Chương 59: Hạ màn

Long Kiếm Chân Nhân

Chương 59: Hạ màn

Thấy cảnh tượng này, Vu Hàm bật cười. Nhưng cảnh tượng lúc sau làm hắn không thể tiếp tục cười được

Cây đính vừa đâm vào cái búa băng thì làm cây búa băng ngay lập tức tan vỡ, lộ ra bên trong ba tấm phù lục màu xanh. Chỉ nghe Lục Thiên quát một tiếng, ba tấm phù lục phát nổ, cây đinh dài kia bị nổ tán nát thành nhiều mảnh

Thì ra trong lúc thi triển băng thuật, Lục Thiên đã âm thầm giấu ba tấm phù lục vào bên trong cái búa băng. Đây là ba tấm phù luc ẩn chứa một kích toàn lực của Liễu Khuê lúc trước tặng cho hắn, không ngờ hôm nay lại phát ra tác dụng như thế.

Đứng gần phạm vi của ba tấm phù lục phát nổ, Vu Hàm cũng bị uy lực cúa nó ảnh hưởng, hắn tế ra tấm tinh bàn tạo thành tấm thuẫn bằng ánh sáng màu tím ngăn chặn, sau đó tấm thuẫn cuối cùng cũng ngăn chặn được rồi bị tan vỡ

Nhưng không ngờ ngay giơ phút này, một tia sáng từ phía trước mặt Vu Hàm lóe lên, ngay sau đó là âm thanh của sấm sét vang dội, một tia lôi điện từ đâu không báo trước đánh lên người Vu Hàm. Hắn hốt hoảng không kịp tránh né, chỉ kịp xuất ra một tấm bùa tạo thành một lớp phòng ngự mong manh trước cơ thể. Tuy nhiên chỉ với thủ đoạn phòng ngự đơn giản như vậy làm sao ngăn cản được uy lực lôi điện

Vu Hàm thét lên một tiếng, thân thể bị đánh cháy khét, rồi ngay sau đó một đương kiếm chém tới, tấm trữ vật phù đeo trên hông của Vu Hàm rớt ra ngoài.

Lúc này Lục Thiên bỗng quỳ xuống mặt đất, tay nắm chặt thanh kiếm chống xuống mặt đất không để bản thân gục ngã, sắc mặt của hắn hiện lên vẻ thống khổ

"Chất độc của tên này quả là lợi hại, không những làm tiêu hao pháp lực mà sức lực cơ thể cũng chẳng còn là bao, nếu không phải ta cố gắng kiên trì thì giờ này chẳng thể đứng dậy được. Phải mau chóng tìm được thuốc giải."

Lục Thiên rang hết sức bò đến tấm trữ vật phù của Vu Hàm, lục soát bên trong, trong đó ngoài viên yêu đân màu vàng kia, còn có mấy loại thảo dược tương đối quý hiếm, còn có hai bình ngọc. Lục Thiên cầm hai bình ngọc trong tay nhanh chóng đánh giá

Hắn mở một bình ra thì cảm thấy sức lực của bản thân yếu đi, rõ ràng đây chính là bình đựng độc của Vu Hàm. Vậy bình còn lại chắc chắn là thuốc giải, Lục Thiên mở bình ngọc còn lại, trong đó có mấy viên đan dược màu đen, chúng tỏa ra mùi hương rất dễ chịu, khi hít vào tinh thần và sức lực của Lục Thiên phấn chấn lên hẳn

Lục Thiên liền bỏ một viên đan dược vao miệng rồi nuốt vào trong bụng, tiến hành luyện hóa. Từng dòng năng lượng lan tỏa khắp cơ thể của hắn, làm cho cơ thể hắn khỏe hẳn lên, nhanh chóng phục hồi sức lực. Tuy nhiên một điều làm hắn nhíu mày, chính là tốc độ khôi phục pháp lực của hắn cực kì chậm

Loại độc này của Vu Hàm quả thật lợi hại, nghe Vương Lâm nói hắn là người của Vu tộc, không biết Vu tộc là chủng tộc nào mà có những loại độc lợi hại như vậy, tuy có thuốc giải trong tay nhưng để khôi phục nhanh chóng thì quả thật khó khăn.

"Xem ra phải mất một thời gian không ngắn thì mới có thể khôi phục pháp lực.Phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, trong số người ở đây ngoài ta thì còn có Lăng Hồng còn sống, nếu để nàng ta quay lại nơi này thì thật khó để giải thích"-Lục Thiên lẩm bẩm trong miệng

Thế là hắn nhanh chóng tiến thành thu dọn, hắn đi đến bên cạnh bộ xương chim, lúc này bộ xương chỉ còn một nửa, lúc trước đã bị Lăng Hồng lấy đi một nửa. Lục Thiên thu bộ xương chim vào trong trữ vật phù, không gian bên trong trữ vật phù liền đầy. May mắn ở đây có mấy tấm trữ vật phù của các đệ tử khác, nên hắn có thể thoải mái.

Sau đó hắn tiếp tục thu lấy lông chim của con yêu thú hóa tinh kỳ kia, lúc trước hắn không có thời gian đánh giá bộ lông chim này, giờ nhìn lại thì thấy chúng rất là cứng, lại khá là nhẹ. Hắn tiếp tục thu lấy hết những tấm trữ vật phù của các đệ tử đã chết

Lục Thiên nhìn thấy những thi thể của mấy đệ tử trong động, rồi nhìn về thi thể của Vương Lâm, Tăng Ngưu. Hắn lắc đầu thở dài rồi tung ra từng quả cầu lửa thiêu cháy hết những thi thể này, rồi tiếp tục thiêu cháy cả hang động

Cấm chế do Vu Hàm tạo ra lúc này đã biến mất, bởi vì hắn đã chết nên không có ai duy trì cấm chế. Lục Thiên nhanh chóng đi ra hang động, lúc này thời gian một canh giờ đã gần đến, hắn phải nhanh chóng tìm một nơi thật an toàn mà tiến hành khôi phục pháp lực, nếu không gặp phải yêu thú thì sẽ oan uổng mà chết trong tay chúng.

Sau một lát, Lục Thiên cuối cùng cũng tìm được một bụi cây rậm rạp, an toàn che dấu bản thân.Hắn ngồi xuống tiếp tục sử dụng thuốc giả trị độc mà khôi phục

…………………….

Ở một nơi khác, Lăng Hồng đang dẫn theo ba tên đệ tử khác của Thiên kiếm tông đi đến hang động lúc trước, tới nơi thì thấy hang động đã bị đốt cháy không còn gì. Sắc mặt của Lăng Hồng có chút khó coi

"Lăng sư tỷ, đây chính là nơi mà ngươi nói đây sao? Hồ sư tỷ đã chết ở đây à?"-Một nam đệ tử không nhịn được mà hỏi

Lăng Hồng gật đầu một cái rồi mới ra lệnh:

"Các ngươi tiếp tục tìm kiếm bảo vật, nhưng phải đặc biệt cẩn thận những đệ tử môn phái khác, đặc biệt là đám người của Vạn cực môn"

Nói đến đây sắc mặt của Lăng Hồng hơi tái nhợt, một tên nữ đệ tử đến đỡ nàng rồi hỏi:

"Lăng sư tỷ không phải đã sử dụng đan dược mà chưởng môn ban cho lúc trước rồi hay sao?"

"Chất độc này rất kì quái, pháp lực của ta có lẽ phải mộ thời gian mới khôi phục được, ta sẽ tìm một nơi để điều trị"-Lăng Hồng lắc đầu nói

Thế là những đệ tử này tiếp tục tản ra hành động, không hề hay biết rằng ở gần đó có một người vừa giành chiến thắng to nhất đang tiến hành dưỡng thương