Chương 67: Nhân kiếm hợp nhất đại viên mãn

Long Kiếm Chân Nhân

Chương 67: Nhân kiếm hợp nhất đại viên mãn

"Xem ra ngươi đã có thể khôi phục bình thường. Còn thời gian gần một tháng nữa mới rời bí cảnh, ngươi tính toán tiếp theo nên làm gì?"-La Hàn hỏi

"Ta chiếm được một phần kí ức của tên ma tộc kia, trong đó ta có cảm giác hiểu thấu được cảnh giới Nhân kiếm hợp nhất. Giờ ta tính tu luyện theo những gì mình hiểu được, có lẽ sẽ thành công, không tu luyện ngay sợ sau này sẽ quên mất những ký ức này mất"-Lục Thiên đưa ra quyết định

"Được rồi, ngươi cứ ở nơi này tập luyện đi, có ta ở đây, nếu có gì sai sót thì ta sẽ chỉ dạy thêm. Tiểu tử ngươi cũng không kém ta năm xưa đâu"-La Hàn tự đắc nói

"Cái gì? Chẳng lẽ khi xưa ngươi cũng còn là linh đồ mà tu luyện tới cảnh giới Nhân kiếm hợp nhất sao?"-Lục Thiên ngạc nhiên hỏi

"Ngươi xem ta là ai? Đường đường là một thiên tài thân mang Kiếm linh mạch và địa linh mạch như ta mà sao có thể dùng lẽ thường để so sánh"-La Hàn giọng nói có phần phóng đại

"Kiếm linh mạch? Địa linh mạch? Chẳng lẽ…."- Lục Thiên chưa nói hết câu đã bị La Hàn cắt ngang:

"Ngươi đoán đúng rồi, chín sợi linh mạch trong cơ thể ngươi thực chất là linh mạch của ta đấy, chúng được gọi là kiếm linh mạch. Thật ra ta có tới 12 sợi linh mạch, tuy nhiên ta chỉ có thể đưa chín sợi vào trong cơ thể ngươi, nếu không sợ rằng tốc độ tu luyện của ngươi càng nhanh nữa. Tuy nhiên làm như vậy thì quá nguy hiểm, thứ nhất ta không đủ sức để đưa toàn bộ 12 sợi linh mạch vào, thứ hai nếu ta làm như vậy thì khả năng tiến giai của ngươi càng khó khăn. Ngươi cũng hiểu đạo lí dùng ngoại vật thì căn cơ bất ổn chứ, ta nếu trồng qua nhiều linh mạch vào cơ thể ngươi thì làm cơ thể ngươi căn cơ cực kì bất ổn, khó có thể đi xa."

Nghe vậy Lục Thiên cuối cùng cũng hiểu ra mọi việc

Thế là Lục Thiên sử dụng một tháng tiếp theo tiến hành tu luyện kiếm thuật, dưới sự chỉ dạy của La Hàn, cộng với những gì hắn chiếm được được từ tên Kiếm ma lúc trước chiếm đoạt thân thể của hắn, kiếm thuật của Lục Thiên tiến bộ như nước chảy mây bay

Nửa tháng sau, Lục Thiên trong tay cầm một thanh kiếm, hắn liền chém về phía trước. Đường kiếm sắc bén, tốc độ uy lực vượt quá giới hạn của một linh đồ có thể đạt được, mơ hồ đã đạt tới trình độ của tu sĩ Ngưng dịch kỳ.

"Chính là cảm giác này, đúng là nó rồi, cuối cùng ta đã thành công"

Cảm nhận giống ý đúc lần trước tên Kiếm ma kia thi triển, tuy uy lực không thể so sánh với một tên cường giả như Kiếm ma thi triển nhưng Lục Thiên cũng đã biết lúc này trình độ kiếm thuật của hắn đã đạt tới cảnh giới Nhân kiếm hợp nhất đại viên mãn. Điều này để một vị kiếm tu Ngưng dịch kỳ khác mà biết thì chắc chắn sẽ không bao giờ tin tưởng, thậm chí mắng Lục Thiên là một tên điên

Thời gian bí cảnh cũng đã sắp hết, Lục Thiên lúc này mới thở ra một hơi, hắn sử dụng khuôn mặt thật của mình, rời khỏi nơi đây, bay thẳng đến nơi cửa ra bí cảnh

Sau vài ngày, hắn cũng đã đến được vị trí gần cửa ra bí cảnh. Lúc này tại nơi đây, những đệ tự còn sống sót trong bí cảnh cũng đã tập trung gần như đầy đủ.

Lục Thiên nhìn xung quanh, thì thấy đám đệ tử Thanh vân cốc chỉ có hai người, Phiêu Miễu sơn thì hơn một chút, có ba người, Thiên kiếm tông thì đông nhất, có tới tận sáu người.

Còn về phía Thiên quỷ tông, có năm người, chính là Cao Phi, Tô Minh, Linh Ngọc, Lưu Đào, Long Thần, bây giờ cộng thêm Lục Thiên nữa là sáu người, bằng với số lượng của Thiên kiếm tông

Những đệ tử của Thiên quỷ tông nhìn thấy Lục Thiên thì hơi bất ngờ, sau đó lạ bình thường lại, chỉ riêng có Long Thần là vui vẻ nhất, Lục Thiên và hắn cùng là người của chi Thái dương, cùng tiến vào bí cảnh, lại cùng an toàn trở ra

Bên phía Thiên kiếm tông, khi Lục Thiên đi tới, thì có một người dùng ánh mặt kinh ngạc nhìn Lục Thiên, không ai khác chính là Lăng Hồng. Nàng liền mở miệng hướng lên Lục Thiên mà nói lớn:

"Lục Thiên đạo hữu, ta có chuyện cần hỏi"

Lục Thiên nghe vậy thì cười lạnh trong lòng, sau đó hắn quay lại, khuôn mặt có vẻ kinh ngạc, rồi hỏi:

"Xin hỏi vị đạo hữu Thiên kiếm tông này làm sao biết tên của tại hạ, ta hình như không hề quen biết ngươi, chẳng lẽ đạo hữu để ý đến ta mà tìm hiểu tên của ta sao?"

Nghe những lời có phần hơi vô sĩ của Lục Thiên, một thiếu nữ như nàng làm sao không khỏi tức giận cho được, nhưng nàng mới chuyển lời hỏi:

"Chuyện trong hang động là sao? Sao ngươi không có chuyện gì?"

"Ồ!! Ta với đạo hữu đã từng ở chung một hang động sao? Nếu vậy thì không nên nói ra trước mặt mọi người như vậy, điều này không tốt cho thanh danh của ta đâu"-Lục Thiên tiếp tục giở trò vô sỉ nói ra

Nghe vậy Lăng Hồng cực kì tức giận, không nói một lời liền tung ra một kiếm. Lục Thiên như đã biết trước liền tung ra Băng thuật tạo thành một tấm thuẫn đón đỡ, sau đó hắn lùi về sau

"Lăng đạo hữu, giờ gần đến thời gian mở cửa bí cảnh đi ra ngoài, ngươi còn muốn đấu nữa sao, nếu vậy Thiên quỷ tông chúng ta cũng không chịu thua đâu"-Đứng trong trận doanh của Thiên quỷ tông, Lưu Đào nói ra

Nghe vậy Lăng Hồng hừ một tiếng,liếc nhìn Lục Thiên một cái rồi quay trở lại chỗ của mình,bị chọc tức đến như vậy, nàng không còn tâm trí mà hỏi những chuyện trong hang động

Lục Thiên tiến đến gần những đệ tử của Thiên quỷ tông, chọn một chỗ ngồi xuống chờ đợi