Chương 1. Giấc mộng kì quái

Hối

Chương 1. Giấc mộng kì quái

"Xin muội… Đừng hận ta…"
________
Hắn giật mình tỉnh lại.
"Lại là giấc mộng kì quái này.. " lẩm bẩm, Lam Nguyệt nhận ra bên ngoài trời vẫn chưa sáng, hắn nằm gục xuống giuờng, kéo lên chăn bông, ngủ tiếp….
_________
"Ca, ca, dậy mau, mặt trời lên tới mông rồi kìa"

"Nhaaa đầuuu, im cho ta ngủ nào, ta còn chưa ngủ đủ đây, mi cũng nên cẩn thận ấy, ngủ mà không đủ, nhiều khi cũng chính là cái lí do cho cái đồng bằng truớc nguời mi "

"Á à, láo nhể, xem ra lão hổ không phát uy, nguơi liển tuởng ta là mèo bệnh? Nguyệt Nguyệt, xem chiêu của lão nuơng! "
Dứt lời, cô nàng liền nhảy lên, xông thẳng vào đè lên nguời hắn tựa như đô vật 619 huyền thoại

Như chúng ta đã biết, duới tác dụng của 50kg lực và qua công thức: Xung luợng =F. t= m. g. t=50.9,8.3= 1470kg. m/s (3 giây từ chỗ Thục Chân nha đầu tính từ cửa đến giuờng ;).)
Và một nguời thuờng thông qua số liệu cho biết chịu tải trọng lớn nhất là:1000kg (đuơng nhiên là trên lí thuyết)

Tôi dám chắc rằng, hắn chẳng mấy chốc sẽ dẹp như tuơng

"Áaa, đau, đau, tha ca, tha ca, ta dậy ngay đây! "
Thật đáng ngạc nhiên! Vì sao hắn vẫn còn sống? Điều này quả thực phi logic, phi khoa học! Mộ Newton sắp ép không đuợc nữa rồi!

Đáng buồn thay,đấy là điều rất ư bình thuờng trong thế giới này, Cố giới, nơi tu luyện chân khí - Võ tức đại đạo.

Mà khoan, không phải ngay từ đầu con bé Thục Chân nhảy từ cửa đến giuờng mà trong khi mất tận 3s, thứ cho chúng ta biết là nha đầu này nhảy cao và khoảng cách đó xa đến thế nào, là vi phạm lẽ thuờng rồi ư?

Thôi, chúng ta đành chấp nhận sự hư cấu của con tác đi, lại nói tiếp, chúng sinh ở Cố giới đều có thể tu luyện, từ hòn đá ngọn cỏ.. cho tới rồng hổ, loài nguời. Đuơng nhiên, thay vì học tập lấy công pháp, múa từng bài quyền như nguời, bọn chúng khai thác lấy tri thức từ huyết mạch, không ngừng tập luyện thông qua săn bắt mồi, ăn thịt để tăng cuờng độ thân thể.

Đó cũng chính là lí do cho việc chúng sinh không phải con nguời tu luyện rất chậm, nhưng bù lại, chúng da dày thịt béo hơn loài nguời rất nhiều.

Về phần cỏ cây, vật chất khác, tỉ lệ thành công trong việc tu luyện là hết sức nhỏ nhoi, do chúng phải hấp thu lấy "Khí" trong môi truờng tại nơi đã gần như cạn kiệt như Cố giới.

"Như Nghi tỷ đã đến rồi, cho nên, ta nghĩ hẳn ca nên cảm ơn ta một tiếng, thay vì ngồi đó lầm bầm rủa xả a? "

Đang lúc nhẩm mấy câu nguyền rủa hắn học đuợc từ lão già bán công pháp ngoài chợ, Lam Nguyệt giật mình khi nghe câu nói này.
"Như Nghi đến rồi a? Hắc hắc, quả không hổ là muội muội của ta, vẫn là muội hiểu ta nhất! "

Dứt lời, hắn ùa chạy ra cửa viện….
_________________________
Chào chư vị, tại hạ là tác của bộ "Hối" này. Hắc, đây vẫn là lần đầu ta đặt bút, vì vậy, nếu có bất cứ sai sót gì, kính mong chư vị góp ý và bỏ qua cho. Lại nói, nếu có thể, rất mong các vị tận tình góp ý và cho biết cảm nhận của mình, đây chính là điều quý giá nhất đối với ta, nhằm không ngừng cố gắng cho ra bộ truyện tốt nhất mà mình có thể!

Chương mới hơn