Chương 3: Đã muốn âm ta, Đến bồi!

Kiếm Dịch Thiên Khung

Chương 3: Đã muốn âm ta, Đến bồi!

Nhà tranh bên trong, Viên Thanh Hải ngồi bệch xuống nền đất trong tay hắn là một cái đùi nai nướng, bên cạnh là Tiểu Vũ muội muội hắn.

Tiểu Vũ không nói gì, chỉ lặng nhìn trong lò bập bùng đốm lửa, đốm lữa phía trên là một đầu nai nướng nguyên con. Viên Thanh Hải đem cái đùi nướng đưa cho nàng

- ‘’ Ăn! người hẳn phải rất đói ‘’

Tiểu Vũ tròn xoe đôi mắt nhìn hắn, cái đầu nhỏ khẽ điểm, xong dặt dè cắn từng miếng như một đầu tiểu miêu.

Viên Thanh Hải nhìn nàng, trong ánh mắt nhiều hơn một tia nhu hòa. Mẫu thân hắn mất lúc, thân gia hắn chỉ còn lại Tiểu Vũ, còn lão cha từ lúc sinh ra đến giờ hắn chưa từng thấy mặt hắn, vậy còn tốt, nều thấy sợ rằng hắn không chịu được đến đòi đầu lâu của lão.

‘’ Yên tâm, ca ca nhất định sẽ bảo hộ ngươi ‘’ Hắn thì thào, Tiểu Vũ bên kia không nói, mí mắt nàng cụp xuống, không biết đang nghĩ gì. Nhìn một bên Tiểu Vũ lúc hắn khẽ lắc đầu, ly khai nhà tranh, bắt đầu luyện kiếm.
Hắn đi ra lúc, Tiểu Vũ khuôn mặt đỏ lên, mí mắt nàng ươn ướt, nàng định nói gì nhưng lại thôi, bàn tay nhỏ nhắn lau đi khóe mắt, từng tiếng nấc vang lên. Bên ngoài, Viên Thanh Hải dựa vào nhà tranh vách tường hắn không nói chỉ đứng đó nhìn lên thiên khung phía trên, lam nguyệt một vầng cùng với vạn khỏa tinh thần, ở mênh mông vũ trụ trước mặt, cho dù là võ giả hay thường nhân đều có nhỏ bé cảm giác.

Hai mắt hắn chậm rãi khép lại một mảnh vải che đi đôi mắt, chuôi đoản kiếm phiêu phù trước mặt, hắn đạm thanh - ‘’ Phải nhanh chóng trở nên cường đại ‘’ Xong trong tay đoản kiếm phiêu phù trước mặt, tay hắn từng cái động tác tung ra, đâm, phách, chọt,…. Từng cái phổ thông động tác. ‘’ Trụ cột kiếm pháp ‘’ cùng phổ thông kiếm thế, hắn cứ thế điên cuồng tu luyện cùng diễn hóa kiếm kỹ. Không dừng tại đó hắn bắt đầu tu luyện tâm linh lực, ngự kiếm pháp, từ ban đầu ba mươi chuôi cực hạn không ngừng được tăng lên.

Một tuần sau, ngoài tu luyện cùng săn bắn lúc, hắn đều làm bạn với Tiểu Vũ. Hắn cảm giác từ lúc nhập võ đạo đến giờ, Tiểu Vũ có gì đó không đúng, chính hắn cũng không minh bạch điểm đó là gì, hắn hỏi Tiểu Vũ nàng dĩ nhiên không nói, điều này làm hắn khá là đau đầu.

Cứ thế liên tục chớp mắt đã một tháng, Thiên Nguyên Sơn Phong sâu bên trong, Viên Thanh Hải đứng tại, bên hông hắn là một chuôi đoản kiếm, trên người mang một kiện bố y. Trước mặt là một đầu yêu lang, thực chiến! cái hắn thiếu nhất bây giờ chính là thực chiến. Thiên Nguyên sơn phong chỉ là một tòa phổ thông tiểu phong, bên trong không tồn tại yêu thú, nghe nói như vậy Viên Thanh Hải đánh liều một màn đi vào thường nhân cấm địa xem! Một thanh thép muốn luyện thành một chuôi kiếm phải qua rèn đúc vô số lần mới thành.

Không phụ hắn mong đợi, tại hắn trước mặt là một đầu Hắc Nha Yêu Lang – Cao giai Túc cấp yêu thú. Yêu thú cấp độ phân loại dựa theo nhân loại tu luyện hệ thống, thiên nguyên sơn phong cấm địa phân làm hai vòng.

Vòng ngoài túc cấp yêu thú là chủ yếu, còn vòng trong không ai có thể từ bên trong toàn thân trở ra. Tại Thiên Nguyên sơn phong chúng trấn xung quanh, vòng ngoài tin tức vẫn không thiếu, rất nhiều là đằng khác, còn vòng trong thông tin phi thường thưa thớt, bọn hắn chỉ biết không đạt đến túc thể cảnh phía trên mà cưỡng cầu tiến vào chỉ có đường chết! Đã từng có một đại thế gia từ một tiểu trấn đem một chi tinh nhuệ quân đi đến, thấp nhất cảnh giới người là túc thể cảnh hậu kỳ. Kết quả là, toàn quân bị diệt, bao gồm tam trưởng lão cùng gia chủ, mà bốn người bọn hắn là nửa bước linh thể cảnh tu vi!

Từ đó không ai không biết Thiên Nguyên sơn phong cấm địa nội, người đời gọi là Túc cảnh mộ địa, hàm nghĩa ngoại trừ túc thể cảnh phía trên, đi vào người tất tử.

Về phần Viên Thanh Hải hắn không phải là một cái mãng phu, không đầu óc loại người, không hà cớ gì vì tò mò đem mạng ra đánh cược.

Cấm địa vòng ngoài, rộng lớn bình nguyên bên trong, Viên Thanh Hải thong dong đứng tại, hai tay chắp trước ngực, đen nhánh mái tóc dài phất phơ trong gió, bên trong băng vải cặp nhãn khép hờ, xung quanh hắn khí tức lạnh lẽo, sắc bén cực kỳ nhưng lại rất nội liễm, như một chuôi sắp ra khỏi vỏ trường kiếm vậy.

Cách hắn chục trượng trước mặt, là một đầu bạch mao lang yêu, lam yêu hàm răng như hắc thiết trông sắc lẻm vô cùng dọa người, lang yêu cao gần một trượng dài chừng tam trượng, khắp thân ẩn hiện một cỗ cuồng bạo khí tức.

So thế! một người một thú đối diện nhau song phương hai mắt khóa chặt lấy nhau, Viên Thanh Hải cặp mắt như cũ, vẫn chưa khai mở nhưng vẻ mặt hắn vô cùng đạm nhiên như tĩnh lặng mặt nước không khác, không một chút gợn sóng. Lang yêu ánh mắt đục ngầu không một chút thần sắc, đồng tử bên trong lệ khí không một chút dấu đi. Căm thù! yêu thú đối với nhân loại vô cùng căm thù đấy, vì đồng bào bọn hắn bị giết không thương tiếc, để lấy nội đan, da, cốt …. Yêu thú trên cơ thể bất cứ bộ phận nào đều vô cùng đáng giá, xui xẻo cho bọn hắn lại phải gặp trúng một cái tham lam chủng tộc như nhân loại, cứ thế tàn sát diễn ra, yêu thú dưới nhân loại áp lực, bắt đầu cùng nhau liên thủ, đẩy lui nhân loại, xong tạo nên Thiên Nguyên sơn phong nổi danh cấm địa. Thú tộc tuy là chiến thắng đấy nhưng bọn hắn tổn thất vô cùng trầm trọng, thắng thảm! Vả lại nhân loại liên minh cũng không toàn lực trấn áp, bởi thú tộc điên cuồng hành vi, nhân ai lại không sợ chết! Thú tộc có lẽ cũng vậy, nhưng lên chiến trường lúc bọn hắn cam tâm lấy mạng đổi mạng, làm nhân tộc ném chuột sợ vỡ bình hoa nên tạm thời nhân tộc cúi mình, chấp nhận ký đình chiến hiệp ước, chiến tranh tuy đã qua lâu nhưng yêu thú thù hận vẫn còn tại đấy!.

Yêu lang khóe miệng nhếch lên, tru dài một hồi, một luồng xích sắc khí lãng hướng phía hắn bao vây ‘’ Khí thế công kích ‘’

Viên Thanh Hải sắc mặt không đổi, chân phải soạt ra phía sau, chân phải trụ vững trên đất, hai tay hướng phía sau chầm chậm lùi, ‘’ súc thế ‘’. Xích hắn khí lãng đến trước hắn chưa đến một thước lúc, Viên Thanh Hải cước tung lên hướng phía mặt đất giáng xuống.

‘’ Uỳnh! Uỳnh! ‘’

Xung quanh hắn vài trượng phạm vi, từng tầng đất không ngừng sụp đổ, bụi không ngừng từ bên trong thoát ra, tạo thành hình nấm khí lãng. Khí lãng nhanh chóng tán đi, lộ ra sâu đến tam trượng hố lớn, hố lớn chính giữa là Viên Thanh Hải, lúc này hắn một chút việc đều không có, ngoại trừ bố bào bên ngoài bụi bẩn bám chặt ra thì không có gì đáng lo ngại. Nhìn trên cơ thể bố bào trạng thái lúc hắn bĩu môi

- ‘’ Mẹ trứng, lâu ngày Tiểu Vũ mới chịu may cho lão tử! ‘’

Yêu lang:.. (PS: Cạn lời -_-)

Viên Thanh Hải cũng không tiếp tục nói nhảm, thân hình khẽ động, chớp mắt đến yêu lang phía trước, bàn tay nắm chặt thành quyền đánh tới yêu lang đỉnh đầu, quyền mang đi qua nơi không khí nổ bể ra đến, nhanh! nhanh vô cùng.

Yêu lang sắc mặt nghiêm lại, một trảo vỗ ra đến Viên Thanh Hải quả đấm đối cứng. Một màn tiếp theo trực tiếp làm yêu lang ngây người, quyền trảo chạm nhau, dư lực trực tiếp chấn một người một thú hướng phía sau lùi lại. Viên Thanh Hải lui chưa đến năm trượng khoảng cách, yêu lang thì lui đến gần chục trượng, hạ phong!, lúc này yêu lang khuôn mặt khó coi trảo thủ tê rần, mà trảo thủ phía trên da thịt đã bị khai mở. Yêu thú cùng nhân loại khác nhau ở điểm nào?, yêu thú trời sinh đã sỡ hữu mạnh mẽ thể chất cùng nhân loại thể chất chênh lệch rất nhiều, yêu thú cùng nhân loại cận thân nhục bác rơi vào hạ phong, liệu hắn là yêu thú hay nhân loại đây?

Phía xa, Viên Thanh Hải nhìn chính mình quả đấm, quả đấm phía trên huyết nhục mơ hồ một mảnh, thậm chí thấy rõ cả bạch cốt, còn khuỷa tay hắn trực tiếp bị vẹo ra phía sau. Viên Thanh Hải lúc này chợt ngộ ra giới hạn của bản thân, vừa rồi cùng yêu thú đối cứng mục đích của hắn là xem mình nhục thân giới hạn đấy, vừa rồi giao thủ thực chất là hắn rơi vào hạ phong!. Lực lượng của nắm đấm của hắn siêu việt yêu lang lực lượng nhưng phòng ngự khả năng không được như yêu lang mạnh. Một tháng khổ tu vừa qua, hắn đã căn nhắc tu luyện nhục thể nhưng có vẻ hắn tu luyện vẫn chưa đúng pháp a! lúc này Viên Thanh Hải nhìn sang yêu lang, lắng đọng, nhục thân hắn bây giờ cần lắng đọng thời gian, mà yêu lang vừa vặn thích hợp cho nhu cầu của hắn, bằng huyết tinh phương pháp!

Yêu lang ánh mắt khóa chặt hắn, trong tâm thầm đề phòng, thân thể cương cứng, tùy thời có thể xuất thủ. Mà lúc này Viên Thanh Hải bỗng cười cười

- ‘’ Ân Đại ca, vừa rồi ta không có ác ý chỉ hướng ngươi luận bàn một lúc, ta ….

Viên Thanh Hải giọng nói lúc này im bặt, bởi một chi thú trảo cách đầu hắn chỉ vài tấc, khuôn mặt hắn đen lại, cái gì gọi là xem thường người?, đây là!, ngươi ra mặt thương lượng hắn lúc hắn lại tưởng là ngươi sợ! đúng chỉ có vài lúc nắm đấm là phương pháp giải quyết tốt nhất.

Viên Thanh Hải không có tuyển trạch né tránh, một quyền đánh tới, yêu lang khuôn mặt khẽ biến, trảo thủ tốc độ càng nhanh hơn. Mà lúc này Viên Thanh Hải nấm đấm khẽ rung lên, một chuôi khí kiếm nằm gọn trong tay, yêu lang sắc mặt càng lúc khó coi, thân thể thuận hướng đè tới.

‘’ Đanh ‘’ một tiếng.

Một đạo bạch quang hướng phía sau trụy lạc, lui hơn mười trượng khoảng cách mới dừng. Đó là đầu kia yêu lang, Viên Thanh Hải thân ảnh hiện ra hắn lảo đảo lui xuống hơn chục bước chân, còn muốn hướng phía sau lui lúc, một đạo kiếm khí cắm chặt trên mặt đất, thân thể hắn lúc này mới ổn định. Bề ngoài hắn không còn như trước chật vật, bù lại khí kiếm phía trên một đạo vết nứt như tri chu lan rộng.

Yêu lang lúc này mới hiện ra, khắp thân thể đầy rẫy kiếm thương dấu vết, tiên huyết không ngừng tuôn nhưng kiếm thương nơi không tại hiểm yếu vị trí, hạ thủ lưu tình! Với bây giờ thực lực, nếu Viên Thanh Hải đồng lòng, lưu lại một đầu Túc cấp hậu kỳ yêu thú tính mạng không có gì khó khăn, hắn ước định hiện tại thực lực trừ khi nửa bước Linh thể cảnh võ giả xuất thủ, không thì sau đó việc chỉ là bao nhiêu kiếm chuyện tình mà thôi.

Điều này cùng không quá là lạ, bây giờ trụ cột kiếm pháp hắn đã viên mãn, cùng tâm kiếm quyết nắm giữ tám thành, diễn hóa kiếm kỹ viên mãn, cùng kiếm thế hoàn thiện lúc, cùng giai cảnh giới không ai có thể cản. Mà cảnh giới của hắn bây giờ chỉ là túc thể cảnh trung kỳ đỉnh phong!, thử nghĩ xem nếu hắn đột phá đến túc thể cảnh hậu kỳ lúc, Linh Thể cảnh phía dưới một kiếm là đủ.

Viên Thanh Hải liếc sang yêu lang, hắn cười gằn, cùng lúc ngón giữa giơ lên

- ‘’ Đã muốn âm ta, đến bồi! ‘’

Viên Thanh Hải hóa thành một đạo kiếm quang, hướng yêu lang bay đến. Hắn định ra tay lúc, động tác bỗng chốc ngưng trệ, vì xung quang hơn chục đạo khí tức khóa lấy hắn, tất cả đều là yêu thú!

Chớp mắt hơn chục đầu yêu lang xuất hiện, ánh mắt bất thiện khóa lấy hắn, hơn chục đầu túc cảnh cao giai yêu lang, đó là cái gì ngoạn ý! Cho dù là hắn giết hết cũng phải trả giá thảm, mà thân mang trọng thương ở địa phương này, đây là muốn chết sao?

Cầm đầu một gã hắc mao yêu lang, đi đến trước mặt hắn, từ yêu lang khí tức cho thấy đó là nửa bước linh cấp yêu thú, hắc yêu lang đang định làm gì lúc, Viên Thanh Hải thân ảnh biến mất ngay tại nguyên bản địa phương. Không gian vọng lại của hắn âm thanh

- ‘’ Ta đùa một chút, chỉ đùa thôi, lần sau để mắt một chút của ngươi đệ đệ đi! ‘’

Chúng yêu lang:…

(PS: Ta sắp đến khoa cử thời điểm nên chỉ có thể đăng 1 chương / ngày. Đến tháng 1 lúc ta lại tăng tiến độ 2 chương / ngày nhé, mong các đạo hữu thông cảm, thân ái
- Trường Sinh Tự -)