Chương 16: Gặp lại người quen

Huyền Thoại Vô Danh

Chương 16: Gặp lại người quen

"Sao mấy ngày rồi mà anh vẫn chưa ra khỏi Thành Tân Binh chứ?"

"Đừng nói nữa, anh đang chán với cái nghề đây. Có khách rồi kìa."

Hắn vừa nói vừa chỉ tay về phía cửa. Từ ngoài cửa một anh thanh niên với cặp kính cận to tiến vào.

"Hi Mọt Sách. Anh vẫn dùng như mọi khi hả?"

"Ừ"

Khi cô bé quay lại quầy thì một ly cà phê đen đá đã ở ngay trên mặt quầy. Anh chàng mọt sách kia lặng lẽ tiến vào một góc trong quán lấy một quyển sách và bắt đầu đọc.

À đúng rồi. Quên mất chưa giới thiệu về việc làm của Hắn. Nghe qua chắc cũng đoán được Hắn làm ở đâu đúng không.

Quán cà phê sách Gol D Roger. Chủ quán là người rất mê sách và đặc biệt là truyện tranh One piece.(Nghe cái tên là biết rồi)

Hắn làm người pha chế ở đây cũng đã lâu rồi. Nếu không tính ông chủ thì có lẽ Hắn là người gắn bó với quán này lâu nhất.

Hắn thích đọc sách nên cũng thích luôn cái quán nhỏ này. Cái không gian yên tĩnh trong quán thật là bình yên khác xa so với tình cảnh hỗn loạn ngoài đường kia, dù chỉ cách nhau có một bức tường.

Hắn chỉ làm có ban ngày thôi còn buổi tối thì Hắn xin nghỉ. Còn phải chơi game nữa chứ.

Lúc đầu chỉ có mỗi mình Hắn làm người pha chế nên phải làm cả buổi tối nữa nhưng mà khi quán khá giả hơn ông chủ đáp ứng nguyện vọng của Hắn và tuyển thêm một người nữa.

Nói là ông chủ chứ thật ra ông ta hơn Hắn có ba tuổi gọi là anh cũng được.

Trong tiệm tổng cộng có bảy người làm kể cả Hắn. Hai người pha chế (bao gồm cả Hắn), bốn nhân viên chạy bàn và một chị thu ngân.

Cái em vừa nói chuyện với Hắn lúc đầu tên Tuyết. Em ấy là sinh viên đại học đang đi làm thêm và cũng thích chơi 666.

Như đã nói lúc nãy là Hắn thích đọc sách nhưng tối về Hắn lại chơi game thì lấy đâu ra thời gian để đọc. Thời gian đó chính là những lúc rỗi rãi ở quán.

Số sách trong quán nay Hắn đã đọc gần hết rồi. Từ sách truyền động lực, sách làm giàu, các loại truyện chữ cho đến truyện tranh Hắn đều đã đọc qua.

Nhưng có một loại sách Hắn không hề động vào, đó là truyện ngôn tình. Hắn không thích cái thể loại này, lần đầu Hắn đọc được hai chương rồi vứt xó trên giá.

Thôi giới thiệu một chút về công việc của Hắn còn bây giờ thì lại tiếp tục với cuộc nói chuyện.

"Nghề của anh? Anh cấp 10 rồi sao?"

"Không anh mới cấp 9 thôi."

"Uầy. Là nghề ẩn sao? Thích thế. Anh làm nghề gì vậy."

"Thích cái con khỉ. Nghề của anh chỉ dùng được trang bị đỏ thôi. Hôm qua tiêu tốn hết gia tài chỉ được có hai món."

"Đồ đỏ mạnh mà. Chỉ có điều là nó giảm vài chỉ số."

"Ừ"

"Mà anh còn chưa nói cho em biết anh làm nghề gì."

"Anh làm nhân viên pha cà phê tại quán cà phê Gol D Roger."(chuẩn không cần chỉnh)

" Ý em không phải thế." Cô bé gắt lên.

" Thôi thôi được rồi." Hắn cũng không định đùa nữa. "Anh là Hiền Nhân Bị Nguyền Rủa."

Hăn không tiết lộ thêm đây là nghề của Shadow. Nếu tiết lộ thêm không biết cô bé sẽ có phản ứng thế nào nữa.

"Hai người đang nói chuyện gì thế. Mà bàn số 5 thêm một ly sữa chua đánh đá nữa."

"Được rồi." Hắn nói rồi quay vào quầy.

Người vừa lên tiếng là Quang. Anh ta đã tốt nghiệp cấp 3 nhưng thi trượt đại học. Là người trẻ nhất trong quán.

"Bọn chị đang nói về 666 mà em cũng chơi đúng không?"

"Vâng em là Triệu Hồi Sư. Hay chúng ta hôm nào lập đội đi săn đi."

"Cà phê đây nè." Hắn nói và đưa ly cho Quang.

" Hả? Em bảo là sữa chua mà." Quang giật mình hỏi lại nhưng khi nhìn xuống ly thì đó là một ly sữa chua.

Cậu chàng lật đật mang ly sữa chua đến cho khách.

"Mà nghề của anh có skill gì bá đạo không?"

"Hôm qua mới nhận anh cũng chưa xem. Mà em có biết làng Cổng Quạ Đen ở đâu không?"

"Ừm...hình như nó nằm gần Thành Hùng Ưng thì phải. Mà sao anh lại hỏi về nó vậy?"

"Anh có nhiệm vụ cần làm ở làng đó. Em có biết gì về một cô gái quàng khăn đỏ tên Emily không?"

" Em cũng không biết nữa. Khi nào anh rời khỏi Thành Tân Thủ nhớ đến Thành Hoàng Kim tìm em nhé. Em là Bạch Tuyết Kute."

"Ừ được rồi. Anh là Huyền Thoại Vô Danh."

Trong game 666 thì không phải chỉ cần có tên là có thể kết bạn được. Bạn phải gặp trực tiếp người đó và chỉ tay về phía người đó và nói kết bạn thì mới được.

Sẽ có một bảng thông báo hiện ra, người đó đồng ý hay không lại là chuyện khác.

Trời dần trở về tối, mọi người chen lấn xô đẩy dẫm đạp lên nhau để trở về nhà (hình như miêu tả hơi quá).

Hắn cũng trở về ngôi nhà thân yêu của Hắn. Mở tủ lạnh lấy đồ ra chuẩn bị thức ăn.

Một tuần Hắn chỉ đi chợ có một lần thôi. Lần đó Hắn sẽ chuẩn bị đầy đủ thức ăn cho cả tuần.

Tất nhiên là Hắn ăn cơm chứ không phải mì tôm.

Cơm nước song xuôi, Hắn bước vào hộp đăng nhập.

Vừa vào game Hắn đã nghe thấy tiếng kêu của phụ nữ. Hình như Hắn nghe giọng nói này ở đâu rồi thì phải.

" Mắt Chim Ưng" Hắn nhìn theo hướng có tiếng kêu.

Ô lá la. Là em Hương Hương đã gài hàng Hắn đây mà.

Ẻm đang bị bao vây bởi một đám tân binh. Đi đếm lắm có ngày gặp ma. Hôm nay em ý thật sự sẽ thành ma chốn này.

"Mấy thanh niên kia chắc là đều bị bọn tân thủ giết. Mình cũng nên vào đó góp vui tiện thể test skill đã."