Chương 30: Tới Võ kỹ các.

Lạc Thần

Chương 30: Tới Võ kỹ các.

Sau khi được Hạ Bằng dẫn dắt, Hạ Thiên Từ được sắp xếp ở ngoại viện khu số ba, còn Hạ Nam thì được phân ở ngoại viện khu số bốn.

Trong gia tộc, ngoại viện được chia làm mười khu, mỗi khu có mười người, cách nhau không xa lắm. Vì số người giống như hắn được đưa về rất đông, nên không thể ở chung chạ lại với nhau được, như vậy sẽ gây hỗn loạn mất trật tự.
Cũng vì thế mà nơi này mới chia ra từng khu như vậy.

Cầm trong tay chiếc lệnh bài gỗ, bên trên khắc chữ Hạ và số ba. Đại diện cho thành viên trong gia tộc ở ngoại viện khu số ba.

"Đây là nơi ở mới của mình sao, cũng không tệ, những ngày tháng tiếp theo phải quẩy tưng bừng ở đây rồi." Trước mặt là một dãy nhà nhỏ, nơi này thoáng mát rộng rãi, có một cái giếng cùng một cái nhà vệ sinh phía sau. Hạ Thiên Từ đánh giá một hồi rồi nghĩ trong lòng.

Trước mặt mười căn phòng đánh dấu theo thứ tự từ một đến mười, Hạ Thiên Từ băn khoăn không biết cái nào mới là của mình.

Bởi vì Hạ Bằng không có nói, mà trên lệnh bài cũng không có ghi.

Trong bụng cảm thấy kì lạ, Hạ Thiên Từ thử đi tới căn phòng số bảy xem sao.

Mở cửa ra, bên trong phòng là một cái giường nhỏ, bên trên đặt một tấm nệm mỏng, gần cửa sổ có một cái bàn gỗ cùng hai cái ghế, nội thất cũng không trang trí gì nhiều, rất đơn giản.

"May quá, không có người, vậy là từ nay đây chính là nhà của ta, ha ha." Nằm trên giường, Hạ Thiên Từ vuốt ve tấm nệm cười nói.

"Bên cạnh cũng chưa có người đến ở, thôi thì mình đi dạo tham quan một vòng nơi này một chút. Xem thử ở đây to lớn cỡ nào." Trong lòng buồn chán, Hạ Thiên Từ muốn đi dạo quanh gia tộc một vòng xem đầu cua tai heo ra sao.
Nghĩ xong liền đi, Hạ Thiên Từ ngồi dậy đóng cửa bước nhanh ra ngoài.

Một lát sau, rời khỏi ngoại viện, Hạ Thiên Từ đi tới một nơi rộng lớn.
Ở đây có mấy cái võ đài, hắn liền biết đây là diễn võ trường của gia tộc, nơi mà sáng mai Hạ Thiên Từ tập trung để báo danh nhận tài nguyên.
Nhìn cái sân rộng lớn cùng mấy cái võ đài, trong lòng Hja Thiên Từ không khỏi cảm thán, riêng cái khoản này cũng gấp nhiều lần Hạ gia ở Thủy ngưu trấn rồi, sức chứa cả mấy trăm người chứ không ít.

Rời diễn võ trường, men theo con đường, Hạ Thiên Từ đi tới nơi sản xuất vũ khí của gia tộc.

"Keng"
"Cong"

Những tiếng va chạm kim loại vang lên nhức óc.
Nhìn những người đang rèn vũ khí, người nào người nấy đều đen thui, mồ hôi nhễ nhại, tóc tai thì rườm rà.
Hạ Thiên Từ nhận ra công việc này rất gian khổ, thầm cảm thán sức chịu đựng của những người thợ rèn này vô cùng mạnh mẽ.

Một lúc sau, khi tham quan gần hết những nơi được đi trong gia tộc, Hạ Thiên Từ bây giờ đang ở nơi cuối cùng trong gia tộc.

Trước mặt là một cái nhà lầu ba tầng, bên ngoài có treo biển được khắc ba chữ rồng bay phượng múa vô cùng hoa mỹ" Võ kỹ các".

Nơi đây là chỗ cất giữ toàn bộ công pháp cùng võ kỹ của cả gia tộc, những tinh hoa võ công đều được các tiền bối Hạ gia lưu lại ở nơi này.

Nhìn vào ba chữ này, Hạ Thiên Từ mơ hồ cảm thấy một sự sắc bén, lạnh lẽo thấu xương, giống như một người cầm kiếm xuyên thủng người mình vậy.

Đang lúc thẩn thờ thì bên trong võ kỹ các truyền ra giọng nói khàn khàn già nua:" Ngươi có cảm giác như thế nào khi nhìn vào ba chữ đó."

Hạ Thiên Từ giật mình tỉnh lại, tuy nhìn vào trong không thấy ai, nhưng hắn cũng gật đầu lễ phép nói:" Dạ thưa, ta chỉ cảm thấy một sự bén nhọn, giống như muốn đâm thủng cả người mình, lãnh khốc, lạnh lùng."

"Ồ, rất tốt, đó là chữ do một vị lão tổ đời trước của gia tộc dùng kiếm khắc lên, ngươi là thành viên mới à? Sao ta chưa từng thấy ngươi"

"Dạ thưa ta là thành viên mới được gia tộc mang về đây. Nên người không thấy là hiển nhiên." Hạ Thiên Từ không dấu diếm nói ra.

"Vậy ngươi tới đây làm gì, thành viên mới không có điểm cống hiến thì không được học võ kỹ đâu,."

""Ta chỉ hiếu kỳ nên đi tham quan quanh đây, sau đó tình cờ đến nơi này thôi, cũng không có ý học võ kỹ ạ.".Hạ Thiên Từ đáp.

"Quy định của gia tộc là phải có điểm cống hiến mới được học võ kỹ, nhưng hôm nay ngươi trả lời rất tốt câu hỏi của ta, nên phá lệ cho ngươi chọn một bản võ kỹ ở lầu một, ngươi muốn học thì vào chọn bất kỳ một bản."Âm thanh già nua tiếp tục vang lên hỏi Hạ Thiên Từ.

"Thật ạ, ta có thể chọn sao, nếu vậy thì tốt quá, cảm ơn ngài."
Hạ Thiên Từ mừng rỡ, tâm trạng vui sướng trả lời. Tuy là võ kỹ cấp thấp, nhưng Long quyền thập thức phải bắt buộc cảnh giới mới có thể tu luyện, nên bây giờ hắn đang cần võ kỹ phù hợp với tu vi hiện tại. Biết nhiều một chút cũng không mất mát cái gì, kiến thức càng nhiều càng tốt chứ sao.

"Khà khà, ngu sao mà không lấy, ta đang lo không có võ kỹ phòng thân đây này, tự nhiên vận may ập tới cửa, mình đúng là có số hưởng thật".Hạ Thiên Từ nội tâm mừng thầm.

Bước vào lầu một, Hạ Thiên Từ nhìn xung quanh đều chất đầy võ kỹ.
Lầu một là nơi cất giữ cấp thấp nhất võ kỹ, cao nhất cũng chỉ là Hoàng cấp thượng phẩm mà thôi.

Trên lầu hai thì chứa từ Huyền cấp cho tới Địa cấp võ kỹ, chỉ có lầu ba là các công pháp võ kỹ cao cấp hơn nữa.
Lầu ba chỉ có những người cao tầng trong gia tộc như các trưởng lão cùng gia chủ mới có quyền được xem.
Còn những thành viên bình thường thì chỉ có mơ mộng hão huyền mà thôi.

Hạ Thiên Từ nhớ kĩ Hạ gia ở Ngưu thủy trấn võ kỹ cao cấp nhất cũng chỉ là Hoàng cấp thượng phẩm mà thôi. Căn bản không đem so sánh được với nơi này.

"Toái nham chưởng"
"Hạ Vân bộ"
"Thiên lang kiếm pháp"
"Hỏa cương đao pháp"
"........"
Toàn những bản võ kỹ mạnh mẽ, cũng là Hoàng cấp hưng hơn xa mấy cái võ kỹ cùi bắp của Hạ gia Ngưu thủy trấn.

Hạ Thiên Từ đi dạo một vòng lầu một, nhìn qua nhiều bản võ kỹ, nhưng vẫn chưa biết chọn bản nào cho thích hợp với mình.

"Toái nham chưởng": Chưởng ra như sấm, thế công mạnh mẽ, luyện đến đại thành một chưởng sẽ vỡ nát một hòn đá lớn, phẩm cấp hoàng giai trung phẩm.

"Hạ vân bộ": Thân pháp võ kỹ, dùng cho cận chiến, luyện đến đại thành có thể quần nhau với hai ba kẻ thực lực ngang bằng mà không thất thế, đẳng cấp hoàng cấp trung phẩm.

Đọc qua Hạ Vân bộ Hạ Thiên Từ liền bỏ qua, bây giờ hắn đã có Du long bộ pháp cũng đủ rồi, quan trọng lúc này chính là chiến đấu võ kỹ.

"Thiên lang kiếm pháp" thì không được, hắn đã có Ma long toái thiên thủ, căn bản không cần dùng kiếm.
''Hỏa cương đao pháp'' cũng dẹp nốt, may ra có chiêu thức gì hợp với Ma long Toái thiên thủ thì may ra.
".........."

Đánh giá từng bộ võ kỹ, hắn vẫn chưa lựa chọn được bản nào phù hợp với bản thân mình cả.

Bỗng nhiên lúc này, Hạ Thiên Từ phát hiện có một quyển sách cũ nát, phủ đầy bụi, được đặt dưới cùng giá đỡ.

Cầm lên phủi đi lớp bụi bên ngoài, Hạ Thiên Từ nhìn thấy ba chữ "Liệt Tinh xích".
Cảm giác không bình thường, Hạ Thiên Từ lật ra trang đầu tiên thử xem.
"Liệt Tinh xích":" Võ kỹ xích pháp, khi thi triển tốc độ cực nhanh, thế dũng mãnh như lôi điện,, luyện đến đại thành có thể chớp nhoáng giết địch, dưới Tụ linh cảnh khó gặp đối thủ, yêu cầu tu luyện: phải có dùng vũ khí xích các loại, độ khó cao; đẳng cấp: huyền cấp hạ phẩm.

"Ô hô, trúng mánh rồi, là nó, chính nó, Liệt tinh xích, xích pháp võ kỹ, huyền cấp hạ phẩm, thần may mắn nhập rồi". Hạ Thiên Từ trong lòng kích động, không nghĩ mình vớ đại một quyển sách cũ nát mà lại là huyền cấp hạ phẩm võ kỹ xích pháp, nội tâm sung sướng không nói nên lời.

"Chậc, cái bản xích pháp này vô cùng mạnh mẽ, thật không hổ hai chữ "Liệt tinh", có thể chớp nhoáng giết địch nữa chứ, nhưng tại sao nó lại được đặt ở đây nhỉ, rõ ràng ở đây chỉ toàn là võ kỹ Hoàng cấp mà thôi, quái lạ".

Thầm nghĩ không đúng, nơi đây không thể cất huyền cấp võ kỹ được, nếu có thì sao không thấy ai mang đi vậy chứ.

Trong lòng cảm thấy quái lạ, Hạ Thiên Từ liền lật những trang tiếp theo xem xét.
"Liệt tinh xích gồm có ba thức:" Điểm tinh, Toái tinh, và Liệt tinh".

Ứng với đẳng cấp từng cấp bậc Hoàng cấp trung phẩm, Hoàng cấp thượng phẩm, Huyền cấp hạ phẩm.

Đọc tới đây, Hạ Thiên Từ càng nghi hoặc, chắc chắn là có nguyên do ở đây.
Lật xem đến hết quyển sách, Hạ Thiên Từ vẫn không thấy có gì bất hợp lý, thầm nghĩ trong lòng:'' Quan tâm tới bố con thằng nào hợp lý hay không, miễn là mình học được là ngon rồi.''

"Ừm, không sai, quyết định chọn bản võ kỹ này đi.".Hạ Thiên Từ quyết định chọn Liệt Tinh xích. Hắn cảm thấy, dường như bản xích pháp này là để dành cho hắn vậy.

"Ngươi chọn quyển võ kỹ đó?"

Sau lưng truyền đến tiếng nói quen thuộc, Hạ Thiên Từ hốt hoảng xoay mặt lại.
Đối diện là một ông già, râu tóc đã bạc phơ, làn da nhăn nheo, nhưng khuôn mặt trông rất phúc hậu, ánh mắt trong sáng như nhìn thấu tân can đối phương vậy, điển hình cho câu nói:" Gừng càng già càng cay".

"Người là?" Hạ Thiên Từ bình tĩnh trở lại, cất giọng hỏi.

"Ta là ai không quan trọng, nhưng tại sao ngươi lại chọn bản xích pháp này mà không chọn kiếm pháp hay đao pháp?" Lão già phất tay cắt lời hắn, sau đó hỏi tiếp.

"Vâng ạ, tại mình thích thì mình chọn thôi, tha..., à mà thôi." Hạ Thiên Từ lấy lại bình tĩnh trả lời.

"Đây là một môn xích pháp, đã tồn tại trong gia tộc rất lâu rồi, nó rất khó luyện, từng có nhiều người học bản võ kỹ này nhưng không thành, vì thế nó mới được đem xuống đặt ở lầu một, ngươi chắc chắn muốn học bản xích pháp này chứ?" Lão già ngạc nhiên chỉ vào quyển sách và nói.

"Đúng, ta chắc chắn, ta là ta, họ là họ, bọn họ không học được không có nghĩa là ta không học được".Hạ Thiên Từ tự tin gật đầu, hắn tin tưởng vào ngộ tính của mình. Trong đầu hừ lạnh, tự nói vài câu rắm thúi:'' Hạ Thiên Từ ta thông minh cỡ nào, Gia Cát Lượng còn ngã mũ xin thua kia kìa, chỉ là một bản xích pháp nho nhỏ cũng muốn làm khó dễ Từ đại gia?''

"Được thôi, nếu ngươi đã cố chấp như thế thì ngươi đem về học đi, mười ngày sau đem trả lại đây, nhớ đừng làm mất là được." Nghe Hạ Thiên Từ trả lời, trong ánh mắt lão già lóe lên một tia dị sắc rồi biến mất, phất tay nói.

"Vâng, cảm ơn ngài, mười ngày sau ta sẽ quay lại đây trả lại, chào ngài". Dứt câu, Hạ Thiên Từ bước đi ra ngoài rồi biến mất.

Bên trong võ kỹ các lúc này chỉ còn lại lão già đang lẩm bẩm:" Ngộ tính rất cao, là một hạt giống tốt. Nhưng sao lại chọn xích pháp chứ, haiz, cũng giống mấy đứa trẻ kia, không chống lại được mấy thứ mới lạ.''

```````````
Hết c30.
Mong mn ủng hộ ạ.
Hãy vote 10* cùng thank cuối chương nhé mn, đó là động lực để mình viết truyện.
Cảm ơn mn.
Chúc mn đọc truyện vui vẻ.