Chương 64: Cuộc chiến vào một giờ sáng.

Lãnh Chúa Thời Đại: Binh Chủng Của Ta Là Goblin

Chương 64: Cuộc chiến vào một giờ sáng.

Chương 64: Cuộc chiến vào một giờ sáng.

Nam trở về phòng trong một tâm trạng có chút nặng nề. Mặc dù, nhiêu đó cũng chẳng là cái đinh gỉ gì mà ngăn được đôi mắt đang nhắm lại cho một giấc ngủ ngon của hắn.

Nam là thế. Hắn ta luôn tránh những việc mà mình không liên quan và tập trung vào những công việc mà hắn tin rằng mình sẽ làm tốt.

Như thế, cho dù nỗi sợ hãi vẫn ngự trị mơ hồ trong từng lời nói của Selena. Sự thật là đối với Nam, ngày mai chết, hắn vẫn sẽ làm công việc của mình vào ngày hôm nay với trạng thái tốt nhất.

Tuy nói, ở một phần nào đó trong Nam, khi hắn ta nghe về những cảnh giới trong một hệ thống mà tưởng chừng như cả cuộc đời của hắn sẽ không tiếp xúc tới kỳ thực vẫn xao động một tí.

Người ta nói không sai, bên trong một người đàn ông là một thiếu niên chưa bao giờ già.

Nam cũng vậy, nhưng nếu xét ở một góc độ khác thì hắn là loại người đang vui mừng vì bản thân đã bắt đầu có thể thu lợi từ cái sức mạnh đó. Mà trước hết, là Nam có thể yên tâm khi uống một ngụm nước suối.

Nghĩ vậy, Nam chợt bật cười.

Không hài hước gì đâu. Vì nụ cười ấy ngược lại khá nhẹ nhõm sau tất cả.

Mới mười ngày thôi. Và hắn thì cảm thấy mình như đã sống mười năm rồi vậy. Cả ngày hãi hùng lo sợ cái này cái kia, bắt đầu những kế hoạch mà đôi khi nhìn lại thì mình trong đấy rõ ràng là may mắn.

Rồi...Chẳng có gì cả ngoài một cái thở phào nhẹ nhõm vào mỗi buổi tối.

Nhiêu đó, kỳ thực cũng đã tuyệt vời lắm rồi.

Hơi thở của Nam dần trở nên đều đều. Hắn đã ngủ.....

Một giờ sáng. Khi màn đêm vẫn còn bao phủ lấy vạn vật. Gió vẫn cứ thổi, khiến cỏ dạt sang hai bên.

Bên trong thứ ánh sáng lờ mờ chiếu rọi từ bầu trời xuống, rất nhiều bóng đen đang chầm chậm di chuyển. Chúng đạp lên cỏ, tạo ra những dấu chân nặng nề hằn sâu trên đất.

Nhưng nếu nói lũ này ồn ào thì khung cảnh bây giờ rất yên tĩnh. Coi như những tiếng hít thở cũng đã không tồn tại trên những sinh vật mà ta chỉ có thể khái quát bằng năm chữ là một đống thịt biết đi.

Chúng là một đội quân. Một đội quân mà ta phải nôn mửa khi thấy rất nhiều những đặc điểm sinh vật như tai thỏ, vuốt mèo, đuôi cá sấu, sừng nai hoặc những bộ phận tương tự vậy được gắn tùy ý vào một đống bùn.

Lũ này có nhiều mắt, cũng có con không mắt. Nhưng nếu có thì chúng cũng đang tham lam nhìn về phía một con đường trống trải hướng thẳng lên một ngọn núi.

Mà rõ ràng, chúng đang hành quân khá chậm. Dù cho việc lũ buồn nôn này có quân số hẳn là không dưới sáu, bảy trăm nên khi ồ ạt tiến tới một con đường hẹp, chúng khá đông đảo và trông có vẻ cực kỳ nguy hiểm.

Khung cảnh vẫn yên lặng. Lũ quái vật chen chúc trên con đường có lẽ vẫn an toàn.

Lúc ấy thì chúng vẫn có thời gian để càng tham lam và đói khát hơn khi trông đợi vào những thứ phía cuối con đường này.

Chính điều đó, khiến cho những cục thịt này bắt đầu sôi trào lên, từng khối, từng khối huyết nhục bắt đầu vặn vẹo, trong lúc cả đội quân đang tăng tốc.

Nhưng rồi, thanh âm của một thứ gì đó nặng nề đang lăn nhanh vang lên.

Sau đó, lũ ngu ngơ này chứng kiến một hòn đá khổng lồ đang hung hãn lao về phía bọn chúng. Còn ở phía xa xa, thứ ánh sáng im lìm của những đám lửa nhỏ giờ đã bừng lên dữ dội, như muốn soi sáng lấy một lãnh địa vốn nên ngủ say.

Theo đó, những tiếng thét chói tai vang lên. Đánh dấu cho một cuộc tiến công hoàn toàn không được dự báo trước.

Vào thời điểm này, Nam đã thức từ lâu bởi những thanh âm ồn ào của lũ goblin, Hogoblin và con goblin shaman khi chúng thức giấc.

Chỉ là, hắn ta chỉ ở trong phòng của mình và quan sát Selena chuẩn bị mọi thứ trong vòng mười phút trước khi nàng ta quyết định thảy một tảng đá khổng lồ mà Nam chuẩn bị để bắt đầu cuộc chiến.

Có thể nói, anh hùng goblin ngày thường cho người ta cảm giác giống như một học giả, một ma pháp sư, hay một kiểu người liên quan đến sách vở.

Nhưng Nam, có thể thấy, và hoàn toàn yên tâm lại khi những binh lính đang nhịp nhàng hoàn thành những mệnh lệnh mà chúng được giao cho.

Ở khoản này, Nam không biết Selena chỉ huy bằng cách nào. Chỉ là, hắn dựa vào tầm mắt, như một vị thần đã chứng kiến lũ Hogoblin đi lấy lửa chuẩn bị thắp lên những cái đèn, hay lũ nhào tới đống gỗ mà Nam đã rút kinh nghiệm từ lần đối đầu với tà thần lần trước nên luôn thủ sẵn.

Chúng chờ đợi.

Như vậy, nếu không có một mệnh lệnh nào được đưa ra thì cứ bảo tác giả là gái đi. Mà chuyện đó không có khả năng, vậy nên, mọi thứ giờ vẫn còn trong tầm kiểm soát.

Mà trên cơ bản thì đám này chia làm ba đội. Lũ goblin thường thì đang vận chuyển vũ khí trong những cái kho mà Nam cố tình xây sát tường thành. Lũ thắp lửa. Và một lũ nữa thì đang hướng về phía tường thành.

Về khoản này, con goblin shaman dẫn dắt đám quân cải tạo lao về phía tường thành đầu tiên. Rồi tiếp theo, là lũ Hogoblin mới được chiêu mộ, vốn được lũ này dùng xúc tu thô bạo lôi lên trên hành lang.

Còn những cái cây. Nam có thể thấy là chúng đang to dần phía sau lớp tường dày.

Hai cây Ballista trên tháo canh cũng đã sẵn sàng. Và lũ goblin ở đấy, sau một buổi chiều thao luyện thì ta có thể tạm tin rằng chúng sẽ không cổ vũ một cách ngớ ngẩn như khi đấu tập.

Mà đối với việc bố trí như vầy, Nam trên cơ bản là có thể hiểu được. Dù bản thân hắn ta vẫn có những mối lo nghĩ về phía hai bên dãy núi. Nơi đó không tạo được một điều kiện cho một cuộc tấn công tốc độ bằng bộ binh.

Nhưng nếu không binh có, và lũ quái vật đấy không có bộ não mọc dưới đít thì chúng sẽ không lãng phí thời gian để đánh vào các tháp quan sát vốn cũng có goblin canh của Nam.

Chúng sẽ bỏ qua tường thành, và làm những việc có ý nghĩa hơn là phá hủy toàn bộ công trình, rồi thông minh hơn nữa thì trực tiếp đánh người bình thường là Nam.

Như vậy, Nam e rằng Selena đang có cùng suy nghĩ với mình. Cũng có thể là hơn nữa. Nhưng đối với hắn, nếu như bọn trên không xuất hiện thì việc anh hùng goblin để lọt một con thôi cũng là một nguy cơ chí mạng.

Trong khi đó, đám goblin phải bắt buộc cầm cự với bọn sắp tiến công mà hắn hoàn toàn không biết sức mạnh của lũ này ra sao.

Giả dụ, trong trường hợp Selena buộc phải mất mười phút hoặc hơn trên không. Thứ duy nhất mà Nam có thể tin tưởng, dù hắn không biết anh hùng goblin có vận dụng không là Hoàng Kim Chủng.

Mặc dù, nó khá là không đáng tin vì tốt xấu gì đám goblin vẫn đánh nhau được. Còn con bé, Nam không chắc về màn sương kia còn có thể tạo ra một bước đột phá nào hay không chỉ với một buổi luyện tập.

Nam xoa cằm, trong khi liệt kê ra những thứ mà hắn có thể suy nghĩ vào thời điểm này.

Rồi khi những ánh lửa sáng chói xuất hiện, chúng chiếu sáng cả lãnh địa cùng với tiếng thét chói tai mà Nam đang ở trong hang động vẫn nghe lờ mờ thì hắn đan năm ngón tay lại với nhau.

Nam không cầu nguyện. Thực tế, nếu ta cố tìm một cảm giác e sợ nào từ hắn vào lúc này thì e rằng những cú nhịp chân bình tĩnh là thứ duy nhất có thể thấy.

Nam rất bình tĩnh. Cũng như cách mà lũ goblin đang bắt đầu trận chiến phòng thủ này.