Chương 1: Giang Phàm

Liền Là Muốn

Chương 1: Giang Phàm

Địa cầu…
Khoa học kỹ thuật vô hạn phát triển. Các nhà khoa học đạt đến một độ cao khó có thể tưởng tượng. Vi mô tìm hiểu đến tận cùng mật mã gen (AND). Vĩ mô lại tìm tới vô tận thế giới.
Nhưng mà cuối cùng vẫn chưa ai có thể trả lời câu hỏi: Vật chất có trước hay ý thức có trước. Cuối cùng tinh không vũ trụ với muôn ngàn giới diện vẫn là một tồn tại bí mật. Sinh ra đã có, mãi mãi tồn tại cùng sự vật, tinh thần sinh sinh diệt diệt.
Ở địa cầu, trong một gian phòng gọn gàng, đơn giản. Nếu như để ý kỹ, có thể thấy căn phòng này thậm chí chỉ có những đồ vật cần thiết nhất dùng cho một nhà khoa học nghiên cứu vi mô.
Căn phòng này thuộc về Giang Phàm. Hắn đang ngồi trước một kính hiển vi vào loại hiện đại bậc nhất, bên trên đặt một mẫu gen thuộc về loài người. Gương mặt hắn thoáng chốc trầm tư, thoáng chốc hưng phấn, rồi lại lâm vào trầm tư…
Cứ như vậy khoảng mấy giờ đồng hồ. Giang Phàm rút ra bên cạnh một mẫu gen khác, dùng dụng cụ cực kỳ hiện đại, muốn pha trộn vào mẫu gen đang nằm dưới sự theo dõi của kính hiển vi.
- Sự pha trộn này có thể gây địa chấn toàn thế giới. Giang Phàm thì thầm.
Hắn chăm chú rót vào. Rồi chúi đầu nhìn qua ống kính.
….
Theo ánh mắt Giang Phàm, mẫu vật trên ống kính hiển vi như một chuỗi 010101..thể hiện bằng những đường gạch, đứt, gạch đứt. Mà chuỗi mật mã này, chính là hắn đã giải ra và đạt một giải Nobel khoa học năm vừa rồi. Có thể nói mật mã này đã thay đổi cái nhìn đối với sinh vật học, đối với nhân loại, là một phát minh mang tính bước ngoặt. Bởi từ chuỗi mã này, loài người nhận ra mình vốn là một sinh vật không hoàn hảo tồn tại trên mặt địa cầu. Cũng từ đó mà nhân loại nhận là mục đích sống và tồn tại của mình là: Không ngừng hoàn thiện. Kể cả có chúa hay không cũng vậy.
Mà đối với những sinh vật khác cũng cùng mục đích như vật. Chẳng qua loài người chỉ là có ưu thế hơn bởi trí năng được mở rộng mà thôi. Thực tế, cũng không ai biết tại sao trí năng của nhân loại lại phát triển hơn những loài khác như vậy.
Bên cạnh chuỗi mã gen nguyên thủy, xuất hiện một cái vết mờ. Chính là thứ Giang Phàm vừa đổ vào. Đây có thể miêu tả như một cái sửa lỗi khi phát hiện ra lỗ hổng phần mềm ở máy tính. Đoạn gen có lỗi, và cái vệt mờ này sẽ bổ sung vào nó.
Nhìn đạo vết mờ lan dần đến thẩm thấu dần vào đoạn gen. Giang Phàm thốt lên một tiếng:
- Điều này sẽ phủ nhận hoàn toàn thuyết tiến hóa của Charles Darwin.
Giang Phàm hiện nay vốn một nhà khoa học người Việt. Vốn dĩ, trên lý thuyết, ở đất nước của hắn không thể xuất hiện một nhà khoa học bậc thầy về nghiên cứu vi mô. Nhưng những năm gần đây tên tuổi hắn nổi lên che mờ tên tuổi của các nhà khoa học lớn trên thế giới.
Mà Giang Phàm từ nhỏ đã không tin vào thuyết tiến hóa. Hắn có một giấc mơ lớn nhất là tìm ra sự thật sự phát triển của nhân loại. Bởi vậy, con đường của hắn đang đi là chứng minh trí năng của con người đến từ một sự đột biến. Nếu như sửa lỗi gen thành công, hắn sẽ đi xa hơn một bước hoàn thiện loài người. Đồng thời cũng chứng minh trong lịch sử trí năng của con người cũng xuất hiện theo một cách tương tự, dù là ngẫu nhiên.
Ngày hôm nay, hắn đang đi đến bước cuối cùng.
Nhìn vệt mờ dần hòa tan vào đoạn gen mẫu, theo dõi quá trình dung hợp sắp tới thành công. Giang Phàm hồi tưởng lại đoạn đường đã qua.
Hắn vốn là một trẻ nhỏ sinh sống trong một cô nhi viện. Mới 5 tuổi đã được coi là thần đồng bởi người ta chẳng biết làm thế nào hắn có thể nhìn ra hình dạng và thuộc tên khoa học của gần 1 triệu 500 loài sinh vật mà con người có thể nhận dạng trên trái đất.
Cũng vừa lúc ở Việt Nam, bức xúc của người dân đã lên đến đỉnh điểm bởi hàng ngàn nhà khoa học nhưng không xuất hiện bất kỳ một phát minh nào. Chính phủ nhận nhiều chỉ trích từ bên trong, chế giễu từ các nước láng giềng. Đến nỗi tự ái lên cao, thủ tướng cam kết trong 5 năm, Việt Nam sẽ giành một giải Nobel đồng thời ra một cái quyết định bước ngoặt: Mỗi lĩnh vực khoa học thành lập một viện siêu nghiên cứu.
Đây là quyết tâm, thể diện của chính phủ nên tất cả đều được thực thi chính xác đến từng milimet tính ưu việt của Đảng CS. Người dân giám sát, chính phủ thực hiện. Mỗi nhà khoa học muốn vào viện siêu nghiên cứu này đều phải vượt qua một cuộc khảo hạch chân thực nhất.
Ở viện siêu nghiên cứu này, không có cái gọi là thân quen, hậu duệ. Dù ngân sách khổng lồ rót vào cũng không có cái gọi là tham nhũng bởi đây là sỹ diện của quốc gia.
Quyết định này của chính phủ không ngờ lại gây nên một cơn địa chấn.
Chỉ sau một ngày công bố, viện siêu nghiên cứu đã tiếp nhận hàng trăm đơn xin sát hạch của các nhà khoa học Việt Nam đang làm việc ở nước ngoài. Đây đều là những thiên tài trong nhiều lĩnh vực, ở Việt Nam không phát huy được thực lực nên họ đành qua nước khác.
Thực tế, người Việt vốn yêu nước, cho họ một lý do thi thố vì mầu cờ sắc áo, nhất định họ sẽ trở về.
Tiếp theo là những cuộc sát hạch đại quy mô trong nhiều lĩnh vực khoa học. Tạm thời không nhắc đến các lĩnh vực khác. Chỉ riêng ở lĩnh vực sinh vật vi mô, một tháng sau viện siêu nghiên cứu sinh vật vi mô công bố một cái tên: giáo sư viện trưởng Ngô Bảo Châu.
Không phải là Ngô Bảo Châu toán học từ những năm trước mà là một nhà sinh vật học mới mẻ, sinh ra và lớn lên ở Việt Nam nhưng tốt nghiệp đại học Harvard và đang công tác trong một viện nghiên cứu lớn nhất ở nước Mỹ. (Để không nhầm lẫn, chúng ta tạm gọi là giáo sư Ngô Bảo Lâu)
Ngay ngày đầu tiên nhậm chức, viện trưởng viện siêu nghiên cứu sinh vật vi mô đã ký một cái quyết định: Kế hoạch tìm kiếm thần đồng. Bởi theo viện trưởng, Việt Nam là cái nôi của nhân tài, trẻ em sinh ra 3, 4 tuổi đã có tài năng đặc biệt không phải hiếm. Những thần đồng này được tìm kiếm sẽ là căn cơ của viện siêu nghiên cứu.
Cũng bởi kế hoạch này, người ta tìm thấy Giang Phàm, kẻ nhận biết hầu như toàn bộ các loài sinh vật trên thế giới. Từ đó Giang Phàm sinh sống tại viện nghiên cứu, trải qua những chuỗi ngày an nhàn.
Nói là an nhàn rất đúng, bởi trí năng kiến thức của Giang Phàm tại lĩnh vực sinh vật học hầu như đã vượt qua tất cả những nhà khoa học tại đây. Cũng vì thế, không ai lấy làm lạ khi 5 năm sau, vào năm cuối cùng thực hiện cam kết của thủ tướng: Giang Phàm 10 tuổi giành giải Nô bel vì giải mã ra bí mật trong gen người, trực tiếp đứng ở đỉnh cao của khoa học thế giới trong lĩnh vực sinh vật vi mô.
Mười năm tiếp theo, hắn theo đuổi một nghiên cứu lật đổ thuyết tiến hóa. Chính là thời điểm này, nghiên cứu của hắn đã đi đến bước cuối cùng.
Tại quan sát của kính hiển vi, đoạn mã đã làm xong quá trình dung hợp, trở thành một đoạn mã vô cùng hoàn hảo trong con mắt của Giang Phàm. Trên những vạch liền, vạch đứt bất ngờ xuất hiện một vòng tròn như bát quái, xoay nhè nhẹ. Giang Phàm thở phào:
- Thành công.
Theo như hắn dự đoán, đoạn mã này nếu được nghiên cứu kỹ lưỡng hơn, tìm cách dung hợp vào gen người sẽ làm nhân loại phát triển thêm một bước. Cũng là sự đột phá, nhưng không phải tiến hóa dần dần theo Dar win mà là một sự nhảy vọt về chất.
- Cũng có thể là….
Giang Phàm nghĩ tới một cái luận thuyết. Cũng có thể là, trước đây, nhân loại vốn hoàn hảo, nhưng mã gen bị phá hỏng. Ai đã làm điều đó
? Phải chăng là Chúa?
Nhưng vừa thốt lên nửa câu nói, Giang Phàm thấy sau lưng chợt mát lạnh. Một lưỡi dao từ phía sau cứ thế đâm xuyên qua lưng hắn.
Thậm chí không kịp quay lại nhìn ai đã đâm mình, Giang Phàm đổ người xuống, tay thò ra chạm vào một cái nút. Rồi hắn cứ thế ngất đi.
Lưỡi dao rút ra, phòng nghiên cứu hiện ra viện trưởng Ngô Bảo Lâu, đứng đó. Ánh mắt hắn rời khỏi Giang Phàm trên người đầy máu nhìn qua khu vực nghiên cứu. Nhưng…mẫu vật đã không còn ở đó.
Lục lọi, tìm kiếm một hồi thì tiếng còi báo động hú lên một hồi dài. Viện trưởng Ngô Bảo Lâu đành tạm thời ra khỏi căn phòng, bỏ lại Giang Phàm gần như đã chết nằm ở đó.


Truyện tạm thời thích thì đăng. Bạn đọc cho ý kiến, động viên, khích lệ, ném đá vô tư. Có nguyệt phiếu sẽ bạo 1 phiếu 1 chương

Chương mới hơn