Isekai Meikyuu De Dorei Harem wo

Chương 6: Trộm

Trang bị của bọn trộm rải rác ở xung quanh khắp nơi và trong đó bao gồm một chiếc khăng quàng, tuy nhiên nó khác với chiếc của tên lv41 cướp.

Có lẽ điều này sẽ trở thành một tên trộm khăng trùm nếu bạn đặt nó trên đầu của mình.... không, nó có lẽ chỉ là một mảnh trang bị khác.

Vậy, cái khăng trùm này ở đâu ra....?

"cái khăng trùm này ở đâu ra?"

"Tôi nghĩ rằng nó của một trong những tên cướp mặc?"

Ông thương gia có vẻ như chả hiểu gì.

Có lẽ tôi nên quyết đoán hơn với câu hỏi của tôi.

Không có một tên cướp nào đeo một cái khăng quàng "rởm" cả.

Cái khăng quàng của tên lv41 cướp không có ở đây.

Có thể nó đã được bí mật chuyển với bandana này.

Nếu đây là Nhật Bản có lẽ Tôi sẽ lùi bước bởi vì tôi không muốn thu hút sự chú ý hoặc gặp rắc rối.

Nhưng đây không phải là Nhật Bản.

Trong thế giới này nếu tôi bị đánh bại thì tất cả mọi thứ sẽ kết thúc.

Tôi đến thế giới này, tôi đã bảo vệ một ngôi làng, và tôi đã lũ cướp (thậm chí nếu tôi không làm điều đó cho cả làng).

Có lẽ đó là một sự hiểu lầm.

Không, đó là chắc chắn một chiếc khăng quàng khác.

"Tên cướp đeo một một chiếc khăng quàng khác."

"Huh….?"

Ông thương nhân liền méo mó cả mặt.

Có vẻ ông thương nhân vô tội, hoặc có lẽ rất tốt trong việc diễn xuất.

"××××××××××" (TN: người nói tiếng lạ)

"××××××××××"

Ông trưởng làng đã trở lại.

Ông cũng vô tội bởi vì phản ứng của mình.

"Không đời nào…. chúng tôi sẽ điều tra việc này. Xin ngài vui lòng chờ trong giây lát."

Trưởng thôn nhanh chóng rời khỏi.

Điều gì sẽ xảy ra đây?

Tôi thực sự cảm thấy như một lv2 dân làng.

Nó sẽ không tốt nếu điều này trở thành một truyện lớn.

các trang bị đã bị đánh cắp có thể được tìm lại một cách dễ dàng ư?

Nếu như ông trưởng thôn có liên quan, tôi có thể bị tấn công bởi tất cả dân làng, và tôi sẽ không thể giành được chiến thắng.

Có phải tôi đã quá vội?

Mặc dù vậy, tôi rất khó chịu ở các hành vi trộm cắp và không thích giữ mình im lặng.

Nó sẽ không tốt để kiên nhẫn trong thế giới này.

Ít nhất tôi nên chuẩn bị thanh Durandal tôi.

Khi tôi nhìn xung quanh, tôi nhìn thấy một người phụ nữ với ba thanh kiếm. Cô có lẽ là vợ của một nhà thám hiểm cũ.

"Có gì đặt biệt về những thanh kiếm này?"

Tôi thử hỏi ông thương nhân.

"Hmmmm"

"Tôi có thể coi chúng hay không?"

"××××××××××"

"××××××××××"

Ông thương nhân nói một cái gì đó, và người phụ nữ cầm ra một thanh kiếm.

Tirihi: nữ dân làng 31 tuổi. Lv12

Sword: Flaming Rapier.

Là người góa phụ của một nhà thám hiểm à?

Cô có mái tóc vàng như ai đó ở Đông Âu.

Cô là một chút bụi bặm bởi ở trong nước, nhưng tôi sẽ sẵn sàng chào đón một đêm với cô ấy.

Ngay cả những người dân thường của thế giới này thật là đẹp.

Tôi rất nóng lòng để yêu cầu trợ giúp cô vào ban đêm.

Cô ấy là một góa phụ và....

Ah, ảo tưởng của tôi đang bắt đầu bùng nổ.

Tôi là người anh hùng đã cứu cả làng.

Tôi có hay không nên hỏi cho một đêm "tưởng thưởng"?

Họ rất thân thiện ở đây.

Tôi lấy thanh kiếm trong tay tôi.

Rapier: Một thanh kiếm tay.

Kỹ năng: kiếm lửa.(sẽ giữ bản anh bởi vì nó nghe bá)

"Đây là một thanh kiếm rất tốt."

"Nó ư?"

Tôi cầm nó ra.

"Flame Sword!"

Tôi đưa thanh Rapier.

...

Chả có chuyện gì xảy ra.

Thanh kiếm chỉ lắc lư mà thôi.

Tirihi và ông thương nhân đang nhìn tôi với ánh mắt ngờ vực.

Hình như tôi vừa qua một cái game flag.

Một câu thần chú được xuất hiện trong đầu tôi.

Tôi có nên niệm nó không?

Thanh kiếm này chắc chắn có kỹ năng Flame Sword.

Nó có thể có một hiệu ứng nhảy lửa khi ta chém.

"Tôi kêu gọi từ trái tim tôi, giải phóng sức mạnh của bạn trong một khoảng khắc. Flame Sword! "

Tôi đọc lên câu thần chú, và ngọn lửa nuốt gọn toàn bộ lưỡi của thanh kiếm.

Hmm.

Tuyệt vời!

"Ha ~ u......"

Tirihi cũng có vẻ ngạc nhiên.

Đó không phải là thanh kiếm của chồng cô à?

Có lẽ tôi không nên nói bất cứ điều gì nhỉ?

Trong nét nhìn tôi, tôi thấy ông trưởng làng đang nói chuyện với một dân thường.

Người dân dường như đã nhìn thấy những ngọn lửa và có vẻ kinh ngạc.

Điều gì xảy ra nếu tôi ăn cắp một cái gì đó? Nó sẽ tốt để tìm hiểu.

Mặc dù tôi đã đeo thứ của người khác.

"××××××××××"

"××××××××××"

Ông thương nhân và Tirihi cũng đang nói chuyện.

Tôi đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, không phải vè thể chất, nhưng về tinh thần.

Tại sao lại như vậy?

Sử dụng kỹ năng tiêu thụ MP à?

Có lẽ là lượng ma thuật của tôi không đủ mạnh.

Sử dụng cái này thường xuyên có vẻ là quá nhiều cho một người dân làng LV2.

"Ngài có nghĩ rằng chúng có thể bán được tốt?"

Ông thương nhân hỏi.

"Xin lỗi, tôi không chắc chắn về giá trị của nó."

"Nó trông tuyệt vời."

"Tôi chỉ không biết một cái giá tốt cho mấy cái loại này. Bạn nên thực hiện điều việc này ở một cửa hàng vũ khí để coi giá thật của nó".

Tôi thậm chí không biết giá trị của tiền tệ ra sao trong thế giới này.

"××××××××××"

"××××××××××"

ông thương nhân nói một cái gì đó và Tirihi đi về phía tôi.

Tôi trả lại thanh Flame Sword, và Tirihi đưa tôi thanh kiếm thứ hai.

Scimitar: Thanh kiếm cho một tay.

Skill: (Trống) (Trống)

Có hai khe kỹ năng trống trên thanh kiếm này.

Có vẻ như thanh kiếm này cũng là một thanh kiếm tốt.

"Nó không có bất kỳ kỹ năng nào, nhưng nó vẫn là một một thanh kiếm khá tốt."

"Nhà thám hiểm trức khi chết đã sử dụng và chăm sóc thực tốt cho nó."

Họ có biết nó có khe skill trống trong nó?

Có lẽ bạn cần một trực giác của một nhà mọa hiểm giả.

"Ngài nên kiểm tra giá trị của nó tại một cửa hàng vũ khí luôn. Họ có thể mua nó. "

"××××××××××"

"××××××××××"

Tôi trả lại thanh kiếm cho Tirihi.

Dagger: Thanh kiếm cho một tay.

Thanh "kiếm" cuối cùng có vẻ như chỉ là một con dao găm bình thường.

Nó có vẽ không có giá trị gì hết.

"Đây là một con dao găm bình thường. Nó không tệ, nhưng giá trị của nó sẽ không cao, tuy nhiên nó rất dễ dàng cho phụ nữ để sử dụng. Như một kỷ vật của một nhà thám hiểm trước đây cô nên trân trọng nó. "

Tôi trả lại con dao cho Tirihi.

"××××××××××"

Sau khi lại từ ông thương nhân đôi mắt của Tirihi bỗng đỏ lên.

Trong khi kiềm chế nước mắt của mình, Tirihi rời đi với thanh dao găm ấy.

Tôi nghĩ rằng tôi đã gợi vè vị chồng cũ của cô ấy, và được thông qua Flag.

Sau Tirihi đã rời đi, trưởng thôn đi vào với vài người đàn ông.

"Tôi xin lỗi ngài. Người đàn ông này đã bí mật trao đổi cái khăng trùm của tên cướp. "

Một người đàn ông đang được đeo một chiếc còng tay bằng gỗ đang cúi đầu ở phía sau ông trưởng làng.

Có lẽ hắn ta đã làm việc đó một mình, hoặc là anh ta một cái thế thân?

"××××××××××"

"××××××××××"

"Đây là trang bị thật."

Khi ông trưởng thôn lên giọng người đàn ông tiếp theo trình bày một cái khăng quàng.

Đó là cái khăng quàng của tên thủ lĩnh.

Không có một kỹ năng nào trên cái khăng quàng.

"Vâng, là nó đấy."

"Và, hình phạt đối với người này là....?"

Trưởng thôn nhìn biểu hiện của tôi.

Tôi hiểu những gì họ muốn.

Nó sẽ không trở thành một vấn đề nghiêm trọng nếu họ xử lý nó trong làng.

"Luật làng của ông là đủ rồi. Tôi sẽ không phản đối cách ông xử lý hắn "

Tôi nghĩ rằng tôi khá là giỏi để đọc tâm trạng.

"Tôi hiểu"

Trưởng thôn hình như có một chút thất vọng.

Tôi đã hiểu lầm cái gì à?

"××××××××××"

"××××××××××"

Ông trưởng thôn đã nói cái gì với tên tội phạm.

hắn bị kéo về phía trước bằng với cái còng tay.

"Hỡi mục đích của những lình hồn, hơi thở của sự khôn ngoan, Intelligence card, mở!"

Khi trưởng thôn đọc một câu thần chú, một tấm thẻ xuất hiện ở phía sau tay trái của tên tội phạm.

Cái gì đang xảy ra?

Thật tuyệt vời!

Nó cũng giống như khi tôi nhận được Intelligence card từ những mấy tên cướp một khoảng thời gian trước.

Làm sao chuyện này xảy ra?

Ông trưởng thôn lẩm bẩm một cái gì đó vào cái Intelligence card của tên tội phạm.

"Ông vừa mới làm gì?!"

"Tôi thêm vào trạng thái: nô lệ vào Intelligence card của hắn. Hắn sẽ vẫn là một nô lệ cho đến khi chúng tôi giải hắn ta, hoặc cho đến khi tiền phạt được trả/được bán đi. "

"Đuợc rồi"

Nó thật là là khó hiểu.

Tôi đoán bằng một cách nào đó Intelligence card chứa các thông tin quan trọng về cuộc sống của một ai đó.

Nó có lẽ cũng là minh chứng cho tiền thưởng cho mấy cái đầu của lũ cướp.

"Quy tắc làng của chúng tôi nói rằng nếu ai đó có hành vi trộm cắp, tên tội phạm sẽ trở thành nô lệ và sau đó sẽ được bán. Một nửa số tiền từ việc bán chúng sẽ đi về phía gia đình của chúng, và nửa còn lại sẽ đi đến người bị hại của họ. "

Nó khá là khắt nghiệt.

Vậy, đây là cách một người nào đó sẽ trở thành nô lệ.

Tôi đã hiểu nó.

Tôi đã có thể nói cho ông trưởng thôn nói với tôi về điều này ngay từ đầu.

Là một nạn nhân tôi cảm thấy nó không cần phải đi xa, nhưng nó đã quá muộn để nói điều đó ngay bây giờ.

"Đó là một hành vi phạm tội đầu tiên của hắn, tôi không bận tâm nếu như ông tỏ lòng thương xót."

"Tôi hiểu rồi. Tôi xin lỗi thay mặt cho làng. "

"Tên trộm đã bị bắt. Là một trưởng làng ông không cần phải xin lỗi. "

"Cảm ơn ngài, ngài đã kiểm tra của các trang bị xong chưa?"

"Rồi"

"Vậy thì, hãy đến nhà tôi. bữa áng đã sắp sẵn sàng. "

"Cám ơn ông."

Tôi mừng vì chúng tôi đã thay đổi chủ đề.

Tôi nghĩ rằng tôi sẽ cố gắng và rời khỏi nơi này một cách nhanh chóng.