Chương 2: Cắn Nuốt Ma Đế

Ma Đế Giáng Lâm

Chương 2: Cắn Nuốt Ma Đế

- Lúc này Thiên Lý trôi nổi trong bóng tối vĩnh hằng, hắn không biết xảy ra chuyện gì không phải đã chết rồi sao. Vậy mà bây giờ ở chỗ nào tối đen như mực giờ tay không thấy nắm ngón, hắn suy nghĩ đây là sao không lẽ ta giống như trong mấy cuốn truyện kia cái gì xuyên không, trọng sinh. Nhưng mà không giống nha có ai xuyên không với trọng sinh mà ở cái chỗ tối thế này đâu, hắn nghĩ mãi mà không hiểu, không hiểu thui bỏ qua bên hắn nhớ lại trước lúc chết có một giọng nói ở trong đầu hắn ‘’ Người may mắn, ngươi có 3 điều ước, ngươi ước gì Thần Chí Cao sẽ giúp ngươi ‘’.
- người may mắn rùi 3 điều ước, 22 năm khổ cực giờ đổi lại được cái này. Hắn cười to cười rất lâu rùi lại im lặng, 3 điều ước giờ chết rồi ước cái gì nữa không lẽ ước sống lại hay thoát khỏi cái chỗ chết tiệt này. Nhưng lỗ a vừa được 3 điều ước giờ liền dùng sao xui thế hắn không tin ta nên không dùng ngồi đợi, không biết qua bao lâu trong bóng đêm vĩnh hằng này không thế đoán thời gian có lẽ rất lâu rùi có lẽ mới mấy phút, hắn khó chịu ở một mình ở đây không ánh sáng không âm thanh thật đáng sợ. Hắn sợ nên không để ý cái đó nữa mà ngồi tưởng nhớ lại chuyện xưa, từ lúc còn nhỏ sống với ba mẹ rùi tới lúc ba mẹ chết sống cơ cực một mình, ngủ ngoài đường, ăn trộm, bị đánh đập, đói bụng phải dành ăn với chó, sống tới 18 tuổi nhập ngũ, chịu sự huấn luyện của quân đội rồi gặp được 2 người huynh đệ Trần Minh, A Cường. Cả 3 thi nhau lúc huấn luyện, cùng ăn cơm, ngủ chung hay đánh nhau để coi ai làm lão đại, Trần Minh và A Cường biết Thiên Lý chịu khổ lâu nay nên hay giúp hắn còn an ủi nhường hắn mỗi khi đánh nhau, sau này bọn hắn được lên làm đội trưởng và phó đội trưởng còn Thiên Lý vẫn là tiểu binh. Dù lên làm chức cao nhưng Trần Minh và A Cường vẫn không quên anh em của mình thường thường 3 anh em hay đánh nhau thi đấu …, tiệc rồi cũng có lúc tang không lâu cấp trên kêu ra chiến trường lúc chiến đấu bất cẩn bị địch bắt chịu sự mọi tra tấn, 2 huynh đệ Trần Minh A Cường của Thiên Lý biết tin dẫn đội tới cứu. Vì bảo vệ hắn chạy thoát Trần Minh A Cường đã tử trận, khi biết Trần Minh A Cường đã tử trận Thiên Lý rất buồn vì vậy rời quân đội ra làm tạp vụ của quán ăn Bác Trương ….
- Không biết qua bao lâu Thiên Lý Tỉnh lại nhìn xung quanh vẫn tối như mực, hắn khó chịu a không lẽ phải dùng môt điều ước, suy nghĩ một lúc hắn quyết định dùng dù để dành 3 điều ước lại mà không ra khỏi cái này thì để lại làm gì nên hắn quyết định dùng.
- Lúc này Thiên Lý định dùng điều thì đầu hắn choáng váng ngất đi.
- Khi mở mắt ra thì thấy ở trong một cái phòng, hắn nhìn xung quanh rồi nghĩ: ‘’ không lẽ ta xuyên không rồi ‘’. Đang xuy nghĩ thì trong đầu có 1 dòng lũ trí nhớ ùa vào đầu hắn, im lặng một lúc hắn mở mắt ra, thì ra người mà hắn nhập vào là một thiếu gia của nhà họ Lý tên là Lý Vô Tà, là một thiên tài ngàn năm hiếm có của Lý gia. Có phải thấy lạ là thiên tài ngàn năm hiếm có sao bị ta chiếm lý do rất nhọ, Lý Vô Tà là thiên tài ngàn năm của Lý Gia nhưng lại có số đoạn mệnh 18 tuổi là chết đây là 1 chuyện buồn của Lý Gia thiên tài ngàn năm lại có số đoạn mệnh. Lúc Thiên Lý đang xếp lại trí nhớ thì có một luồn khói đen rất giống linh hồn nhập vào thân xác Lý Vô Tà, lúc này Thiên Lý xếp trí nhớ thì có một hình người xuất hiện trong đầu quanh người toàn là khói den mặt mày dữ tợn nhìn hắn.
- ‘’ con kiến để bản tôn đoạt xác ngươi cho ngươi bất tử bất diệt ‘’ nói xong thì bay về phía Thiên Lý.
- Thiên Lý lúc này không biết chuyện gì thấy người kia xong lại thì không hoản mà tránh né nói: ‘’ Ngươi là ai sao lại ở đây ‘’
- Ma đầu kia kinh ngạc con kiến này lại né được mình, hắn quay lại không trả lời vẫn xong về phía Thiên Lý lần này nhanh hơn lần trước quyết một lần để đoạt xác.
- Thiên Lý nhìn thấy Ma Đầu không trả lời mà xong lại hắn thấy tình cảnh này quen quen.., tình cảnh này éo phải là trong tiểu thuyết lúc nhân vật chính bị đoạt xác sao, hắn hoản nhìn ma đầu xong tới cố gắng tránh né nhưng đã muộn bị Ma đầu một trảo.
- Á… á… á…
-Thiên Lý đâu rất đâu Linh Hồn bị tổn thương cực kỳ đâu linh hồn hắn trúng ma đầu một trảo bị mờ đi như sắp tan biến.
- Ma đầu thấy con kiến vẫn chưa chết hắn bực mình, Hắn là Ma Đế xác bị người ta hủy giờ chỉ còn linh hồn nhưng cũng là Ma Đế thế mà con kiến này bị trảo 2 phát mà vẫn còn lì hắn bực mình như câu ‘’ Long mắc sông cạn bị tôm đùa giỡn ‘’. Hắn xong lại tiểu tử nhất quyết một chiêu giết con kiến này ‘’ con kiến vẫn là con kiến né được thì thế nào giờ cũng phải chết.. ‘’.
- Thiên Lý nhìn Ma Đầu nhào tới hắn hét lên: ‘’ Mày mà tới tao sẽ giết mày ‘’
- Ma Đầu cười lạnh ‘’ giảy chết … ‘’
- Thiên lý nhìn Ma Đầu nhào tới hắn muốn dùng điều ước để giết Ma Đầu mặc dù tốn một cái nhưng còn hơn chết: ‘’ Ta ước hắn ….’’, Thiên Lý nghĩ lại giết hắn không được gì sao không thử cắn nuốt hắn: ‘’ Sử dụng điều ước, cắn nuốt ma đầu này ‘’ còn 2 điều ước.
- Lúc này mọi thứ yên tĩnh Ma đầu thì biến mất chỉ còn lại khoái đen kia đang chạy tới rồi nhập vào Thiên Lý, Thiên Lý giờ này im lặng tập trung vào cái này khói đen. Khói đen này là linh hồn của Ma Đầu.
Một lúc sau
- Lý Vô Tà (Thiên Lý) mở mắt ra nói: ‘’ Ma Đầu này lại là Ma Đế cảnh giới cao tới Thần Tôn, ha ha phát tài cắn nuốt linh hồn ngươi giờ đồ của ngươi là của ta ‘’.
- Lúc này ngoài phòng có tiếng bước chân. Cạch, cửa mở ra một người trung niên tuổi khoản gần 50 đi tới trước Lý Vô Tà, người trung niên kinh ngạc nhìn Lý Vô Tà.
- ‘’ Tà Nhi ngươi không chết.. ‘’
- Lý Vô Tà nhìn người trung niên, người này là phụ thân của Lý Vô Tà, Lý Thành. ‘’ Phụ thân sao ta chết được vẫn sống khỏe mạnh đây ‘’ Lý Vô Tà Nhìn phụ thân mình cười nói, ‘’ ha ha không có chuyện gì là tốt rồi, ta nói rồi mấy cái kia đạo sĩ đều là giả dối cái gì số đoản mệnh ha ha ‘’.
- Lý Vô Tà nhìn Lý Thành mà áy náy, ‘’ Lý Vô Tà chết rồi ta giờ là Thiên Lý nha ‘’, cái này chỉ là Thiên Lý nói trong lòng thôi.