Chương 4: Khách mới tới

Hệ Thống Sinh Tồn Giả

Chương 4: Khách mới tới

"Phịch"
Di chuyển vài lần bóng đen kia lại đạp lên mặt Lâm Phàm, hắn rớt xuống đất vẫn còn mê man chuyện gì xảy ra thì bóng đen lại gần đám lửa còn đang rực hồng, cầm lấy đầu con cá mặt quỷ ngửi ngửi. Nhìn rõ ra đó là một con khỉ lông đen nhánh, quả thật phù hợp với tác phong đi đêm của nó, khỉ bình thường sẽ hoạt động ban ngày ngủ ban đêm, nhưng con này lại khác biệt. Ban đêm, hàm răng của cá mặt quỷ sẽ phát ra ánh sáng nhẹ, dễ săn bắt hơn. Ừ? Tại sao lại nói chuyện này? Tất nhiên con khỉ kia là ăn thịt Cá mặt quỷ rồi. Cá mặt quỷ tại khu vực này cực khó kiếm, đơn giản là vì khu vực này sông lớn khá ít, cá mặt quỷ lại càng ngày càng ranh ma, ban đêm chúng liền trốn sâu dưới nước khiến nó bắt không được. Bất quá, cái khó ló cái khôn, tiểu hầu bắt vài con cá mặt quỷ đặt vào dòng suối nhỏ, như vậy sẽ trữ tồn thức ăn lúc khó khăn. Tiểu hầu cảm giác nó thật thông minh, vài lần như thế vẫn ổn, nhưng hôm nay đến tìm con cá mặt quỷ cuối cùng nó trữ tồn lại đây lại không tìm ra. Tiểu hầu cực kỳ phẫn nộ, nó lần theo mùi hương đặc trưng của hải sản để đi tìm, nhiều lần tìm nhầm, cuối cùng cũng tìm ra con mồi của mình. Thế nhưng thức ăn của nó lại bị kẻ khác ăn mất. Tiểu hầu nhìn chằm chằm cái bóng đen vừa rớt từ trên cây xuống, mặc kệ có phải hắn ăn hay không, tiểu hầu nhất quyết phải giết tên này xả hận. Nhào tới tấn công Lâm Phàm.
-35
May mắn Lâm Phàm cảm giác không ổn kịp né tránh, nhưng vẫn bị tiểu hầu sượt nhẹ qua bắp tay. Bất quá, chỉ sượt nhẹ mà đi hơn 3/10 HP, Lâm Phàm biết hắn sẽ không sống nổi nếu con khỉ kia đánh trực diện vào hắn. Cầm lên tiểu dao, Lâm Phàm bị động né tránh, có lẽ là do sợ hãi, hắn tránh né càng ngày càng thuần thục.
-10
-6
-7
-4
-5
Nhưng mà né mãi không phải là cách, hắn bị mài gần nửa thanh máu rồi vẫn chưa chạm được vào con khỉ kia, nếu tiếp tục hắn chắc chắn phải chết. Rút ra một miếng bánh quy bỏ vào miệng, 20HP cộng vào làm hắn cảm giác mát lạnh, vài vết thương cũng hơi có xu hướng lành lại. Cầm chắc con dao, Lâm Phong biết không giết con khỉ thì hắn sẽ chết, ai dám chắc chết rồi sẽ hồi sinh, ít nhất.. hắn không dám thử chết.
-5
-10
Con khỉ vừa xẹt qua, Lâm Phàm nghiêng người né, thuận tiện kéo một đường trên chân con khỉ kia gây ra 15 sát thương, có lẽ do con khỉ di chuyển nhanh nên lần sượt qua này cũng gây sát thương nhiều hơn hẳn lần hắn săn cá, ít nhất là gấp đôi.
"Hắc hầu tinh" Cấp:4
HP: 535/550
MP: 100/100
Là quái cấp 5, khó nhằn, may ra cũng không có hạn chế sát thương. Thường thì cấp thấp đánh cấp cao sẽ bị giảm bớt sát thương, nhưng ở hệ thống xem không có, hoặc là ít nhiều không đáng kể.
Hắc hầu bị chảy máu, một con giun dế bị nó đánh không dám phản kháng giờ lại làm nó chảy máu, mắt đảo qua một vòng điên cuồng, Hắc hầu lại lao tới với tốc độ kinh người.
-70
-54
Một lần đâm sượt qua vai làm Lâm Phàm mất thăng bằng, bất quá hắn cũng kịp sượt con dao qua mắt Hắc hầu gây ra x2 sát thương. Nhưng được không bù lại mất. Hắc hầu con hơn 480HP, hắn còn 13HP, tính còn 2s khôi phục cũng miễn cưỡng ra 53HP. Giờ chỉ có hi vọng vào 2 lần x10 sát thương mới đủ sống sót.
Nhưng x10 sát thương a... Chỉ có đâm vào yếu hại mới may ra. Nhìn lên con một con mắt đang nhắm của Hắc hầu, hắn biết 54 sát thương là do sượt qua mắt của nó. Vậy mắt là x2 sát thương, không thể nhắm vào mắt... à không.. mắt.. chính là nó.
"Thiên linh linh địa linh linh, nếu như lần này còn sống, con hứa sẽ không thẩm du nữa."
Đặt cược vào may mắn, Lâm Phàm lao lên, mục tiêu là con mắt còn lại của Hắc hầu, chỉ khi nó mù, mới có thể tiếp tục sinh tồn. Hắc hầu thấy Lâm Phàm lao lên, nó lại càng điên cuồng, thú tính trỗi mạnh hơn bao giờ hết, nó há rộng miệng kêu to rồi cũng lao lên chiến. Lâm Phàm bị sinh tử khiêu khích, hắn vừa đâm vừa né, sát thương cả hai gây ra cho nhau chẳng đáng nhìn chút nào, đặc biệt là với hắc hầu, 1 – 2 điểm sát thương so với 400 HP của nó chẳng đáng là gì cả. Tất nhiên kể ra thì nhanh nhưng với kẻ đang chiến đấu thì chẳng qua chỉ là vài giây. Lâm Phàm bất ngờ đâm vào con mắt trái của tiểu hầu, tiểu hầu cũng chẳng kém cạnh đưa móng vuốt của mình về phía ngực Lâm Phàm. Dao vừa đến đâm vào trong hốc mắt của tiểu hầu, nó bị đau đớn giật ngược lại, móng đã đâm vào thịt hắn kéo ra một chút thịt.
- 44
-135
"Hồng hộc... mẹ nó, đau chết đi được, con khỉ chết tiệt, may mắn, khỉ vẫn không tiến hoá thành người được, để ông tiễn mày một quãng đường. Kiếp sau nhớ làm người tử tế".
Hắc hầu tính nhắm vào trái tim hắn nhưng chỉ chậm hơn con dao chút xíu, chỉ một chút xíu mà quyết định thắng bại. Lâm Phàm lại ăn thêm cái bánh quy nữa thì vết thương trên ngực với có xu hướng ngưng chảy máu và giảm đau đớn lại. Phải biết lúc nãy hắn chỉ còn 45HP, chỉ một chút nữa là sẽ chết. Nếu con khỉ kia nhắm vào yết hầu hắn thì hắn phải chết không nghi ngờ, không chết vì bị thương cũng chết vì mất máu. Cầm lên con dao, đi ra phía sau lưng con khỉ đang điên cuồng vung vẩy quyền đầu kia, Lâm Phàm đâm vào phía gáy của Hắc Hầu.
-300
Vẫn không đủ, nhìn thấy Hắc hầu đang quay lại, hắn dùng lực bú sữa mẹ rạch một đường dọc theo xương sống xuống đến xương đuôi của con khỉ.
-250
"Bịch"...