Chương 86: Giant Mobile Suit

IMI - Thực Nghiệm Đảo

Chương 86: Giant Mobile Suit

Sau khi Ren dùng quyền hạn đặc biệt của Queen để kích hoạt phong ấn chỉ lệnh, toàn bộ thực nghiệm đảo đã thành một vùng cấm địa với bất kỳ sinh vật cấp cao nào. Chỉ cần không đạt tới cảnh giới có thể tùy ý đánh phá hư không, hòn đảo này sẽ áp đặt quy tắc của nó lên mọi sinh vật trong nội địa. Bất kể sức mạnh của ngươi có lớn đến bao nhiêu, lực lượng phá hoại thể hiện ra không thể vượt quá 10% sức mạnh cube, bất kể tốc độ cao như thế nào, cũng đều không vượt qua được vận tốc Mach 2.

Toàn bộ không gian trong hòn đảo sẽ biến thành một vũng lầy lội kìm kẹp động tác của những kẻ muốn phá luật, nếu như càng cố gắng chống lại, lực lượng sẽ ngày càng gia tăng, thậm chí có thể khiến ngươi bẹp lép. Từ một nhân vật 3D biến thành một tấm hình 2D.

Có thể hiểu đơn giản là sức mạnh càng nhiều, gánh nặng càng lớn vậy.

Vì thế cho nên bất kể là Orochi hay Richard, đều là những sừng sỏ đáng sợ ở Ma Giới, tại thực nghiệm đảo quyết đấu, đều bị hạn chế về cùng một mức độ chiến lực, chiến đấu lâm vào trạng thái giằng co.

Orochi sống lâu hơn Richard rất nhiều, về mặt kỹ xảo chiến đấu, gã ma thần từng giết ra giết vào hàng trăm ngàn cuộc chiến này đã ở vào một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi. Richard dù có là một trong những chân tổ hàng đầu của Huyết Tộc lừng danh Ma Giới, trên tay hắn cũng chẳng chiếm được nửa điểm tiện nghi nào. Dù cho Orochi vừa mới tái sinh, còn đang trong quá trình làm quen với có thể mới.

Nhưng Orochi cũng không giết được Richard, bất kể kỹ xảo của hắn tốt đến đâu, chém chết được Richard vài lần thì hắn lại dễ dàng trọng sinh lại từ những vũng máu hoặc vài con dơi bay toán loạn. Ma tộc thuần chủng chân chính, chỉ cần một điểm máu huyết và ma khí còn dồi dào là có thể tự tái tạo vô hạn. Hiện tại Orochi chỉ đang phụ thể vào Takeshi, hắn không có khả năng này. Hơn nữa còn chưa tính đến chuyện hắn cũng vốn không phải là ma tộc thuần chủng (ma thần).

Cứ như vậy, sớm muộn Orochi cũng sẽ bị Richard mài chết.

Khóe mắt Orochi xẹt qua một đường lạnh lẽo, ma khí đột ngột áp xúc vào thể nội, sau đó bộc phát ra sau một cú đạo đao thuật.

Richard đang cù nhây lập tức cảm thấy rét lạnh, sát ý ngưng thực khiến đầu óc hắn thoáng tê cứng một khoảnh khắc, một chiêu này nếu trúng trực diện, chỉ sợ mình sẽ tan xác thành mấy trăm mảnh. Đến lúc đó bị Orochi từng mảnh ăn hết, khác nào đám bồ tát biến thái cắt thịt nuôi người chứ!?

Dù chưa chắc sẽ chết, nhưng đây là một sự tình rất bi thảm nha.

Richard cắn răng, đồng tử trong mắt đỏ ké lên, ma lực trong cơ thể hắn cũng cấp tốc nén ép. Rồi tràn phóng qua một trảo cực mạnh.

Hai luồng ma lực bộc phát va chạm vào nhau, bởi vì quá trình nén ép khiến chúng không chạm đến giới luật của Thực Nghiệm Đảo, nhưng khi va chạm, toàn bộ lực lượng chân chính liền được bạo phát ra.

Một tiếng nổ mạnh mẽ làm mặt đất rung chuyển cùng những tin báo phản hồi từ máy tính liên tục đánh thức cả hai người Ji Won và Ji Jine dậy, cả hai đều nhìn ra sự kinh hoàng trong mắt đối phương.

Từ tin tức phản hồi máy tính, tâm chấn vụ nổ ít nhất cũng cách chỗ của bọn họ 5km, vậy mà mặt đất ở đây cũng hơi rung rinh lên một chút. Rốt cuộc lại có quái vật nào lên đảo nữa thế này.

"Ruồi máy ở vị trí này đã hoàn toàn bị nghiền nát." Ji Jine cắn môi tiếc nuối nói.

"Có lẽ anh phải ra ngoài 1 chuyến." Ji Won đột nhiên nói.

"Không được, quá nguy hiểm." Ji Jine hoảng hốt nói.

"Ngồi đây chờ đợi cũng chẳng được tích sự gì, yên tâm, anh không dể chết như vậy đâu." Ji Won cười đánh cho Ji Jine một ánh mắt tự tin rồi xoay lưng đi ra khỏi căn phòng. Chợt nghe người phía sau gọi hắn, có chút do dự:

"Chờ... chờ đã."

Lee Ji Won xoay người lại, bắt gặp Kim Ji Jine quăng tới một cái vòng tay kim loại. Hắn ngạc nhiên tiếp lấy rồi đưa lên nhìn thử.

Giống như một chiếc bao cổ tay với màn hình màu đen trôi nổi những nút cảm ứng, toàn thân vòng để lộ những mạch điện tử còn lấp lánh ánh sáng màu xanh của năng lượng.

Lee Ji Won hiếu kỳ, đặt thử nó lên cổ tay mình, phát hiện lại rất vừa vặn. Đồng thời một cảm giác đau nhói truyền tới. bên trong có thứ gì đó giống như kim châm, đâm vào da thịt.

Trên màn hìnhsau đó hiển thị một dòng chữ: "Xác nhận mẫu DNA ký chủ. Omega Giant Mobile Suit, bắt đầu trao quyền điểu khiển hệ thống."

"Đây là!?"

"Mẫu mới của liên hiệp quốc, em là người thiết kế. Đây là bản phục chế... ừm... hàng cấm đấy." Ji Jine cắn môi nói.

Sử dung khả năng lượng tử hóa vật chất để tiến hành định vị truyền tống siêu cự ly, những chiếc vòng tay này chính là chìa khóa để gọi tới những robot chiến đấu khổng lồ từ bệ phóng lượng tử. Quá trình tái cấu trúc hạt chỉ mất không tới mười giây, đây là lý do Mobile Suit Fighter đang là bá chủ trên khắp các chiến trường liên hành tinh. Dù ở bất cứ trận địa nào hay hoàn cảnh nào, đều chỉ cần kích hoạt quá trình tái cấu trúc lượng tử này, một con robot với sức tàn khá khủng bố liền quân lâm chiến trường. Hiện tại Giant Mobile Suit vẫn chưa có nhiều, mẫu sản xuất chỉ đơn điệu ba loại từ Alpha đến Beta và Gamma. Tuy thế bất cứ ai cũng không thể phủ nhận khả năng chiến đấu của chúng.

Alpha là mẫu chiến đấu trên bộ với beam rifle và beam saber, Beta là dạng chiến đấu trong môi trường nước, chủ yếu sử dụng là quân đao hợp kim chấn động siêu tần và các loại thủy lôi, Gamma chỉ được sử dụng cho các sĩ quan với hệ thống phản trọng lực cỡ lớn được lắp đặt, nhằm tăng tính cơ động và khả năng sống sót, mẫu này còn có thể thi triển một lớp khiên trọng trường, chính diện ngăn trở tên lửa đột kích (tuy nhiên vẫn không đỡ được beam rifle).

Còn Omega!? Chưa nghe bao giờ. Chẳng qua nếu theo bước phát triển kế tiếp, hẳn là loại hình chuyên chiến đấu trong vũ trụ.

Tuy Giant Mobile Suit hiện tại đều đã khá phổ biến, nhưng bệ phóng lượng tử thì không có nhiều, đều chỉ dành cho những nhiệm vụ tuyệt mật cấp quốc gia. Hơn nữa các thành thị đều có thiết bị nhiễu sóng notron dùng để khắc chế loại triệu hồi quái vật này. Nhưng đây là thực nghiệm đảo, một loại chiến trường hoang vu chẳng có nổi một vạch sóng, chỉ cần có được vòng tay định vị và bệ phóng lượng tử, gọi ra mấy đầu robot cũng không thành vấn đề.

Chỉ là bệ phóng lượng tử đều là hàng cấm cấp độ quốc tế, cá nhân có tiền cũng không mua được. Mua được cũng không đủ tiền.

Lee Ji Won ngạc nhiên nhìn Ji Jine, ánh mắt như lửa nóng. Cô gái thẹn thùng quay đầu đi, bối rối nói:

"Trở về... có thể sẽ bị truy cứu ra tòa án quốc tế. Nhưng hiện tại, phải còn sống mới có cơ hội ra tòa."

Chấn động dưới mặt đất vẫn không ngừng truyền đến nhắc nhở thời gian không còn nhiều. Lee Ji Won chỉ trầm trọng gật đầu rồi chạy ra khỏi căn cứ trong vách đá, kích hoạt vòng tay.

Vùng không gian trước mắt sáng lên vô số những hạt nhỏ, từ một hình ảnh lập thể dần dần xuất hiện, một khối cảm giác cơ khí nặng nề truyền ra.

Thân ảnh từ những quang hạt tổ hợp lại cũng dần dần rõ ràng.

Một gã khổng lồ mặc giáp sắt với thiết bị phản trọng lực sau lưng mang hình dạng đôi cánh xương gai, màu xanh trắng hài hòa toàn thân được tạo lên bằng hợp kim orihancol quý hiếm đảm bảo cho việc phòng ngự mạnh mẽ. Có lẽ trúng tên lửa trực diện cũng chỉ để lại một vài vết xước nhỏ.

Từng đường nét góc cạnh đảm bảo xoay chuyển, cử động sao cho hoàn mỹ nhất, một tay cầm sẵn khẩu súng Laze tạo hình kỳ lạ, hai bên cổ tay để lộ ra cán kiếm laze phục vụ cho việc rút ra cận chiến bất cứ lúc nào. Trên vai nhô lên cao một khẩu pháo bắn tên lửa lôi xạ hạng nặng. Nhìn qua giống như một chiến thần trong bộ giáp hoàn mỹ vậy.


Lee Ji Won bồi hồi đứng trước mặt GMS, hắn trước đây cũng từng lái qua loại Alpha bộ binh, so với thứ này, thật giống như ăn mày so với hoàng đế. Hắn thở ra một ngụm trọc khí, kích hoạt nút bấm trên vòng tay, những hạt nano tổ hợp nhanh chóng thay cho hắn một bộ quần áo bó sát đặc trưng dành cho phi công robot, đội chiếc mũ bảo hiểm che đi mái tóc quăn đặc trưng cùng khuôn mặt khắc khổ dạn dĩ của mình.

Ngồi vào khoang điều khiển, nắm lấy tay cầm lạnh lẽo cùng màn ảnh hệ thống quét hình rực sáng, tâm tình Ji Won có chút gì đó dao động.

Người ta bảo lúc sắp chết con người ta thường hay hoài niệm nhỉ!? Ji Won cười khổ một tiếng.

Sau đó hệ thống phản trọng lực phát động, GMS từ từ trôi nổi lên trên không khí, rồi lao vút đi tới trung tâm chiến trường.

Trận chiến giữa Richard và Orochi vẫn tiếp tục không dừng lại sau tiếng nổ mạnh.
Cả một vùng rừng bị hai luồng khí đen đậm đặc bao phủ không hề nhìn rõ cảnh vật chút nào, nhưng những tiếng nổ mạnh liên tục phát ra đủ để cho người ngoài thấy diễn biến bên trong vô cùng kịch liệt. Loại chấn động này gần như đều có thể cảm nhận được ở khắp nơi trên Thực Nghiệm Đảo, giống như Ren và Thần Tiễn đã từng cảm thán dù ở cách đó rất xa. Nếu không phải nhóm của King lúc đó vẫn đang thay phiên chiến đấu với Lamia Cross và Frozen, hẳn cả đám cũng đều đã cảm nhận được.

Hệ thống quét hình không hề bị cản trở bởi luồng khói đen kỳ lạ, mà thể hiện cảnh tương chiến đấu bên trong rất rõ ràng. Nhưng cũng vì thế mà Ji Won càng cảm thấy khiếp sợ với hai kẻ quái dị bên trong.

"Bọn này, có còn là người nữa không vậy!?" Hắn thều thào nói.

Bên trong căn cứ, hình ảnh truyền về cũng vô cùng rõ ràng, Ji Jine lúc này im lặng không biết nói gì cho phải, những kẻ chiến đấu bên trong làn khói đen hoàn toàn không phải con người nữa rồi.

Bỗng, tiếng hệ thống cảnh báo vang lên, một vật thể lạ đang tiếp cận Ji Won với tốc độ không tưởng, hắn bình tĩnh gạt cần tay lái, con Robot xoay 180 độ dựa vào hệ thống phun khí hai bên hông, vừa kịp né qua vật thể đen bất minh đang lao đến.

"Quá nhanh." Ji Won đổ mồ hôi lạnh thầm nghĩ.

Hệ thống lập tức đem lại hình ảnh của vật thể lạ, khiến cho cả hai thiếu niên Hàn Quốc tiếp tục cùng hít một hơi thật sâu.

Một con dơi, thật lớn với đôi mắt đỏ rực, cái miệng lởm chởm răng nanh nhọn hoắt cùng dôi cánh sải rộng ra to gấp mấy cơ thể nhìn qua vô cùng hung ác.

Con vật cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, không ngờ khối sắt kia lại có thể tránh thoát được công kích của mình, nhưng nó cũng không mấy để tâm, toàn bộ con người trên đảo này, nó còn chưa để vào mắt.

"Cản trở chủ nhân chiến đấu, tội đáng chết."

Lão Bat trong hình dạng con dơi phát ra tiếng đe dọa, đôi cánh xương thịt đập mạnh một cái, rồi cũng giống như Lamia, biến mất.

"Ji Won, nó biến mất trên cả rada rồi, bắn tên lửa đi…!! " Ji Jine gấp gáp hét lên vào bộ đàm.

"Bắn rồi, khỏi nhắc." Ji Won cũng biết hoàn cảnh nguy hiểm, ngay khi con dơi biến mất, hắn cũng đã nhấn nút, từ bả vai, đầu gối và giáp hông con robot một đám tên lửa mini bay ra tứ phía xung quanh vẽ lên những đường khói nhằng nhịt trên bầu trời. Những gói thông tin thông qua các hạt nano siêu vi được bơm vào mạch máu hắn liên tục khớp nối chuyển động của hắn với GMS, phản xạ của Lee Ji Won cùng khối thép khổng lồ này không hề chêch lệch bao nhiêu so với khi hắn mặc Mobile Suit.

Uỳnh Uỳnh Uỳnh.

Ba tiếng nổ liên tiếp vang lên làm cho bầu trời có cảm giác rung rinh một chút, một con dơi toàn thân rách nát bốc khói trắng hiện ra.

Đôi mắt đỏ ngầu rực sáng, nó rít lên phẫn nộ.

"Con người đáng chết...."

Bùm.

Chưa kịp nói dứt câu thì đầu nó đã nở hoa, à không, phải nói là bốc hơi mới đúng, ngay khi nó bị 3 quả tên lửa chặn lại, Ji Won đã nhấc khẩu súng Laze cho nó một phát trí mạng.

Thân hình nặng nề của con dơi cứ vậy mà rơi tự do xuống vùng rừng núi bên dưới, làm một đống cây cối đổ rạp xuống.

Bắn hạ quái vật, Ji Won không chút thả lỏng, hắn đang tính xem có nên cho hai quái vật đang đánh nhau trong màn sương đen kia một quả tên lửa hạng nặng hay không.
Bất chợt tiếng hệ thống cảnh báo lại vang lên lần nữa, hắn hoảng hốt quay đầu nhìn lại. Nhưng đã trễ một bước.

Rầm.
Tiếng va chạm nặng nề vang lên. Con Robot bị một lực mạnh từ trên giáng xuống để lại trên mặt đất một hố to, khói bụi mù mịt.

"Ji Won." Tiếng Ji Jine hét vang trong bộ đàm lay tỉnh Ji Won sau cơn choáng váng, hắn phun ra một ngụm máu trên lớp kính của mũ bảo hiểm rồi thều thào nói vào bộ đàm:

"Anh không sao."

Rồi hắn nhân cơ hội lớp khói bụi vẫn đang bốc lên che mắt con dơi, nhìn vào hệ thống quét hình.

"Thượng đế ơi."

Con dơi bay là là trên không cảnh giác nhìn xuống, lão Bat cũng đang âm thầm giật mình với thứ vũ khí này của con người, không ngờ bị mình đánh một vuốt mà không đứt đôi, chỉ bị văng đi, còn có khẩu súng bắn ra ánh sáng vừa lấy đi cái đầu của mình nữa, cảm giác bỏng rát, tan chảy lưu lại mỗi lần nghĩ đến đều làm lão có chút lạnh người.

Nhưng cái làm Ji Won thấy không thể tin nổi là

Toàn thân con dơi đều lành lặn, không hề thấy một vết thương nào.

Đây... là quái vật gì vậy!?

Ma tộc thuần chủng, lần đầu tiên xuất hiện trước mặt người trái đất.

...