Chương 10: Được đến Kỵ sĩ bạc

Ma Thần Hàng Dị Thế

Chương 10: Được đến Kỵ sĩ bạc

Ba ngày rất nhanh trôi qua đi, trong ba ngày này dưới sự trợ giúp của hắn làng cũng đã sửa chữa hầu như xong xuôi.

Sáng sớm ngày thứ 3, Bear đang cầm một thanh rìu cán dài gỗ chặt nhiều lần cùng một góc độ,, vũ khí chính của hắn là Vuốt Ma Thần nó gắn liền với cơ thể của, bấy quá nó cũng là tấm khiên vững chắc nhất, nếu có thần khí thì nó là một trong số đó.

Chức nghiệp Ám Dạ Ma Thần xem như là một nữa kỵ sĩ, có thể dùng thương, rìu hoạt nói game Nguyên thủy không giới hạn vủ khí, bất quá nếu như người là kỵ sĩ dùng cung sẻ không thể phát động kỵ năng và ngược lại.

Củng có những chức nghiệp có thể sử dụng vài món vũ khi khác nhau vẫn có thể phát động kỷ năng, như chức nghiệp của hắn có thể dùng những vú khí như thương, rìu cán dài vẫn có thể phát động kỹ năng.

Như pháp sư cầm bất cứ món vũ khí nào cũng có thể phát động kỹ năng, bất quá uy lực yếu kê một dạng.

vù vù

Động tác vung rìu của hắn ngày một nhanh, cái này không phải luyện tập mà là hắn đang làm quen với thân thể, dù đã nhiều lần cảm nhận trong game nhưng đây là thực tế, sau khi vung vài vạn cái hắn lại làm ra các động tác né tránh, tấn công, lăn lộn, nhảy cao.

" rất tốt, mọi thứ đều quen thuộc "

Hắn vẫn chưa thử thi triển kỹ năng, nhưng mà kỹ năng uy lực quá to lớn không thể thi triển trong làng, mà hắn lại đang chờ đợi bộ cực phẩm trang bị nha, không thể ra khỏi làng được.

" Bear đại ca, trưởng làng tìm đại ca "

Đang lúc hắn chuẩn bị vung rìu, bỗng tiếng gọi ngây thơ làm hắn ngừng động tác, nhìn ra cửa sân thấy một tiểu hùng tử quơ tay về phía hắn, nghe lời đứa nhóc nói dường như hàng về à.

" được ngươi đi báo hắn ca ca tới ngay"
"vâng, ta đi nha Bear đại ca"

Thấy thằng nhóc chạy khỏi cửa sân hắn cười cười vào nhà tắm qua một lần, thay một bộ đồ đen hơi bó người, tý nữa hắn thử giáp nha nên phải hắn mặc bộ chuyên dụng.

Sửa xoạn xong hắn chạy nhanh đến nơi lão Roa cũng không gõ cửa trực tiếp đi vào.

"lão Roa có trang bị sao"

Vừa mới vào cửa Bear vội vàng hô to.

" đây đây, ngươi thật không có tiền đồ"

Lão Roa bịt tai nói, nhìn thấy Bear gấp gáp như vậy vì bộ giáp lv 30 hắn lộ vẻ khinh bỉ.

" cắt, cũng không phải ai cũng phú hào như lão "

Thấy lão Roa quăng tới ánh mắt khinh bỉ hắn phản bác.

Lão Roa thấy hắn nói mình phú hào cũng chỉ cười cười, đi vào phòng, chỉ lát sau đã thấy lão xách ra một rương mạ vàng nhìn bề ngoài cũng đã đoán ra món đồ bên trong quý trọng.

Bear nhìn chiếc rương hai mắt tỏa sáng, vội vàng giành lấy từ tay lão Roa mở ra, người sau lộ vẻ khinh bỉ càng sâu.

Đập vào mắt Bear là một bộ giáp hoàn chỉnh óng ánh màu bạc, là một bộ giáp toàn thân loại nhẹ, ôm sát người khá đơn giản và không cồng kềnh, nằm bên cạnh là vũ khí.

Một cây rìu cán dài màu đen toàn thân với những hoa văn màu đỏ trải khắp thân rìu.

" cây rìu này.."

Hắn ngạc nhiên trố mắt nhìn lão Roa.

" đúng như ngươi đoán, cực phẩm lv 60, đã từng là báu vật của Phong Đế Quốc, rắn chắc và sắc bén vô cùng, nặng 100.000 kg, ngôi làng này chỉ có ngươi mới sử dụng được nó "

"haha, lão Roa ngươi là nhất, quá tuyệt"

Bear mừng rỡ cười haha không ngừng, sức mạnh của hắn là 374.000kg nếu hắn sử dụng vũ khí này tốc độ mặc dù sẽ chậm lại nhưng sức mạnh tăng lên tới 474.000kg, mặc dù không bằng vuốt ma thần, bất quá dùng vào những cuộc chiến không quá lớn là lựa chọn tốt nhất, sau này hắn phải giúp tỷ tỷ lên lv à nếu sử dụng vuốt Ma Thần thì không nói đến quái vật mà người mình cũng sẽ chết.

Lão Roa nhìn Bear như vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, lão Roa biết chức nghiệp của Bear là Ám Dạ Ma Thần người mang chức nghiệp này thường dễ bị sa đọa vào phe phái của Ma thần gây tai ách cho lục địa.

Bất quá dường như hắn lo lắng có chút dư thừa.

" ngươi thử đi, xem khí khái anh hùng của cái làng này ra sao "

" hắc hắc ta mặc "

Hắn cẩn thận mặt từng trang bị vào người cầm lên chiến rìu, nhìn xung quanh hắn buồn bực nói.

" lão Roa tại sao nhà không có gương nha "

" haha lão già như ta thì gương làm gì"

Thấy hắn buồn bực lão Roa cười to.

" Uy lão Roa ngươi cổ hủ "

Lão Roa cười hắn thì buồn bực trở lại một câu phát tiết oán niệm.

" được ta có truyện muốn nói với ngươi "

Đùa giỡn đủ, lão Roa bắt đầu nói chuyện nghiêm túc.

" cắt không phải kêu ta làm bảo tiêu cho lão đến hội nghị sao"
" làm sao ngươi biết "

Thấy lời nói của mình khiến lão Roa giật mình không nhẹ, Bear tự đắc.

" hừ là Shaina tỷ tỷ nói cho ta, nể mặt trang bị hôm nay lão cho ta, ta sẽ hộ tống lão đến hội nghị "

Nghe được lời Bear nói Lão Roa lộ ra bừng tỉnh biểu lộ, sau đó lão lại nghiêm túc nói.

" cũng không phải chỉ có chuyện này, ta muốn nói với ngươi hội nghị lần này là nơi tụ tập rất nhiều cường giả, thậm chí có người không yếu hơn ngươi bao nhiêu, nên làm quen với họ nói có lẽ vài người bọn họ là đồng đội sau này của ngươi "

"Sáng mai lên đường, chuyện ta đã nói cho ngươi biết đi cho lão nhân ta nghỉ ngơi"

Thấy lão Roa đuổi khách hắn cởi giáp và chiến rìu bỏ vào rương, đi ra khỏi cửa hắn quay đầu nói với lão Roa.

" cám ơn lão nhân gia ngài a "

Lão Roa thấy Bear đi ra khỏi cửa lộ vẻ trầm ngâm, lát sau hắn thở dài thần bí nói.

"mong rằng ngươi kiên định bước đi trên con đường của mình "



>>>>>>>>>>>