Chương 880: Hiến tế
" Ngươi nói cái gì… hiến tế 100 trẻ em? Bọn chúng bị điên?"
Trí Xuân túm lấy cổ Tizchizuzu mà gào thét vào mặt, thằng này và 24 thằng hàng binh khác đang làm nhiệm vụ mật thám, bọn chúng dựa cớ là chiến binh Tola’k chạy thoát mà đầu nhập các thế lực xung quanh để theo rõi…
Tizchizuzu lắp bắp… " Vâng.. bọn chúng muốn hiến tế để có sức mạnh chông lại Người Trời" lũ khốn nạn điên cuồng này, tụ tập binh lực muốn đánh Tola’k được thôi cứ đến… Xuân chiều hết.
Có điều chúng mê tín táng tận lương tâm để hơn chục Nakon chuẩn bị hiến tế đến hơn trăm đứa trẻ, bọn này điên cả rồi.
Xuân phải làm gì đây, cố thủ hay đi cứu những đứa trẻ vô tội kia?
Cứu? Không cứu?
Không cứu là một lực chọn lý trí, bởi 800 người phòng thủ nơi này thì ba cái thành bang xung quanh kia đánh không nổi. Cứu? Có lẽ nào đây là bẫy.... Tin tưởng Tizchizuzu được không? Cái này không khó, morphine hầu hạ sẽ biết được thằng này nói láo hay không. Còn về đám người Tezcatlipoca đặt bẫy? Càng không thể, thứ nhất bọn Tezcatlipoca chẳng biết gì về Xuân cả, cho nên khổng thể đoán được suy nghĩ của Xuân mà đặt bẫy, thứ hai đó là những đứa trẻ này có liên quan gì đế Xuân đâu mà bẫy được.
Không liên quan?
Không hẳn không liên quan, không có Xuân dánh Tola’K thì không có hiến tế, hoặc nói là chưa có dịp hiến tế. Đám trẻ có thể sống lâu hơn. Do đó liên quan là có, nhân – quả liên quan. Liên quan thứ hai đó là mặt đạo đức, không thể không đánh, nếu biết mà bỏ qua thì lương tâm dằng vặt hết quãng đời còn lại vì sự kiện này mất.
Sau khi xác thực lại thông tin và biết chắc chắn rằng hiến tế là sự thật. Xuân bắt đầu lên kế hoạch cho một cuộc tấn công quy mô vào thành bang tên Mexican, nơi sẽ tổ chức hiến tế.
Sự việc này đến quá bất ngờ, nhưng là có nguyên do của nó.
Xuân thời gian này đã học được nhiều hơn ngôn ngũ cùng kiên thức tôn giáo, văn hóa của các vùng khác nhau mà Alq Atecquez biết.
Nói chung hiểu biết của Alq Atecquez là tốt, ngoài trừ hố người thì thằng này các mặt khác đều thể hiện tốt. Nhất là việc phân chia giai cấp xã hội cũng như tập tục của hai sắc tộc Chichimeca - Nonoalca thì hắn cũng hiểu biết khá nhiều.
Thật ra hai sắc tộc này cực kỳ tương đồng và có ảnh hưởng cũng như nguồn cội rất gần nhau ban đầu hai bên qua lại thân thiết giao lưu trao đổi không có bất kể trở ngại nào, trở ngại là tôn giáo gây nên. Từ lúc Tezcatlipoca nổi lên như một vị thần khá độc tôn ở Chichimeca sắc tộc thì mới có chuyện va chạm không chết không thôi giữa Chichimeca và Nonoalca.
Về thành phần xã hội thì hai sắc tộc này khá giống nhau.
Ở khu vực nói chung là vùng Toltec, thể chế chính trị tôn giáo của họ rất lạ, tuy hai mà một, tuy một mà lại hai….
Tuy hai mà một có nghĩa là chính trị hay tôn giáo thì đều là quý tộc cả. Tức là giới quý tộc nắm cả tôn giáp và chính trị, lấy tôn giáo phục vụ chính trị hay lấy chính trị phục vụ tôn giáo thì tuỳ nơi. Nhưng tựu chung lại thì lấy cái gì phục vục cái gì thì hai thứ này đều phục vụ chung cho một nhóm nhỏ người quý tộc.
Các thầy tư tế(Ahau’can Mai), linh mục (ah kʼinob, Ah Nakom, Chilam… v.v..) đều là con trai thứ hai trong các gia tộc quý tộc- nhưng kẻ không được quyền tham gia chính trị thì được đi theo con đường tôn giáo. Cho nên có sực phân chia tôn giáo và chính trị ở chỗ này thôi. Về bản chất đều là quý tộc một ruộc.
Tư Tế có nhiều cấp, Tư Tế Thường ở các thành bang nhỏ, Tư Tế Cao Cấp ở thành bang lớn và Tư Tế Thượng Phẩm ở Kinh Đô.
Trách nhiệm của Tư Tế bao gồm việc viết sách; Đào tạo người mới tu; kiểm tra và bổ nhiệm các linh mục mới và cung cấp sánh vở cho họ; thực hiện các nghi lễ quan trọng; và tư vấn cho các lãnh chúa.
Linh Mục thì làm những công việc cụ thể.
ah kʼin làm thầy bói.
kʼinob quản lễ hội.
ah nakom thực hiện hiến tế nghi thức, trái với suy nghĩ nhiều người và trên mà ảnh phim nhựa các kiểu nói tào lao. Địa vụe các ah nakom cực thấp trong nhóm linh mục.
Chilam Tiên Tri. khác với ah kʼin thầy bói. Thày bói ở đây là xuất hồn đi lại giữ các thế giới có thể nói chuyện linh hồn, khiến người sống nói chuyện được với người chết. Không có chức năng dự đoán tương lai như Chilam.
Rất phức tạp phải không? và cũng có mức chuyên môn hóa trất cao trong tầng lớp tu sĩ, có thể nói tôn giáp là mội thứ phát triển cực mạnh ở khu vực này.
Đây là lý do người Tây Ban Nha và người Maya – Aztec – Inca không thể hòa hợp hay tìm được cách mềm mỏng hơn để xâm lược.
Với một hệ thống tôn giáo đã cực kỳ phát triển và phức tạp, chuyên môn như vậy, muốn cải đạo cho họ đau dễ? Tức là nếu muốn đi con đường hòa bình thì - Ngươi muốn cải đạo cho ta thì hãy nói chúa của ngươi có gì tốt?
Ừ thì Tây Ban Nha cũng giao giảng này thì Công Giáo tốt dư lày, à thì Công Giáo tốt như kia. Nhưng vấn đề là hệ thống quan niệm tư tưởng logic hai bên ngang ngửa, với người Maya sự lý giải về vũ trụ của họ còn mạnh hơn cả Công Giáo.
Cho nên sự nghiệp truyền giéo của người Tây Ban Nha cực kỳ khó khăn, bởi lẽ người bản địa cũng có hệ thống tôn giáo cực kỳ quy củ, truyền giáo đến từng ngóc ngách.
Cực chẳng đã thì Tây Ban Nha mới dùng vũ lực khai chiến trong khi chưa thu phục được bao nhiêu thế lực bản địa bằng tôn giáo. Ai chẳng biết viễn chinh để tấn công chục triệu người đâu dễ nhưng Tây Ban Nha nào có lực chọn, sau đó khi chiến thắng thì họ sẽ viết những đoạn lịch sử không hay ho về tôn giáo của người bản địa rồi. Hợp lý hóa xâm lược thôi, ai chẳng hiểu. Chỉ có mấy thằng ngáo mới không chịu hiểu rồi tin hoàn toàn những gì đám Tây Ban Nha nói.
Lại nói Đại Việt thì khác, học chẳng cấm cản hệ thống đa thần của người bản địa, muốn thờ gì thờ không cấm, chỉ cần hiểu và làm theo học thuyết Mac xít mà Đại Việt lồng vào tôn giáo ở đây là được. Cái hay là Quetzalcoatl có khá nhiều điểm trùng với Mác xít, cho nên không quá tốn công đối với người thuộc hệ Quetzalcoatl.
Khởi đầu có vẻ thuận lợi với Đại Việt nhưng nên nhớ đây chỉ là khở đầu, và cũng là trùng hợp ở nơi này có một nhóm tôn giáo Quetzalcoatl người đang bị chiến tranh đe dọa, vì vậy mới có được kết quả như trên. Có thể nói là đúng người, đúng thời điểm, lại đúng cả không gian. Đây thuần túy là yếu tố may mắn của Xuân. Nếu như người mà Xuân chạm trán đầu tiên là nhóm Tezcatlipoca thì mọi chuyện đã đi theo một hướng khác hoàn toàn. Cho nên Ngô Khảo Ký nói tránh xa cùng Mesoamerican là có lý của hắn.
Thông tin có thể phải tiến đánh thành bang Mexican để giải cứu 100 trẻ bị hiến tế được thông báo trong quân dân để chưng cầu ý kiến.
Xuân không thể không nghe ý kiến chung, ở đây Đại Việt chỉ có 100 người mà số còn lại 800 người là dân bản địa, lực lượng chiến đấu chính vẫn phải dựa vào quân bản địa đó. Tức là Xuân với sức ảnh hưởng có thể ra lệnh cho họ đánh, nhưng giữa ra lệnh cùng tự nguyện đánh nó khác. Đây không phải quân thuần Đại Việt chính quy, đám người thổ dân đánh là dựa vào tinh thần là chính, chỉ cần nao núng, sợ hãi hay do dự thì bọn họ rất dễ thua trận, cho nên Xuân muốn biết những ai thực sự có tinh thần chiến đấu thì mới tổ chức thành một đạo quân tiến đánh Mexican.
Được tin này Alq Atecquez dẫn 200 chiến binh Cotazoma xếp hàng tước lều của Ngô Trí Xuân, không nói hai lời bọn họ thoát hết những thứ trang trí trên người, lau đi các bột trang trí trên cơ thể.
Xuân rất ngạc nhiên... lũ khốn này muốn làm gì? Chơi thoát y tập thể?
Mặt lại táo bón, suy nghĩ đến 200 cái chùy long đập vào mắt thì... khó nói...
" Thủ Lĩnh vĩ đại Người Trời, chúng tôi chiến binh Cotazoma chỉ có sẹo vết thương ở phía thân trước..." Alq Atecquez hét lớn, dang trộn hai tay để cho Người Trời nhìn rõ các vết thương ở ngực, cánh tay sườn, những vết thương bị lưỡi hắc hiệu thạch cắt qua...
Sau đó hắn quay lưng lại khoe cái lưng nhẵn bóng không vét thương...
Đây là gì?
Đây là biểu hiện của việc chiến không chạy, đã không chạy thì vết thương ở lưng sẽ ít.
Đây cũng là biểu hiện trong chiến đấu người Cotazoma đoàn kết bảo vệ nhau, không để đồng đội bị tấn công phía sau…
Rất tốt… một màn thể hiện quyết tâm phong cách độc đáo, sự thật thắng hùng biện… không cần nhiều lời…
Ký mà nhìn cái cảnh này là cười ỉa mấy anh làm phim ở thời hắn, nam chính nữ chính sẽ thường có màn cởi áo khoe cơ lưng, vai… chằng chịt vết thương nhìn rất gì và này nọ… chứng tỏ mấy bố này một là chưa đánh trận đã chuồn lẹ cho nên toàn viết thương ở lưng. Lý giải thứ hai đó là gà, chưa chiến đấu đã bị bắt sau đo bị quất roi tra tấn… siêu gà…
Ba trăm nô lệ các thành bang được giải cứu ở nơi này cũng đứng ra nô nức khoe sẹo, cũng phần nhiều là sẹo ở ngực bụng vai tay, sẹo ở lưng cũng nhiều nhưng đa phần là sẹo roi, sẹo roi khác với xẹo cứa cắt do chiến đấu…
Cuối cùng đó là chủ nhà Tola’k cũng đứng ra khoe sẹo… một màn vú vê lủng lẳng tưng tưng đập vào mắt người Trời…
Vì 300 nô lệ được giải cứu và thanh niên Tola’k là có lẫn cả nam nữ… cho nên mới có chuyện vú vê tùm lum như vậy…
Thủ lĩnh người trời lại mặt táo bón…
" BIẾT RỒI, BIẾT RỒI…,,,, MẶC HẾT ĐỒ VÀO….. CÔ KIA TẠI SAO CƠI VÁY… MẶC ĐỒ VÀO"
Xuân lớn tiếng quát nạt… để cho mọi người nhanh chóng mặc mấy thứ trang sức lên, che được cái gì che…
Còn có mấy cô gái cởi váy… nữa. Rất đau đầu khi làm việc ở nơi này..
" Thủ Lĩnh Người Trời ơi ở đây có sẹo mà…" một cô gái thổ dân chỉ vào bẹn mà nói…
" Biết rồi… không cần xem… không cởi váy"
" Thủ lĩnh ơi, không cởi làm sao biết có sẹo, tôi chỉ có mỗi cái sẹo ấy…."
Mây đen … mây trắng.. mây xanh… bay đầy đầu…
Táo bón cấp 9 giật cấp 10… cái mép đang giật giật thật…
" Vé váy lên không được à… tụt cái gì mà tụt?" Xuân quát lớn… tháng này khả năng ngôn ngữ bản địa của Xuân đã lên rất cao.. tầm 2700 từ ngữ được hắn hiểu thấu triệt, từ đó không cần dùng hình ảnh tranh vẽ để học từ mới… vốn từ của hắn đã đủ để đi dạy tiếng việt và học từ mới rồi…
Người Toltec cũng học tiếng của người Trời, học rất hăng nhưng hệ chữ viết có thể lưu lại âm tiết của người Trời thì bọn họ chưa biết nên chỉ có thể ghi nhớ.. tốc độ học dĩ nhiên chậm hơn Xuân nhiều..