Hóc Sinh Chuyển Trường Làm Đại Ca

Chương 7:Nhất Lang

Ở một bên, Minh Hiên nghe được Trần Hạo nhắc đến mình, hai chân không khỏi run run, mà ngã xuống nhưng cậu cũng nhanh chóng kịp ngồi dậy mà không bị một ai phát hiện.

Mắt liếc xung quanh nhưng không thấy ai nhìn mình, Minh Hiên thở phào ra.

Cậu không muốn trở lại cuộc sống như lúc xưa, luôn bị ăn hiếp, cho nên cậu quyết lừa dối thiên hạ một lần.

Phát hiện tiếng động, Trần Hạo quay đầu lại, phát hiện một thằng ngồi với tư thế cực ngầu đang nhìn mình, Trần Hạo nở ra nụ cười, anh nói rằng"Hm... Vậy ra mày là cái thằng, vừa mới chuyển tới sao? "

Cái gì? Thằng này cũng tới tìm mình chẳng lẽ nó cũng giống Nhất Lang, đều là trùm lớp, chết mẹ tui rồi, tưởng hôm nay thoát kiếp................Bình tỉnh, bình tĩnh, không được sợ,lúc này phải thể hiện sự mạnh mẽ.

Minh Hiên ngồi trên mặt đất, ngáp một tiếng dài, bình tĩnh nhàn nhạt nhìn Trần Hạo nói "Tao là Minh Hiên, mới chuyển tới lớp 10A, tìm tao có việc gì thằng chó "

Trần Hạo nhất thời kinh ngạc,thằng này cũng được đấy chứ.

Giơ hai cánh ra, Trận Hạo không khỏi khen ngợi "Ngầu lắm con,quả như lời đồn! Tao là Trần Hạo,trùm lớp 10C,nghe nói mày khủng lắm nên tới thử sức "

Clgt! Tiêu Cmnr rồi! Minh Hiên nhếch miệng cười khổ.

Nếu tao khủng như mày nói tao có làm trùm trường này rồi.

"Đứng dậy và tiếp chiêu đi nào "Khoác tay vào túi,Trần Hạo thách thức nói.

"Hmmm? Muốn đánh nhau thật sao"Ngoài mặt Minh Hiên vẫn mạnh miệng nói nhưng trong lòng lại đang cầu khẩn:Anh ơi, tha cho em đi!!!!!! Em trẻ người non dạ.

Trần Hạo không để ý đến,anh từng bước từng nước đi đến phía Mình Hiên, hai tay khởi động liên tục,

Nhưng bỗng từ phía sau Trần Hạo, xuất hiện một bóng người,làm Trần Hạo giật mình quay lại.

Một tiếng "Ầm "vang lên, Trần Hạo bị một đấm vào gương mặt,bay xa, chỉ thấy bóng người đó gắng gượng nói "Tao đã bảo mày cút đi mà Trần Hạo,nếu giống thì xác định die"

Dựa vào tường để đứng dậy Trần Hạo nhìn vào người đã đánh mình, khi biết người đó là ai, anh phẫn nộ nói "Nhất Lang, sao mày dám.... "

" tao đã bảo mày cút ra nhưng mày không nghe thì đó là cái đấm nhắc nhở cho mày còn thằng Minh Hiên, nó là con mồi của tao"

Nói xong, Nhất Lang duỗi tay ra tiến lại gần Minh Hiên,định cho cậu một quyền chí mạng

Mình Hiên không tự chủ được đứng dậy nhưng vẫn bị Nhất Lang đấm, tuy vậy cậu lại không có hả hê gì.

Hồi xưa, Minh Hiên nhà ta ở trường cũ bị đánh lên trời xuống đất, chỉ một quyền như vậy thì làm gì được cậu ta.

Thấy Minh Hiên vẫn bất tử, Nhất Lang không khỏi tấm tắc tán thưởng "Khá lắm! Mày không hề gì luôn nhưng....... "

"Kết thúc rồi, tạm biệt nhóc "

..........

Xin lỗi mọi người, chương này lão tác chỉ đăng khoảng nhiêu đây thôi vì một số lý do.

Mong rằng mọi người không ngừng ủng hộ để ta viết truyện được hay hơn, nhiều chữ hơn, thú vị hơn.