Chương 3:Nhất Lang bại

Hóc Sinh Chuyển Trường Làm Đại Ca

Chương 3:Nhất Lang bại

"Nó dám lên sao, chúng ta có hơn 10 thằng cơ mà "

"Nó lên thật, thật kìa! Sao nhìn nó tự tin như vậy "

"Thôi chết rồi! Lần này đụng trúng thứ dữ "

"Lần này tiêu chắc rồi "

"A di đà phật, cầu trời phù hộ "

Những thằng đàn em của Nhất Lang nhìn Minh Hiên đang đi đến, tay chân họ bũn rũn, lẫm bẩm nói, chúng hoảng sợ vì sự tự tin tuyệt đối như vậy khi đang đối mặt nhiều người của Minh Hiên

Đang đi về phía tụi Nhất Lang, Minh Hiên xẹt lên một ý tưởng,cược một ván thôi,thất bại đồng nghĩa với tiểu ra quần.

"Ê, tụi bây, mới ngày thứ hai cho nên tao không muốn gặp rắc rối đâu! Tao không muốn bẩn tay với bọn rác rưởi tụi bây! Tao muốn hòa bình được chứ! Cút ra khỏi đường tao đi"Minh Hiên vừa đi vừa nói

Minh Hiên vừa nói ra làm cho đám đàn em Nhất Lang không nhịn được tránh qua hai bên để tránh đường cho Minh Hiên đi. Đm khí tràng của nó quá mạnh làm,tao có cảm giác xỉu bất cứ lúc nào,đó là suy nghĩ của mỗi thằng.

Hay lắm,bọn nó xoắn rồi, đi mau thôi. Mạnh Hiên mừng rỡ nghĩ,rồi tăng tốc độ đi lên nhanh.

Khi Minh Hiên đi đến đối diện bón chúng, hắn hít một hơi thật sâu, ráng lên! Làm thật ngầu tí nữa.

"Còn đứng đó làm cái éo gì nữa hả! Cút ngay"Minh Hiên nhìn mấy thằng, dữ tợn diện mục hiện lên.

Con chó này, vênh váo vãi! Đó là suy nghĩ của mỗi thằng, tuy vậy nhưng họ vẫn không dám động thủ.

Thấy bọn họ không dám nói lại một lời. Minh Hiên thoáng yên lòng mà đi qua, cậu cúi đầu xuống, nước mắt mãnh liệt chảy ra. Cuối cùng cũng qua rồi,như vậy là vừa không bị đánh, mừng chết mẹ luôn, còn có thể giải quyết ngay ngưu cơ này,phấn khởi thẳng tiến nhà vệ sinh thôi.

Ở một bên, nhắm mắt dưỡng thần, Nhất Lang cũng chậm rãi mở mắt ra, tức giận trắng liếc mắt những đàn em của hắn "Cái bọn ngu si này! Tụi bây sợ nó sao? Sao run dữ vảy? Cái mẹ nó để tao tự ra tay"

Giận dữ Nhất Lang đi nhanh đuổi theo Minh Hiên, rồi tung ra một cước định đá vào phần lưng Minh hiên"Chết mẹ mày nè con"

Bỗng âm thanh vang lên làm Minh Hiên giật mình,quay đầu lại, cánh tay phải của Minh Hiên vô tình tát vào mặt của Nhất Lang, khiến Lang ngã xuống đất.

Mấy thằng đàn em của Nhất Lang khiếp sợ đến nỗi miệng mở thật to ra, không thể tin được những gì đang xảy ra trước mặt.

"Mày thấy không? Bá đạo vãi! Đánh đại ca mà không cần nhìn "

"Nó thật ra là thần thánh phương nào vậy "

"Như trong phim kiếm hiệp ấy! "

Chính Nhất Lang cũng không dám tin,mình bị hạ gục nhanh như vậy. Nhìn vào gương mặt của Minh Hiên, Nhất Lang run người, kẻ này thật là đáng sợ! Không thể trêu chọc được.

Minh Hiên nhìn đang chật vật đứng lên Nhất Lang, cậu nhíu mày, ủa vừa rồi là chuyện gì xảy ra....... Nó định đá mình, xong rồi mình tát vô mặt nó, ôi thật là vì diệu....... Nhưng mà thế này cũng được, đành phải hù tụi nó thêm một lần nữa vậy.

"Tụi mày, thật sự muốn đánh sao.... Lẽ nào,tụi mày ngán thở...... Lũ chúng mày đang xin được chết hay sao"

...........

Chạy đến nhà vệ sinh, Minh Hiên thở hối hả, may quá toàn mạng mà đến nhà vệ sinh, cái lũ đó bị mình dọa sợ đến mặt tái xanh, thật là buồn cười....nhưng mà nếu bọn nó phát hiện sự thật thì mình chết chắc, đành phải nghỉ cách thôi..... Chuyện này tính sau đi, giờ mắc tiểu quá, đi giải quyết đã.

Tiểu xong, Minh Hiên đi ra khỏi căn phòng vệ sinh với một nụ cười rạng rỡ trên môi nhưng một tiếng người bỗng dưng xuất hiện.

"Ủa,xin lỗi cái cậu gì đó ơi, có thể lấy dùm tui miếng giấy vệ sinh không? "âm thanh phát ra từ một căn phòng vệ Sinh, gần căn phòng Mình Hiên vừa đi tiểu xong.

Minh Hiên hơi bất ngờ, không nghĩ tôi trong đây vẫn còn có người.

Cầm miếng giấy vệ sinh rồi nhét xuống dưới mép cửa, Minh Hiên cười nói "À chỉ có nhiêu đây thôi,lần sau cẩn thận hơn nhé! Đi cầu mà không mạng giấy về sinh chỉ có nước cạp đất mà ra"Rồi Minh Hiên nhét tay vào túi quần, định rời đi.

"Ê! Chờ tí "Người đó lại nói nữa,nhưng Minh Hiên vẫn kiên nhẫn trà lời "chuyện gì thế? "

"Tên cậu là gì? Sau này tui còn biết mà trả ơn "

"Tui tên Minh Hiên nhưng ông không cần trả ơn cái gì hết, chuyện này cũng chả to tát gì "Minh Hiên lắc đầu, tùy ý nói.

"Tui tên Nguyễn Lâm, cậu biết chứ "

"Nguyễn Lâm? Tui không biết. Giờ tụi có chuyện đi trước đây. Bye bye"Minh Hiên không đợi người đó trả lời mà vội vã rời đi.

"Không biết tên mình, chẳng lẽ học sinh mới, kha kha, đúng thật là một cái thú vị người, mong rằng lần sau có thể thấy mặt của cậu ta"