Chương 1: Nhân Sinh Nhất mộng

Ma Đế Truyền Kỳ

Chương 1: Nhân Sinh Nhất mộng

"Thanh Phong dạy đi con".

-Tiếng nói mẹ tôi vang từ dưới nhà vang lên.

"Dạ".

-Phong tên đầy đủ là Trương Thanh Phong, 16 tuổi,là học sinh trường chuyên Hùng Vương sống ở Pleiku.Gia đình bình thường như những người khác.Căn bản Phong là một người lười biếng, sống chậm,thành tích học tập cuối lớp có vô được trường chuyên chủ yếu chỉ do may mắn, dù vậy Phong không hối hận, vì cũng chính sai lầm ấy mà tôi gặp được cô ấy người làm Phong không bao giờ quên,cũng chính là người mà khiến Phong đau khổ nhất,kẻ khiến trái tim Phong tan nát sau chỉ 1 lời nói,dù chính Phong biết rằng không có kết quả tốt đẹp nhưng Phong biết hối hận không có trong từ điển của mình dù cho đau khổ, dù cho Phong có bi thương.Ha Ha nghe thật buồn cười phải không nhưng nó cũng diễn ra rồi sự thật vẫn luôn là sự thật.

" nhân sinh nhất mộng, một lần thương yêu vạn lần nhớ nhung.
"


-Trở lại phần chính.

- Buổi sáng Phong vẫn làm những việc cần làm như vệ sinh cá nhân.

-Sau khi thực hiện những việc nhàm chán ngày nào cũng làm đó. Như thường lệ Phong đến trường.

"Chào bố,mẹ con đi học".

-Phong dắt xe ra, đeo tai phone bật bài nhạc(Yêu 5 của Rhymastic) vừa đi vừa nhâm nhi giai điệu bài hát như một ly rượu. Chợt Phong liếc qua một người con gái dáng người cân đối (có vẻ hơi cao) đôi mắt như hút hồn ngàn vạn chúng sinh,nhưng lại che dấu sau một cặp kính màu đỏ,Phong vô tình thấy được trong 1 dịp tình cờ.

-Đúng rồi đấy cô ấy là người làm cho Phong bi thương đau khổ chỉ sau 1 lời nóivà cũng là người con gái Phong yêu nhất cả cuộc đời: Võ Hồ Ngọc Linh.

-Võ Hồ Ngọc Linh lớn hơn Phong 1 tuổi là con nhà giàu có học thức nên Linh cũng là một người học giỏi nhất nhì của trường,là người năng động. Dù vậy Phong không yêu cô ấy dù cô ấy sinh đẹp hay nhà giàu, Phong đã yêu cô ấy từ lúc bắt đầu có nhận thức tình yêu là gì, nhưng tại sao Phong lại đau buồn lại bi thương ư bởi vì Phong đã từng là người khiến Linh vui mỗi khi bên cạnh, từng là người quan tâm chăm sóc cho Linh(ý ta là bạn trai).Nhưng bây giờ thì không phải, bây giờ cô ấy yêu một người tốt hơn Phong nhiều.

-Đó là Khải, một thằng bạn thân của Phong học giỏi cá tính, năng động,từng có lúc Phong nghĩ (Hai đứa này là một cặp trời sinh sớm muộn gì,Linh cũng quên mình thôi).


"Lên đi Linh tao trở"

-Phong dừng xe lại vừa cười vừa nói.

-Linh mỉm cười.

"Chờ tao chút, ok"

"ok"

- Phong trả lời.

-Rồi Linh từ từ ngồi lên chiếc yên xe đạp của Phong.Có lẽ đây cũng là niềm vui của Phong khi mỗi ngày được chở Linh đi học mỗi sáng niềm vui nhỏ bé chỉ còn sót lại sau tất cả.

-Rồi Phong đến trường học những môn được cho là cần thiết, Sau giờ học Phong lại tiếp tục chở Linh về nhà. Nhưng khi Phong băn khoăn mình có nên tiếp tục hay dừng lại, thì thấy Linh đang gặp nguy hiểm khi đang cố cứu một đứa bé băng qua đường có một chiếc xe tải trọng lớn chạy qua, Phong chạy lên nhanh chóng đẩy Linh ra thế mạng cho cô ấy.

"Ahhh"

-Phong hét thảm.

- Linh nhìn lại thì thấy mình không chết mình vẫn còn sống nhưng khi nhìn Phong, trên hai hàng mi xuất hiện những hàng lệ.Linh nhận ra tất cả cố gắng đã đổ sông đổ biển khi cô chỉ giả vờ chia tay Long để cho người mình yêu cố gắng hơn trong học tập nhưng bây giờ Long chết rồi người cô yêu thật sự chết rồi.

-Linh hét thảm.

"Phonggggggg"

 Đúng là nhân sinh nhất mộng.cuộc đời chỉ như mộng ảo như thế lại kết thúc 1 đời người.