Chương 1: Thiếu Niên Phế Vật

Ma Thần Ngạo Thế

Chương 1: Thiếu Niên Phế Vật

-"LÂM VƯƠNG HẠO, một đạo hồn hoàn, vũ đạo cấp một, cấp bậc: sơ cấp. "

Thiếu niên đứng trước thạch bia vẽ mặt dại ra không nói, thần sắc tự giễu bản thân, nắm chặt tay, hắn dùng lực mạnh đến nỗi các móng tay đâm sâu vào trong lòng bàn tay, mang đến một trận đau kể cả thân xác lẫn linh hồn...

Sau khi kết quả được công bố, đám người trên quảng trường lại nổi lên từng tiếng châm chọc.

-" một đạo hồn hoàn? Hắc hắc, thật đúng là thiên tài 'phế vật 'mà. "

-"vũ đạo lại chỉ có cấp một, thật đúng là làm mất hết mặt mũi Lâm gia mà. "

-" thật chẳng ra làm sao.Nếu không phải phụ thân hắn là thiên tài của lâm gia thì loại phế vật này sớm đã bị đuổi ra khỏi gia tộc, tự sinh tự diệt rồi, làm gì có cơ hội ăn ngồi không công ở nhà họ lâm chứ. "

-"thật khó thể tin là hắn lại là con của thiên tài Lâm Kỳ? Sao hắn lại rác rưởi vậy chứ."

-"ai mà biết được chứ?có lẽ là làm trái với bản thân, đắc tội thần linh làm bọn họ nổi giận cũng nên. "

Cả quảng trường thi nhau châm chọc, những tiếng cười nhạo, cùng những âm thanh giận dữ, tiết hận đưa đến tai thiếu niên,tựa như một con dao nhọn đâm vào tim của Lâm Vương Hạo, làm hắn thở dồn dập như muốn nổ tung.

Lâm Vương Hạo chậm rãi đi xuống, ngẩng đầu lên hiện ra một khuôn mặt thanh tú, hắn mặt một bộ y phục màu đen. Hắn từ từ đi xuống con người đen nhánh đảo qua những người cùng lứa tuổi đang cười nhạo hắn xung quanh, bổng khóe miệng hắn cười tự giễu, tựa hồ xót xa hơn xen lẫn sự không cam tâm và chua xót.

Mỉm cười chua xót, Lâm Vương Hạo im lặng từ từ rời khỏi quảng trường, thân ảnh cô đơn chỉ một mình cùng với thế giới xung quanh trở nên trống rỗng. Hắn định đi khỏi quảng trường bổng nghe thấy một cái tên mà hắn luôn muốn vượt qua:

-"Người tiếp theo, Lâm Vũ"

Người tiến hành khảo nghiệm gọi tên, một thanh niên mặc bộ y phục xám từ tốn bước lên. Hắn đặt tay vào thạch bia thì một ánh sáng hiện lên đầy quang tuyến, từng chữ hiện ra làm cả toàn trường hoang mang...

-"Lâm Vũ, năm đạo hồn hoàn, vũ đạo cấp bốn, cấp bậc: Cao cấp."

-"Hắc hắc, năm đạo hồn hoàn, vượt qua cả suy nghĩ của ta."

Toàn trường một bầu không khí nịnh bợ, ghen tị cùng sự sửng sốt, cả những ánh mắt của những thiếu nữ xung quanh mang sự sùng kính và sự ngưỡng mộ.

-"không hổ là hạt giống của gia tộc họ lâm a... "

-"sách sách, năm đạo hồn hoàn, cứ theo tiến độ này thì chỉ sợ không quá hai năm thời gian Lâm Vũ có thể trở thành một hồn giả chân chính. "

-"ahh, thật là mong đợi gia tộc có thêm một hồn giả trẻ tuổi, thật là đáng mong chờ đây. "

Nghe những âm thanh đám người truyền đến đầy rẫy sự hâm mộ, thiếu niên cười ngạo nghễ, tâm hư vinh là thứ tất cả đều muốn có,ánh mắt thiếu niên tươi cười bỗng dừng lại trên thân ảnh cô đơn, hắn thấy thân ảnh đó đang nhìn mình thì nhíu mày suy nghĩ một hồi rồi cũng vứt bỏ ý niệm đó,ngay từ đầu hai người đã không cùng một giai tầng.Với biểu hiện của Lâm Vương Hạo, sau khi trưởng thành, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm nhân viên hạ tầng của gia tộc mà thôi, mà thiên phú vĩ đại như hắn, sẽ trở thành trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc, có thể nói là tiền đồ không thể hạn lượng.

Lâm Vương Hạo vẻ mặt đau khổ chạy nhanh ra khỏi quảng trường, chạy nhanh thật nhanh hắn ra khỏi đó rời khỏi thị trấn đến một khu rừng, hắn ra sức đấm vào một thân cây,làm tay hắn sưng tấy lên, hắn vừa khóc, vừa đấm vừa nói:

-"tại sao?tại sao?tại vì sao ta lại là phế vật."

-"ông trời thật quá bất công, cho ta người cha là thiên tài, nhưng lại lấy đi cuộc sống của ta, ở thế giới này cường giả vi tôn, không có sức mạnh thì chỉ có thể làm cặn bã,luôn bị chà đạp dưới chân người khác ta không cam tâm, ahhhh, không cam tâm."

Hắn gào to lên để ném những uất hận của bản thân hắn, hắn luôn hỏi tại sao mình lại một phế vật, tại sao hắn lại là con của Lâm Kỳ thiên tài thiên bẩm của gia tộc, còn hắn thì ngay từ khi sinh ra cơ thể cũng trọng thương không cách nào tu chân trên đường vũ đạo luyện thể, hồn giả tu đạo thì hắn không thể nào vì khi được sinh ra linh hồn hắn không được trọn vẹn nguyên lai hồn lực không thể tinh tiến là đã bị tách rời hồn thể làm hai.
Lâm Vương Hạo thực chất linh hồn hắn là người ở nơi gọi là Địa Cầu,hắn sau khi chết được xuyên không đưa đến nơi này, nhưng nữa đường lại gặp phải sự cố linh hồn thể bị tách ra làm hai thể,nữa này chuyển thế đầu thai trở thành Lâm Vương Hạo nhưng hắn không nhớ bất kì ký ức kiếp trước, nữa kia hiện tại đang ở Cửu U giới.
-"ta không cam tâm, ta sẽ thay đổi số phận này, ta sẽ luyện tập vũ thể, hồn lực nâng cao lên, ta phải trở thành cái thế trên cả đại lục này. "
Sau khi gào thét to tâm ý bản thân, hắn đã bắt đầu tu luyện,hắn không ngừng tu luyện từ lúc rạng trưa nắng gắt đến tận tối. Cha hắn Lâm Kỳ cũng ở trong rừng nhìn hắn từ xa đang khổ cực tu luyện khóe mắt trở nên cay, sau đó vội vàng bỏ đi để lại một câu nói nhỏ trong khu rừng:
-"Hạo nhi ta nhất định sẽ tìm cách giúp con trở thành một hồn giả cường đại của cả đại lục này. "
Câu nói tuy nhỏ nhưng động lại sống hồn lực rất lớn làm cả khu rừng bị một hồi chấn động, hiển nhiên Lâm Vương Hạo cũng phát giác nhưng chỉ là chú ý hồi lâu, sau một lát rồi lại vùi đầu vào tu luyện.

Trong lúc hắn mệt mỏi do tu luyện thì bổng có một ngôi sao rơi xuống sơn động trong khu rừng, nơi đó là nơi mà lâm vương hạo quật khởi trở thành một thiên tài, trở thành một hồn giả cường đại. Một truyền kì mới sắp được mở ra.