Chương 3: Trùng Sinh Nghịch

Hồn Thiên Sủng Thánh

Chương 3: Trùng Sinh Nghịch

Chương 3: Trùng Sinh Nghịch


Linh hồn Hồn Thiên Đế bay vào Thánh Thú Đại Lục, với cú sút của Thiên, Hồn Thiên Đế một đường thẳng hướng bay đến một nữ nhân đang mang thai.

Trên đỉnh một ngọn núi, mây trắng bay mờ ảo lập lờ.

Một ông bạch y lão với chân mày cùng mái tóc bạc trắng, đang ngồi thiền tu. Thiền tu ở đây không phải ngồi dưới đất như các tăng ni Phật giáo, cũng cùng tư thế đó nhưng ông không chạm đất, thân hình ông thiền ngồi cách mặt đất 0,5m xung quanh ông bao phủ các hạt bụi vàng lấp lánh. Người phàm nhìn vào sẽ bất chợt quỳ lạy xuống đất bở phong thái như tiên ông hạ phàm này.

Kế bên ông là một con sư tử vàng với đôi cánh lông vũ bạc đang nằm nhắm mắt, với chiếc bờm dày và mềm, xứng đáng là Vương trong loài sư tử không nghi ngờ gì nữa nó là Ngân Dực Hoàng Kim Sư - Thần Thú Bát cấp.

Khi Hồn Thiên Đế bay vào Thánh Thú Đại Lục với tốc độ của cú sút của Thiên - Trời sút đó. Tốc độ cực nhanh, đâm thẳng vào tần khí quyển xuyên qua lớp mây dầy đặt, chợt Ngân Dực Hoàng Kim Sư mở mắt, bốn chân đứng lên, năng lượng xung quanh bắt đầu xoay chuyển kịch liệt, Ngân Dực Hoàng Kim Sư hả miệng hút hơi, không khí xung quanh lưu chuyển toàn bộ bị Kim Sư hút vào, nếu có người phàm ở đây chắc sẽ nghẹt thở mà chết. Điều ngạc nhiên, bạch y lão nhân kế bên không phản ứng gì, đến nổi năng lượng xung quanh ông ta không hề nhiễu loạn, như có một năng lượng vô hình nào đó bao quanh thân thể ông.

Ngân Dực Hoàng Kim Sư, sau khi hút đủ hơi thở, bổng phát ra tiếng gầm hơn cả sấm chớp vang vọng khắp núi rừng, các ma thú trong núi yếu thì chết ngay lập tức, còn lại thì gục xuống che tai run sợ, âm lực bay thẳng đến linh hồn Hồn Thiên Đến, do khoảng cách quá xa âm lực chỉ vổ vào linh hồn của Hồn Thiên Đế, nhưng va chạm ấy lại làm lệch đi hướng đi của Hồn Thiên Đế.

Hồn Thiên Đế nghe được âm thanh sắc mặt đại biến, nhưng không làm gì được, do Hồn Thiên Đế đang vẫn còn trong tốc độ cú sút của Thiên khó mà ra được.

Cú va chạm khiến Hồn Thiên Đế bay chệch hướng ra ngoài quỹ đạo.

Lúc này bạch y lão nhân mở mắt nói "Súc sinh, muốn trùng sinh sao, đừng hòng"

Nói xong lão dùng hồn lực ngưng thành một mũi tên vàng, mi mắt khẽ động, mũi tên dùng tốc độ cực nhanh bay về hướng Hồn Thiên Đế.

Mũi tên bay với tộc độ cực nhanh chốc lát đã đến gần Hồn Thiên Đế, quá trình này Thiên đứng ngoài Vũ Trụ thấy rõ mọi việc, nhếch miệng cười rồi khẽ nói: "Nghịch chuyển không gian"

Trước mặt mũi tên xuất hiện một lỗ hỗng không gian hình tròn bằng trái banh màu đen kịt, vừa đủ mũi tên bay vào.

Sau khi mũi tên bay trót lọt vào, lỗ hổng không gian biến mất và đóng lại. Chợt thêm một lỗ không gian tương tự lỗ hổng lúc nãy xuất hiện ra trên bầu trời của bạch y lão nhân và Ngân Dực Hoàng Kim Sư. Mũi tên trong lỗ hỏng không gian bay vọt ra tương tự tốc độ lúc nãy khi bay đến Hồn Thiên Đế, mũi tên bay thẳng xuống ngọn núi bạch y lão nhân đang ngồi.

Bạch y lão nhân khẽ biến, nhanh chóng dùng hồn lực ngưng thực tấm khiên hoàng kim kiêng cố, nói thì dài nhưng chỉ trong 2 giây, tấm khiên đã hiện ra, bao phủ người bạch y lão nhân và Ngân Dực Hoàng Kim Sư.

Mũi Tên hoàng kim bay vọt thẳng đến bạch y lão nhân, cú va chạm bùng nổ, ánh sáng chói mắt, năng lượng ba động liên hồi, các cây rừng trên núi đỗ rạp xuống đất, khói bụi bay mù mịt.

Trong lúc đó linh hồn Hồn Thiên Đế đã lệch hướng bay sang một đám tang của gia tộc nhỏ gần đó.

Khói bụi tiêu thất, bạch y lão nhân xuống hiện đã không thấy bóng dáng linh hồn của Hồn Thiên Đế ở đâu, tức giận nói

"Súc sinh, lần này để ngươi chạy mất, lục tung toàn Thánh Thú Đại Lục này, ta nhất định sẽ tìm ra ngươi"

Bên ngoài vũ trụ bao la, Thiên khẽ cười nói "Hồn Thiên Đế à Hồn Thiến Đế, ta chỉ giúp ngươi đến đây thôi, về sau phải tự bản thân ngươi rồi ha ha ha"