Chương 17: Con Lợn Gặm Tỏi

Huyền Thoại Vô Danh

Chương 17: Con Lợn Gặm Tỏi

Hương Hương đắc tội với không ít người lần này ra khỏi thành bị một đám tân binh đuổi theo trả thù. Đồng đội lúc này chưa ai online muốn pm kêu cứu cũng không được.

Tuy cô có thể giết được lũ tân binh nhưng hiện tại đang là 10 chấp một. (10 thằng đực rựa vây một em)

Mặc dù là tân binh nhưng bọn chúng đều chuyển nghề cả rồi, còn có mấy tên thuộc nghề pháp sư nữa.

Bọn chúng sẽ liều cả mạng sống chỉ để giết cô. Trong tay cô đang có nhiều trang bị vàng nếu mất chúng chắc cô sẽ mất ăn mất ngủ mấy ngày mất.

Đồ trong 666 không giới hạn cấp bậc chỉ cần có thì đều có thể dùng. Nhưng vũ khí thì phải cùng nghề hoặc có liên quan thì mới sử dụng được.

Tình hình đang ngàn cân treo sợi tóc thì

"KHOAN ĐÃ" Hắn hét lên rồi chạy như bay tới.

"Gì vậy?" Một anh tân binh quay lại "Mày là đồng bọn của nó hả?"

"Không. Không phải. Em cũng là nạn nhân của con đờ iếm này. Cho em ăn ké với."

Niềm hi vọng trong lòng Hương Hương vừa mới dấy lên chưa đến hai giây đã bị dập tắt. Thì ra tên này không phải là thấy chuyện bất bình thì ra tay tương cứu mà là ra tay hôi của.

"Dù có chết bà cũng phải kéo mấy đứa chúng mày theo." Vừa nói Hương Hương vừa giơ quyền trượng lên. " Quỷ Đăng Long"

Trong không khí đột ngột có nhiều chấm đỏ.

Quỷ Đăng Long là skill của Pháp Sư Nguyên Tố có khả năng gây sát thương diện rộng. Chúng tạo ra những đèn lồng ma chơi khi thành hình chúng sẽ tấn công tất cả các mục tiêu trong tầm nhìn của người thi triển.

"Mọi người vòng ra phía sau cô ta." Một ai đó hét lên nhưng sau đó chợt nhận ra là cô ta đã bị dồn vào đường cùng phía sau cô ta là núi đá éo thể vòng ra sau được.

Một bóng người lao về phía Hương Hương, sau đó các đèn lồng ma chơi chưa kịp hình thành đã biến mất.

Chính là chức năng phá chiêu của Diệt Thiên Kiếm.

Hương Hương còn chưa hiểu mô tê gì. Chỉ biết là mình vừa bị chém không hiểu sao Quỷ Đăng Long lại biến mất.

"Các anh còn không mau xông lên." Hắn quay lại nói.
Cả đám không chần chừ mỗi người một đòn tiễn Hương Hương về nơi an nghỉ cuối cùng.

"Hey, cô ta rới ba món trang bị vàng nè."

"Cứ tưởng phải tốn sức lắm chứ."

"Cũng may là là có anh bạn đất mà chiêu vừa rồi là gì thế." Một Pháp Sư đến vỗ vai Hắn hỏi.

"Chỉ là chém chay thôi. Tất cả là nhờ thanh kiếm có thêm khả năng phá chiêu đó."

"Ồ. Không ngờ cậu lại có đồ tốt như vậy."

"Hay là cậu chọn trước một trang bị vàng đi. Số còn lại chúng tôi đổ xúc xắc."

"Không đâu tôi đang vội về thành hẹn gặp lại mọi người nhé." Nói xong Hắn bật Khinh Công, thoáng chốc đã biến mất.

"Người này là ai thế nhỉ?"

"Có duyên sẽ gặp lại thôi."

Mọi người lại thảo luận sôi nổi không biết thần thánh phương nào ra tay tương cứu, mà tình hình của họ liệu có thể gọi là tương cứu không nhỉ.



Tại quảng trường, một ông lão đang cằn nhằn với Hắn.

"Sao điểm danh vọng của cậu lại thấp thế. Ta không biết có nên để cậu hoàn thành nhiệm vụ tân binh nữa không."

"Cháu biết, cháu có nỗi khổ riêng không thể nói ra được. Nhưng nếu ông đã không muốn giao nhiệm vụ vậy thì cháu xin tạm biệt ông." Nói rồi Hắn quay lưng bỏ đi. Dáng vẻ thất thểu của Hắn cứ như là người thân mắc bệnh hiểm nghèo sắp chết vậy.

"Thôi ta xin lỗi. Ta nghĩ cậu cũng không Hẳn là người xấu. Gần đây mấy con lợn đột nhiên thích ăn tỏi. Chúng đã chén hết tỏi trong thôn Vờ Lờ. Vì không còn tỏi nên lũ ma cà rồng đang hoành hành tại đó. Hãy giúp người dân ở đó tiêu diệt lũ ma cà rồi."

"Nhiệm vụ: Con Lợn Gặm Tỏi
Hãy đến thôn Vờ Lờ tiêu diệt lũ ma cà rồng.
Tiến độ: 0/20"

"Quác. Sao tên với nhiệm vụ éo liên quan gì vậy."

Nếu không nghe Trưởng Làng nói thì có là Conan cũng éo thể tìm ra mối liên hệ giữa tên và nhiệm vụ.