Chương 10: Nội tình Phượng gia

Hệ Thống PK

Chương 10: Nội tình Phượng gia

"Không cần gấp, ta ra liền"Phượng Trấn Thiên nhẹ giọng nói

Mở cửa bước ra liền thấy Uyên Nhi vẻ mặt lo lắng đứng trước cửa chờ hắn, hắn an ủi nói:

"Có chuyện gì, từ từ nói dõ cho ta nghe xem nào"

"Nô tì nghe qua Tuyết gia cùng Phượng gia ta tranh cãi truyện chuẩn bị động thủ" Uyên Nhi giọng nói gấp gáp

"Ồ, còn có chuyện này, Tuyết gia làm sao phải đối thủ của Phượng gia ta, đây hẳn là đi tìm đường chết" Phượng Trấn Thiên hơi hơi bất ngờ nói

"Nghe nói là Diệp gia cũng nhúng tay vào, còn ủng hộ Tuyết gia một phần" Uyên Nhi vội nói

"Chẳng phải chúng ta còn có Lăng gia sao, tứ gia tộc đại chiến hươu chết về tay ai còn chưa biết à" Phượng Trấn Thiên có chút khinh bỉ nói

"Thiếu gia không biết Lăng gia tuyên bố không nhúng tay vào vũng nước đục này"

"Còn có chuyện này" Phượng Trấn Thiên thoáng cái ngu rồi, trả lẽ ba đại gia tộc thoáng cái vậy giết ta, Diệp gia cùng Lăng gia ta nào có gây thù kết oán, hắn có nội tình đây lấy ta ra làm cớ

"Được rồi để ta qua đó xem có chuyện gì"Phượng Trấn Thiên trầm tư nói

"Thiếu gia, hay người bỏ trốn một thời gian sẽ quay lại, nô tì nó lắng ba đại gia tộc ra tay với thiếu gia đi" Uyên Nhi lo lắng khuyên nhủ

Nghe đến đây Phượng Trấn Thiên cười haha nói"Ngươi hẳn là lo lắng cho ta, ngươi lo lắng cho ta, ta nhận"

"Thiếu gia, đến nước này không lên đùa bỡn"Uyên Nhi giận giận nói

"Được rồi không cần lo lắng cho ta, yên tâm ta sẽ không có chuyện gì, còn có phụ thân bảo vệ ta" Phượng Trấn Thiên cười cười nói liền quay đầu hướng Đại Sảnh Đường đi tới

Đẩy cửa chậm rãi bước vào, giương mắt lên nhìn, có thể thấy chính giữa căn phòng đặt một cái ghế tràn ngập bá khí, hai bên trái phải cái ghế đó đặt một dãy mấy cái ghế tựa.

Ngồi ở chính giữa là cha hắn Phượng Thế Thần, phụ thân hắn khuân mặt đỏ bừng, đang tỏa ra uy áp Trúc Cơ đại viên mãn, dưới tình huống như vậy không ai dám mở miệng nói gì.

Phượng Thế Thần không chỉ là Gia chủ của Phượng Gia, mà còn là một vị Trúc Cơ Cảnh Đại Viên Mãn, có người nói, chỉ cần một chút nữa là có thể đột phá, tiến nhập vào cấp bậc Kết Đan.

Mà ngồi bên trái phải Phượng gia là mấy lão già. Phượng gia có một vị Thái Thượng Trưởng Lão Phượng Tô Lập, nghe nói đã đột phá đên Kết Đan Cảnh cùng bốn bị trưởng lão tu vi không thể xem thường, tiếp theo chính là nhưng nhân vật hậu bối tinh anh có tiềm lực trong Phượng Gia, từ già đến trẻ, sắp xếp từ trên xuống dưới.

Những người này, Phượng Trấn Thiên có một chút ấn tượng. Chỉ có điều, trong mắt hắn, những người này không hề che giấu vẻ khinh miệt, quả thật làm người khác nảy sinh phản cảm.

Loại ánh mắt này khiến Phượng Trấn Thiên có chút khó chịu, thế nhưng hắn chỉ ho khan một tiếng rồi rất nhanh đi vào bên trong, dựa theo trí nhớ làm động tác thi lễ, thản nhiên nói:

- Bái kiến phụ thân đại nhân, bốn vị trưởng lão.

Bốn vị trưởng lão hừ một tiếng, xem như là đáp lại, trong đó còn có người bĩu môi, thấp giọng nói:

- Phế vật chỉ biết đi khắp nơi rước họa.

Âm thanh của hắn mặc dù nhỏ thế nhưng trong phòng khách lại chói tai vô cùng.

Tuy Phượng Trấn Thiên biết đối phương là mắng Phượng Trấn Thiên kia không phải hắn tuy nhiên Phượng Trấn Thiên kia từ nay về sau đã mãi mãi biến mất, như vậy mắng hắn và mắng bản thân mình có gì khác nhau chứ.

Phượng Trấn Thiên mười phần lãnh ý mỉm cười, ánh mắt rơi trên người lão già vừa mở miệng, giống như còn chờ hắn nói tiếp nữa.

Lão già kia hơi sửng sốt, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, cái tên Phượng Trấn Thiên phế vật vô dụng hàng ngày, không ngờ lúc này lại dám nhìn hắn như vậy, hơn nữa từ trong mắt đối phương, hắn dường như cảm nhận được vài phần sát ý nhàn nhạt

Tuy rằng loại cảm giác này khiến hắn vô cùng kinh ngạc, thế nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ hơi nhíu mày.

Phượng Thế Thần tuy rằng không nhìn về bên này, thế nhưng mọi việc xảy ra đều không lọt qua được cặp mắt hắn, lập tức thản nhiên nói:

- Tam trưởng lão, ngươi câm miệng cũng không ai nói ngươi câm đâu. Lần này xem như cho qua, nếu còn lần sau, ngươi biết hậu quả là gì rồi chứ?

Người gọi là Tam trưởng lão kia hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị, hắn vỗ mạnh tay lên tay vịn của ghế, phẫn nộ nói:

Phượng Thế Thần, tuy rằng ngươi là Gia chủ của Phượng Gia, thế nhưng cũng không phải muốn làm gì thì làm.

Phượng Thế Thần mỉm cười, liếc mắt nhìn Tam trưởng lão một cái, thản nhiên nói:

- Tam trưởng lão, nếu không ngại nói một chút xem, Phượng Thế Thần ta, nếu vẫn muốn làm gì thì làm thì sao?

Mấy trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, Tam trưởng lão kia vẫn mở miệng:

" Ngươi dung túng cho Phượng Trấn Thiên làm xằng bậy, những năm gần đây làm mất mặt Phượng Gia chúng ta. Những chuyện này còn chưa tính, thế nhưng hôm nay không ngờ ngay cả Tuyết Gia tiểu thư cũng…"

Nói đến đây, hắn khẽ nhíu mày, nói tiếp:

" Bây giờ, người của Tuyết Gia đã tìm đến tận cửa, Phượng Thế Thần ngươi nói xem, chúng ta làm sao cho bọn họ một cái công đạo đây?"

Phượng Thế Thần khẽ mỉm cười, lạnh lùng nói:

"Công đạo? công đạo cái chó má Tuyết gia, cho người ám sát con ta còn đến đòi công đạo"

"Chi bằng phiền tam trưởng lão đến Tuyết gia thượng lượng một chuyến, thượng lượng không được hẳn là phải đánh Phượng gia ta còn không để Tuyết gia vào mắt, còn việc giao nộp ra Phượng Trấn Thiên hẳn là không thể nào"

Tam trưởng lão có chút sửng sốt, khuôn mặt liền cứng đờ, dường như cũng không ngờ rằng Phượng Thế Thần lại nói ra những lời này.

Một lão giả vẫn híp mắt đột nhiên nhàn nhạt nở nụ cười, cười xong hắn mới nhẹ nhàng nói:

"Gia chủ đại nhân, tuy rằng nói Phượng Trấn Thiên là con gia chủ nhưng cho lão già như ta nói thẳng Phượng Trấn Thiên 20 năm qua đã đem lợi ích gì cho gia tộc mà hoàn toàn ngược lại, để hắn ở Phượng gia cũng chỉ để tam đại gia tộc lấy cớ đánh Phượng gia ta"

Phượng Thế Thần nghe đến đây thì xì mũi coi thường nói:

Đại trưởng lão, trưởng lão các ngươi cũng quản quá rộng đi, giao ra hải nhi của ta khác nào đánh vào mặt mũi của ta, vẫn là câu cũ, muốn đánh cứ đánh, Phượng gia ta diệt cũng không ngại nôi tam đại gia tộc xuống cùng"

Đại Trưởng lão nhíu mày nhìn Phượng Thế Thần cười nham hiểm nói:

"Hẳn là gia chủ không quên, chiếu theo quy củ, người trong Phượng Gia, nếu hai mươi tuổi vẫn không tu luyện được ít nhất trở thành một Luyện Khí cảnh nhất giai, nếu như ngay cả Luyện Khí cảnh nhất giai cũng không đạt được, như vậy liền bị đuổi khỏi gia tộc, Phượng thiếu gia năm nay cũng tròn 20 tuổi còn 15 ngày nữa là khảo hạch, gia chủ còn có thể bảo vệ được Phượng thiếu gia"

Phượng Thế Thần cười hắc hắc nhìn Đại Trưởng Lão hỏi ngược:

"Đại Trưởng Lão khẳng định Phượng Nhi không có một tia chân khí nào?"

Đại Trưởng Lão lườm lườm Phượng Trấn Thiên khinh bỉ nói:

"Phượng thiếu gia tu vi quá cao ta không nhìn ra à haha"

Phượng Trấn Thiên thả ra tu vi cười cười nói

"Hẳn là Đại Trưởng Lão đã già, mắt kèm nhem không nhìn ra ta tuvi"

"Luyện khí cửu gia"

Trong đại sảnh mọi người đều mắt trữ A mồm chữ O rồi, chẳng phải là bế tắc kinh mạch không thể tu luyện sao?

Tam Trưởng Lão lắp bắp kinh hãi nói:

"Chẳng phải ngươi không thể tu luyện sao?"

Phượng Trấn Thiên lườm lườm Tam Trưởng Lão giễu cợt nói:

"Đấy là chuyện của một năm trước" Đương nhiên hắn còn không dám nói mới có tu luyện được vài ngày à, hai ngày tu lên cửu giai là cái định nghĩa chó má gì?

Đại Trưởng Lão cười ha hả nói:

"Xàm ngôn loạn ngữ, một năm tu đến cửu giai, ngươi coi mình là thiên tài?"

Phượng Trấn Thiên nhàn nhạt nói:

"Thiên tài hai chữ ta không dám nhận, chỉ có điều Phượng Lục Chi chắc hẳn là thiên tài"

"Ngươi cũng dám so sánh với con ta? hài nhi ta năm nay 18t đã là Trúc Cơ nhất giai còn ngươi, 20t Trúc Cơ còn chưa tới"Đại Trưởng Lão kiêu ngạo nói

"Ha ha,tư cách so sánh Đại Trưởng Lão hẳn sẽ biết dõ" Phượng Trấn Thiên ung dung nói

"Ngươi có bản lãnh cùng con ta so chiêu? quả thật là chuyện cười nhất thiên hạ, nếu ngươi có thể tiếp được 10 chiêu của Phượng Lục Chi ta liền một chuyến đến Tuyết gia giảng hòa còn nếu không được ngươi tự mình đến Tuyết gia chịu tội"Đại Trưởng Lão ngẩng đầu cười haha

Đột nhiên có một thanh niên thân hình cường tráng bước ra hàng ngũ chắp tay hành lễ nói:

"Hẳn là Trấn Thiên huynh đã có nhã hứng với tiểu đệ, tiểu đệ mạn phép thỉnh giáo Trấn Thiên huynh quyền cước, không biết ý huynh thế nào"

Phượng Trấn Thiên quay sang nhìn thanh niên cường tráng nói:

"Phượng Lục Chỉ thỉnh giáo ngu huynh? ngu huynh sao có thể để Lục Chỉ đệ đệ thất vọng"

Phượng Thế Thần đương nhiên biết ý đồ của Đại Trưởng Lão nhưng làm một người cha hắn đương nhiên biết tính tình con hắn là một người rất nhát gan, dám cá cược với Đại Trưởng Lão trừ phi......... nghĩ đến đây hắn càng thêm chắc chắn con trai hắn một ngày liên tu đến cửu giai hẳn là có cách đấu cứng với Trúc Cơ Cảnh à.

Phượng Thế Thần cười ha hả nói:

"Đây là lời Đại Trưởng Lão đã nói, chuyện này cứ như vậy đi Đại Trưởng Lão dự tính giờ lành nào quyết đấu?"

Đại Trưởng Lão nhíu mày nhìn Phượng Thế Thần, hôm nay hắn còn đồng ý cho Phượng Trấn Thiến đấu chưởng cùng hài tử ta, đây là chuyện là à, còn tên Phượng Trấn Thiên kia nữa Cửu Gia Luyện Khí Cảnh là như thế nào?

"Theo ta tính toán hẳn đã là giờ lành, Phượng Trấn Thiên nếu người không ngại liền cùng Phượng Lục Chỉ giờ này quyết đấu"Đại Trưởng Lão nhìn nhìn Phượng Trấn Thiên thoáng hiện sát khí nói

"Ha ha, Hẳn là Lục Chi đệ đệ không ngại ta liền không ngại"Phượng Trấn Thiên mặt tỉnh như bơ, kiểu như hắn không liên quan đến sự việc, nửa đùa nửa thật nói

"Vậy thì Trấn Thiên huynh, mời" Phượng Lục Chỉ cánh tay hướng ngoài cửa mời Phượng Trấn Thiên