Chương 2: Người Xuyên Việt Phượng Trấn Thiên

Hệ Thống PK

Chương 2: Người Xuyên Việt Phượng Trấn Thiên

"Tu La đại thế giới, Thiên Hữu Song Nhật, Dạ Thăng Thất Nguyệt, Bảy Phần Là Biển, Ba Phần Là Địa".

Chín thành lục địa hợp thành tại một khối, tên là Tu La đại thế giới, còn lại một thành tản mát các phương, là vì hòn đảo.

Tu La đại thế giới rộng lớn vô cùng, tung hoành ức vạn dặm, sinh mệnh giống nhau ngôi sao đầy trời, chủng loại phong phú sắc màu rực rỡ. Mà tại cái bên trong có 3 cái địa phương vững vàng nhất: Hạ Thiên Vực, Trung Thiên Vực, Thiên Vực.

Trên Tu La đại thế giới tại vạn năm trước Ma đế đứng trên đỉnh phong thống trị vạn vật, sau này nhân tộc bên trong chí cường giả được xưng "Thần", hướng về "Thần" mà tu được gọi là tu thần giả.

Tu thần như lên trời, đường khắp không có điểm dừng, không phải đại nghị lực không thể thành tựu.

Từng có một vị tu đến Thần gọi là Tu La đại đế. Giao đấu với Ma đế bảy ngày bảy đêm đã tổn hại 1/3 Tu La đại thế giới, thành công phong ấn Ma đế, sau này Tu La đại đế đi về đâu không ai biết, có người nói ngài đã thăng lên vị diện cao hơn, có người nói ngài đã chết để lại truyền thừa công pháp Tu La Quyết.

Tu La thế giới là một thế giới cường giả vi tôn, mạnh được yếu thua phàm nhân tu thần được chia ra 8 đại tầng cảnh giới:

Luyện Khí cảnh

Trúc cơ cảnh

Kết đan cảnh

Nguyên anh cảnh

Ngụy Thánh cảnh

Thánh thần cảnh

Ngụy thần cảnh

Hóa thần cảnh

Mỗi một đại cảnh giới được chia ra cửu đại tiểu giới.

Nhất cảnh >>> Tam cảnh = Tiểu cực vị vd (Luyện khí tiểu cực vị)

Tam cảnh >>> Lục cảnh = Trung cực vị

Lục cảnh >>> Bát cảnh = Đại cực vị

cửu cảnh (đại viên mãn hay đỉnh phong)

Nhìn ở đây, thanh niên khép lại trong tay phong cách cổ xưa thư tịch (Tu La ký).

Thanh niên tên là Phượng Trấn Thiên, hai mươi tuổi, tướng mạo thanh tú, chỉ là sắc mặt hơi hơi có chút tái nhợt, lộ ra thể chất có chút yếu đuối. Hắn chính là thiếu chủ Phượng gia, kinh mạch tắc nghen không thể tu luyện.

Vừa rồi Phượng Trấn Thiên ngay tại đọc qua một vốn tên là (Tu La ký) thư tịch, quyển sách này đại khái miêu tả Tu La trên Đại thế giới một chút nhân văn địa lý, phong tục thường thức.

Những vật này đối với Tu La đại thế giới ở bên trên người bình thường tới nói có thể nói là mười phần đơn giản, từ nhỏ đã nghe nhiều nên thuộc, đụng phải loại sách này lật đều chẳng muốn đi lật. Nhưng đối với Phượng Trấn Thiên tới nói lại không giống nhau, trong sách này mỗi một chút cũng mười phần mới lạ.

Bởi vì hắn cũng không phải là cái thế giới này sinh trưởng ở địa phương người, hắn là một cái người xuyên việt.

Xuyên qua đến cái thế giới này đã một tháng, Phượng Trấn Thiên tâm thái đã điều chỉnh tốt, hoàn toàn tiếp nhận mình xuyên qua sự thật, bất luận là tại thế giới cũ vẫn là nơi này, hắn đều dự định hảo hảo mà sống sót, Khỏe Mạnh Sáng Sủa mà đối diện mỗi một ngày.

Dựa theo hắn một tháng này quan sát đến xem, cái này Tu La đại thế giới tương đối tiếp cận với trong tiểu thuyết "Tiên hiệp thế giới", ăn mặc mặc dù nhỏ có khác biệt, nhưng đại khái bên trên vẫn là lệch nếp xưa, phong tục cũng tương đối tiếp cận xã hội phong kiến.

Đặc biệt nhất tự nhiên là "Tu thần giả", suy nghĩ một chút trước kia chỉ tồn tại ở trong tưởng tượng tồn tại bỗng nhiên biến thành hiện thực, Phượng Trấn Thiên nội tâm là hết sức kích động.

Nhưng mà, hiện thực lại tại đùa hắn một vòng mấy lúc sau vừa hung ác cho hắn một chùy, hắn xuyên qua cỗ thân thể này lại là một cái phế vật, kinh mạch tích tụ, đan điền có để lọt, cả đời không cách nào dẫn khí thành công.

Thể chất như vậy cũng không hiếm thấy, đại lục ngàn trăm triệu nhân khẩu bên trong, tối thiểu có một nửa đều là như cùng hắn thể chất như vậy, căn bản vốn không thích hợp tu thần, chỉ có thể an an phân phân làm cả một đời "Phàm nhân", ngước nhìn những cái kia cao cao tại thượng tồn tại, cuối cùng hóa thành một nắm cát vàng.

"Không thể tu thần liền không thể đi, không có gì lớn." Còn tốt Phượng Trấn Thiên cũng coi là nhìn thoáng được, nếu như không thể tu thần liền muốn chết muốn sống, cái kia nguyên lai thế giới kia 7 tỷ người còn thế nào sống?

Hắn xuyên qua trước, chủ nhân của cái thân thể này cũng đã là thiếu chủ Phượng gia Phượng Trấn Thiên, một tên thiếu gia ăn chơi đã làm hại bao nhiêu thiếu nữ, một tháng trước hắn động tay động chân tại thân thể Tuyết Nguyệt nhi nữ gia chủ Tuyết Ngôn Hy liền bị nàng một chưởng chụp chết.

Hắn kẹp quyển sách lại giá quay đầu hướng gian phòng mình đi đi, vừa đi tới sân nhỏ cái kia liền có một đạo hàn quang đâm vào tim hắn, cảm thấy đau nhói lại ngực liền bị bóng đen kia cho một chưởng ngã vào vũng máu.

"Cmn dám động vào Tuyết Nguyệt nữ thần của ta, chó má Phượng Trấn Thiên đi chết đi" tên áo đen lẩm bẩm nói rồi phi thân chạy đi.

" Wtf lão tử còn chưa đc chạm vào lông *** con tiện nhân nào mà đã zip r, ối giới ơi số lão tử số méo gì mà đen hết phần người khác, 2 kiếp trời chưa được xoạc e nào đã vẹo thế này rồi, ối giời ơi lão tử không cam lòng lão tử muốn phá thân" Trong lòng Phượng Trấn Thiên gào thét. (Chết đến nơi rồi còn hám gái quá xấu mặt tg).

Nằm trên vũng máu, toàn thân vô lực, có loại kiệt lực cảm giác bỗng hắn nghe thấy có nhưng âm thanh vang trong đầu, ban đầu hắn còn tưởng là ảo giác nghe kĩ lại thì hắn nhớ đến mấy cuốn tiểu thuyết tiên hiệp, yy, thì vui mừng vô lực nói:

"Hệ thống mau...cứu..ứu...cứu..ứu...t..a"

Ping

"Hệ thống khởi động thành công"

Ping

"Chủ nhân tăng 1lv"

Ping

"Chủ nhân được thưởng túi quà tân thủ lớn"


"Hệ thống mau...cứu..ứu...cứu..ứu...t..a" Con mẹ nó chủ nhân sắp zip đến nơi rồi nó còn sủa bậy cái gì vậy??

Ping

"Lỗi không xác định, hệ thống không thể cứu chủ nhân"

"Cmn cái hệ thống vô dụng làm ta mừng hụt, cuối cùng lão tử vẫn zip" Phượng Trấn Thiên bực mình chửi nhẹ một câu

Ping

"Nhận thấy chủ nhân coi thường hệ thống lên hệ thống bán một lần trị liệu với giá 100.000.000 điểm tích phân chủ nhân đồng ý mua"

"Nhận thấy chủ nhân coi thường hệ thống lên hệ thống bán một lần trị liệu với giá 100.000.000 điểm tích phân chủ nhân đồng ý mua"

"Nhận thấy chủ nhân coi thường hệ thống lên hệ thống bán một lần trị liệu với giá 100.000.000 điểm tích phân chủ nhân đồng ý mua"

"Nhận thấy chủ nhân coi thường hệ thống lên hệ thống bán một lần trị liệu với giá 100.000.000 điểm tích phân chủ nhân đồng ý mua"

"Nhận thấy chủ nhân coi thường hệ thống lên hệ thống bán một lần trị liệu với giá 100.000.000 điểm tích phân chủ nhân đồng ý mua"

"Mua" Phượng Trấn Thiên như bắt được cọng cỏ cứu mang kiệt lực nói nhẹ

Ping

"Nhận thấy chủ nhân không đủ điểm tích phân chủ nhân không thể trị liệu, trị liệu thất bại"

Phượng Trấn Thiên: "...."

Ping

"Nhận thấy chủ nhân sắp zip chủ nhân có đồng ý đổi phần thưởng túi quà tân thủ lớn thành phần thưởng túi quà tân thủ nhỏ"

"Đổi, cái gì cũng đổi.... mau cứu t..a" Phượng Trấn Thiên cố hết sức nói rồi bất tỉnh nhân sự

Ping

"Đổi thành công, chủ nhân có đồng ý trị liệu"

"Phải chăng trị liệu"

"Phải chăng trị liệu"

"Phải chăng trị liệu"

"Phải chăng trị liệu"

"Phải chăng trị liệu"

Lúc này Phượng Trấn Thiên đã ngất đi rồi sao còn nghe thấy hệ thống nói.

"Nhận thấy chủ nhân sắp zip, hệ thống cưỡng chế trị liệu bằng hình phạt giảm túi quà tân thủ nhỏ thành (siêu nhỏ)"

Nếu Phượng Trấn Thiên không bất tỉnh nhân sự mà nghe thấy câu này chắc chắn sẽ bật dậy liều mạng với hệ thống.