Chương 105: Số mệnh màu đỏ
Shina, đế đô, cung điện hoàng gia vườn ngự uyển, Sieghart lẳng lặng ngồi giữa đình nghỉ chân, vẻ mặt trầm ngâm, ánh mắt cô hướng vào vườn hoa đang nở rộ, đua nhau khoe những sắc màu sặc sỡ nhưng tâm trí cô hiện tại lại không đặt trên những đoá hoa đó.
Trên đùi cô, Anh Hùng Vương Kiếm, Lumine lẳng lặng say giấc như một đứa trẻ, chốc chốc lại thở ra những hơi nhẹ, lồng ngực phập phồng lên xuống, một giấc ngủ bình yên và an tường phù hợp với vẻ ngoài nhỏ tuổi của cô.
Bởi đang ở trong cung điện hoàng gia, Sieghart không sử dụng nhân dạng thật sự của mình mà vẫn ngụy trang thành dáng vẻ của anh hùng Sieghart mà công chúng vẫn hằng biết tới. Dẫu sao, sự thật về giới tính của cô cũng chỉ có mấy người Lumine biết tới.
Ngồi đối diện với cậu là một người đàn ông đã có tuổi, râu tóc lấm tấm điểm bạc được cắt tỉa gọn gàng, đôi mắt thâm thúy ánh lên vẻ anh trí của người từng trải song hiện đã có vài phần mệt mỏi như đã qua quá nhiều sóng gió.
Ông chính là người nắm giữ quyền hành cao nhất của đế quốc này, đương kim hoàng đế của Shina, Arata Đệ Thất.
Thời gian đã để lại những vết hằn không thể xoá nhoà trên gương mặt ông, nhưng không vì thế mà khiến dáng vẻ uy nghiêm bệ vệ của bậc quân chủ đứng đầu một nước bị giảm đi.
"Cậu có phiền muộn gì sao? Sieghart?"
Tuy cách biệt về địa vị và tuổi tác, Arata đệ thất lại nói chuyện với Sieghart một cách rất bình thường. Trên thực tế, quan hệ giữa hai người không chỉ là thượng cấp và hạ cấp, từ một góc độ mào đó, hoàn toàn có thể xem cả hai như bạn vong niên của nhau, bất chấp địa vị và tuổi tác.
"Bệ hạ... Ngài đến từ bao giờ?"
Nghe gọi, Sieghart mới sực tỉnh, một phần trong cô cô cảm thấy bối rối vì bản thân đã vô lễ ngó lơ quân chủ của Shina, một phần khác thì giật mình khi đã lơ đễnh tới mức để người khác tới gần mình như vậy mà không phát hiện.
"Ta chỉ đi dạo thôi, thấy cậu ngồi ở đây nên ghé qua xem..."
Nếu là trước đây, cả thời gian để ăn ngủ một cách bình thường, Arata đệ thất cũng không có. Do áp lực từ các quý tộc bất mãn và các thế lực khác bên ngoài, ông luôn phải trong tình trạng căng thẳng như dây đàn. Nhưng kể từ khi chàng trai này tới, rất nhiều vấn đề đã được giải quyết êm đẹp, không ngoa khi nói rằng Arata đệ thất đã xem Sieghart như tâm phúc, thậm chí là... Con rể. Tới mức nếu có thể, ông còn muốn truyền ngôi cho Sieghart sau khi Elaina và Sieghart thành hôn.
"Cậu... Vẫn đang nghĩ về sự cố một tháng trước à?" Arata Đệ Thất tiếp tục nói.
Một tháng trước, hoàng gia, quý tộc và rất nhiều thế lực khác đã cùng nhau kết thành đoàn để tiến vào một mê cung mới xuất hiện không xa đế đô Golden Schloss. Tuy nhiên trái với mong muốn của tất cả mọi người, chuyến đi đó không chỉ không mang tới thu hoạch khả quan nào mà còn khiến các thế lực bị hao tổn không nhỏ.
Bởi vì nhiều nguyên nhân mà trong đó, việc mê cung đột nhiên sụp đổ mà không rõ lý do có vẻ là nguyên nhân chín, phần lớn các lực lượng đang ở bên trong hứng chịu thương vong nặng nề, giáng một đòn nặng vào sức mạnh tổng thể của họ, trong thời gian ngắn khó mà khôi phục hoàn toàn được.
Hoàng gia Shina, bởi vì tin tưởng vào năng lực của Sieghart, người được phái đi thực tế không quá nhiều, dẫn đến việc tổn thương thực tế của là ít nhất. Vô hình trung khiến lực lượng của hoàng gia bỗng vượt lên trước một mảng so với những thế lực khác. Nhất là khi anh hùng Sieghart, một trong những chiến lực chính vẫn hoàn hảo không hao tổn gì sau sự kiện đó.
Chỉ là kể từ sau hôm ấy, cô lại thường xuyên lơ đễnh, đầu óc để trên mây. Không chỉ Sieghart, cả công chúa Elaina, và một số người khác nữa như Elsie Bright của nhà Đại Công Tước, Felt Belladona của ma cung Albrecht, Scarlet Schneider của nhà Scheider, Liliana Birdway của nhà Birdway, Evelyn của yêu tinh tộc rừng Smaragd... Cũng có chung tình trạng như vậy.
Thỉnh thoảng họ lại cứ như trở thành người mất hồn như thể đã chứng kiến chuyện gì đó kinh khủng lắm khiến tam quan sụp đổ mất vậy.
"Bệ hạ, tôi nghĩ..."
Sieghart lên tiếng, có chút ngập ngừng.
"Tôi phải rời đi một thời gian."
"Hả?"
Arata Đệ Thất, không giấu nổi vẻ bất ngờ, hoàn toàn kinh ngạc trước quyết định đột ngột của cậu.
"Có thể cho ta biết lý do tại sao không?"
Ông hỏi.
"Chuyện này..."
Sieghart không biết nên nói thế nào cho phải.
Trận chiến của Dunkel Ciel và Tà Thần một tháng trước bỗng hiện ra trong đầu cô một lần nữa.
Con quái vật tóc trắng đó đã đánh đổ tất cả thế giới quan của cô, triệt để đánh nát.
Một sức mạnh quá đỗi vô lý.
Một tồn tại cực kỳ bất thường.
Một con người không thể nào lý giải.
Sieghart không cho rằng Dunkel Ciel đã chết sau sự kiện đó. Dù khả năng ấy cực kỳ thấp, gần như bằng không, nhưng chính bởi vì như thế, cô càng có lý do tin rằng hắn còn sống. Bởi vì kẻ đó đã vượt qua mọi suy nghĩ thường thức rồi, nghĩ theo hướng bình thường là một sai lầm.
Không thể hiểu được căn nguyên giới hạn cũng như mục đích của kẻ đó. Chuyện ấy khiến hắn trở nên đáng sợ.
Sieghart và bạn bè cô đã bị Dunkel tấn công mà không rõ nguyên do là gì, cô gần như đã bị hắn giết chết. Dù sau đó không ai bị sao cả, như một kỳ tích rằng tất cả bọn họ vẫn được an toàn, song điều đó không khiến quan niệm về sự nguy hiểm của Dunkel Ciel thay đổi.
Sở hữu một sức mạnh như vậy, nhưng tâm tính của hắn lại quá tùy hứng và khó hiểu. Sieghart sẽ không bất ngờ nếu có một ngày thế giới này bị hủy diệt bởi vì con quái vật tóc trắng đó cảm thấy chán.
Một siêu hiểm họa tiềm tàng.
Sự tồn tại đó không khác gì một quả bom trực chờ bùng nổ để nhấn chìm Aurora vào bóng đêm diệt vong cả.
Cô cần phải tìm cách ngăn chặn điều đó.
Lumine đã từng nói, nếu tập hợp đủ Tứ Phương Thần Khí, Sieghart sẽ có sức mạnh để phong ấn hoàn toàn, thậm chí đánh bại Tà Thần.
Dựa theo kết quả của cuộc chiến mà cô đã chứng kiến, tạm thời Sieghart sẽ xếp Dunkel trên cả Tà Thần. Nghĩa là khả năng cao tập hợp tất cả Tứ Phương Thần Khí vẫn chưa đủ nhìn, cô cần nhiều sức mạnh hơn nữa.
Không chỉ Tứ Phương Thần Khí, Sieghart muốn mượn nhờ sức mạnh của những trụ cột Aurora, Tứ Thần Long, những tồn tại ngang hàng với không gian chi long, Hồng Ngọc Long Vương Celina, chị em cô.
"Thứ lỗi thưa bệ hạ, tôi không thể tiết lộ nguyên nhân được."
Với những suy nghĩ lướt nhanh qua tâm trí, Sieghart lắc đầu, nhã nhặn từ chối.
Để mọi người biết được một quả bom có thể đưa tất cả về với cát bụi tồn tại đâu đó trên thế giới này, kết quả nhận lại chắc chắn chính là sự bùng phát của hỗn loạn. Do đó, để tránh trường hợp này, cô sẽ chỉ ôm khư khư bí mật này trong lòng thôi.
"Cơ mà, hiện giờ nguy cơ của hoàng gia Shina cơ bản đã không còn, trong thời gian ngắn, địa vị của chúng ta sẽ khó mà lung lay được, tôi muốn tranh thủ thời gian này để lên đường." Cô nói.
"Nếu chuyện khó nói quá thì ta không để ý đâu, nhưng mà ta còn một vấn đề nữa..."
Arata Đệ Thất thấy Sieghart không có ý tiết lộ cũng không truy cứu sâu hơn, thay vào đó, ông đặt thêm một câu hỏi.
"Elaina... Nó và những người khác có biết quyết định này của cậu không?"
Nghe ông nói vậy, Sieghart trở nên sững sờ.
Chuyến đi này sẽ không đơn giản như một chuyến du hành, mục tiêu là Tứ Phương Thần Khí và Tứ Thần Long, việc nguy hiểm có thể ập đến bất cứ lúc nào là điều chắc chắn. Cho nên ngoại trừ Celina, Hồng Ngọc Long Vương trong Tứ Thần Long và Lumine, Anh Hùng Vương Kiếm của Tứ Phương Thần Khí, Sieghart vốn không có ý định mang theo ai nữa.
Tất nhiên là cô vẫn chưa nói cho những người khác biết, bởi vì cô vẫn chưa biết phải nói như thế nào.
"Có lẽ... Tôi sẽ lặng lẽ lên đường thôi, tôi không muốn họ lo lắng cũng như kéo họ vào nguy hiểm."
Sieghart thở dài.
"Vậy là không từ mà biệt sao..."
Gương mặt của Arata Đệ Thất trông khá là bất đắc dĩ khi nói câu này.
"Cuối cùng, cậu định bao giờ thì lên đường?"
"Khuya hôm nay."
"Gấp như vậy?"
Sieghart gật đầu, cô không muốn nói là mình đã lãng phí thời gian cả tháng để đi tới quyết định này.
***
Lấy lý do là phải chuẩn bị hành trang, Sieghart từ biệt Arata Đệ Thất và bế Lumine trở về phòng, rồi nhận ra Celina đã đợi mình ở đó từ lâu.
"Quyết định rồi?"
Nhìn thấy cô trở lại, thiếu nữ tóc bạch kim mở miệng hỏi.
"Ừ."
Đặt Lumine lên giường, Sieghart gật đầu đáp lại.
"Quyết định rồi."
Cô nói trong khi ngồi xuống một góc khác của chiếc giường.
"Ngài nghĩ chúng ta nên bắt đầu ở đâu?"
"Bắt đầu từ đâu à?"
Celina nhích người đến gần và tựa lưng mình vào lưng Sieghart.
"Trong Tứ Thần Long, thời gian chi long, Lưu Ly Long Vương là kẻ có thiện cảm với con người và dễ giao tiếp nhất, tìm gặp cô ta sẽ là một khởi điểm không tồi."
"Chúng ta có thể tìm thấy ngài ấy ở đâu?" Sieghart tiếp tục đặt vấn đề.
"Thường thì toàn bộ Tứ Thần Long đều sẽ ở Tận Cùng Thế Giới của mỗi lục địa, giống như tôi ở phía đông, Lưu Ly Long Vương cư ngụ ở Tận Cùng Thế Giới phía tây. Tuy nhiên bởi vì tôi đã rời khỏi Tận Cùng Thế Giới để tìm cậu, tôi không chắc những người khác vẫn sẽ ngồi yên một chỗ. Tuy vậy, chúng ta vẫn có thể đến Tận Cùng Thế Giới ở Tây Lục Địa để tìm kiếm manh mối."
"Đã hiểu."
Nghe xong những gì Celina nói, Sieghart gật đầu.
"Khuya nay chúng ta sẽ xuất phát, mục tiêu là Tận Cùng Thế Giới của Tây Lục Địa, phải nhờ tới ngài rồi, Celina."
Là không gian chi long, chỉ cần xác nhận được vị trí, khoảng cách địa lý không phải là vấn đề đối với Celina, với năng lực của cô thì từ Shina tới đó mất không quá một giây. Vấn đề chỉ là sẽ mất bao lâu để bọn họ tìm được Lưu Ly Long Vương hoặc manh mối của cô ở vùng đất rộng lớn như vậy thôi.
"Trước đó..."
Celina nói và bất chợt búng tay một cái.
Không gian trước mặt Sieghart gợn sóng lăn tăn như mặt nước tĩnh lặng bỗng nhiên bị một viên đá khuấy động.
Elise, Elaina, Scarlet, Evelyn, Felt và Liliana lần lượt bước ra sau gợn sóng, từng người trong số họ nhìn Sieghart bằng ánh mắt đượm buồn và không nỡ.
"Mọi người..."
Trông thấy họ, Sieghart trở nên sững sờ, nhất thời không biết phải nói gì.
"Bọn này sẽ không để câụ đi mà không nói một lời nào đâu."
Thay mặt mọi người, Scarlet lên tiếng.
"Vậy là mọi người đều biết..."
Sieghart lầm bầm, ánh mắt không khỏi liếc ra sau, nơi Celina vẫn tựa lưng với cô đang ngồi.
"Tôi chỉ cảm thấy thật bất công nếu đến cả cơ hội để nói lời tạm biệt mà cậu cũng không cho họ thôi."
Cảm nhận được ánh mắt của Sieghart, Celina giải thích.
"Đừng lo, chúng tôi sẽ không khiến cậu khó xử đâu. Với khả năng hiện tại của chúng tôi thì có đi theo cũng chỉ làm vướng chân cậu thôi. Vì vậy, lần này thật sự chỉ là để từ biệt, và cả..."
Elsie lên tiếng.
"Lúc nãy em có nghe rồi, mục tiêu của chị là Tây Lục Địa phải chứ?"
Liliana tiếp lời.
"Nửa năm sau, đại hội giao lưu năm mươi năm một lần của các ma thuật sư, giả kim thuật sư và các nhánh có liên quan trên toàn Aurora sẽ được tổ chức ở đó. Nhiều khả năng em sẽ đại diện cho công hội giả kim thuật sư Shina để tham gia, hy vọng tới khi đó chị có thể tranh thủ ghé qua gặp một lần."
"Là người đại diện cho ma cung Albrecht, nên có lẽ tôi cũng sẽ tham gia, cho nên tôi cũng hy vọng cậu đến." Lần này người lên tiếng là Felt.
"Hay là chúng ta lấy đó làm cơ hội gặp mặt đi, sự kiện lớn như vậy, là công chúa đế quốc, tôi đâu thể bàng quan được."
Elaina cũng tranh thủ ước hẹn.
"Tôi không thể để Liliana đi tới tận Tây Lục Địa mà không có mình được, tất nhiên tôi cũng sẽ đi."
"Ai cũng đi, chẳng lẽ tôi lại không có mặt sao? Tính thêm tôi vào nữa."
Scarlet và Evelyn lần lượt lên tiếng.
"Nghĩ sao Sieghart? Ý kiến không tồi chứ? Tới lúc đó, Sieghart chúng tôi nhất định sẽ khiến cậu phải nhìn mình bằng cặp mắt khác đấy."
Cuối cùng, Elsie mỉm cười đi tới trước mặt Sieghart, cúi người nhìn thẳng vào mắt cô.
"Mọi người..."
Sieghart mở to mắt vì kinh ngạc. Phải mấy giây sau cô mới phản ứng lại được.
"Một lời đã định!"
Nở một nụ cười thật tươi, cô nói.
Những người khác nghe vậy thì rạng rỡ hơn hẳn, đồng thời bật cười.
Ngày cuối cùng trước khi tạm biệt, bọn họ muốn giữ lại ấn tượng về nhau là nụ cười trên môi chứ không phải là nước mắt.