Chương 52: Chiến tranh Hồng Bàng- Nam Bình(4)

Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite

Chương 52: Chiến tranh Hồng Bàng- Nam Bình(4)

.
.
.
Quyển II: Anh hào tụ hội



Chương 52: Chiến tranh Hồng Bàng- Nam Bình(4)

Quân Hồng Bàng giành lại được một phần doanh trại liền không ngừng củng cố những nơi đã chiếm được đồng thời chống lại bất kỳ âm mưu tái chiếm lại doanh trại của quân Nam Bình và quân Thượng. Đây là một cuộc chiến của lòng kiên trì, dũng khí và sự hy sinh.

Quân Hồng Bàng lúc này còn chính xác là 6730 người, phải đối mặt với khoảng 18 000- mười tám ngàn hay một vạn tám ngàn quân liên minh Nam Bình- Thượng. Điều may mắn là họ vừa có một trận thắng, củng cố được lòng tin, đẩy cao sỹ khí, đồng thời có một khu vực doanh trại phòng thủ kiên cố để chống lại một đạo quân đông gấp 3 lần.

Những ngày đầu tiên, liên quân Nam Bình- Thượng muốn đánh nhanh thắng nhanh, sớm chiếm lại doanh trại với chiến lợi phẩm: quân nhu, lương thực, vũ khí,…mà chúng vừa đánh mất. Liên quân mở các cuộc tấn công quy mô, đánh vỗ mặt vào chiến lũy mới mà quân Hồng Bàng dựng tạm.

Vì Lee Kang Ma đã bị bắt, mối liên hệ giữa quân Thượng và quân Nam Bình giờ chỉ là cùng chung kẻ địch, hai bên không có sự phối hợp khả dĩ, nên quyết định chia nhau ra hành động: quân Nam Bình đánh cánh tả, quân Thương phụ trách cánh hữu và trung tâm- vì quân Thượng đông hơn. Hơn nữa phó tướng quân Nam Bình là Lương Văn Kỷ đề nghị rằng quân Thượng nên có nhiệm vụ thu hút chú ý của quân Hồng Bàng, còn quân Nam Bình sẽ đánh thọc sâu, do quân Nam Bình có kỹ năng quân sự và trang bị tốt hơn. Các tù trưởng người Thượng đồng ý vì không muốn mất quá nhiều lính và trang bị của lính Thượng quả thực không bằng lính Nam Bình.

Quân Thượng từ cánh hữu và mặt trước xông tới, dùng cả voi chiến để áp trận, hòng khi voi chiến tới gần sẽ phá nát hàng rào và ủi tan đội hình phòng ngự của quân Hồng Bàng. Quân Thượng ra trận ít, lại đánh đúng kiểu người Thượng, chiêng chống ỏm tỏi, la hét rầm trời, hòng uy hiếp tinh thần lính Hồng Bàng.

- Địch đang tiến lại gần, còn khoảng 300 m.- Một lính trinh sát hô to

- Chờ cho chúng tiến tới gần 100 m thì báo.

- Còn 200 m.- Chả hiểu sao tay trinh sát lại báo khi địch chưa tới 100m

- Thằng đấy nó căng thẳng quá ấy mà.- Một người lính già dày dạn kinh nghiệm khẽ lắc đầu.

- 100 m.- Người lính trinh sát hô to.

- Xạ thủ chuẩn bị!- Chỉ huy trận địa phòng ngự hô, và lính liên lạc lập tức vẫy cờ.

Cung thủ lập tức bắn tên lên trời, những mũi tên bay cao và xa, theo hình cầu vồng nhanh chóng cắm thẳng vào hàng ngũ phía sau của người Thượng, nơi không hề ngờ tới việc bị cung thủ tấn công. Tất nhiên nhóm này nhanh chóng ăn đủ, những mũi tên từ trên trời cắm thẳng vào đầu, tay, bả vai,… khiến lính Thượng thương vong kha khá, nhưng phần nhiều thì là hoảng sợ. Rất nhiều người vội lăn xuống đất để tránh tên, nhiều người thì vội ôm đầu, kẻ nào còn đủ tỉnh táo thì giơ cao khiên chắn lên. Những loạt tên kéo dài và không quy luật trên đã ảnh hưởng khá nhiều tới đội hình tấn công của quân Thượng: tiền quân đã tiến sát chiến lũy trong khi một phần lớn quân bị chia cắt ở sau. Lúc này, quân Thượng đã tới rất gần tường rào, liền phát động tấn công. Các quản tượng bắt đầu cho voi ủi tới trước, hòng phá vỡ hàng rào.

Đột nhiên, một phần hàng rào bị xô ngã từ bên trong, tạo nên những khe hẹp, và từ những khe hẹp đó, một nhóm xạ thủ cầm nỏ dồng loạt bắn. NHững mũi tên lao thẳng tới trước mặt lính Thượng, hạ gục một lớp dày. Nhưng người Thượng cũng không quá hoảng sợ, họ hoặc giơ khiên che chắn, hoặc núp sau mình voi. Dù phải trả giá bằng hơn chục mạng người mà tương đương số đó bị thương, người Thượng đã tới gần tường rào của chiến lũy, và những con voi chiến của họ bắt đầu húc tới. Những bức tường rào mới làm bằng gỗ hoặc sọt đựng đá, bao cát nhanh chóng bị hất đổ. Người Thượng tưởng như chiến thắng đã trong tầm tay, liền ùa vào.

- Aaaaaa!

- Chân tôi!

- Đau quá giàng ơi.

- …….

Nhưng chỉ đi được vài bước, vô số lính Thượng rú rít rầm trời. Hóa ra tường rào chỉ là một lớp, sau nó còn có rất nhiều bãi chông chôn ngầm, chỉ có quân Hồng Bàng được chỉ trước mới biết tránh đi, quân Thượng ùa vào thành ra dính đòn kha khá.

Quân Hồng Bàng liền tận dụng cơ hội tấn công ngược. Hễ kẻ nào còn đang lừ khừ, hoặc bị dính chông, thì cung thủ lập tức bắn tên tới hạ gục, còn những kẻ may mắn tránh được chông, đơn độc xông lên thì binh lính cứ lấy giáo xiên, đao chém, lấy thịt đè người.

Bộ phần tiên phong của người Thượng vốn đã bị chia cắt bởi cung tên nên khá mỏng, thành ra quân Hồng Bàng nhanh chóng đánh bật chúng ra khỏi doanh, thậm chí các quản tượng ngồi trên bành voi cũng không dám tiến tới, vì sợ bị lính Hồng Bàng cậy đông lao tới giết chết voi rồi giết cả mình.

Tình hình trận đánh làm các tù trưởng Thượng vô cùng giận dữ, họ liền đích thân dẫn quân, hễ ai dám quay lại thì chém chết ngay, đồng thời hứa sẽ cho người đánh giỏi nhất tiền bạc, trâu ngựa, … thượng hậu vô cùng. Quân Thượng một mặt bị thúc ép, cũng nổi lòng tham, nên nhanh chóng lấy lại được tinh thần, bắt đầu đánh tới.

Lần này, quân Thượng gần như bất chấp thương vong, lấy thân lấp bẫy, thành ra chẳng quá 10 phút, hai bên đã giáp mặt nhau. Quân Hồng Bàng lập đội hình phòng ngự rắn. Quân Thượng cho voi chiến lao tới, trên voi có người cầm lao ném mạnh, có cả xạ thủ dùng nỏ vào đội hình phòng ngự của quân Hồng Bàng, đồng thời một bộ phận nỏ thủ của quân Thượng cũng tấn công liên tiếp vào đội hình xạ thủ quân Hồng Bàng. Hai bên tỏ ra khá cân sức, nhất là quân Hồng Bàng. Họ đã chủ động lùi nhẹ một vài vị trí, khiến quân Thượng lao vào, rồi đột ngột dâng cao hai cánh, tạo thành thế vây 3 mặt, đồng loạt đánh tới, diệt từng nhóm nhỏ của quân Thượng mà không gặp tổn thất tương đương.

NHưng rất nhất, những con voi ù lỳ chậm chạp của người Thượng dần phát huy tác dụng, sức mạnh càn quét chiến trường của chúng làm cho quân Hồng Bàng gặp nhiều khó khăn. Là những con voi được đào tạo bài bản, người Thượng lại có thói quen dùng voi chiến từ lâu, nên lũ voi chiến di chuyển tốt trong chiến trường, không sợ tiếng la hét và chịu được một số vết thương mà con người gây ra, biết dùng vòi quật trả và dùng chân đạp, ủi chướng ngại vật.Các quản tượng và chiến binh ngồi trên bành voi có khả năng tấn công bài bản: bắn tên, phi lao, điều khiển voi ủi vào đội hình phòng ngự.

Quân Hồng Bàng bắt buộc phải vừa đánh vừa lui, nhưng họ vẫn duy trì đội hình tốt. Để chống lại voi chiến với lớp da dày, nhiều người lính thậm chí dùng giáo ném mạnh. Tất nhiên cũng không gây quá nhiều tổn thất, vì họ chưa làm thế bao giờ, những cũng chứng tỏ quân Hồng Bàng không sợ hãi lắm, vì còn có thể sáng tạo thêm cách chiến đấu mới mà.

Đội voi chiến của người Thượng toan đà đánh thốc tới nữa thì quân Hồng Bàng bất ngờ đốt những vò chứa dầu hỏa, rồi nhất loạt ném lên người voi, tuy phần nhiều rơi xuống đất, rơi xa vị trí, nhưng không con voi nào là không bị dính chiêu. Sức nóng khiến lũ voi bắt đầu hoảng loạn, nhiều con vỡ hàng quay lung tung, thậm chí dẫm đạp cả vào lính Thượng. Vì lính Thượng lúc này một phần đông chạy sau voi chiến để được che chắn, nên thương vong là không kể xiết, phần chưa bị thương vong gì thì tim thọt lên cổ, mạnh ai nấy chạy lùi ra sau, tránh đàn voi điên.

Tình thế chiến trường quay ngoắt 180 độ, quân Hồng Bàng nhanh chóng đẩy mạnh đội hình, đánh mạnh vào những nơi đàn voi dày xéo qua. Quân Thượng phần sợ voi chạy, phần bị quân Hồng Bàng đánh rát, không giữ được đội hình, đành rút quân.