Chương 3: Gặp Gở Tháp Khí Linh.

Lục Lê Phù Đồ Tháp

Chương 3: Gặp Gở Tháp Khí Linh.

Trong một cái không gian hỗn độn, không tồn tại một tia ánh sáng.

"Cùi Bắp Bảo Tháp, mau ra đây, nói cho ta biết đang yên đang lành, ta còn chưa hưởng thụ hết sung xướng đột phá đâu, ngươi đem ta vào đây để típ tục hãm hại à? Thấy ta thoải mái ngươi ghen tức?"

Trong chổ không gian tăm tối, một cái chừng chín tuổi tiểu hài tử, đang đứng đó tự la hét, biểu thị bất mãng, đột phá mang đến dể chịu hắn còn chưa tận hưởng hết đâu.

"Phi…Phi…Ai thèm ghen tức, Ta cũng không phải cùi bắp tháp, mà ta là mạnh nhất chư thiên vạn giới "Đạo Đạo Phù Đồ Tháp" Tháp Linh."

"Ta không cần biết ngươi cái gì mạnh nhất, nói xạo ai nói không được, ngươi đừng bóc phét."

"Chủ Nhân…. Ta là nói thật, ta thật không có nói láo, ta là tốt hài tử, mà tốt hài tử sẽ không biết nói láo à."

"Ta cũng không quan tâm ngươi nói láo hay không, cũng không quan tâm ngươi có trâu bò cở nào, ta chỉ muốn biết ngươi kéo ta vào đây làm gì? Cùng ngươi chơi nhặt xà phòng?"

Lục Lê liết mắt, người khác xuyên qua không phải mang theo hệ thống, cũng là mang theo trâu bò bàn tay vàng, tự mình xem như ăn ở xui xẻo, mang một cái hại người nát tháp.

"Hừ ngươi quá vô tri, dám đem bản thân ta cùng với mấy cái phế vật kia so sánh, ta đã gọi là Đại Đạo Phù Đồ Tháp, tự nhiên là có nguyên do của nó, ta chính là Đại Đạo báo vật, không những có thể xuyên qua vạn giới, mà bản thân ta còn có thu thập vô số thần binh, bí tịch, thiên tài địa bảo, bất quá có lấy ra sử dụng được hay không chỉ có thể nhìn xem chính bản thân ngươi rồi chủ nhân." Tiểu Kim lạnh rên một tiếng, đối với Chủ Nhân không tin tưởng mình thái độ rất là bất mãn.

"Ngươi thật sự trâu như vậy!" Lục Lê cảm thấy có hơi tin tưởng một chút.

"Đương nhiên!" Tiểu Kim âm thanh cao ngạo vang lên.

"Vậy ngươi hãy đưa cho ta một cái trâu bò công pháp, không cần quá mạnh mẽ chỉ cần ngang tầm sáng thế thần công pháp là được rồi." Nghĩ đến đạt được trâu chó công pháp Lục Lê hưng phấn vô cùng, đối với tiểu Kim bất mãn cũng vơi đi không ít.

"Chủ nhân ngươi có mơ đi thôi, bây giờ cho dù có cấp bật đó công pháp đặt trước mắt ngươi, với ngươi bây giờ tư chất cũng đừng mơ có thể tu luyện nỗi, chưa kể cấp bật thần minh người ta chỉ tìm hiểu pháp tắc, cùng đạo vận, hoàn toàn không có tu luyện công pháp cụ thể, ngươi vẫn là đi ngủ rồi mơ đi thôi." Còn chưa được tận hứng Lục Lê bị Tiểu Kim dội vào mặt một chậu nước lạnh, hắn cũng hiểu như Tiểu Kim nói cái gọi làm tham quá hóa dỡ, hắn muốn một bước lên trời có mơ mới làm được, cái gọi là lầu cao vạng trượng muốn từ dưới mà xây lên, trước mắt lúc này hắn chỉ có thể xây dựng tốt nền móng rồi từ từ tu luyện vấn đỉnh.

"Tiểu Kim! Niếu như ngươi không có cái gì đó trâu bò công pháp, một ít hữu dụng công pháp cho ta vẫn phải có chứ! Ta lúc này là thiếu thốn công pháp đây" Đã không thể cạy ra trâu chó công pháp, hắn cũng không quá thất vọng, Tiểu Kim như vậy thần kỳ bảo vật hắn tin nó có thể cho hắn thích hợp công pháp.

"Chủ nhân ngươi biết vậy là tốt! lần này ta đưa ngươi vào đây là có nguyên nhân chính xác, chủ nhân ngươi đã sơ bộ bước ra cánh cửa đầu tu luyện chi pháp, đã bước vào tam lưu võ giả, đã có thể mở ra tầng đầu tiên của "Bảo Tháp", cũng như ta đã nói có nhận được hết chổ tốt của bảo tháp hay không là tùy thuộc vào bản thân Chủ Nhân ngươi, mỗi khi tu luyện đến mức độ nhất định bảo tháp sẽ giải khai một đạo cấm chế, khải phong một số chức năng cùng phần thưởng cho chủ nhân, ngươi bước vào cảnh giới nhất lưu bảo tháp cũng giải phong một cái cấm chế bên ngoài mở ra một tầng đầu tiên nên ta mới mang ngươi đem vào trong nội bộ tầng đầu bảo tháp."

"Ta đi, ngươi còn có cấm chế? Ta là chủ nhân ngươi, ta đối với ngươi muốn đồ vật, ngươi còn không để cho ta? Không muốn cho ta thì nói, bài ra cái gì cấm chết lừa ta à? Lục Lê có chút không tin nhìn tiểu Kim nói.

"Không lừa chủ nhân ngươi, Ta là Đại Đạo chí bảo vốn là có sức mạnh to lớn, nhưng Đại Đạo là công bằng ta tuy có to lớn uy lực nhưng cũng phải bị mang cấm chế, như vậy mới phù hợp với vạn vận sinh trưởng, Chỉ có chủ nhân ngươi, được ta che giấu thiên cơ cùng giúp đở, trở nên lớn mạnh lên, mở hết ta cấm chế lúc đấy ta mới có được chân chính uy lực, còn bây giờ ta cũng như ngươi bất lực à, Đại đạo pháp tắc ta trốn được nhưng là không phá được."

"Đã hiểu, đã hiểu, được rồi ta mở ra được một tầng được chổ tốt gì đâu?" Lục Lê biểu môi cùng không cùng hắn tranh luận vấn đề, dù sao sau này vẫn phải trông cậy vào nó, hắn bây giờ không có lựa chọn khác chỉ có thể mù quán tin tưởng vào.

"Vậy được rồi, Chủ nhân ta đưa ngươi vào nội tháp." Vừa dứt lời, Lục Lê cảm thấy một trận choáng mặt, tiếp lấy không gian tối tăm phía trước hắn thay đổi, cả không gian lúc này tràng ngập một màu xanh thẳm. Cảnh vật xung quanh như lạc vào rừng rậm, xung quanh cây cối xanh um, có nước chảy nhẹ nhàn, có hoa thơm ngát nhưng lại không có một lào động vật nào xung quanh phá lệ làm không gian lúc này yên tỉnh dị thường, cũng không phải là không có loại đông vật nào chí ít đến lúc này có một cái phì Miêu màu vàng đung đưa đuôi béo đứng trước mặt Lục Lê, vẻ mặt dâm tiện, phách lối.
"Ngươi chính là cái kia Phá Tháp Khí Linh Tiểu Kim?" Lục Lê nhìn về cái Hoàng sắc Phì miêu không dám khẳng định nói.

"Cái gì gọi là phá tháp, ta tên như thế dễ nhớ chẳng lẽ ngươi không nhớ? Có tin ta tịch thu ngươi phần thưởng?" Phì Miêu trên mặt lại tức giận.

"A.. tiểu Kim soái Miêu là ta lỡ lời…. là ta có mắt không thấy thái sơn… ngươi đừng lây hận ta tội ngiệp,…" Lục Lê lúc này cũng nhịn xuống mấy lời muốn chửi, không bận tâm nhiều mà khen nó vài câu làm cho nó cao hứng mới được, để nó giận đơn giản là mất đi thu hoạch.

"Xem mặt mũi ngươi là ta Chủ Nhân, ta cũng không làm khó dễ, ngươi đã qua giải phong tầng nhất bảo tháp cũng tương ứng sử dụng được chức năng tầng nhất bảo tháp công năng, thứ nhất tầng nhất bảo tháp bao gồm một tiểu không gian động thiên rộng lớn ngươi có thể đem nó làm nơi lưu giử vật phẩm, cùng trốn tránh địch nhân thiết yếu, bên trong không gian vì mới sơ bộ giải phong nên linh khí yếu ớt không khuyến kích trong đây tu luyện, chủ nhân bên ngoài có thể tìm kiếm thiên tài địa bảo vào nơi đây nuôi trồng niếu cần thiết, thông qua không ngừng hấp thu linh khí ngoại giới làm bên trong linh khí ngày càng lớn mạnh có thể thúc đẩy sự phát triển của thiên tài địa bảo,… ngoài ra giải phong tầng thứ nhất cấm chế ngươi cũng nhận được quyển ghi chép đầy đủ hết chư thiên vạn giới các loại dược thảo, thuận lợi cho ngươi sưu tập tìm kiếm mang vào trong tiểu thiên địa nuôi trồng. Cuối cùng bản thân Tiểu Kim ta còn lựa chọn cho ngươi một cái Trấn Tháp Kinh Thư cho ngươi tu luyện, như tên gọi là một môn tu luyên chi pháp nhắm thẳng vào đại đạo, cái gọi là đại đạo ba ngàn, trăm sông đổ về một biển khác với các loại đỉnh cấp tu luyện chi pháp khác cái này không cần phải có yêu cầu cao đối với tu luyện giả, nhưng đòi hỏi tu luyện giả phải chịu khó tìm hiểu, tham khảo hết nhiều loại võ công bí tịch khác, lọc cái tinh hoa nhập vào mới hoàn thành ra tu luyện chi pháp hoàn chỉnh.

Lục Lê vẽ mặt kinh ngạc nhìn về cái Phì Miêu đang thao thao bất diệt, cũng không nở đi đánh gãy nó phung tào nước miếng. Niếu y như Phì Miêu nói như vậy thì bản thân mình tu luyện thật mãnh mẽ dáng vẽ nhưng muốn thu thập tìm hiểu hết ngàn cái công pháp biết đến khi nào, khả năng luyện thành gần như không có.

"Này ta cứ như vậy tu luyện thật có thể luyện thành sao?"

"Đây chủ nhân ngươi cứ yên tâm, Có ta giúp đỡ ngươi vẫn an tâm tu luyện không cần lo lắng, ngươi cứ như theo kết hợp lấy công pháp, đến mức cuối cùng đến khi đã hoàn thiện hoàn toàn ngươi có thể đi vào đại đạo, ta cũng nói cho chủ nhân ngươi tuy tu luyện chi pháp này có phần khó khăn, nhưng nó tiềm năng là Vô lượng nhá!" Tiểu Kim ôm móng vuốt xoa xoa béo phì khuôn mặt đối với Lục Lê dụ dỗ lấy.

Một lần học tập lấy tiểu kim truyền cho Lục Lê mới có sơ bộ hiểu rõ cái này tu luyện chi pháp, nói cho chính xác cũng không phải là một môn tu luyện mà nó chỉ là một cái phụ trợ chi pháp, giúp kết hợp lại các loại tu luyện chi pháp khác nhau, đến khi kết hợp đến tận cũng cũng mới được xem là chân chính, Lục Lê cảm thấy cái môn này Bảo Điển quả thật như Tiểu Kim nói là nó có vô tận tiềm lực.

Học tập hoàn tất, Lục Lê được tiểu Kim đưa ra khỏi không gian bảo tháp, mai mắn là xung quanh cũng không có người, niếu không tự dưng ban ngày xuất hiện ra cái nhân, đúng là làm cho người ta xem mình là ma quỉ. Vội vàng thử nghiệm công năng tiểu không gian Lục Lê làm không biết chán, lấy một viên đá đưa vào, lấy ra rồi lại đưa vào tiểu không gian, Lục Lê thấy tốt chơi, so với cái gì ảo thuật gia tốt hơn nhiều.
Thử nghiệm xong không gian cá nhân, Lục Lê đưa chú ý về, hắn lấy bản thân nhận được ở tháng trước cùng tất cả hắn đọc được đạo tạng, kinh thư bắt đầu suy diễn,… quá trình này cũng không nhanh không chậm đã một ngày một đêm, đối với có lực lượng tinh thần khổng lồ hắn cũng có chút không chịu nỗi, tốn hao tinh thần một ngày đêm kết quả cũng như hắn mong muốn.