể xen vào sao?". Một người trong đó lạnh lùng liếc Vũ Thế Thần nói.
"Đúng vậy! Đừng cản bản đại gia nhã hứng...".
"Ầm!". Vũ Thế Thần mặt không chút thay đổi một chưởng vỗ ra đánh lên người nói đầu tiên. Một chưởng không chút nào khoa chương thế nhưng lực lượng như phô thiên cái địa lập tức đập hắn bay ra bên ngoài trà quán không biết sống chết. Ngươi thứ hai đang nói thì lập tức câm miệng, thanh niên trước mặt nhìn như trẻ tuổi nhưng tu vi sâu không lường được ah!
"Cần ta nhắc lại câu hỏi sao?". Vũ Thế Thần lạnh lùng nhìn hai người còn lại nói.
"Không!...Ah! Không phải! Ý ta là đại nhân muốn nói chuyện nào?". Tên bãn này lúc này lắp bắp nói.
"Tần Thanh Thanh từ hôn...". Vũ Thế Thần lạnh lùng nói.
"Ah! Nguyên lai đại nhân hỏi chuyện đó! Việc này truyền đi cũng có hơn nửa ngày rồi, nghe nói là do Tần Thanh Thanh một mình quyết định, Tần gia Liệt Thần tinh vực cũng không biết...". Tên kia cẩn thận từng ly từng tý nói. Đồng bạn ban nãy của hắn bị Vũ Thế Thần một tát tuy rằng còn chưa chết thế nhưng chỉ sợ cũng phế đi rồi.
"Chuyện này xác thực?". Vũ Thế Thần lại nói. Hắn có chút không tin tưởng, cho dù con trai hắn thật sự đã chết chuyện này cũng không nên giải quyết như thế này, Tần gia nên tìm hắn nói chuyện trước, mặt khác con trai hắn vẫn còn sống khoẻ mạnh đây!
"Không thể giả được! Tần Thanh Thanh ở Võ Thần học viện đưa ra thư từ hôn, có không ít người chứng kiến!". Tên kia cảm thấy có chút không ổn nói.
"Ồ? Rất tốt! Tại Võ Thần học viện sao?". Vũ Thế Thần con ngươi lạnh lẽo lại nói. Chuyện này hắn cũng không cần quản, Vũ Thiên Quân tự có cách giải quyết, hắn cảm thấy chỉ sợ Vũ Thiên Quân sẽ không chút do dự mà đồng ý, trước đây con trai hắn đã không đồng ý, hôm nay có lẽ sẽ hoan ngênh lần từ hôn này. Huh. Không can thiệp thì không can thiệp, nhưng cũng nên đáp lễ chứ!
Hắn thân hình biến mất đi ra trà quán để lại bọn người bên trong trà quán bao gồm hai người nói cho hắn biết khuôn mặt đầy khiếp sợ, hắn trong lúc suy tư vô tình toát ra một gia khí tức mà thôi cũng đủ đáng sợ rồi.
Đi ra trà quán hắn cũng không chút để ý ở trong thành trì không được phi hành mà đạp bước đi lên hư không, bầu trời bắt đầu tụ tập đầy hắc vân cùng lôi điện, chưa đầy năm hơi thở, một cái lôi vực phạm vi hơn trăm trượng xuất hiện. Biến cố bất ngờ làm cho người dân trong thành không hiểu kinh sợ, khi lôi vực xuất hiện thì cả thành trì như chết lặng, không có một người dám di chuyển hay phàn nàn, uy áp kia quá kinh khủng rồi!
"Huh! Bản toạ Vũ Thế Thần! Hi vọng các ngươi có thể nhanh nhất truyền đến cho Tần Thanh Thanh ở Võ Thần học viện, thư từ hôn ta thay con ta nhận! Tần Thanh Thanh sau này không còn là con dâu Vũ gia nữa mà chính là một người tự do!". Giọng nói hùng hồn bá đạo truyền khắp cả cái này thành trì. "Nói cho nàng biết! Bá phụ thất vọng vô cùng!".
Sau khi nói xong Vũ Thế Thần đã rời đi. Nơi này cách Võ Thàn học viện cũng không quá xa, từ đó truyền tin đến đây chỉ mất nửa ngày, không sai biệt lắm sau nửa ngày Tần Thanh Thanh cũng như nhiều thế lực sẽ biết chuyện này đi.
Trở lại với Ma hải bên trong Quỷ Nha đảo!
Vũ Thiên Quân nhắc nhở đương nhiên có hiệu lực vô cùng, thêm vào đó Thương Thánh còn là đi đầu rời khỏi, đương nhiên không có bất kỳ tên ngu ngốc nào còn dám có ý định ở Quỷ Nha đảo! Lấy Vũ Thiên Quân hôm nay thể hiện ra kinh tuyệt thực lực thì càng không có bất kỳ ai dám có ý định đó.
"...". Vũ Thiên Nhật cùng Phi Thiên bằng đứng từ xa quan sát hai quả cầu Luân hồi chi lực. Đã qua hơn ba canh giờ rồi! Thời gian nhàm chán Vũ Thiên Nhật đã biết chuyện cụ thể xảy ra khi hắn ở bên trong Tiểu Ma giới, đồng thời còn biết được Vũ Thiên Quân ở Nguyên mộc tinh lâm đã đánh xuống căn cơ khủng bố thế nào, chỉ riêng Thánh tổ cũng có hơn hai mươi vị! Đã gần như sánh kịp một cái đỉnh phong siêu cấp thế lực Nhân tộc rồi, đây là còn chưa tính đến Vũ Thiên Quân bản thân hắn ah! Mặt khác, cái thế lực này vẫn đang trong giai đoạn phát triển mà thôi, một ngày kia trở thành Nhân tộc đệ nhất thế lực cũng không ngoa.
"Aiii... Vẫn là Lão tứ tính toán cặn kẽ! Mà có lẽ chỉ có hắn mới có phách lực như vậy!". Vũ Thiên Nhật có chút cảm thán nói. Hắn cũng có dự định xây dựng thế lực tự thân mà không muốn dựa vào Thiên Hồn điện, điều này khó càng thêm khó khi mà hắn muốn xây dựng thế lực là phải sánh ngang với Thiên Hồn điện! "Không biết lão đại có phải hay không cũng như thế...". Hắn đột nhiên nhớ ra điều gì nói.
Kỳ thực lấy tính cách của Vũ Thiên Nguyên sẽ không đi xây dựng thế lực, nhưng đó là khi Vũ gia bình thường phát triển, gia tộc xảy ra chuyện hắn xây dựng thế lực cũng không có gì đáng kinh ngạc nhiều, Vũ Thiên Nguyên tuyệt đối có bản lĩnh này!
Phi Thiên bằng sau khi nói xong thấy Vũ Thiên Nhật suy tư thì cũng không làm phiền hắn mà quay sang nhìn chỗ phong ấn. Chỗ đó là nơi quyết định hắn có thể có được Kim bằng thuần huyết hay không, không có chút khẩn trương là chỉ lừa mình dối người mà thôi.
Ở bên trong Luân hồi chi cầu Vũ Thiên Quân nhiu mày nhìn dị tượng Hắc nhật. "Ba canh giờ mà vẫn chưa có kết quả, ngươi nghĩ còn khả năng sao?". Hắn nhìn Hắc Ô nói. Chờ cũng hơi lâu đi?
"Huh! Ta tin cách này sẽ được, chỉ là thời gian có chút lâu mà thôi!". Hắc Ô vẫn tập trung tinh thần hoàn toàn vào Hắc nhật nói.
"Hừm...". Vũ Thiên Quân cũng không nói nữa, chuyện này nếu đợi thì đành đợi thêm chút vậy.
"Huh! Đến...". Bất chợt Hắc Ô nhảy dựng lên hưng phấn nói.
Nó lập tức vọt lên đến gần Hắc nhật dị tượng. Vũ Thiên Quân tim không tự chủ đập nhanh vô cùng, bên trong Hắc nhật kia tồn tại một thứ mà cho dù là hắn cũng phải bất giác mà sinh lòng sợ hãi. Hắn đã từng cùng Hư vô cảnh đối chiến, mặc dù không gặp chân thân nhưng cũng có thể cảm nhận được đối phương nhưng hôm nay hắn còn chưa phát hiện cái gì đã có bản năng sợ hãi... Hỗn độn cảnh so ra thì hơn Hư vô cảnh nhiều lắm, gấp trăm nghìn lần ah!
"...". Hắc Ô đến gần Hắc nhật thì cũng không chút chậm trễ, lập tức vươn một cánh chạm vào hắc nhật rồi lẩm bẩm cái gì đó, một loại ngôn ngữ rất khó hiểu, cho dù là Vũ Thiên Quân cũng chỉ có thể đoán đó là một loại chú pháp nào đó chứ bản thân hắn cũng không biết đó là gì.
"Rắc!". "Rắc!". Chưa đầy hai hơi thở thì ở bề mặt Hắc nhật xuất hiện tiếng rắc rắc rạn nứt giống như có gì đó từ bên trong thoát ra, theo đó uy áp kinh khủng xuất hiện, Vũ Thiên Quân như bị định trụ lại tại chỗ, cỗ uy áp này vậy mà không dưới sức mạnh cấm cố của Thiên đạo!
"Hừm...". Hắn nhíu mày nhìn Hắc nhật cùng kết giới do Luân hồi chi lực của hắn biến thành, Hắc Ô bản thể còn chưa hiện thế đã có uy áp kinh khủng như thế, để nó phá vỏ mà ra e rằng cho dù hắn có vận dụng tất cả lực lượng cũng không thể giữ lại không cho tiết lộ ra bên ngoài khí tức.
"Hắc hắc! Không khống chế được!". Hắc Ô cười hắc hắc nói. Nó lúc này cũng không có khả năng điều khiển hoàn toàn thân thể, không thể khống chế uy áp của bản thể ah. "Sắp được rồi...". Nó nói.
"...". Vũ Thiên Quân cũng không nói nữa, bết bát nhất hắn đành phải thay Vũ Thiên Dương nhận Thiên phạt mà thôi, dù sao chân chính là việc trái với Thiên đạo là Vũ Thiên Dương cùng Hắc Ô ah. Ít nhất lúc này uy áp còn chưa vượt qua được Luân hồi chi cầu mà hắn tạo ra.
"Xoạt...". Bất chợt ở trên bề mặt Hắc nhật hé ra một khe hở, đúng vậy, trong chỉ một phần vạn một cái nhảy mắt mà thôi, hắc nhật hé ra một khe hở nhỏ. Từ khe hở đó bay ra một khối cầu nhỏ cỡ nắm tay màu vàng kim cùng một cái lông vũ, Hắc Ô lập tức hoá thành hắc hoả bao lấy cả hai vật! Thế nhưng cho dù nó có cẩn thận từng ly từng tí một thì cũng không thể ngăn chặn khí tức từ bản thể của nó phát ra, ngay khi bên ngoài Hắc nhật vỡ ra một khe hở nhỏ, một đạo khí tức đã toát ra ngoài!
"Ah!". Hắc Ô phản ứng nhanh cỡ nào cũng không kịp, nó chỉ kinh hô một tiếng mà thôi.
"Chết tiệt!". Vũ Thiên Quân thần kinh căng cứng, Luân hồi chi bàn lập tức hiện ra, trong lúc cấp bách tế ra Luân hồi chi bàn trực tiếp cùng đạo khí tức toát ra kia đối kháng!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com