Chương 2: Trùng tu vạn kiếp

Ma Đế Truyền Kỳ

Chương 2: Trùng tu vạn kiếp

"Ta đang ở đâu "

"Nơi đây thật lạnh a"

-Phong ngơ ngẩn nhìn xung quanh, nơi đây là một khoảng không đen và tối.

-Chợt một bóng người hiện ra khuôn mặt tuấn mỹ, tóc trắng phiêu dật,cặp mắt vàng trong rất quỷ dị,mặc một bồ đồ cổ trang màu vàng in hình một con rồng đeo một thanh kiếm màu đỏ và đặc biệt là có khuôn mặt giống y như Phong.

-Phong bất ngờ, hỏi

"Ngươi là ai, ta đang ở đâu?"

-Thanh niên cười to.

"HAHAHAHA"

"Ta là ngươi, ngươi cũng là ta"

-Thanh niên vừa cười vừa nói.

-Mặt Phong ngớ ra, trong đầu nghĩ(Mẹ nó đang điên mà còn gặp thằng khùng).

-Thanh niên nhìn Phong nói.

"Ta chấp nhận ngươi điên chứ ta không có khùng a"

-Phong liếc thanh niên hỏi.

"Sao ngươi biết ta nghĩ gì"

"Ta đã nói ta là ngươi rồi mà không nghe"

-Thanh niên trả lời.

"Ko giỡn nha"

-Phong hiện vẻ mặt nghiêm túc nói.

-Thanh niên đáp lại.

"Ta không có giỡn"

"ta nói thật, ta là ngươi của 999 kiếp trùng tu trước Đế Chi Vạn Ma,là ma quân đời đầu,xưng đế ở cõi ma là cường giả cùng thời sánh ngang với sáng tạo chi thần, và hiện giờ ngươi đang ở trong bảng nguyên tàn hồn của ngươi ở kiếp này và 198 kiếp trước "

-Phong hiện lên vẻ mặt khinh bỉ nói.

"Đéo tin"

"Lỡ ngươi lừa ta thì sao"

-Thanh niên vẻ mặt bình thản nói.

"Biết kiểu nào cũng nói như vậy mà,heyy thật là khổ tâm a"

-Nói xong thanh dơ cả bàn tay lên chỉ thẳng vào mặt Phong nói.

"Nhận lấy tất cả ký ức của ngươi nè, chịu được 198 ký ức cùng nhồi nhét hay không thì không phải là chuyện của ta, nếu thất bại trùng tu thêm 1 kiếp nữa cũng không sao cả"

-Phong liếc mắt hận thanh niên nói.

"Fác You"

-Rồi từng đợt ký ức hiện ra trong đầu Phong.

-Phong thấy kiếp đầu tiên mình là Trụ Vương khinh thị quần thần tự, tu pháp lực cuối cùng bị hội đồng chết.

-Kiếp thứ 2 của Phong lại là Madara trong naruto 1 đời kiêu hùng chỉ mong tỗc Uchiha phát triển nhưng lại bị phản bội sau khi đạt được tiên nhân thể nhưng phải bại dưới tay 2 tén nhãi nhép.

-Cứ thế từng đợt ký ức quá khứ trôi qua mãi tới ký ức thứ 198 mới dừng lại.

-Lúc này khí tức của Phong hoàn toàn biến đổi từ 1 thiếu niên 16,17 tuổi thành 1 người sống trên vạn năm hiểu hết mọi thứ có trên thế giới này cứ như trên thế giới này không có gì mà Phong không biết, không gì có thể thoát khỏi tầm mắt của Phong.

-Kỳ lạ thay cũng từ 1 thiếu niên ngây thơ thì bỗng chốc Phong lại biếng thành 1 người mang lệ khí ngút tận trời xanh.

-Thiếu niên hài lòng nói.

"Thành công rồi phải không"

-Phong trả lời.

"Phải"

-Thanh niên hài lòng,cười lên và hét lên.

"TRÙNG TU VẠN KIẾP, TA THÀNG CÔNG RỒI HAHAHAHA"