Chương 42: Gặp lại Raven

Hiệp Sĩ Trong Marvel

Chương 42: Gặp lại Raven

Bất kỳ ai cũng biết Paris là thủ đô của nước Pháp. Lịch sử của nó có thể kéo tới thế kỷ thứ 3 sau công nguyên, khi những người Parisii lần đầu tiên đặt chân tới đây.

Từng được chiếm giữ bởi người Roman, lúc đó, nó cũng không tỏa ánh sáng rực rỡ. Tuy nhiên, sau khi sự thất bại của người Roman, hòn ngọc Paris bắt đầu đi ra khỏi vũng bùn.

Người Pháp Clovis đã đưa Paris trở thành thủ đô của nước Pháp, phát triển nó trở thành một trong những nơi tập hợp chính trị, văn hóa, quân sự hùng mạnh nhất thời kỳ Trung Cổ.

Paris cũng trải qua nhiều đau thương. Từ những cuộc xâm lăng của người Anh đến các cuộc chiến nội bộ thời kỳ Napoleon, sự đau khổ của Paris dường như vẫn kéo dài.

Khi người Đức chiếm giữ Paris, người Pháp đã khóc trong đau đớn.

Ngày hôm nay, Paris đã quay lại với sự mạnh mẽ của nó. Các cư dân ở đây vui mừng hớn hở. Họ dường như đã quên những nỗi đau trong quá khứ.

Đinh Minh xuất hiện ở Paris khi sắc trời đã tối. Hắn thuê một nhà trọ ở Paris, lặng yên chờ đợi Hội nghị Paris tiến đến. Hắn chỉ nhớ vụ việc xảy ra khi Hội nghị Paris xuất hiện, cũng không nhớ là lúc nào.

Hóa thân thành Shadow Paladin, hắn đứng trên một nóc nhà, thi triển ẩn hình, lặng yên lần theo Bolivar Trask.

Một ngày này, Hội nghị diễn ra, hắn thấy Bolivar Trask đang giới thiệu về sản phẩm mới của mình.

"... Việc khiến Sentinels đặc biệt, không phải tốc độ, sức mạnh. Việc khiến nó đặc biệt chính là nó có khả năng xác đinh ai là người đột biến, ai là người bình thường." Nói xong, hắn di chuyển vật trong tay hắn qua từng người trong gian phòng. Bất ngờ dừng ở một người Việt Nam.

"Đây là người đột biến." Hắn khẳng định.

"Xin lỗi, có vẻ như đã có sự nhầm lẫn." Người Việt Nam lúng túng cười nói.

"Không thể nào, thiết bị trong tay ta sẽ không nói dối, đây chắc chắn là người đột biến." Bolivar Trask khẳng định.

Một cuộc chiến rất nhanh đã diễn ra, người Việt Nam kia nhanh chóng biến thân thành Mystique, đánh bại người thủ vệ, lấy súng nhắm vào Bolivar Trask.

"Raven, dừng tay." Một bóng đen bỗng nhiên xuất hiện giữa đường súng của Mystique và Bolivar Traskm, bóng đen lên tiếng.

"Shadow Paladin?" Raven ngạc nhiên.

Bỗng nhiên, một người lính nằm trên mặt đất ném ra một lưới điện, ngay lập tức dính vào Raven. Raven co quắp trên mặt bàn, run rẩy.

"Xin lỗi Raven, ta không nhớ còn có một màn này. Cũng không nhớ Erik có xuất hiện ở đây không."

Vừa nói, Đinh Minh vừa ném một chiếc phi tiêu khiến người lính kia hôn mê. Sau đó nhanh chóng gỡ lưới điện ra khỏi người Raven. Sau đó hắn một tay tóm lấy Raven cùng với Bolivar Trask, một tay kết ấn, biến mất ở căn phòng.

Khi một lần nữa xuất hiện, hắn đã tới ngoại ô của thành phố Paris.

"Shadow Paladin, ngươi nhất định phải giúp ta, giết hết bọn dị nhân. Nếu không dị nhân sẽ đe dọa tới con người." Còn chưa hết sửng sốt, Bolivar Trask vội vàng nói.

Thực ra mà nói, Bolivar Trask là một người tốt, chẳng qua hắn quá có thành kiến đối với dị nhân. Đầu óc của hắn đều được sử dụng để làm sao tiêu diệt dị nhân. Đơn giản là vì hắn sợ sự tồn tại của dị nhân đe dọa tới nhân loại.

Vì tránh Bolivar Trask nghe được lời tiếp theo hắn nói, Đinh Minh phóng một chiếc phi tiêu, làm hôn mê nhà khoa học này.

Tiếp đó, Đinh Minh không nói lời nào, hắn chờ đợi Raven hết run rẩy.

Khi Raven đã ổn định, hắn mới từ tốn nói: "Xin lỗi em, Raven."

"Đừng xin lỗi ta, ta không quen biết ngươi." Raven quay đầu đi, không để ý tới Đinh Minh.

"Ta biết em không chỉ bẻ gẫy một chiếc phi tiêu, em còn bẻ gẫy chiếc còn lại. Ta có thể cảm giác sự tuyệt vọng của em lúc đó." Dừng một lúc, Đinh Minh tiếp tục nói: "Năm đó ta không ở thế giới này. Ta đi tới một vị diện khác."

"Ngươi cảm thấy ta sẽ tin sao?" Raven khinh thường nói, tiếp đó nàng quay lại, đối với Đinh Minh hét lên: "Ngươi không biết, ngươi không hiểu. Lúc đó Sebastian khiến chúng ta tuyệt vọng. Hắn giết đồng bạn của chúng ta, tàn phá tâm linh của chúng ta. Charles cũng vì vậy mà vĩnh viễn không thể đi. Ngươi lúc đó ở đâu? Ngươi được gọi là siêu cấp anh hùng cơ mà? Làm sao ngươi chưa từng xuất hiện?"

"Ta xin lỗi." Đinh Minh hổ thẹn nói. Xác thực, hắn vì tư lợi mà tới thế giới Hokage. Hành động của hắn cũng không sáng sủa gì. Có điều hắn cũng không hối hận. Hắn hy vọng mình có đủ sức mạnh đối mặt với những hiểm họa trong tương lai. Lúc đó là điều kiện tốt nhất.

"Không có gì để xin lỗi cả. Hơn nữa ngươi bây giờ là thủ vệ của nhân loại, ta là thủ vệ của dị nhân, chúng ta lẽ ra là địch nhân mới đúng." Raven ghét bỏ nói.

"Em sai rồi Raven, đối với ta mà nói, dị nhân cùng cùng người bình thường là một. Đều là nhân loại. Ta bảo vệ một giống loài đó mà thôi." Đinh Minh cười nói.

"Ngươi nói chuyện y như Charles ấy. Nếu vậy ngươi hãy để ta giết Bolivar Trask. Hắn là kẻ gây chia rẽ. Hắn muốn tiêu diệt dị nhân. Ngươi vì sao phải ngăn cản ta giết hắn?" Raven phẫn nộ nói.

"Ta cũng không giấu em, Raven. Sentinels là một thứ công nghệ khá được. Ta muốn thành quả nghiên cứu của hắn." Đinh Minh mỉm cười giải thích.

"Ngươi muốn thứ có thể tiêu diệt dị nhân? Ngươi thừa nhận rồi đúng không? Ngươi đứng về phía người bình thường, muốn tiêu diệt chúng ta." Raven căm ghét nói.

"Không, vừa vặn ngược lại. Ta muốn Sentinels được sinh ra để bảo vệ nhân loại, cũng tức là người bình thường và dị nhân. Bọn chúng sẽ là công cụ để ứng đối với các nguy hiểm ngoài Địa Cầu." Đinh Minh rất có kiên nhẫn giải thích.

"Ngươi lừa ai đây?" Tuy nhiên, Raven không tin: "Ta không tin. Ngươi đã từng chứng kiến những tài liệu đó? Hắn đang thí nghiệm trên người dị nhân. Nó quá khủng khiếp. Ta đã ở đó, ta đã thấy tất cả." Raven vừa khóc vừa nói: "Những thí nghiệm kinh khủng kia, hắn công dùng cho trẻ em nữa."

Đinh Minh nhíu này lại, hắn nghe Raven kể về sự khủng khiếp của các thí nghiệm. Hắn nhíu mày, nói với Raven: "Quả thực ta không biết điều đó." Hắn dừng một chút rồi nói: "Tuy nhiên tin tưởng ta, hắn sẽ chịu mức phạt mà hắn nên có. Hắn sẽ bị nhốt ở đảo Saint, vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời."

"Ta không tin." Raven nhắc lại, nàng giận dữ nói: "Ngươi vẫn ham muốn những thứ đó. Ngươi vẫn ham muốn thứ có thể hủy diệt dị nhân." Nói xong nàng xoay người rời đi.

"Raven, nghe ta nói." Đinh Minh đặt tay lên vai của Raven.

"Bỏ tay ngươi ra." Raven sửng cồ lên: "Đừng ngăn ta, ta muốn đi."

"Ta không ngăn em." Đinh Minh trầm mặc một lúc rồi nói: "Thời gian sẽ chứng minh tất cả."

Raven không quay lại, tiếp tục đi tới. Âm thanh vẫn tiếp tục theo gió, nhẹ nhàng tới bên tai cô: "Bên cạnh đó, Charles rất nhớ em. Cậu ta rất muốn gặp em."

Tuy rằng Charles chưa từng nói, nhưng Đinh Minh vẫn có thể cảm nhận được nỗi nhớ của hắn.

Raven hơi dừng một chút rồi tiếp tục ra đi, chỉ để lại một bóng lưng cô đơn cho Đinh Minh.

Đinh Minh thở dài. Hắn quay đầu lại nhìn Bolivar Trask, kiên nhẫn chờ đợi.

Bolivar Trask mơ hồ tỉnh lại, chỉ nghe thấy một giọng nói: "Xin chào, Trask, xem ra ngươi đã biết ta là ai rồi, ta nhắc lại lần nữa, người dân New York thường gọi ta là Shadow Paladin."

--------

Trở lại New York, Đinh Minh ngồi lại căn phòng của mình, lặng yên suy ngẫm.

Tuy rằng Trask là một người đàn ông không tệ. Nhưng hành động của hắn là quá mức. Đinh Minh vốn định tha cho hắn, chỉ thuyết phục hắn. Có điều bây giờ mà. Đối với hắn, Đinh Minh bắt buộc phải sử dụng biện pháp mạnh. Hắn thôi miên Trask, khiến hắn kí vào giấy chuyển nhượng công ty. Sau đó hắn mang Trask về đảo Saint, nhốt hắn vào nhà tù được thiết kế đặc biệt.

Đinh Minh ngăn lại việc Sentinels bán cho các nước. Hắn quyết định, từ giờ phút này, Sentinels chỉ được hoạt động trên đảo Saint. Sentinels chưa tới thời điểm để thấy mặt thế nhân.

Sau đó, Đinh Minh tìm tới Nhà Trắng, hắn gặp Tổng thống:

"Xin chào, ngài Tổng thống."

Lại qua hai năm, một ngày này:

"Howard, ta cần đi một chuyến tới Việt Nam, định vào một tuần sau." Đinh Minh gọi điện thoại cho Howard, nói.

"Oh, ngươi sẽ hạ cánh ở miền Nam hay miền Bắc?" Howard tò mò hỏi.

"Miền Nam đi, ta muốn chứng kiến ngày giải phóng." Đinh Minh cười nói.

"Haizz, biết nói gì đây, ta thật sự là bắt đầu tin khả năng thần côn của ngươi. Không ngờ để ngươi dự đoán chuẩn như vậy. Việt Nam sẽ giành độc lập." Howard than thở nói. Hắn cũng biết quân Mĩ ở chiến trường Việt Nam thảm hại như thế nào. Nhất là pháo đài bay B52 liên tục bị bắn rơi, thảm hại để hắn không nỡ nhìn.

"Cho nên a, Howard, tin ta là không sai." Đinh Minh cười hắc hắc nói.

Một tuần sau, một chiếc máy bay mang biển hiệu Stark hạ xuống thành phố Sài Gòn. Điều này gây ra sự sửng sốt cho chính quyền Việt Nam cộng hòa thời bấy giờ. Có thể nói, từ khi người Mĩ bại trận trên chiến trường Việt Nam, chưa từng có chiếc máy bay dân dụng nào hạ cánh ở thành phố Sài Gòn, cứ như nó bị nguyền rủa như thế. Các nhà đầu tư người Mĩ dường như nản chí vậy. Không còn ham muốn gì với hòn ngọc Đông Nam Á.

Trên chuyến bay này, Đinh Minh cũng suy nghĩ nhiều. Hắn đang suy nghĩ làm như thế nào đầu tư vào đất nước. Đất nước dù sao trải qua chiến tranh tàn phá. Hắn cũng nên góp phần xây dựng lại. Hắn biết, trong một khoảng thời gian sau, Mĩ sẽ cấm vận Việt Nam. Tuy nhiên, nếu như hắn bí mật làm, chính quyền Mĩ hẳn là sẽ không phát hiện.

Nghĩ đi nghĩ lại, Đinh Minh cũng không nghĩ ra biện pháp gì hay. Tiền? Bản thân hắn cũng không có nhiều. 1% cổ phần công ty Stark mà thôi. Stark cũng chưa phải đứng đầu thế giới về buôn bán vũ khí như dưới thời Tony. Hắn cũng không dám công khai đi vay số tiền lớn để đầu tư vào Việt Nam, rất dễ dàng bị FBI hoặc CIA điều tra đến.

Bất quá, hắn còn có Chakra. Hắn nghĩ mình hẳn là nên đưa một số đứa trẻ từ Việt Nam sang đảo Saint để dạy bảo. Sự mạnh mẽ về mặt quân sự ở bất kỳ thời kỳ nào đều là yếu tố mấu chốt trên thềm ngoại giao.

Hơn nữa, đảo Saint không chỉ có Chakra, nó còn có khoa học kỹ thuật. Chỉ cần có năng lực khoa học kỹ thuật hùng mạnh, Việt Nam rất dễ dàng trở nên mạnh mẽ. Không thấy Trung Quốc những năm 2016 được xưng nắm giữ tiền nhiều hơn Mĩ, nhưng người Mĩ vẫn không sợ sao? Bởi vì người Mĩ nắm giữ khoa học kỹ thuật mạnh hơn Trung Quốc nhiều. Cho nên nói sức mạnh khoa học đối với một đất nước mới là căn bản.

Đinh Minh tất nhiên sẽ không thể truyền thụ kỹ thuật quá vượt thời đại. Tuy nhiên để Việt Nam có thể đuổi kịp Mĩ hẳn là không thành vấn đề.

Hạ cánh xuống sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất, Đinh Minh được đón tiếp bởi rất nhiều thành viên trong chính phủ Việt Nam cộng hòa. Bọn họ như được dấy lên hy vọng, phải chăng chính quyền Mĩ chưa hề từ bỏ miền Nam?

Có điều Đinh Minh cũng chỉ gật đầu chào bọn họ. Hắn cũng không có quá nhiều lời muốn nói. Hắn chỉ muốn yên tĩnh chờ đến ngày đó đến, cái ngày mà Việt Nam giành được độc lập đến.